Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trường kiếm trên tay Mộc Tuyết Ly không khác gì Quỷ Sứ Chi Nhận, Thôi Hỏa kiếm, Hàn Huyết Cổ Kiếm, Quỷ Thủ đao. Là một trong 10 đại thần binh Thánh Khí của Mộ phái do Bách Lý gia tộc rèn đúc năm xưa mà thành.

Kiếm tên Thần Sai, thân kiếm như lưu ly trong suốt sắc bén vô cùng, theo Mộc Tuyết Ly xuất kiếm, một kiếm này nhanh chuẩn độc.

Mộ Quỷ Tử nhìn một kiếm đến, hắn không dám đón nhận, mặc dù hắn là tiền bối nhưng có chút xấu hổ phải nói thực lực của Thần Sai chỉ trên không kém hắn. Một kiếm kia hắn lừa chọn né đi.

“ Bình tĩnh một chút Tuyết Ly, lần trước là ta tránh để cho nàng xấu hổ mà thôi. Hơn nữa ta mặc dù xem hết cơ thể nàng, nhưng mà cũng có thấy được gì đâu chứ? Cũng đâu mất miếng thịt nào đúng không? Ai nhẹ nhẹ một chút hai vị bảo bối” Đế Thiên An một bên vô tội nói, nói còn chưa hết liền bị hai nữ nhân bên cạnh hung hăn dẫm cước đá chân.

“ Câm miệng” Mộc Tuyết Ly lòng đầy phẫn nộ, còn kèm một chút thẹn khi nghe được, nàng vốn cao ngạo hơn người làm sao mà chịu được nhục nhã này, trực tiếp bỏ qua Mộ Quỷ Tử một kiếm đâm đến tên kia.

“ Phanh!!”

Hàn Long Tỏa đầu rồng lướt nhanh chặn lại mủi kiếm, hoa lửa không ngừng phát sinh khi va chạm, kèm với đó là khí lực không ngừng bốc lên.

Đế Thiên An chậm rãi bước đến gần, khí thế trong người cũng bất đầu thả ra ngoài, vừa đi vừa nói : “ Lâu Mãn Phong mở ra Kỳ Lân khóa đi, đợi ta chế phục Mộc Tuyết Ly xong đem Mộ Dung Diệp bắt thân nhân của ngươi liền an toàn.”

“ Đừng mơ, cho dù ta có chết cũng không để các ngươi đạt được ý nguyện” Mộ Dung Diệp nghe được, liền quyết tuyệt cảnh cáo.

“ Ta có nói sẽ để ngươi sống sao? Trước giữ mạng ngươi là lo liệu mẹ Thiên Lạc, bây giờ ngươi còn giá trị gì với ta ư? Cha ngươi chỉ có một đứa con, ta chém ngươi một tay gởi về cho hắn, hắn dám không nghe.” Đế Thiên An vừa đi đến trước, khí thế thả ra từng bước đẩy lùi Mộc Tuyết Ly, cất lời hờ hững.

“ Ngươi!!” Mộ Dung Diệp đồng tử co rút lên khi nghe được.

Lâu Mãn Phong nghe xong chút phân thần cũng nhanh tỉnh lại, tiến nhanh đến cửa điện.

“Ong Ong Ong”

Đế Thiên An cùng Mộc Tuyết Ly giằng co nội lực trong chốc lát, khí thế hai người kéo lên cao. Sóng kình từ hai người như sóng nước quét ra ngoài, hình thành một cơn gió mạnh thổi đi cát bụi xung quanh, thanh âm rung động phát ra từ hai người.

“ So với Lạc Lạc và Dao Dao nhà ta có chút kém một chút sắc, nhưng mà ngực to mông vểnh lại hơn à.” Đế Thiên An một bên cất lời khinh bạc chọc giận.

“ Muốn chết!!” Mộc Tuyết Ly lửa giận bốc lên nghìn trượng, khí thế không ngừng thả ra hơn, sát ý mãnh liệt.

“ Đồ lưu manh” Hàn Thiên Lạc cùng Lâm Thủy Dao nghe hắn đùa nghịch lại mắng một câu, trong lòng cũng sinh khí lấy.

Đế Thiên An vừa đấu vừa nói : “ Hai bảo bối chớ hiểu lầm, ta chỉ công tâm kế, chọc giận Ly Ly mà thôi. Đợi nàng sơ xảy, khi đó tìm cơ hội chế trụ. Hơn nữa Long Nhãn nhìn xuyên thấu, chỉ được màu trắng đen thì có cái gì mà hai chứ. Da thịt như tuyết, thân thể chổ lồi chỗ lỏm thế kia thay bằng trắng đen, đúng là không thiên lý”

“ BÀNH!!”:

Lời hắn dứt không lâu, cuộc giằng co nội lực của hai người cũng kết thúc, như một cơn bạo phong từ hai người mà quét qua, kình lực mạnh mẽ thổi đi mọi thứ xung quanh.

Mộc Tuyết Ly bị đánh trượt lùi về sau mười mấy mét, về phần Đế Thiên An vẫn bất động như sơn tại chỗ.

“ Tâm nàng đã loạn, như vậy trận chiến của chúng ta cũng nhanh kết thúc thôi. Để xem nào khi đó ta nên xử lý tù binh như thế nào đây. Là nên gian trước rồi giết, hay giết trước rồi gian. Ly Ly nàng cho ta cái đáp án thế nào?” Đế Thiên An lại cười tà, tay nắm Vấn Thiên kiếm vuốt ve.

“ Câm miệng, hôm nay ta tất giết ngươi” Mộc Tuyết Ly nộ khí mà quát, nâng kiếm dẫm chân mà đến.

“Keng Keng Keng Keng!!”

Chói tai không dứt thanh âm hiện ra, hoa lửa không ngừng bắn lên theo từng cú vung chém của Thần Sai va chạm cùng Vấn Thiên vỏ kiếm.

Mặc cho Mộc Tuyết Ly có bao công kích, Đế Thiên An đem kiếm giọt mưa không lọt ngăn cản lại. Vấn Thiên kiếm mặc dù không ra vỏ nhưng dưới hắn tốc độ cùng sức mạnh, công thủ toàn vẹn chống trả lại thế công bão táp của Mộc Tuyết Ly.

Cùng lúc này, Lâu Mãn Phong đã đến trước cửa điện Kỳ Lân, cánh tay Kỳ Lân Ty của hắn trực tiếp đặt lên hai cái thanh đồng cửa, trung tâm cửa là một cái hình tròn chạm khắc Kỳ Lân hình dạng, một cái viên ngọc màu xanh lục to như cái đầu người ở đó.

“ Không!! Không được mở ra” Mộ Dung Diệp bất lực mà nhìn lấy Lâu Mãn Phong đặt tay lên viên ngọc xanh lục đậm kia, bên tai nghe được cơ quan bánh răng khởi động để cho hắn biết cánh cửa kia không sớm thì muộn cũng mở ra mà thôi, chỉ có thể không cam lòng mà lớn tiếng ngăn.

Bên tai nghe lấy thanh âm của Mộ Dung Diệp, đang lửa giận sôi sục Mộc Tuyết Ly cũng chú ý đến, đại não nhanh chóng phân tích nhanh chóng đưa ra cho mình phương án, nàng lựa chọn tạm thời buông tha giao đấu với tên này, thuận thếmột kiếm đánh đến thoát ly.

“ Xuy xuy xuy!!”

Mộc Tuyết Ly tay trái đột xuất, chỉ giữ lại trỏ và giữa ngón còn lại đều co lại, nội lực trong người nàng nhanh chóng thoát ly ra ngoài, dưới nàng khống chế ngưng tụ thành một cây định nhỏ, nó không ngừng xoay tròn trong lòng bàn tay.

Gần như trong suốt, lại tỏa ra hàn lãnh, theo thay Mộc Tuyết Ly vung ra bắn nhanh đến phương hướng của Lâu Mãn Phong.

“ Cẩn thận!!” Nhất thời đám người Mộ Quỷ Tử thấy được vội hô lên nhắc nhở.

Bọn họ muốn lên ngăn cản nhưng có tâm mà vô lực,sớm bị cuộc chiến của Đế Thiên An cùng Mộc Tuyết Ly phải dời thân ra cửa điện một đoạn. Cộng thêm việc Mộc Tuyết Ly thuận thế mượn xích đánh văng, khoảng cách tiếp cận gần phóng xuất ám khí.

Một cái lý do khác, khi tiếng cơ quan phát lên bọn họ cũng bị nó thu hút, chờ nhận ra được ám khí đã đến gần cơ thể Lâu Mãn Phong.

“ Vô Tướng Chi Lệ, Mãn Phong cẩn thận” Kinh nghiệm lão làng, Mộ Quỷ Tử khinh thân mà nhảy đến liền nhận ra ám khí của Thần Sai thi triển, nhưng hắn đề thân tốc độ cũng đã chậm, ám khí đã đến gần đệ tử mình.

Vô Tướng Chi Lệ là ám khí cũng là một loại kịch độc, lấy chân khí ngưng thành băng mỏng xuyên vào cơ thể người. Kẻ trúng phải Vô Tướng Chi Lệ không có thuốc từ người thi triển chỉ có chết.

“ Xuy xuy!!”

Lúc này Lâu Mãn Phong toàn lực ngưng thần mở ra Kỳ Lân khóa nào biết được Mộc Tuyết Ly phóng ám khí đến mình. Nhưng bên tai nghe được lời của sư phụ mình liền quay đầu lại, vừa quay đồng tử hắn mở lớn kinh ngạc.

Không chỉ hắn, mà Lạc Thời Thu, Lâm Thủy Dao, Mộ Quỷ Tử, Mộ Dung Diệp, Mộc Tuyết Ly cũng bất ngờ không kém. Bởi bọn họ thấy được ngay khi Vô Tướng Chi Lệ đến gần Lâu Mãn Phong, thân ảnh Hàn Thiên Lạc lại lấy thân chắn thay.

“ Không nghĩ đến, mọi việc đều không khác gì ta thấy qua cả” Đế Thiên An trong lòng có chút đậu xanh rau má, lập tức đề thân nhanh chóng xuất hiện ở phía Kỳ Lân điện, tay vươn ra đem eo Hàn Thiên Lạc ngã xuống bắt lấy.

Đế Thiên An lại từ không gian của mình lấy ra máu của Minh Xà, để cho Hàn Thiên Lạc phục dụng. Đồng thời sử dụng nhãn đồng của mình mà phong tỏa độc lực của Vô Tướng Chi Thể nhập vào người.

“ Thiên...” Hàn Thiên Lạc muốn giải thích, nhưng nhất thời khó nói, lại thêm huyết lọt vào miệng cũng cản lại nàng.

Đế Thiên An cất lời : “ đừng nói, ta đã giúp nàng phong tỏa lộ tuyến của ám khí. Máu mà nàng uống có thể chữa được vạn độc thế gian. Chỉ là một cái nho nhỏ Vô Tướng Chi Lệ mà thôi, còn chưa đủ sức cướp nàng từ tay ta được”

Hàn Thiên Lạc tinh thần có chút mệt mỏi khi trúng ám khí, nhưng dưới lực lượng của nam nhân kia đánh vào người, mỗi lúc một tốt hơn. Ánh mắt hiện lên vui mừng lẫn nhu tình trong đó, kèm cả áy náy.

Lâu Mãn Phong nhìn cảnh tượng này, nhất thời ngổn ngang cảm xúc, ngủ vị tạp trần lại không biết làm gì.

Theo Kỳ Lân Ty đẩy viên ngọc to lớn vào trong đó, cơ quan bánh răng không ngừng vận chuyển. Sau đó bốn thanh đồng vòng tròn cơ quan trên cửa lớn xoay chuyển, theo đó chậm rãi cửa đá nứt làm hai mở ra, để lộ bên trong chính là một gian thạch thất đại điện to lớn.

“ Sưu!”

Chính lúc này, Thần Sai nâng kiếm mà đến, trường kiếm sét đánh phát động công kích lấy Đế Thiên An. Cơ hội này nàng tuyệt không thể bỏ qua được, giao đấu với Đế Thiên An để bản thân biết hắn võ công cực kỳ mạnh mẽ.

Hiện giờ đối phương để lộ sơ hở, là thời cơ thích hợp nhất để ra tay giết ý. Về tư tình hắn nhục mạ nàng, dùng đôi mắt kia quan kháng thân thể đủ để giết hắn. Cộng thêm Mộ Phụ Lệnh nàng càng không bỏ qua cho hắn được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK