Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nho nhỏ một cái môn nhân Đại Đô Môn cùng với Kiếm Vương quen biết, nói ra khó người có thể tin được. Nhưng lại là sự thật mà khó người có thể biết, hơn nữa quan hệ giữa hai người cũng không cạn.

Bởi Huyền Vũ Phá Thiên Cung trên tay của Mai Du Tần chính là được Kiếm Vương đưa cho. Đó là vào nhiều năm trước khi Kiếm Vương mang theo bảo vật của Huyền Vũ Môn lên đường tìm kiếm chủ nhân đích thật của món khí bảo này.

Tại một cái thôn làng nhỏ hẻo lánh, giữa đêm tuyết rơi gặp gỡ Mai Du Tần lúc nhỏ. Từ đó về sau Huyền Vũ Phá Thiên Cung liền ở trên tay Mai Du Tần khi chủ nhân đích thực đã tìm được.

“ Du Tần, cẩn thận bị tên này lừa gạt, Kiếm Vương làm sao có thể mất tích được” Huyền Vũ Phá Thiên Cung lúc này xen vào cuộc nói chuyện, nói riêng với chủ nhân của mình.

Mai Du Tần nghe xong cũng trấn định lại, quả thật lấy võ công của Kiếm Vương làm sao mà để mất tích được cơ chứ. Rất khả năng cái tên này chính là lừa gạt phân tán sự chú ý của nàng.

“ Nếu không phiền ta mời Du Tần vào trong chứ. Ta và cháu ông ấy đang trên đường tìm kiếm tông tích. Nếu nàng nghi ngờ có thể vào trong xác nhận Hoa Liên một chút” Đế Thiên An một tay đưa ra thủ thế mời.

Mai Du Tần trầm mặc suy nghĩ chủ ý này quả thật tốt không gì bằng, thực hư về Chân Bách Phong chết hay không nàng chưa rõ, nếu có thể đi vào trong có thể gặp mặt Kiếm Vương thay thì ở đây quỳ càng tốt hơn, lại nghĩ đến điều gì nói : “ vậy bọn họ thì sao?”

Đế Thiên An biết nàng muốn nói gì, chính là ba gã canh giữ sơn trại, cười nói : “ không sao đâu, đi vào là được”

“ Ah!” Mai Du Tần bất chợt kêu một cái, mặt đỏ thẩm lên khi không chú ý để kẻ kia bắt lấy eo mình ôm lấy, sau đó bên tai nghe được tiếng gió, dù không nhìn thấy song nàng biết y đang mang lấy mình dùng khinh công rời đi.

“ Chuyện này…” ba gã gác cổng nhìn mà sửng sờ, đổi lại kẻ khác bọn họ đã cảnh báo trừng trị kẻ không biết phép tắc.

Nhưng kẻ này là Đế Thiên An, một kẻ có thể cùng Tứ Thiên Vương so tài thực lực y không thua gì thiên hạ Ngủ Tuyệt. Hơn nữa lại cùng với Đàm cô nương đi cùng, lại thêm y mang người nhảy qua rồi còn cản được ư.

“ Các ngươi ở đây, ta về thông báo với Tổng Sứ” đi đến không được bao lâu gã thuộc hạ Ân Tích Ngưu phân phó lại lần nữa trở về.

“ Tướng công, chàng đúng là giỏi lừa gạt con gái đấy” Phù Dung nhìn Đế Thiên An ôm mỹ trở về, có phần ghen tuông nói.

“ Tướng công ư?” Mai Du Tần vừa đặt chân xuống đất liền vội thoát ly khỏi nam tử kia, nghe được nữ nhân kia nói trong lòng lại có chút thất lạc.

Hàn Phi Quang lại chen lời vào“ Thấy chưa! Hoa Liên hắn so với ta càng giỏi lừa gạt con gái à”

“ Bọn đàn ông đều như thế cả” Đàm Hoa Liên khí giận, mắng lấy

“Giới thiệu một chút, đây là Mai Du Tần chủ nhân của Huyền Vũ Phá Thiên Cung, còn đây là Đàm Hoa Liên, Đoàn Phù Dung, Cang Tiểu Hương” Đế Thiên An lần lượt giới thiệu cho hai bên, cũng không quên châm chọc Hàn Phi Quang : “ còn gả túm tóc diện mục bình thường võ công kém cỏi kia chính là ất ơ tiểu đệ, không đáng nhấc đến”

“ Nói cái gì thế hả! Ta muốn cùng ngươi quyết chiến” Hàn Phi Quang nghe mà giận sôi lên chỉ tay la hét.

Mà đám nữ còn lại thì nhìn chằm chằm vào Mai Du Tần, bây giờ cũng đã rõ vì sao Đế Thiên An lại đối với cô gái này chú ý như vậy. Thì ra là chủ nhân của một trong tám đại khí bảo.

“ Chả trách! Chàng thu thập bảo vật, bây giờ gặp mỹ nhân, muốn đoạt cả người lần cung về một chỗ” Phù Dung hiểu ra, giễu cợt nói.

“ Ha ha!” Đế Thiên An cười qua loa, nói sang chuyện khác : “ đi thôi, trời sắp tối cũng nên nghỉ ngơi. Đúng rồi, Du Tần nàng nếu có nghi ngờ hãy cùng Hoa Liên trò chuyện một chút, hai tỷ muội hảo hảo ở chung sau này ta đở vất vả”

“ Ngươi… ngươi nói cái gì đó hả?” Đàm Hoa Liên nghe hiểu ra được trong đó lời ẩn ý, thẹn thùng mắng lên

Chặng đường tiếp theo tương đối náo nhiệt cùng ồn ào, có điều khi đến chổ ở của Đàm Hoa Liên khi biết Đế Thiên An đêm nay đích thân xuống bếp mở tiệc, đám người lực chú ý cũng bị phân tán đi.

Mà trong thời gian hắn xuống bếp nghỉ ngơi, Mai Du Tần cùng với Đàm Hoa Liên trò chuyện, và từ đây biết được sự mất tích của Kiếm Vương.

“ Vù ! vù ! vù! vù! nữa tiếng đã qua, từ phòng bếp nhà gỗ vô số dĩa thức ăn lên, còn cả vò rượu bắt mắt phiêu phù trong không gian, dưới sự khống chế của Đế Thiên An mà di chuyển đến trước sân nhà.

“ Thơm quá! Làm sao lại nhiều thế này chứ!” Đàm Hoa Liên bị mùi hương đánh thức, di chuyển ra trước nhà gỗ hiên, liền thấy được bày không ít các đạo món ăn, nàng không cách nào nghĩ trong thời gian ngắn ngủi mà Đế Thiên An có thể làm ra được nhiều thứ như vậy.

Hơn nữa nàng không nhớ trong nhà mình lại còn nhiều thức ăn như vây? Nhất là rượu trong nhà nàng làm gì có rượu chứ? Rốt cuộc là Đế Thiên An đã làm thế nào?

“ Quá tuyệt!” Hàn Phi Quang đầu óc đơn giản không nghĩ đến mấy thứ đó, trực tiếp vung tay cầm đủa đặt mông dưới sàn ra sức ăn lấy thức ăn.

“ Grec!” “ Cà ồm” “ chít chít” ba đầu sủng thú của Tiểu Hương là kẻ theo sau Hàn Phi Quang, mỗi con tranh nhau một cái dĩa thức ăn lớn mà ăn lấy ăn để.

“ Chàng làm thế nào vậy?” Phù Dung cũng khiếp sợ khi thấy lượng thức ăn này.

Đế Thiên An tỏ ra bí hiểm, nói : “ bí mật làm nên sự hấp dẫn của nam nhân. Nói ra rồi sau ta có thể đem phương tâm của bảo bối, Hoa Liên, Du Tần bắt lấy chứ”

Mai Du Tần nghe hắn trêu chọc, phương tâm lại xao động, gò má lại thêm chút ửng hồng.

“ Cút ngay! Đây là đồ uống ta thích” Tiểu Hương nhìn Hàn Phi Quang đem tay thò lấy một cái bình thủy tinh nước có chút sậm màu, lập tức lớn tiếng nói , một tay đã bắt lấy một cái đùi thịt to bằng nắm tay mà ăn lấy.

“ Xì, ai hiếm lạ” Hàn Phi Quang bỉu môi, đem một vò rượu kéo đến : “ đồ uống của trẻ con thì có gì hay, người lớn thường uống rượu cơ”

“ Ngươi nói cái gì?” nhắc đến trẻ con hai chữ nàng bị kích thích lấy, trừng mắt nhìn Hàn Phi Quang.

“ Kệ đám bọn họ, Du Tần nàng cứ tự nhiên như ở nhà đi, trước lạ sau quen.” Đế Thiên An nháy mắt trêu ghẹo Mai Du Tần, làm cho cô nương này thêm e thẹn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK