Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Như Sương đã nhịn không được trực tiếp đạp hắn một cước.

“ Ngươi phát điên cái gì thế?” Thiên Minh lớn giọng nói.

Như Sương nói : “ ngươi là cố ý đúng không? ngươi cố ý khoe ta chứ gì?”

“ Hừ” Thiên Minh bỉu môi, nhỏ giọng nói : “ cái đồ qua cầu rút ván, lật lọng”

Như Sương nói : “ nói cái gì?”

Thiên Minh thấy vị kia hai tay bập bùng lôi điện liển trở mặt ngay : “ nói chị Như Sương xinh đẹp dịu dàng”

“ Phốc” Như Sương cười nhẹ lên, cả Cao Nguyệt cũng không khác gì.

Hạng Vũ huých vai hắn : “ ngươi cũng giỏi ứng biến ghê”

Thiên Minh xem như không thấy, nói : “ chúng ta xem như bằng hữu, đồ tốt ta cũng đem ra rồi. Như Sương ngươi còn không ngại mất mặt dùng đồ của ta, lại không chịu đem đồ ra, cái này gọi là không nghĩa khí”

Như Sương lấy từ túi gấm ra mười mấy cái túi giấy : “ quỷ gian manh, ngươi mục đích là chiếm ta tiện nghi, còn lời lẻ hùng hồn”

Thiên Minh nói : “ có ngươi mới gian manh đấy”

Tiếp đến cả bốn người vừa trò chuyện lại chậm rãi ăn lấy thức ăn vặt.

Cao Nguyệt, Thiên Minh, Thiếu Vũ cùng Lăng Sương tại Cơ Quan thành kết bạn cùng nhau, sau khi kinh biến Thiên Trạch mối quan hệ này cũng không thay đổi.

Một phần là kinh qua sinh tử, một phần tính cách cũng tương hổ lẫn nhau, cũng không vì thân phận mà nảy sinh ngăn cách.

Cả bốn người trò chuyện trong đêm, từ xa đám thống lĩnh Mặc gia cùng Hạng thị nhìn lấy mà phức tạp ánh mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK