Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngàn năm chướng khí đối với người đời chính là cơn ác mộng, một khi chướng khí từ trong Long Trụ thoát ra hoàn toàn, vạn dặm sinh linh khó mà có thể sống được.

Nguyên tác trong U Đế hay Phục Thành muốn cướp lấy Quỷ Long đồ, lấy Phá Mộ Lệnh mở ra Long Trụ chính là muốn thả ra chướng khí tích tụ mấy ngàn năm, mượn nhờ thời điểm gió bấc nổi lên đẩy chướng khí xuôi nam, Man quốc nhờ thế mà phát đại quân công phá trường thành.

Đế Thiên An cũng đồng dạng muốn phóng xuất chướng khí bị giam giữ, nhưng mục đích của hắn lại khác hoàn toàn. Chướng khí trong mắt hắn lại là nguồn năng lượng cung cấp cho Xuyên Không Toa.

Nghịch thiên bảo vật này có thể hấp thụ các loại năng lượng khác nhau. Người sở hữu có thể dùng chính năng lượng trong người cung cấp, hoặc mượn nhờ nguồn năng lượng khác có trong đất trời để cho Xuyên Không Toa hấp thụ.

Mà suy cho cùng Chướng khí giống như Linh khí, Chakra, Chân khí … cũng là một dạng năng lượng. Cho nên dưới Đế Thiên An thôi động năng lượng trong người đổ dồn vào Xuyên Không Toa, đem bảo vật này mở ra chức năng hấp thụ năng lượng tiếp đó chỉ việc nó thôn phệ năng lượng bên ngoài là được.

“ Tốt!” Đế Thiên An nhìn chướng khí bị Xuyên Không Toa hấp thụ, tâm tình vui sướng thốt một tiếng, lớn tiếng : “ Thiên Lạc, Thủy Dao hai nàng rời đi trước, không cần lo lắng cho ta, các nàng kiếm chổ an toàn đi”

Không cho cự tuyệt, hắn dùng ý niệm khống chế Hàn Long Tỏa đem hai nữ cuốn lấy rồi mang ra ngoài, cùng với đó thu lấy chín đầu Long Xà Tòa vào không gian của mình.

“ Đế Thiên An, chàng không sao chứ” Hàn Thiên Lạc ngay khi rời khỏi, tiếp đất thuận lợi vội cất lời dò hỏi, ánh mắt tràn đầy lo lắng.

Lâm Thủy Dao cũng gấp gáp không kém : “ đại lừa gạt, chàng không được chết đấy”

“ An tâm, chỉ chút chướng khí nhỏ thì có làm gì được ta cơ chứ.” Đế Thiên An một bên duy trì cung cấp năng lượng cho Xuyên Không Toa, một bên lớn tiếng đáp.

“ Chàng rốt cuộc muốn làm gì?” Hai nữ thở phào một cái, sau đó nghi hoặc tự hỏi.

Bởi khi nghe được nam nhân mình lời nói, tảng đá nặng rơi xuống, cả hai cũng biết được Đế Thiên An lợi hại. Từ trước đến nay hắn chưa từng làm những việc mình không nắm chắc, lẫn không bao giờ chịu thiệt.

“ Thiên Lạc tỷ, tỷ nói xem chàng ấy rốt cuộc là muốn làm gì?” Lâm Thủy Dao quay sang dò hỏi tỷ muội mình.

Hàn Thiên Lạc lắc đầu không rõ, đáp: “ tỷ cũng không rõ, có điều chàng ấy tất có nguyên do, Thủy Dao muội để ý không! Long Trụ đã mở nhưng chướng khí dường như không có thoát ra nữa.”

“ Ồ!” Lâm Thủy Dao nghe được nhìn lại phát hiện quả thật giống như lời của tỷ muội mình, tràn đầy kinh ngạc lẫn hiếu kỳ : “ quả thật à, chàng ấy làm thế nào mà làm được?”

“ Tỷ cũng muốn biết, xem ra chờ chàng ấy làm xong hoặc Long Trụ dừng lại chúng ta tiến lên hỏi” Hàn Thiên Lạc đưa ra ý kiến, ánh mắt vẫn nhìn vào Long Trụ đang chậm rãi xoay tròn.

“ Ân” Lâm Thủy Dao gật đầu đồng ý, trước mắt cả hai chỉ có lựa chọn là thế mà thôi.

Hai nữ bên này trò chuyện, bên kia Đế Thiên An chú tâm cung ứng Chakra một cách đều đặn cho Xuyên Không Toa. Kéo dài quá trình cung ứng năng lượng cho nó, quá trình này chỉ kết thúc khi Đế Thiên An dừng lại.

Thật ra còn một cách hữu hiệu hơn đó là mở ra nội thiên địa hấp sạch chướng khí vào bên trong. Nhưng chướng khí một khi vào sẽ hủy hoại vô số kỳ hoa dị thảo cũng như động vật hắn nuôi bên trong, biến nó thành một cái tử địa.

Đế Thiên An hiển nhiên không hề muốn chuyện này xảy ra, cho nên hắn sẽ không dại dột mở ra nội thiên địa đem chướng khí hút vào, làm cái chuyện trăm hại không lợi này.

Đế Thiên An cùng hai nữ nhàn nhã du ngoạn đại khai nhãn giới Ngục Hỏa ngủ giới, U Đô Địa Phủ thì tại bên trên nhóm người Công Thủ hai phái lẫn U tộc đều không bình yên. Cả ba phe thế lực đều bị cuốn vào Quỷ Long đồ.

Tuy thông qua mật đạo thoát ra được Thập Lý Âm Dương Giới nhưng Tịnh Dật đám người lại xui xẻo đụng phải Tế Nguyệt. Đáng nói là Mộ Dung Diệp và Phục Thành đều suy đoán ra được mật đạo có thể dẫn ra ngoài Thập Lý Âm Dương Giới mà hội quân mà tham dự vào truy bắt.

Một hồi hỗn chiến, cuối cùng Quỷ Long đồ giống như nguyên tác lại bị Thông Linh tháp Quỷ Sứ đoạt, đồng thời Nhậm Đạo trong quá trình hộ đồ trúng phải Vô Tướng Chi Lệ của Thần Sai chịu Mộ Dung Diệp bắt về U Đô Thành, những người khác theo ước định tụ hội ở Thiên Đô khách điếm quan nội.

Ngay khi lấy được Quỷ Long đồ, nhóm người Thủ Mộ phái lập tức trở về U Đô Thành, lập tức Quỷ Tôn cùng Đại Vu Sư cùng một tên thuộc hạ dục ngựa tìm đến, cho đến Quỷ Môn quan liền dừng lại.

Đi đến nơi này đã có một tử sĩ áo đen chờ sẵn và truyền tin chỉ đồng ý hai vị Hộ Pháp của U tộc đi vào, những người khác dừng đợi ở cổng Quỷ Môn Quan. Đại Vu Sư cùng Quỷ Tôn Phục Thành cũng không từ chối, và được dẫn vào Quỷ Môn điện.

Quỷ Môn đại điện,trên đại điện có một cái bị xích sắt khóa lại Quỷ Tướng cự đại, còn có rất nhiều bị xích sắt trói chặt treo ở trên không khô lâu, bên trong đại điện bô trí rất nhiều kiến trúc khiến người nhát gan nhìn vào sợ hãi.

Tại Quỷ Tướng phía dưới tựa là một cái sân vuông vức chiếm vị trí khá cao, có bốn cái thân ảnh đứng đợi ở đây. Đã không còn ánh trăng êm diệu chiếu xuống nữa, thay vào đó là ánh mặt trời treo cao thả xuống.

“ Ba!!”

Đại Vu Sư cùng Quỷ Tôn Phục Thành được dẫn vào đại điện, cả hai nhìn đối diện bốn người từ xa, sau đó khinh thân chỉ mượn lực một điểm đã rút ngắn cự ly chừng trăm mét đã nhảy đến trước, đối diện với bốn người.

Ba nam một nữ, đứng trước giữ Quỷ Long đồ là Quỷ Sứ, đứng trái ở sau cùng là Mộc Tuyết Ly, bên phải gần hơn Mộ Dung Diệp và Sở Tử Khanh.

“Ta cùng Đại Vu Sư phụng công chúa U tộc trưởng chi mệnh, chúng ta được biết Mộ Vương Thành đã lấy được Quỷ Long đồ, theo giao ước trước đó, Quỷ Long đồ trả lại cho chúng ta, các ngươi có thể in lại một bản. Ngoài ra, đại công chúa điện hạ có lệnh, từ hôm nay, Thủ Mộ Nhân rút khỏi U Đô Thành.” Quỷ Tôn Phục Thành mở miệng phá đi yên tĩnh giữa hai bên, truyền đạt ý đồ lần này đến.

Lời này vừa ra Mộ Dung Diệp không đồng ý, bước đến trước nhắc nhở hai người: “Ta nhớtrước đó cùng Thiếu chủ Cạnh Kỳ và Quỷ Tôn từng có ước định. Chỉ có U tộc lấy đượ Phá Mộ Lệnh cùng Quỷ Long đồ cả hai thánh vật. Thủ Mộ Nhân mới có thể rời khỏi U Đô Thành.”

“Phá Mộ Lệnh đang ở trên người Cạnh Kỳ, chỉ là nó hiện giờ tung tích không rõ” Quỷ Tôn Phục Thành nghe xong gấp nói.

Mộ Dung Diệp cắt ngang, nói : “ cũng chính là nói, các ngươi vẫn chưa tìm được thiếu chủ Cạnh Kỳ. Nói không chừng hắn thật đã bị người Công Mộ phái âm thầm giam giữ rồi. Mà Phá Mộ Lệnh cũng đã là sở hữu củaCông Mộ phái”

Cạnh Kỳ tung tích không rõ, không nói đúng hơn hắn đã bị người khác ám hại. Mà kẻ ra tay lại chính ở nơi này trong. Là Sở Độc thiếu chủ Sở Tử Khanh làm ra, chính là vào đêm qua nhân lúc Cạnh Kỳ truy bắt Lâu Mãn Phong âm thầm ám hại.

Đế Thiên An mặc dù tác động làm lệch khá nhiều chuyện, nhưng Cạnh Kỳ vãn không khác gì nguyên tác trong, trúng phải Xà Yên độc khiến cơ thể nhất thời nội lực khó vận chuyển, cuối cùng bị Minh Xà một ngụm tươi sống ăn.

“Ý của Thiếu thành chủlà, không có hai món thánh vật này thìThủ Mộ Nhân có phải ẽ không rời khỏiU Đô thành?” Đại Vu Sư nghe xong cau mày hỏi.

“Đường đường là Mộ Vương Thành ta, trong giang hồ ai không biết ai không hiểu, Mộ phái uy danh cả thiên hạ kính ngưỡng. Ở đâura việc để U tộc chỉ chỏ tay chân!” Mộ Dung Diệp ngữ khí lạnh xuống, không chút nhún nhường nói.

Phục Thành lập tức vận lên Hàn Huyết Tuyệt Khí tựa như chuẩn bị động thủ, mà hắn động bên kia Sở Tử Khanh đồng thời hữu thủ đưa trước, một đầu độc xà nhe nanh chực chờ nhào đến cắn hai người trước một cái.

Hai bên giương cung bạt kiếm, có điều luận khi thế U tộc không bằng. Luận số lượng lại càng không, huấn chi nơi này là địa lợi của Thủ Mộ Nhân, một khi động thủ thật sự người chết chỉ có phía U tộc.

Đại Vu Sư nhìn Phục Thành nhẹ lắc đầu, thấy hắn thu hồi nội lực lại, chấp nhận xuống nước : “ Nếu trước đó đã có giao ước, vậy chúng ta tìm được thiếu chủ Cạnh Kỳ lấy được Phá Mộ Lệnh mới đến thương lượng việc này. Nhưng có phải chúng ta cũng được đem Quỷ Long đồ về, bẩm báo với đại công chúa không?”

Lần này người lên tiếng hồi đáp là Vô Khả : “Về việc của Quỷ Long đồ đương nhiên là theo giao ước, chúng ta in một bản, bản gốc các người đem về. Bản vẻ tuy ở trên tay ta, nhưng ta cũng chưa xem thử.”

Nhìn thấy Quỷ Sứ lấy ra họa đồ, mở ra biến sắc, Phục Thành cau mày nói : “ trông sắc mặt Quỷ Sứ không ổn lắm. Chẳng lẽ... bức vẽ cũng là giả”

“ Bản vẽ thì không giả, Tịnh Thư Thiết Quyển in con dấu của các vị tổ thượng” Nói đến đây Vô Khả đem bản vẽ xoay lại, nói ra nguyên đo hắn thất thố : “ chỉ là bức vẽ đã bị người ta cố tình hủy hoại”

Nhìn bức vẻ bị hủy mà ai nấy đều ngưng trọng, nhất là những kẻ tối nay bị Đế Thiên An chơi một vố đưa một tấm bản đồ giả. Mà trong hỗn chiến lần này lại không thấy bóng dáng của y đâu, nhất thợi đại não trong bắt đầu suy đoán hắn mưu đồ.

“ Trong đêm nay hành tung của Đế Thiên An, Hàn Thiên Lạc cùng Lâm Thủy Dao đều không rõ. Lẽ nào Cạnh Kỳ thật bị Công Mộ phái bắt giữ, Lệnh Phá Mộ cũng bị thu hồi trở lại rồi” Mộc Tuyết Nhu đại não suy ngẫm, trong đêm nay truy đuổi đám người Tịnh Dật nàng lại không phát hiện ra hành tung của ba người kia.

Đây là một chuyện không thể xem nhẹ, bởi nó rất có thể có liên quan đến việc mất tích của U tộc thiếu chủ Cạnh Kỳ. Một khi Phá Mộ Lệnh rơi vào tay y, lại thêm lấy nàng hiểu rõ kẻ kia tất sẽ lưu lại một phần bản đồ thật. Khi đó có Quỷ Long đồ y một khi vào được U Đô thành liền thuận lợi đi xuống U Đô Địa Phủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK