Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàng hôn buông xuống, bang Hổ Xám phủ viện một gian tiểu lầu.

“ Ngươi cái tên này! Muốn chết phải không?”

“ Ơ không! Ơ không!” Hàn Phi Quang nhìn Tiểu Hương nổi quạu lập tức đem con gà nướng thơm phức đang bọc trong lá to kia từ bỏ, đau lòng nhìn món ăn kia rời tay, oán trách : “ nhỏ như vậy sao khi ăn lúc nào cũng nhiều vậy chứ?”

“ Ca! thơm quá! Lại đúng món Tiểu Hương thích nhất” Tiểu Hương đem lá sen mở ra hưng phấn, rồi trực tiếp đem một tay xé một cái đùi không chút thục nữ nào ăn lấy.

Phù Dung một bên chậm rãi ăn, cất lời trêu : “ Câu này nghe thật quen đó! Tỷ thật không biết rốt cuộc muội món nào mới thích nhất?”

“ Ân!” Đàm Hoa Liên cũng cười nhạt gật đầu.

Tiểu Hương vừa ăn vừa nói : “ chỉ cần huynh ấy nấu Tiểu Hương món nào cũng thích”

Nàng chỉ mới 14 tuổi nên rất dễ bị hấp dẫn bởi hình tượng nam nhi oai hùng. Mà Đế Thiên An lại triệt để đáp ứng yêu cầu của nàng. Không những thế còn rất giỏi nấu ăn, lại chiều chuộng nàng, cho nên trong thời gian này cực kỳ bám dính đại ca mới nhận này.

“ Nịnh nọt” Hàn Phi Quang nhẹ mắng lấy, chỉ có thể đem đầu cá nướng ít ỏi ăn lấy, Đế Thiên An mặc dù trù nghệ đỉnh cấp nhưng vấn đề không phải chỉ mình hắn ăn, đa phần chỉ vừa đủ cho mỗi người ăn mà thôi.

“ Nàng cũng ăn một chút đi! Ta nghĩ người thân nàng cũng không muốn nàng đau khổ đi xuống. Thay vì đó hãy hạnh phúc mà sống đến quãng đời về sau” Nhìn một bên không chịu ăn, vẫn trầm mặc ngồi một chỗ Tú Lệ, Đế Thiên An cất lời an ủi.

Nguyên bản trong Tú Lệ làm gián điệp nghe theo Diệp Mẫn Thiên tiếp cận Quách Chấn Hiền, sau khi tiếp xúc lại nảy sinh tình cảm. Nhưng vì thân phận lại không thể không nhận mệnh, đem Quách Chấn Hiền chuốc say sau đó chế phục.

Cuối cùng vì muốn thoát khỏi số phận mà bất chấp Hỏa Long Đao phản kháng nắm giữ lấy về cho Diệp Mẫn Thiên, để đổi lấy gia đình được giải thoát mà bỏ mạng. Nhưng có Đế Thiên An nhúng tay số phận nàng cũng thay đổi.

Kế hoạch của Diệp Mẫn Thiên còn chưa kịp thực hiện đã bị hắn phá hủy và bỏ mạng, Tú Lệ bị chế trụ. Quách Chấn Hiền còn sống nhưng khi cứu ra đã hôn mê, cho nên không có cùng Tú Lệ tiếp xúc.

Tú Lệ thân hình khẽ run lên, nước mắt lại ngấn ra : “ hạnh phúc ư? Ngươi không hiểu đâu?… ngươi thì biết gì chứ? Số mệnh bị lời nguyền như ta... ta đã sống ra sao, cơn thịnh nộ và nổi đau của ta... ai có thể hiểu được chứ?”

Bầu không khí nhất thời bị Tú Lệ phá hỏng, đám người rơi vào im lặng. Từ khi Tú Lệ thể hiện ra hình dạng chân thật của mình, đám người cũng đã biết nàng là Ma Nhân. Là thủ hạ đắc lực của Diệp Mẫn Thiên, lẽ ra nàng đã bị trị tội nhưng có thể ở đây là do Đế Thiên An mà ra cả.

Đế Thiên An không để ý, đem tay vươn đến đôi mắt lau đi từng giọt nước mắt ngấn ra, ôn hòa nói : “ ta đích thật không hiểu được những gì mà nàng trải qua. Có thể quãng thời gian đó là nhân gian địa ngục. Nhưng mà Tú Lệ à! Không ai có thể chọn mình sinh ra? Nhưng có thể chọn mình cách sống?”

“ Ngươi không hiểu!” Tú Lệ lay đầu, từ chối ý tốt của hắn nói.

Đế Thiên An biết nàng bây giờ lòng tự ti cùng tiêu cực tâm tình quấy phá, trực tiếp nhất thúc dục Long hóa.

“ Ah!!” Hàn Phi Quang giật nảy cả mình nhảy lùi về sau, mà mấy nữ còn lại thì chết trân khi nhìn cơ thể Đế Thiên An thay đối, hai tay hóa thành sắc bén như hung thú, tại da mặt trên hiện lên vảy rắn, đặc biệc trên đầu còn nhô ra một đôi sừng.

Lôi Ưng cùng Huyết Báo lúc này nằm run rẩy trên mặt đất, bởi khi chuyển đổi Long thân Long uy tản phát làm cho bọn chúng kinh sợ.

“ Đây…!” Tú Lệ nhìn thấy khác lạ của y, nàng há miệng khó tin.

Thôi Thường Hi mở to con mắt kinh hô : “ Hình dạng này…”

“ Ma … ma nhân, lệnh huynh ngươi cũng giống như Tú Lệ”Hàn Phi Quang bị dọa sợ.

Đế Thiên An bịa chuyện lừa gạt Tú Lệ cùng đám người : “ ta trời sinh dị tướng, chiếu theo cách gọi của thế nhân ngu muội có thể giống như nàng là Ma nhân đi. Nhưng ta không cho đó là nguyền rủa mà xem đó là trời ưu ái”

“ Ưu ái! Làm sao thể! Ta tình nguyện không có…” Tú Lệ nghe được tâm tình kích động lên, cái ưu ái nguyền rủa này nàng tình nguyện không tiếp nhận, cả tuổi thơ và cuộc đời nàng chịu lấy vô vạn khinh nhục và bất hạnh đây.

“ Sức mạnh không phân thiện ác, chỉ có người sử dụng mà gây nên đúng sai. Thế nhân ngu muội bị lễ giáo với kiến thức hạn hẹp vây khốn. Ta khác nàng, ta đứng ở một góc độ khác nhìn nhận sự việc, ta xem nó là trời ban cho ta sức mạnh.” Đế Thiên An vươn tai vuốt nhẹ lên gương mặt đã hiện lên hoa văn của Tú Lệ.

“ Sức mạnh không phân thiện ác ư?” Thôi Thường Hy, Đàm Hoa Liên, Phù Dung yên lặng ngẫm nghĩ câu nói này, dường như rất có đạo lý.

Đế Thiên An lại nói nói : “ ta dùng nó biến cường, ta đem gông xiềng của thế nhân đập nát. Ta tại sao phải để ý người nhìn chứ. Hạnh phúc ta tự dành lấy, kẻ nào dám cản đường ta, giết liền được. Bây giờ võ lâm trong kẻ nào dám khinh thường ta không?”

Tú Lệ nghe được ngơ ngác nhìn hắn, từ trước đến nay chưa từng có ai nghe được những lời này, chưa ai từng nói với nàng những lời như thế cả.

Đế Thiên An thu lại Long hóa cơ thể, cười nói : “ cường giả đạp trên kẻ yếu. Nếu như nàng đủ mạnh nàng sẽ chế tạo quy tắc buộc kẻ khác tuôn theo, hoặc để kẻ khác phải kính sợ. Giống như ta, ta đủ mạnh để không một ai dám xem thường lẫn có gan thách thức”

Đám người im lặng quan sát, nội tâm cũng khó mà yên tĩnh được khi biết thêm về Đế Thiên An một cái bí mật.

Ai cũng không nghĩ đến thực lực mạnh mẽ, tài hoa trát tuyệt thiên tư bất phàm lại giống như Tú Lệ, khi sinh ra đã mang dị tướng khác người. Ấy vậy mà hắn lại không chịu thế nhân trói buộc, chịu thế tục gông xiềng trói thân, tự đi một lối riêng cho mình.

“ Ta… ta…” Tú Lệ nhất thời không biết phải nói thế nào, nàng lòng trở nên hoang mang lẫn bấn loạn, gã nam nhân kia giống như nàng đấy lẽ ra khi chịu trời cao nguyền rủa hắn phải đau khổ bất hạnh giống nàng, nhưng hắn có ư?

“ Quá chấp Chính Tà sẽ bị trói buộc ở định kiến cùng gông xiềng, làm sao thấy được bầu trời rộng lớn hơn” Đế Thiên An tiếp tục khuyên bảo : “ thế đạo vốn vô thường, quan niệm đúng sai sẽ luân thay đổi tùy theo thời gian. Nghe lời ta, dũng cảm đi ra bóng ma vây khốn mình, dùng lực lượng của bản thân đập tan xiềng xích trói buộc đi”

“ Ta… ta có thể không?” Tú Lệ ngơ ngác hỏi lấy.

Đế Thiên An nhẹ gật đầu cười nói : “ có thể, ta không phải là minh chứng ư?”

Tú Lệ nhìn nam nhân trước, thất thần nhìn lấy, bất tri bất giác nước mắt lại ngấn ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK