Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trữ Vinh Vinh sắc mặt dại ra, sau đó tràn đầy kinh hỉ, vội đem tay ôm lấy thanh vũ khí cơ quan này, kích động nói : “ cảm tạ.... cảm tạ ngài.... Vinh Vinh tạ ơn”

Thất Bảo Lưu Ly tông chúng ta mặc dù hiện tại là một trong bảy đại tông môn, có địa vị rất cao, nhưng, trực hệ đệ tử tông môn chúng ta lại đều là phụ trợ hệ hồn sư.

Vũ hồn Thất Bảo Lưu Ly Tháp năng lực phụ trợ mặc dù rất mạnh, nhưng lại không đủ để bảo trụ tính mạng. Một khi ngộ địch, trở thành đối tượng đầu tiên để địch nhân công kích.

Thất Bảo Lưu Ly tông có rất nhiều chi nhánh tông môn đệ tử khác, chuyên môn bảo vễ trực hệ đệ tử có vũ hồn Thất Bảo Lưu Ly Tháp. Thậm chí còn có hai Phong Hào Đấu La cường đại, nhưng dù sao đó cũng là ngoại lực.

Không thuộc về mình, hơn nữa, ai có thể cam đoan rằng sẽ không có kẻ phản bội. Trước kia trong tông môn Thất Bảo Lưu Ly tông từng xảy ra việc, một vị thúc thúc của Trữ Vinh Vinh bị một gã tông môn hộ pháp dùng vũ lực bắt đi, sau này mặc dù bên trong tông môn đưa ra không ít quy củ khống chế, nhưng dù sao cũng chỉ là bị động.

Trữ Vinh Vinh khi thấy Đế Thiên An đem ám khí ra đả đánh chủ ý muốn đem cho tộc nhân mình sử dụng, đối với chí tôn ám khí kia nàng càng thêm đỏ mắt. Bây giờ nghe được đối phương đem tặng cho mình nàng không vui mừng mới lạ.

“ Mấy ngày nay đồ của ta không biết bị hai tiểu tặc nào trộm không ít, cái con thỏ ngốc kia thì thôi... Đến hôn Bản Đế một cái, chúng ta sau này xem như không ai nợ ai nữa rồi”

Trữ Vinh Vinh mặc đỏ hồng hồng lên, lại nhìn Chu Trúc Thanh trong lòng nhìn mình, tim nhảy nhanh một cái, tiến đến gần hôn một cái lên má, hiện giờ nào còn là tên độc tài mà nàng muốn trốn cơ chứ, đây là cây rụng tiền à.

“ Háo sắc” Tiểu Vũ mặc đỏ lên khi nghe được, sau đó con mắt lại trừng ngôc lên khi thấy không gian xung quanh Đế Thiên An bắt đầu sụp đổ để lộ ra một cái rộng lớn mênh mông không gian.

“ Bồ Đề Tâm rèn hồn dưỡng thân, phục dụng cho dù trái tim bị đánh nát cũng không sao cả, một đường thuận lợi tu luyện không gặp bất cứ bình cảnh gì. Yên Nhiên đây là Bản Đế tặng cho nàng, thứ này chính là chí bảo trong chí bảo, nếu như nàng muốn cảm ta chi bằng ẩm ướt tiêu hồn hôn... ai đau... đau...”

Nhìn vầng sáng quang mang bay ra, có hình trái tim thỉnh thoảng lại như tim đập phát ra thanh âm, sinh cơ bừng bừng, Mạnh Yên Nhiên nhìn nam tử kia gương mặt biến đổi đang bị nữ tử trong lòng vặn hông, đem tay tiếp nhận : “ Yên Nhiên cảm tạ ngài”

“ Ẩm ướt tiêu hồn hôn ta càng lại hoan nghênh” nghe trong đầu thanh âm, Mạnh Yên Nhiên càng thêm xấu hổ, cúi đầu ngượng ngùng, đáp : “ vâng”

Chu Trúc Thanh ánh mắt nhìn chằm chằm Mạnh Yên Nhiên, sau đó quét qua Trữ Vinh Vinh, nói : “ cỏ non xem ra không chỉ có mình ta”

“ Nói gì chứ...Trúc Thanh nào là cỏ non, là bảo bối tâm can của ta, thân phận của ta tôn quý chiếm tiện nghi của 2 nữ nhân kia cũng có chút mất mặt...Chỉ là mấy món đồ nhỏ mà thôi, không đáng là gì cả, thứ quý giá nhất là ta, đem đến cho nàng rồi, bảo bối à, nhục thể của ta nàng ưa thích không?”

“ Đồ lưu manh” Chu Trúc Thanh thẹn thùng mắng lấy : “ sắc long, ngươi so với tên khốn kia không khác gì, không còn khốn kiếp hơn”

“ Sai rồi” Đế Thiên An đáp : “ ta phong lưu nhưng không hạ lưu, nếu như Yên Nhiên hay Vinh Vinh đồng ý, ta cũng sẻ không phụ bạc hai nàng ấy, dù sao tinh lực quá hạn à, một mình bảo bối nàng chịu không được...mấy ngày nay nàng cũng biết rồi...”

“À nàng cũng biết cái tên béo kia... tà hỏa cái con gà mái kia chỉ là trò cười... ta là Long Đế, huyết mạch của ta cực kỳ cường đại...mạnh đến nổi một giọt máu của ta cũng đủ cho một tên phế vật thoát thai hoán cốt.”

“Song hành với đó dục hỏa của ta càng mạnh, nhưng mà ta trấn áp dục hỏa vạn năm nay...đụng phải nàng ôi... mỹ nhân quan không qua nổi, một chân từ cửu thiên rơi rụng xuống mặt đất, đều là do bảo bối nàng cả...”

“Bình thường sẻ không sao, chút dục hỏa nhỏ nhoi này Bản Đế xem thường, nhưng mà lở can dự sửa mệnh cho cái đầu thỏ ngốc kia, thực lực bị hạn chế à... Dục hỏa một khi không trấn áp được, khi đó toàn bộ hỏa diễm phát tiết, đừng nói là Tinh Đấu Đại Sâm Lâm một nữa đại lục này đều bị ta hủy diệt.”

Nghe hắn luyên thuyên, Chu Trúc Thanh lòng cũng rót mật ngọt, dù sao nàng cũng là nữ nhân mà thôi, nói : “ ngươi là biện minh cho mình”

“ Biện minh, Bản Đế trước giờ dám làm dám nhận, ta chẳng qua là để tâm bảo bối suy nghĩ mà thôi” Đế Thiên An cười nói : “ với bản lĩnh của ta, ta muốn đem Yên Nhiên, Vinh Vinh ăn vụng sau đó xóa đi ký ức, nàng làm sao biết được chứ...có điều Bản Đế là người có trách nhiệm à... đầu năm nay không phải gặp ai như ta đâu đấy... nếu không ta giống như cái tên khốn mà nàng nói, ăn xong quất ngựa truy phong... không phải là nàng chịu thiệt rồi sao?”

“ Hừ” Chu Trúc Thanh hờn dỗi một cái.

Đế Thiên An lại phất tay, mấy cái Nạp Giới bay đến đám người, lên tiếng : “ không gian giới chỉ, nhỏ máu hay đem tinh thần mình khắc vào, coi như là Bản Đế tặng cho các ngươi... thần công bí tích đều đặt ở trong đó, mỗi một người chỉ được phép ở bên trong 3 ngày, chúng ta sau này nhân quả chấm dứt”

Nhìn tòa chín tầng lâu tháp theo không gian xao động hiện ra, cùng với những chiếc vòng tay trôi nổi ở phía trước người, đám người hít một hơi sâu, vội nói : “ cảm tạ, ngài ban tặng cơ duyên”

“Của ta đâu...” Tiểu Vũ nhăn nhó lên tiếng.

Đế Thiên An cười, đáp : “ nàng còn muốn mặt hay không, đồ của ta trộm không ít, hết rồi”

“ Nói dối... lúc nãy ta thấy không gian kia có rất nhiều, cái kho của ngươi làm sao mà bì được... ngươi tên hẹp hòi...” Tiểu Vũ mặt đỏ lên nói.

“ Không cho...” Đế Thiên An nhìn nàng sau đó cười nói : “ ta cho nàng rất nhiều thứ rồi, nhưng đổi lại nàng không mắng thì bắn ta, miệng thì lúc nào cũng nói không mắng ta nữa, nhưng lại không bao giờ thực hiện được...thỏ ngốc đổi lại là nàng, có nên phân đồ cho một kẻ như thế không?”

Tiểu Vũ mặt đỏ bừng xấu hổ lên, cúi đầu mà thẹn.

“ Thôi được... ai bảo ta chiếu cố nàng... có điều bây giờ muốn có quà... chỉ cần”

Tiểu Vũ liền nói : “ cần gì?”

“ Tối nay nhớ tắm sạch sẻ, chờ...”

Chu Trúc Thanh lại gia tăng vặn hông, cái mặt của Tiểu Vũ đỏ chót lên, hét : “ nằm mơ”

Đế Thiên An tiếu ý nói tiếp : “ chờ 5 phút trong phòng tắm...sau đó đi đến gặp ta, hát một bài... nằm mơ gì, chả nhẽ... ồ... thỏ ngốc... ngươi ngươi... ngươi... không ngờ ngươi có ý nghĩ đó... ta biết ta tuấn lãng, ngoại hình thân thể đối với mấy cô nương rất có hấp dẫn, nhưng ta là người có vợ à... bỏ ngay à... ngươi không thể có ý nghĩ dâm ô thân thể ta được”

Tiểu Vũ trán nổi lên gân xanh, nghiến rằng : “ Đế... Thiên ...An”

“ Phốc xuy” Chu Trúc Thanh cũng nhịn không được mà cười lên.

Đế Thiên An cười nói : “ nàng đó nếu muốn thân thể ta như vậy, còn làm bộ, sắc thỏ sắc thỏ, nói xem nào... lúc nào đả thầm thương trộm nhớ Bản Đế rồi”

“ Ta có chết mới để ý ngươi.” Tiểu Vũ thét lên

Đế Thiên An cười cười, đem mắt nhìn qua Trữ Vinh Vinh, nói : “ Vinh Vinh... đến nảy giờ ta còn chưa đợi nàng hôn ta đấy... an tâm Trúc Thanh rất tốt bụng, không có nhỏ nhen như vậy đâu? Ẩm ướt tiêu hồn hôn một cái nào?”

Trữ Vinh Vinh mặt đỏ bừng xấu hổ lên, ngại ngùng cúi đầu đi đến gần, hai tay vân vê tà áo mình, tim đập lên, nàng cũng là thiếu nữ mà thôi, nhiều lần bị chiếm tiện nghi bởi một kẻ, cũng để cho nàng lưu lại hình ảnh của y.

Đám người Đường Tam chỉ có thể lắc đầu cười khổ, nhanh chân rời đi chổ này, bọn họ cũng không muốn thụ ngược, mà nghe lấy lời y, mang theo đủ loại tâm trạng khác nhau mà đến tòa tháp kia.

“ Tiểu Vũ... thân thể nàng thật xinh đẹp, nhất là hai hạt đậu cùng u cốc thần bí, còn cả bờ mông nữa... nhìn là muốn cắn một cái, tối nay nhớ tắm rửa sạch sẻ, chờ Bản Đế đến sủng hạnh nhé”

“ Nằm mộng đi, cái tên sắc long, lão nương còn lâu mới để ngươi ngủ” Tiểu Vũ hét lên, tức giận đùng đùng xoay người đi, rồi dừng lại : “ Trúc Thanh nảy là hắn ở trong đầu ta muốn bảo ta tối nay đến thị tẩm hắn, còn có bảo thân thể ta so với cô còn tốt”

“ Khụ khụ khụ” Đế Thiên An ho khan, để im cho Chu Trúc Thanh vặn hông mình, đứng đắn nói : “ cái thỏ ngốc này đúng là ghi hận mà...ta chỉ nhìn nàng một chút thôi...không cho nàng đồ nàng trả thù ta thế đấy... Trúc Thanh nàng đừng tin”

“ Đừng đụng vào ta... tối nay đi tìm thỏ ngốc của ngươi đi” Chu Trúc Thanh lạnh băng nói

Đế Thiên An cười : “ vậy nàng đừng hối hận nha, tối nay ta đi ăn vụng... nhưng nàng an tâm thỏ ngốc ta không thèm ăn... Vinh Vinh tối nay cửa phòng nhớ mở nha, vợ ta không cho ta ngủ cùng... đành phiền nàng chút, hai ta trò chuyện nhân sinh suốt đêm”

“ Đi chết đi” Chu Trúc Thanh phách cho hắn một chưởng, tức giận thoát ly ra khỏi người, một mạch đi đến tòa tháp.

Chỉ còn lại mỗi Trữ Vinh Vinh, con tim lại đập loạn lên, càng đập nhanh hơn khi cơ thể mình bị hắn ôm vào người, thân hình khẽ run lên khi cái eo nhỏ bị hắn luồn lấy, rồi nhắc lên đùi.

“ Vinh Vinh thật đáng yêu... không cần đến tối nữa... hay là hiện giờ chúng ta tâm tình nhân sinh đi... nàng nói một chút về tông môn nàng được không”

Trữ Vinh Vinh tâm loạn như ma, thân hình nóng ran, khẽ run lên khi đôi tay hắn du tẩu trên cơ thể nàng, mặt đỏ lựng, xấu hổ : “ đừng... đừng... Vinh Vinh... ah”

Trước mặt nàng khung cảnh đả thay đổi, là một cái giường lớn, từng cánh hoa tung bay phiêu tán, đáng nói chính là thân hình nam tử đang ở trong lòng nàng y phục chậm rãi tan rã đi.

“ Vinh Vinh... nàng thật hư... lại sờ soạng cơ thể ta... nàng thật sắc”

“ Không phải...là ngươi” Trữ Vinh Vinh lập tức hét lên, đôi mắt mở ra liền thấy hắn cười tà, cơ thể bây giờ không theo điều khiển, đôi tay nàng đang sờ mó thân thể của y.

“ Ta biết nàng rất thích à... không cần chối... cũng không cần xấu hổ... Vinh Vinh, nàng cũng thông minh, ta muốn nàng, nàng chạy không thoát... trước mắt có hai con đường cho nàng” Đế Thiên An cúi người cắn lên vành tai nàng, hai tay nhào nặn bầu ngực sữa.

“ Ahh” Trữ Vinh Vinh thân thể cương lên, miệng ngân nga một tiếng, một cổ khoái cảm chưa từng có xông lên đại não của nàng.

“ Một là ta ngủ nàng xong, sau đó đem ký ức xóa bỏ, tất nhiên ta sẽ bồi thường cho nàng xứng đáng. Hai chính là như Trúc Thanh làm nữ nhân của ta, nàng chọn đi”

Trữ Vinh Vinh mặt đỏ thẫm, tim đập bang bang lên, nàng dù gì cũng là thiếu nữ hoàng hoa khuê các đây : “ Ta... ta... ukm…ta… ta…đừng...đừng...nữ nhân...Vinh Vinh làm nữ nhân của huynh”

Đế Thiên An đem nàng xoay người lại, bốn mặt đối diện nhau : “ vậy bảo bối, chúng ta bắt đầu mây mưa nhé...đảm bảo nàng lâm ly cùng cực”

“ Lấy ra...” Trữ Vinh Vinh đỏ mặt ngượng ngùng, cố trấn định tinh thần của mình lại, lên tiếng : “ Nhẫn...nhẫn...”

Nàng chạy đến Sử Lai Khắc chính là muốn đem cái thế lực này kéo vào tông môn của mình, bây giờ có một siêu cấp nam tử còn mạnh mẽ hơn vô cùng, rơi vào tay hắn, việc thất thân nàng đả lường trước.

Nhưng lại không thấy y hạ thủ, thở phào một hơi, sau đó lại cùng đám người chung đụng để cho nàng tâm tư ma loạn không thôi. Hưởng thụ lấy quá nhiều thứ tốt, Chu Trúc Thanh nói để cho nàng phòng tuyến mình tạo ra cũng nát bấy lên.

Nhất là khi y nói cho nhiều người biết, người nam tử này giống như một cục nam châm hấp dẫn nàng. Bây giờ lọt vào tay y, đứng trước 2 lựa chọn như vậy, nàng đương nhiên chọn lấy lợi ích lớn hơn cho mỉnh rồi.

“ Ahh… đừng... đừng” Trữ Vinh Vinh lại cất lên một tràng ngân nga cùng thanh âm đứt quãng, khi đôi bồng đảo của mình bị y nhào nặn.

“ Nhẫn khi nào lấy cũng được... nhưng mà ta phải ăn cỏ non mơn mởn phía trước đả, Vinh Vinh nàng vóc dáng như nàng, thật khiến người muốn phạm tội mà... đến để ta chăm sóc cho thê tử mình chút nào”

“ Đừng nhìn...đừng nhìn” Trữ Vinh Vinh xấu hổ khi hai chiếc đùi bị mở ra, cô bé của nàng hoàn toàn bị phơi bày.

“ Yên Nhiên...nàng còn đứng đó...lại đây nào...” nghe được mấy lời này, tận lực giảm đi sự tồn tại của mình khi bị kéo vào vùng không gian này, Mạnh Yên Nhiên thân hình khẽ run lên, tâm như nai loạn ngơ ngác dẫm lên lá vàng khô, không ngừng chạy nhảy lung tung trong khu rừng.

“ Hôm nay ta muốn gặm 2 đóa cỏ non này...song túc song phi” Đế Thiên An đem tay trảo lấy Mạnh Yên Nhiên lại gần, cười tà : “ đợi ta chăm sóc Vinh Vinh song sẻ chăm sóc Yên Nhiên bảo bối ”

Mạnh Yên Nhiên cúi gầm mặt, muốn bịt tai không nghe không thấy những thanh âm xấu hổ kia, trong lòng tim đập phanh phanh bị kích thích vô cùng.

Mà đâu chỉ nàng Trữ Vinh Vinh cũng không kém, sự xuất hiện của Mạnh Yên Nhiên càng làm cho nàng thêm xấu hổ, càng làm nàng thần kinh đẩy căng tột độ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK