Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau lưng truyền đến binh khí vỡ vụn rơi xuống đất thanh âm, kia mười hai tên sát thủ binh khí trong tay cũng trong nháy mắt bị chiết tét, hơn nữa trên người đều có một vết chém, máu tươi đả bắt đầu phóng ra, tại chổ vết thương lại giống như bị phỏng lấy.

Chính ngay lúc này, Đế Thiên An còn đang di chuyển trên không trung, hắn phía trước xuất hiện năm người. Bốn người này đồng thời tung người nhảy lên, đồng loạt xuất một chiêu, ép buộc hắn phải lùi về sau, thân ảnh chậm rãi hạ xuống mặt đất.

Cả người áo xanh, một cái cầm trường thương, một cái mặt lộ vẻ u tối cân, một cái tay gánh cự kiếm.

Bốn người này vô luận là lối ăn mặc, hay là khí chất, cũng đặc biệt dễ dàng để cho người nhớ tới bốn cái ở trên giang hồ đại danh đỉnh đỉnh người. Chỉ là vô luận là trong bọn họ kia một người , lúc này cũng không nên đứng ở chỗ này.

Tửu tiên Bách Lý Đông Quân, Thương Tiên Tư Không Trường Phong, Tuyết Nguyệt Kiếm Tiên Lý Hàn Y, Nộ Kiếm Tiên Nhan Chiến Thiên.

Khôi nhanh chóng đằng thân mà đến, Chu Ảnh cũng nhanh lập lại trận hình Địa Chi Thập Nhị Thần vây buộc lấy thân ảnh Đế Thiên An lại.

"Ngươi biết hắn là ai chăng?" Khôi bỗng nhiên chỉ bên người kia mấy cái mặt không cảm giác người.

Đế Thiên An cảm nhận trên bốn người có đến 3 người quen thuộc, đó là Nộ Kiếm Tiên Nhan Chiến Thiên giận dữ kiếm khí, Thương Tiên thương khí, và Lý Hàn Y kiếm khí, về phần người còn lại thì không nhận rõ. Mặc dù là quen thuộc song hắn có thể khẳng định không phải là bọn họ, mặc dù khí tức rất giống song đến cùng lại khác.

Đế Thiên An đáp :“ Xem ra các ngươi tìm được mấy con khôi lổi rất tốt, xem ra các ngươi dốc không ít vốn liếng”

"Đích xác là bù nhìn, nhưng lại là thế gian hoàn mỹ nhất bù nhìn." Khôi xoay người vuốt ve bên người tên kia giống Lý Hàn Y khôi lỗi mặt: " Bọn hắn nhiều năm qua như vậy một mực bị rầy luyện, bắt chước những thứ kia tuyệt thế cao thủ võ công, bắt chước bọn họ khí tức, hôm nay, mặc dù không bằng chánh chủ, nhưng vẫn có đáng sợ năng lực, kỷ khả loạn chân."

"Có thể ngươi đâu? Bây giờ ngoài toàn bộ Chu Ảnh vây sát ngươi trong Địa Chi Thập Nhị Thân” Khôi nói xongchợt vung lên: "Mà ta, còn có hắn."

Chu Ảnhsát thủ gắt gao nhìn hắn, cũng không có về phía trước định, cũng đã phong bế tất cả đường lui.

Đế Thiên An nhưng không sợ chút nào, chỉ là cười nói: " Cho dù thêm bốn tên khôi lổi thì thế nào, bản công tử muốn đi không ai cản được."

“Hảo khí phách” Khôi hai tay áo vung lên, "Thượng!"

Chỉ thấy bốn tên bù nhìn đồng thời nhảy lên một cái, hướng về phía Đế Thiên An một kiếm đâm tới. Chu Ảnh vây trận nhường lại thế công cho bọn họ, cả người di chuyển, tập trung tinh thần quyết không để cho mục tiêu nhân cơ hội chạy trốn.

Để giết được Đế Thiên An lần này Khôi đả xuất vốn liếng, đem bốn tên khôi lổi này đến làm tiên phong vây đánh Đế Thiên An. Cộng thêm Chu Ảnh vây trận, có hắn trấn giữ nữa Đế Thiên An mơ tưởng có thể thoát đi như những lần trước.

Đế Thiên An tung người lên, trước là một kiếm ngăn cản kia can trường thương, tay kia trường kiếm hung hăn quật vào chuôi này trường thương, lại bồi thêm một cước đem tên kia Tư Không Trường Phong bù nhìn hướng trên đất đánh rớt.

Ngay sau đó một cái xoay người, tiến lên đón bù nhìn Lý Hàn Y cùng bù nhìn Nhan Chiến Thiên hai thanh kiếm. Ngang Tứ Phương cản lại song kiếm hoa lửa bắn ra không ngừng, dưới lực đạo đầy mạnh mẽ hắn chấn lùi bọn họ trên không trung.

“ Bành” Một cước đón chặn bù nhìn Bách Lý Đông Quân một quyền đưa ra, quyền thế mênh mông, như núi hải tấn công tới, kình phong bạo phát từ một cước hắn thổi ra cản lại phần nào tốc độ của y.

“Xoẹt” Tiêu Luyện vẻ lên không trung, được Đế Thiên An ngự kiếm, một kiếm đem hắn đầu lâu chém xuống.

Trên không Đế Thiên An hai tay liên tục huy kiếm chém ra liên tục, nháy mắt hàng trăm đường hỏa kiếm bạo phát, như trủy triều ập đến công kích hai bù nhịn còn lại, kiếm khí tầng tầng lớp lớp bạo xuất, như hồng hoang mãnh thú đem vô số cây cối xung quanh cắt gọt đi.

Đế Thiên An rơi ở trên mặt đất một tay buông bỏ Thừa Ảnh, một tay bắt đến thân ảnh bù nhìn Bách Lý Đông Quân lập tức tướt đoạt trong người hắn tinh khí.

Lại thấy một mực lạnh lùng đứng xem Khôi đột nhiên hướng phía trước tấn công tới tốc độ cực kỳ mau lẹ, Đế Thiên An huơ kiếm chém tới, lại thấy người nọ từ trong tay áo đưa ra một thanh trường kiếm, cùng Hàm Quang kiếm đụng nhau.

Song đứng trước Đế Thiên An mở ra Bát Môn Độn Giáp cả người như hỏa nhân bùng cháy nhiệt lượng nóng bức tràn ra. Sức mạnh tốc độ phản xạ đều so với bình thường mạnh gấp mười mấy lần. Chỉ một kiếm chém ngang, đem Khôi đẩy lùi về sau hơn chục bước.

Trong nháy mắt Khôi lại lao đến, thanh kiếm kia lại bị Khôi thu về. Tay trái nhưng chợt đưa ra một chuôi ngắn thương, đâm thẳng đến Đế Thiên An ngực.

“ Đang” một tiếng kim thiết vang lên, trước ngực vạt áo nhưng cũng bị trợt phá.

Chuôi này ngắn thương cũng bị Khôi thu hồi trong tay áo, lại lần nữa bay ra hưng là một chuôi ngân phủ. Lần này y một kích không thành khi bị Thừa Ảnh cản lại, ngân phủ thu về lại thấy một chuôi trường đao từ dưới chém lên.

Khôi trường bào tựa hồ cất giấu vô số binh khí, mà hắn nhưng cơ hồ có thể trong nháy mắt thiết hoán ra nhất có thể giết chết đối phương kia một chuôi, động tác chi nhanh chóng, ra chiêu chi tàn nhẫn, làm người ta thán phục.

"Cái gì?" Khôi cả kinh, vội nhảy người về sau nhìn cánh tay mọc lên long trảo tím vàng như chim ưng sắc bén nắm lấy trường đao, mặc cho hắn dùng lực đều không làm gì được, chỉ có thể buông bỏ, cuối cùng nhảy người ra sau lại lấy ra một chuôi nhận xúc thế cản lại quyền kình mãnh liệt do y đấm ra.

"Ngăn lại hắn!" Khôi phẫn nộ quát khi thấy Đế Thiên An nhảy đến ba bù nhìn còn lại, một tay đặt lên người đối phương, từng dòng khí óng ánh thoát ly dung nhập vào người hắn, da thịt của những tên khôi lỗi này nhanh chóng xệp xuống.

“ Không xong trúng kế” Khôi hô lên, khi thấy Đế Thiên An xoay người dậm chân bật nhảy, thoát ra khỏi vòng vây của Chu Ảnh lao đến, trên không lao đến hắn song kiếm vô hình toát lên từng vòng luân kiếm xoay tròn.

Khôi phát ra tiếng rít, vô số binh khí tại tay hắn thượng thay đổi liên tục, mỗi một kích cũng âm độc tàn nhẫn. Ám Hà Đao Trảm Trận ngăn chặn lại thế đến của Đế Thiên An, khí thế không ngừng mạnh mẽ kéo lên.

Tất cả sát thủ cũng hướng nơi này nhào tới.

“ Hừ” Đế Thiên An hừ lạnh trên tay Hoành Quán Bát Phương cùng Bách Bộ Phi Kiếm đồng loạt thi triển, hai chuôi vô hình chi kiếm bạo phát kiếm khí như thủy triều.

Khôi huơ kiếm, kiếm đoạn.

Rút đao, đao hủy!

Đâm thương, thương nát

Múa quạt, quạt vở.

Cũng chỉ có thể lui,

Khôi liền lùi lại, vừa lui lui nữa. Hắn cắn răng, rốt cuộc bỏ rơi hắn mặc trường bào, hai chiêu kiếm kia quá mức bá đạo, thế không đở được.

Trường bào dưới lại là một bộ tinh sắt đúc thành linh xảo cơ quan, giống như là một cái tám móng con nhện vậy cột vào hắn trên người, mỗi cái móng vuốt thượng cũng lôi bất đồng binh khí, cho nên hắn chỉ cần khinh xúc cơ quan, mỗi cái thời khắc cũng sẽ đưa lên hắn mong muốn binh khí. Nhưng là thời khắc này hắn, nhưng lấy ra mình lá bài tẩy, hắn muốn làm cái gì.

Hắn bỗng nhiên quay người sang, một cái rút hết kia tám móng con nhện lên một cây côn gỗ.Tám móng con nhện người tán, giống như là một đóa hoa vậy nổ tung mở.Vô số ám khí hướng về phía Đế Thiên An bay đi.

Đứng trước lít nhít ám khí bay đến, Đế Thiên An khinh thường, một tay đưa tới trước, trong người chakra phong bạo phát thổi tung đám ám khí này. Tốc độ đẩy nhanh đến Khôi phía trước, tay bắt lấy Hàm Quang được hắn ném ra trước đây.

“Ầm” Lại một tiếng vang lên, kèm theo tiếng “ crac” xương gãy nát vang lên, chỉ thấy song kiếm vô hình từ trên không chặt xuống va chạm với một chuôi kiếm được Khôi tế lên, cả thân ảnh hắn bị lún xuống mặt đất, như mạng nhện nứt vở khí kình tản ra thổi lên một lớp bụi.

“ Phốc” Khôi miệng phun ra một ngụm máu, ánh mắt mở to kinh hãi, khi cảm nhận được lực đạo khổng lồ đè ép lên cơ thể mình, chỉ một kiếm chặt xuống như thái sơn áp đỉnh hắn đả dốc hết vốn liếng ra vẫn không cản lại được y.

Đồng tử co rút thành cây kim, trong mắt hắn thấy được một chuôi kiếm phát ra ánh sáng xuyên nhanh đến hắn, hình ảnh bắt đầu trở nên mơ hồ, cảnh vật dường như quay cuồng đi. Điều cuối cùng mà hắn thấy được chính là nam tử kia vẫn đứng đó, một cổ thân thể không đầu bắn ra máu tươi đỏ nhạt.

Hắn nhận ra cổ thân thể kia, chính là cổ thân thể của hắn, hắn thấy được thanh kiếm phát sáng kia. Lại thấy được những Chu Ảnh thuộc hạ của mình đả đuổi đến kịp, trên tay búa, trường kiếm đồng loạt chặt lên hiểm yếu vị trí của y, hình ảnh trở nên mơ hồ, sau đó... không còn sau đó sau đó nữa.

“ Oanh”

Vang lớn sau, máu thịt tung tóe. Kia chen nhau lên ba mươi hai tên sát thủ nhất thời bị nổ bay ra ngoài, có ngườ thì chết, có coi như còn sống có thể té ngã trên đất sau cũng căn bản không cách nào nhúc nhích.

Mà khói dầy đặc tản đi sau, có một người vững vàng rơi xuống đất, hắn áo quần đã bị nổ nát bấy, lộ ra kia cả người cầu kết bắp thịt, trên người lại quỷ dị hiện ra hai đầu long ảnh mọc từ tấm lưng của hắn.

“ Ngaooo” hỏa long do chakra hiển hóa dần dần ngưng thực, sau đó linh hoạt uốn lượn, cái miệng rộng lớn cắn chết một tên Chu Ảnh, thân rồng siết chặt hai tên khác, xương vở lập tức cất lên.

“ Phốc” Máu tươi tuôn ra xối xả, đầu lôi long thì càng máu tanh hơn miệng rồng xé toát đi tay chân một tên Chu Ảnh khác.

Đế Thiên An, một người tam kiếmkiếm, chém chết toàn bộ Chu Ảnh.

Ám Hà phái đến sát thủ toàn bộ bị hắn giết rụng, những kẻ chết đi đều bị hắn tước đoạt sinh mạng tinh hoa đến cả linh hồn cũng không buông bỏ. Toàn bộ công pháp võ kỹ hay bí mật cũng được hắn từ từ dò xét.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK