Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diễm Linh Cơ cướp đến vị trí Thiên Trạch, đầy mặt lo lắng, nhưng trong ngắn ngủi sự lo âu liền như gió thoảng đi.

Thiên Trạch để mặt cho Diễm Linh Cơ dìu lên, cả người thụ thương nghiêm trọng nhanh được thần lực Trường Sinh chữa khỏi, ám kình trong cơ thể cũng bị hắn luyện hóa đi.

“ Tiền Ngũ Đại Giám, lập tức cầm xuống nghịch tặc Thiên Trạch” Tiêu Nhược Cẩn ở xa không nhìn được sắc mặt Thiên Trạch, thấy y bị đánh văng lại thấy rõ năm người đến vui mừng vô cùng, lớn tiếng hạ lệnh.

Tiền Ngũ Đại Giám đưa mắt nhìn nhau một cái, qua loa hành lễ.

“ Chờ đã” Tiêu Nhược Phong được cứu thoát vội nói, hướng hoàng huynh mình mở miệng : “ hoàng huynh, Thiên Trạch mặc dù phạm tội đáng chết, nhưng Bắc Ly xâm phạm Đại Việt....”

Lời hắn bị cắt ngang không có nói tiếp, bởi Thiên Trạch đã đứng dậy một bộ bình thường đem tay phủi y phục trên người, không có một chút gì nội thương.

“ Làm sao sẽ!” Trọc Thanh năm người kinh nghi hô lên.

Trúng năm người bọn họ sát chiêu lại không có chết, làm sao thể?

“ Không tệ! Bản Đế bất cẩn quên mất bọn trung nguyên các ngươi rất giỏi ba cái trò lật lòng, ở trong tối giở trờ hèn hạ” Thiên Trạch cất lời khinh thường, ánh mắt đảo một vòng lại nói : “ chỉ bằng con sâu cái kiến cũng dám mạo phạm long uy”

“ Hừ!” Trọc Thanh hừ lạnh một tiếng, hắn bị kẻ trước chọc giận, lập tức đề thân mà đến trước, lại sử ra Toái Tâm Hóa Cốt chưởng.

Nhưng một chưởng này đập xuyên qua người Thiên Trạch, chưởng lực xuyên qua thân đánh xuống mặt đất thành một cái hố.

Trọc Thanh khi một chưởng xuyên qua người đả phát hiện không đúng, y đánh lên tàn ảnh của y, tâm thần cảm ứng liền phát hiện ra khí tức ở phía sau mình, tay trái vung ra phất trần quét đến.

“Đang!”

Kim thiết va chạm, phất trần tựa như kim loại đánh lên người Thiên Trạch tựa như đánh vào một tấm tường đồng vách sắt.

Liền như thanh âm vừa vang lên, Trọc Thanh đã trở người một chưởng Toái Tâm Hóa Cốt lại đến.

Thiên Trạch lần này không tránh.

Trọc Thanh đồng tử co rút thành cây kim.

“ Phốc!”

“ Bành!”

Hai thanh âm cùng vang lên một lúc, cái trước so với cái sau nhỏ.

Cả thân thể Trọc Thanh văng ngược sau một chưởng, thi thể ngả về sau, trên người lại xuất hiện một thanh đại kiếm.

Luyện khí đại kiếm tử khí phủ đầy nháy mắt đem Trọc Thanh giết.

“ Sư huynh!” Trọc Sâm, Trọc Lạc, Trọc Vũ, Trọc Tâm bi thương hô ra, thân ảnh vội cướp đến sư huynh mình.

Biến cố quá nhanh khiến người khó mà thích ứng.

Chỉ ngắn ngủi vài giây trước cứ tưởng rằng Xích Mi Long Xà bị tiền Ngũ Đại Giám hợp kích đánh chết, thoát một cái Trọc Thanh công công đã bỏ mạng.

Tiền năm vị đại giám từ nhỏ đã quen, tình như thủ túc, đến bây giờ một người trước mắt mình bị giết những người khác là cảm giác gì?

Bi thương vô cùng và tức giận vô cùng.

Sát ý từ bốn người còn lại không kiêng kỵ thả ra, so với trước còn dày nặng.

“ Chết đi!” Bốn cái Trọc công công quát một tiếng cùng một lúc xông hướng Thiên Trạch, mỗi chiêu thi ra đều là sát chiêu chí mệnh.

Thiên Trạch lâm trận ứng đối, mặc kệ là bốn người liên thủ đi nữa hắn không có rơi vào hạ phong, kỳ diệu đó là Thiên Trạch dường như biết trước đòn công kích của bốn người một dạng, cứ sát chiêu sử ra liền ứng đối.

Kiếm bính phất trần, chưởng tiếp chưởng, quyền ứng cước....

Thiên Trạch khí thế càng đánh càng thịnh, mà tứ vị lão thái giám càng đánh lại càng chật vật, càng đánh lại càng rơi vào hạ phong.

Tạ Lăng Vân thấy tình huống không ổn, suy ngẫm một cái tự ý chủ trương hạ lệnh cho quân sĩ tập kết, chỉ đao về phía Diễm Linh Cơ : “ lên kéo cung bắn tên”

Đám quân sĩ dưới trướng nhận mệnh, tên đã cài cung lập tức nhắm bắn.

Đầy trời mưa tên, rời cung mà hướng đến một vị trí.

“ Vô sĩ” Diễm Linh Cơ giận mắng, hai cây trâm cài tóc lập tức hỏa thành hỏa kiếm, thân theo đôi tay nàng huy múa chém đến mưa tên trút xuống.

Từng đường hỏa kiếm quét ra chém đi mủi tên bắn xuống, xung quanh vị trí Diễm Linh Cơ không một mủi tên nào bắn trúng, song một mực kéo dài nàng khó mà chống cự trước mấy ngàn cung thủ kia.

Diễm Linh Cơ suy ngẫm một chút, sau đó vừa chém mủi tên lại di chuyển về Ngọc Long Tọa phương hướng.

Hành động của Diễm Linh Cơ cũng để chúng nhân phát hiện, Tạ Lăng Quân lại chỉ huy thuộc hạ bắn áp chế không cho Diễm Linh Cơ đạt thành mục đích, còn cho Trọng Thuẫn quân tiến lên từng bước vây ép.

Tề Thiên Trần đột nhiên nhảy vào, phất trần hươ lên trợ giúp Diễm Linh Cơ.

“ Đây!” Không ít kẻ giật mình khi nhìn thấy Bắc Ly quốc sư làm ra hành động.

Tiêu Nhược Cẩn cũng giận mà không phát ra lời, Thiên Trạch vũ lực quá mạnh nếu như bắt ả nữ tử kia ít nhất còn áp chế được y. Mà quốc sư đã không trợ giúp còn hổ trợ cho nữ nhân kia, hắn không tức sao? hắn không giận mới lạ.

Mà không chỉ Tề Thiên Trần mà cả Cơ Nhược Phong cũng trợ giúp, hắn đã thấy qua Thiên Trạch đáng sợ thế nào? y lại giả chết vừa rồi là đùa giỡn, nhân cơ hội lại trợ giúp Đế Hậu của y còn có chút giao tình, không là vãn hồi cơn hủy diệt của Bắc Ly.

Nếu như Diễm Linh Cơ thật có chuyện gì, cả Bắc Ly này còn có thể chống đở được y cơn giận hay sao? Quần hào trung nguyên cũng bị y đẩy lùi, 20 vạn quân của Tống thị bị Tru Thiên cản lại.

Bây giờ y còn chưa ra Tru Tiên chỉ dùng bình phàm Luyện Khí Kiếm đã đè ép khiến Bắc Ly sắp rơi hiểm cảnh, nếu y sở ra lực lượng, kết quả đây?

“ Hừ!” Thiên Trạch từ bốn người giao thủ đi ra, hừ một tiếng, gương mặt âm trầm hơn, nguyên thần điều động đem Ngọc Long Tọa kéo đến chổ Diễm Linh Cơ.

Diễm Linh Cơ lập tức nhảy vào bên trong, nàng vừa vào trong Ngọc Long Tọa liền bay vọt lên cao trăm mét.

“ Cái này!!” đám Bắc Ly trọng giáp đuổi đến há miệng ra nhìn, tình cảnh này còn thể vây bắt được ư, lên trời mà vây bắt?

“ Con sâu cái kiến thì cũng dám đòi cùng nhật nguyệt tranh huy” Thiên Trạch lạnh lùng nói, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về đám người.

Dị biến đột nhiên phát sinh....

Hàng ngàn thanh đại kiếm do Thiên Trạch tạo ra cùng một lúc như sương khói tan rã, sau đó hội nhập về thân thể Thiên Trạch, kim quang lấm tấm như thủy triều đổ về một nơi.

Luyện Khí Thuật đến cao thâm vật luyện ra như thật, ý chí càng mạnh càng cứng rắn uy lực càng lớn. Hơn nữa có thể theo ý điều động, và có thể thu hồi lại như trước.

“ Cản hắn lại!” Tiêu Nhược Phong đồng tử co rút hốt hoảng hô.

Cơ Nhược Phong lập tức nâng côn xông đến, côn huy đầy trời.

Lý Tâm Nguyệt, Vũ Văn Thương, Diệp Khiếu Ưng...... từng người vội vả cướp đến, tuyệt không thể cho y thu hồi lực lượng của mình.

Có điều Thiên Trạch như ảo ảnh dời hình biến mất, thân ảnh hiện ra lần nữa là ở Ngọc Long Tọa phía trên, Luyện Khí ồ ạt xông lên hội nhập vào Ngọc Long Tọa.

Ngay khi thu hồi hết lực lượng, Thiên Trach khống Ngọc Long Tọa phi hành đến đại lượng cấm vệ quân Bắc Ly.

“ Xuy! Xuy!”

Ngàn vạn ánh kiếm lóe lên như sao trời rực sáng, sau đó như mưa trút xuống.

Tiêu Nhược Cẩn con mắt như muốn nứt ra nhìn ngây dại.

Những kẽ khác đồng dạng sững người nhìn một màn phía trước.

Như mưa đại kiếm một màn quen thuộc hiện ra để đám người như chết lặng.

Từng thanh đại kiếm rơi xuống tàn sát Cấm Vệ Quân, tiếng la thê thảm không ngừng vang lên, máu tươi bắn ra bốn phía, binh khí tay chân đứt đoạn....

Tựa như một khung cảnh quay chậm đập vào mắt từng người, trùng kích nhân tâm.

Trong mưa kiếm luyện khí còn có mười món thần binh của Thiên Trạch tham dự, bốn đao năm kiếm một thương lăng không đoạt mạng, binh qua người chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK