Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chừng mươi phút sau, Mộc thị tỷ muội chi chiến cũng đã qua đi.

Đám người Mộ Dung Hiển chậm rãi leo lên Long lộ điểm cuối, càng lên cao bọn họ càng thấy rõ được cảnh vật trong toàn bộ Đế cung cũng như đô thành Đại Việt.

Càng nhìn càng thấy rõ được sự hùng vĩ cùng sức mạnh vượt qua phàm nhân của Thiên Trạch sở ra.

Từng cười từng bước đặt chân lên tỏa đảo nổi phiêu phù này, chính thức đặt chân lên nơi vị chí tônĐại Việt hiện giờ nghỉ ngơi.

So với những tòa đảo khác thì nơi này càng thêm xinh đẹp cùng hũng vĩ, đài các ẩn hiện trong núi sông, sương trắng phiêu phù khắp không gian, bọn họ thấy được rất nhiều chưa biết lại đẹp đẽ hoa lá.

Đám người đi qua con đường lớn ngắm nhìn cảnh sắc, thẳng một mạch đến tòa cung điện hoa lệ xa hoa.

Không có bất cứ binh lính gì tựa như một tòa cung điện hoang vắng, thông qua cửa ngọc lớn được mở đám người thấy được rộng lớn đại điện, bên trong điện có không ít người có mặt.

Trái phải đối xứng, từng cái bàn sập trên có hoa quả cùng trà rượu, mỗi cái bàn là có một cái thân ảnh quỳ ngồi.

Có thanh sam một thân anh khí nam tử, có nữ nhân xinh đẹp khiến nam nhân nổi lên dục vọng, có một thân áo vải mang kiếm thanh niên, hoặc là mái tóc hoa râm xế chiều nam tử, hoặc là che mạng sa mỏng để lộ một phân vóc dáng nữ tử....

Những người này đều là Chiêu Hiền Điện đến báo danh, hoặc là muốn cống hiến đánh ra thanh danh hoặc là có mục đích khác đi nữa, chỉ cần người đến báo danh đều được Thiên Trạch đưa đến nơi này.

Mộc Tuyết Ly đám người đi vào rất nhanh dẫn đến chú ý, bất quá đám người chỉ nhìn một lát rồi dời mắt đi.

Nhóm người đi vào rồi dừng chân ở giữa sảnh điện, đứng ở hai bên hàng khách đang nhập tọa, ánh mắt ai cũng thấy rõ cuối hậu điện trên chín bậc thềm cao, Thiên Trạch ngồi tại Ngọc Long Tọa trên song long tùy ý vũ động, uy nghiêm từ hắn tản phát.

“ Mộ Vương Mộ Dung Hiển cầu kiến Đế Long Hoàng!” Mộ Dung Hiển trước ổn định lại tâm tình của mình, hắn trước chắp tay thi lễ cúi đầu.

Lấy hắn thân phận có thể ngang bằng với chư vương, bất quá hắn dám đặt mình chung với vị Đế Long Hoàng kia ư?

Xưng Đế rất nhiều chư hầu đều không chấp nhận. Song tận mắt thấy được vĩ lực của Thiên Trạch bày ra, lại tại dưới mái hiên nhà khác hắn lẽ nào tự tìm đường chết mà mạo phạm Thiên Trạch.

“ Công Mộ phái chưởng môn Lạc Thiên Thành cầu kiến Đế Long Hoàng!” theo sau Mộ Dung Hiển chính là cha của Lạc Thời Thu, hiện giờ chưởng môn của Công Mộ phái, niên kỷ so với Mộ Dung Hiển có phần lớn hơn, một đầu tóc hoa râm đã hiện rõ.

Lạc Thiên Thành ở nơi này cũng là vì Tà Linh Ly Hồn Câu mà đến, khi Nguyệt Lăng Chi biết Tà Linh Ly Hồn Câu bị lấy đi khỏi Thiên Bộc Nhai, cân nhấc vấn đề nguy hiểm liền dùng Thượng Cổ Mộ Phù của Mộ phái mà cho gọi những người năm xưa cùng với Tà Linh giáo chi chiến.

Công Thủ tuy thủy hỏa bất dung nhưng vẫn chung một tổ chế, Thượng Cổ Mộ Phù không thể không nghe.

Khổ Thiền đại sư Thiên Thiền tự, Thần y Tiêu Vô Bệnh cùng với chưởng môn Lạc Thiên Thành được thông tri, sau đó kết đoàn mà đến Bách Việt.

“A Di Đà Phật! lão nạp Khổ Thiền tham kiến Đế Long Hoàng” Khổ Thiền lễ phật nói

Còn lại từng cái cũng báo danh phận.

“Mộ Dung Diệp tham kiến Đế Long Hoàng”

“Mộc Tuyết Ly tham kiến Đế Long Hoàng”

“Nam Cung Hải tham kiến Đế Long Hoàng”

“Họa Tri Sơn tham kiến Đế Long Hoàng”

“Thư Hàn Bách tham kiến Đế Long Hoàng”

“Lạc Thời Thu tham kiến Đế Long Hoàng”

“Lâu Mãn Phong tham kiến Đế Long Hoàng!”

“ Sở Bách Xâm tham kiến Đế Long Hoàng”

“ Độc Cô Giản tham kiến Đế Long Hoàng”

“ Thiên Cơ Biến tham kiến Đế Long Hoàng”

Từng người báo danh qua, đám Chiêu Hiền Điện người an lặng nghe lấy, không có biểu hiện gì.

Thiên Trạch nhẹ nhàng phất tay xem thư khách sáo chào lại, dò hỏi : “ các vị từ xa xôi Đại Chu đến cầu kiến Bản Đế, là vì đầu nhập Đại Việt hay là vì chuyện khác?”

Lời này vừa ra làm cho đám người bên dưới có phần lúng túng, đầu nhập thì bọn họ chưa từng nghĩ đến, mà cái sau thì bây giờ còn nói ra được ư?

“ Không giấu gì Đế Long Hoàng, chúng ta đến đây vốn là vì một kiện binh khí ở đại mộ Thiên Bộc nhai mà ngài lấy....” Mộ Dung Hiển chắp tay thi lễ lần nữa, hắn là Thủ Mộ phái Mộ Vương chuyện này cũng phải hắn ra mặt mới được, nhưng mà lời còn chưa nói hết liền dừng lại.

Một luồng khổng lồ áp lực từ Thiên Trạch mà ra áp đặt cả không gian đại điện, làm cho toàn bộ người bên trong biến sắc, vội vả dùng nội khí trong người chống đở.

“Áp lực này.... mạnh quá!” từng người bên trong cảm nhận rõ được áp lực như hồng hoang mảnh thú, khí thế như Thái Sơn đè xuống không cho phản kháng này, thầm kinh trong lòng.

Nhưng may mắn là áp lực vừa xuất lại như gió thoáng qua biến mất, khiến đám người thở phào một hơi.

“ Lũ sâu kiến cứ vô tri ưa thích khiêu khích cự long, chẳng hay là cự long trước nay không một chút để ý đến chúng mà thôi. Bởi sâu kiến dù đông thì cũng chỉ là sâu kiến mà thôi” Thiên Trạch khinh miệt nhìn xuống.

Mộ Dung Hiển đám người khẩn trương vô cùng

“ A di đà phật!” Khổ Thiền lúc này niệm một tràng phật hiệu, nói : “ lão nạp vọng ngôn xin được nói một lời”

Thiên Trạch không động, song long chậm rãi phiêu phù xuống đám người.

Khổ Thiền không chút sợ hãi, nói : “ Tà Linh Ly Hồn Câu là sát khí của Mộ phái, ngàn năm qua nó hiện thân 3 lần gây nên gió tanh mưa máu thương sinh đồ thán, cuối cùng sau này tiểu trừ Tà Linh giáo mới được Mộ phái chôn cất. Nhưng lão nạp nghĩ dù có cất giấu đến đâu, không có Đế Long Hoàng cũng có thế lực khác vì tư dục mà lấy ra”

“ Phốc xuy!” một tràng cười yên nhiên cất lên từ một cái bàn sập nữ tử, làm cho đám người đưa mắt chú ý.

Một bộ quần trắng trường y cổ trang, cái kia đen nhánh xinh đẹp tóc dài như thác nước, ngũ quan tinh xảo có lẽ không có cách nào hình dung, khí chất giống như ánh trăng bình thường trong trẻo, lại mị hoặc tận xương.

Loan Loan kiều mị nói : “tiểu nữ chỉ là gặp chuyện cười không kìm nén mà thôi, bây giờ mới rõ bất nhã xin bệ hạ phạt tội”

Nàng từ khi đi vào bên trong cùng Đế Thiên An luyện đan, cho đến khi đan dược kia dược luyện chế xong vị kia lại rời đi, Loan Loan muốn đi theo cũng vô dụng bởi hạn chế tu vị. Cuối cùng đành đi ra lại Thận Lâu, nàng không có rời đi mà tìm đến sư tôn mình, bởi vì nàng là người rõ ràng Thiên Trạch và Đế Thiên An quan hệ, cho nên chủ động đem Âm Quỳ phái sớm đầu nhập Việt Đế.

Không chỉ có Loan Loan mà Thượng Quan Tiểu Tiên cũng không khác gì. Kim Tiền bang rất nhanh quy thuận vào Đại Việt. Chỉ có Tôn Tiểu Hồng thì không có thế lực lớn bằng hai người kia, như trước đây tham dự vào bộ máy Đại Việt.

Ngày hôm nay vốn định trở về Thận Lâu trong miệng Thổ Long, thì phát hiện ra Thiên Trạch đang đón tiếp vài cái người, nổi lòng hứng thú mà chạy đến tham dự náo nhiệt.

Thiên Trạch ẩn ý :“ Vô sự, chỉ là cười một cái mà thôi cũng đâu phải tội lớn gì,chỉ là chổ này có nhiều danh môn chánh phái đức cao vọng trọng người, nàng cũng nên giữ lễ một chút bằng không chổ man di chi địa bé nhỏ của ta cũng không hộ được nàng”

“ Tiểu nữ xin cẩn thận ghi nhớ” thiếu nữ cười nói, còn trắng trợn vứt một cái mị nhãn đến người kia.

Đám người Mộ Dung Hiển nghe ra được khác thường, hiển nhiên là vị trên kia nói móc đến chuyện đám người này là chánh đạo.

Thiên Trạch không để ý đến, quay sang Khổ Thiền : “ nói tiếp đi!”

Khổ Thiền bị cắt ngang cũng không có tức giận gì, lão nhiều năm tinh tu phật pháp đạo hành dày sâu, không thể vì mấy chuyện nhỏ này ảnh hưởng đến Phật tâm của mình được, mở miệng nói : “lão nạp cho rằng thay vì cất giữ ở Hàn Thiết đại mộ, chi bằng để cho Đế Long Hoàng cất giữ vẫn là hay hơn. Cũng chỉ có rơi vào tay của ngài mới khiến các thế lực muốn sở hữu nó dập tắt, sát khí Tà Linh Câu cũng mới quay về chánh đạo”

Loan Loan lại cười nhẹ một tràng nữa, rồi nói :“ kẻ khác giết vài ngàn vài vạn là cùng, dù là Tà Linh Ly Hồn Câu cùng lắm giết được 10 vạn nhân mạng. Mà Việt Đế giết gầnngànvạn nhân mạng, đại sư lại nói đem Tà Linh Ly Hồn Câu quay về với chánh đạo, lời này để cho tiểu nữ nghĩ đến cách đây không lâu Huyền Từ đại sư chùa Thiếu Lâm cùng các Phật môn cao tăng khác tổ chức Trừ Ma Đại Hội đến Thăng Long diệt Việt Đế thì khác đấy. Lẽ nào Phật môn đều đầy lời hoa ngôn xảo ngữ như vậy ư? thật khiến cho tiểu nữ mở rộng tầm mắt”

Đám người yên lặng nghe, thấy được nữ tử kia không chút kiêng kỵ gì chen lời vào đại điện trên, và thấy vị đế vương kia không có ý định can thiệp, hiển nhiên là ngầm đồng ý với ý kiến của Loan Loan, bọn họ hứng thú chờ vị đại sư kia trả lời.

“A di đà phật!” Khổ Thiện niệm một tràng phật hiệu : “ Ngài vì phục quốc giết hơn ngàn vạn nhân mạng, nhưng là binh sĩ của các nước cũng không phải là bách tính bình dân. Tại trong số những người ngài giết cũng có hạng gian ác phỉ tắc. Lại thêm người là ngài giết, nhân quả phải gánh, thiện báo thế nào là của ngài.”

“Lại khai chữ thực thi biến pháp, mỗi một cái lão nạp kiến thức thô thiển nhưng biết rằng những biến pháp kia đều có ích lợi cho bách tính, sát nghiệp dày nặng nhưng lão nạp tin sau này ngài càng tạo phúc thương sinh.”

“ Về phần Tà Linh Ly Hồn Câu vào người khác so với trên tay ngài thì càng tốt hơn, bởi chỉ có ở gần ngày sát tính trong binh không thể làm ảnh hưởng đến ngài lẫn người lân cận. Có như thế sẽ ít người bị sát binh nhập Ma đạo rơi vào giết chóc”

“ Còn về vấn đề của Trừ Ma Đại Hội, là đúng hay sai lão nạp vô pháp phán xét. Mọi việc tự có nhân quả, thiện ác tự có báo ứng”

Thiên Trạch không nói, gõ gõ bàn tay trên Ngọc Long Tọa, một tay kia đem chung rượu uống một ngụm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK