Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Luồng công lực này so với Chân Bách Phong của đệ tử Thiên Mã Tướng Quân nào có thua kém chứ.

“ Như công tử mong muốn, ta sẽ cho công tử thấy được Truy Nghĩa Huyễn Ảnh Kiếm Thuật của bản môn” Lưu Viên Tán tay phải thu về trường kiếm thủ thế đâm, tay còn lại song hành với trường kiếm chỉ giữ lại ngón út và cái còn lại co lại, xúc thế tụ khí.

“ Kiếm Cương!”

“Sao tình huống này lại dung dược kiếm cương?

“ Khí... khí vận của môn chủ… phải chăng?

Nhìn thấy thanh kiếm trên tay Lưu Viên Tán phát sáng, tay còn lại tụ khí tựa như trường cung, không ít người kinh hô giật mình.

“ Chiêu 14 Truy Nghĩa Huyễn Ảnh Kiếm Thuật!” Lưu Viên Tán xúc khí tụ thế, lớn tiếng mà hét : “ Nghĩa Khí Quán Thiên”

Như tên rời cung, kiếm khí bạo hồng mà đi, phóng mạnh đến vị trí của Đế Thiên An.

“ ẦM!!”

Đối mặt với đại chiêu mà Lưu Viên Tán sử ra, Đế Thiên An chỉ việc dùng Hỏa Long Đao nghênh đón, một đầu hỏa long trực tiếp đem kiếm khí ngưng ảnh đánh nát.

Lưu Viên Tán không có bất ngờ, sử ra một chiêu lập tức tung người tiếp đến : “Truy Nghĩa Huyễn Ảnh Kiếm Thuật chiêu thứ 13, Quân Tử Lễ Kiếm”

Một đường uông ánh trăng kiếm khí chém mạnh bổ về Đế Thiên An, một chiêu này so với chiêu trước còn mạnh hơn. Nhưng kết quả vẫn lặp lại bị một đầu hỏa long đánh ra mà chấn nát.

“ KENG!KENG!KENG!!”

Ba tiếng chói tai, theo Lưu Viên Tán cầm Phục Ma Hoa Linh Kiếm xuất ra liên chiêu bị Đế Thiên An nâng đao cản đòn.

“ Môn chủ của chúng ta có sức mạnh ghê gớm như vậy từ bao giờ?”

“ Đây là võ công của Tống Võ Môn chúng ta ư?”

“ Quang trưỡng lão”

Đám môn nhân trầm trồ khi thấy môn chủ nhà mình sử ra kiếm pháp đầy uy lực. Mà lúc này trái ngược với đám đệ tử trẻ tuổi, bốn cái lão già trưỡng lào nước mắt đã đổ ra.

“ Trời ơi!”

“ Không phải chúng ta đang mơ chứ!”

“ Nó đã sống lại rồi... Lòng tự tôn của Tống Võ Môn bấy lâu chìm trong bóng tối được đánh thức”

“ Đó chính là Truy Nghĩa Huyễn Ảnh Kiếm Thuật”

“Truy Nghĩa Huyễn Ảnh Kiếm Thuật”

Mặc cho Lưu Viên Tán phát ra thế công dồn dập, kiếm chiêu hung mãnh cùng đầy uy lực thế nào, nhưng Đế Thiên An chỉ việc nâng đao đỡ đòn.

“Truy Nghĩa Huyễn Ảnh Kiếm Thuật chiêu thứ 16 Vạn Huyễn Kiếp Thiên Hạ”

Trong chớp mắt, Lưu Viên Tán liền chém ra năm đường kiếm khí.

“Trường Hồng Quán Nhật!”

Hỏa Long Đao chỉ thiên, hỏa khí cuồng bạo phát ra, đối mặt với năm đường kiếm khí lao đến, Đế Thiên An sử ra Tung kiếm một chiêu. Đao khí nóng bỏng kinh hồng dài mười mấy trượng mạnh mẽ đánh phá năm đường kiếm khí.

“ Bản Thánh Vương đã lãnh giáo vài đường, ngươi cũng nên đở một chiêu vậy” Đế Thiên An nói xong vận khí đem hỏa khí bốc lên cuồn cuộn, đề thân thuật như cơn gió quét qua lao nhanh đến Lưu Viên Tán.

“ Tránh mau đi sư huynh!” Lưu Thăng Bình nhìn thấy hỏa nhân Đế Thiên An lao đến, hốt hoảng hô lớn.

“ Cha ơi! Xin hãy tiếp sức cho cú đánh cuối cùng này của con” Lưu Viên Tán không có né tránh, lòng tự tôn không cho hắn hèn yếu như trước, trong đầu thầm cầu khẩn cha già đã ngả xuống, vận khí hết trong người dồn vào một chiêu sắp tung ra.

Ngay chính lúc này Phục Ma Hoa Linh Kiếm thức giấc, có lẽ nó cũng muốn so tài với Hỏa Long Đào, đem sức mạnh của mình tản phát, nháy mắt kiếm khí đặc trưng của Ma Linh Kiếm tản ra ngoài.

“ Nhìn kìa!”

“ Những kỳ vật võ lâm chúng đang phát huy công lực theo ý chủ nhân”

“ Phục Ma Hoa Linh Kiếm và Hỏa Long Đao”

Cự ly mỗi lú một ngắn hơn cho đến…

“UỲNH!!”

Hỏa Long Kiếm cùng Phục Ma Hoa Linh Kiếm chạm vào nhau, sức mạnh của hai đại kỳ bảo trong võ lâm xung đột lẫn nhau. Trong nháy mắt bạo phát ra cường quang chói mắt.

Vù!” Kình khí quét ra tứ phía, Lưu Viên Tán từ bên trong làn khí xung đột văng ra ngoài, trên tay kiếm cũng bắn ra rồi ngả trên mặt đất.

“ Sư huynh” Lưu Thăng Bình nhìn thấy vậy hô lớn, nâng lên thương thế muốn chạy đến biểu ca của mình, có điều hắn bị những thuộc hạ gần đó cản lại.

“ Sưu!!” Một đạo hỏa quang lóe lên, Đế Thiên An đã xuất hiện trước Lưu Viên Tán, nhìn thấy y vừa gồng gánh ngồi dậy ho khan ra máu tươi, trực tiếp một đao chỉ mặt.

Cho dù Lưu Viên Tán có Bá Vương Quỷ Diện Giáp hộ thể nhưng hắn không phải là chủ nhân của Phục Ma Hoa Linh Kiếm. Không như Đế Thiên An có thể toàn lực đem sức mạnh của Hỏa Long Đao đem ra, và cả năng lượng vô tận cung cấp cho nó thiêu đốt.

Thành ra khi hai thanh bảo vật võ lâm xung đột với nhau, Phục Ma Hoa Linh Kiếm không thể như Hỏa Long Đao có được một chủ nhân không ngừng cho nó năng lượng, thì phần thắng hiển nhiên thuộc về Đế Thiên An rồi.

“ Ta thua rồi!” Lưu Viên Tán đắng chát thừa nhận, đồng thời dũng cảm chờ đợi tử vong sắp đến với mình.

“ Môn chủ” Đám môn nhân Tống Võ Môn nhìn thấy môn chủ lâm vào hiểm cảnh, nhất thời đứng ngồi không yên.

“ Bỏ ra, trận đấu giờ còn nghĩa lí gì. Quan trọng là sư huynh” Lưu Thăng Bình gấp gáp, đem tay đẩy ra thuộc hạ cản mình, hắn làm sao có thể nhìn Lưu Viên Tán bỏ mạng trước mắt mình được.

“ Bản Thánh Vương đối với Bá Vương Quỷ Diện Giáp có hứng thú. Dùng mạng của ngươi đổi lấy nó” Đế Thiên An nhàn nhạt nói.

Lưu Viên Tán chờ đón cái chết nghe được mở mắt ra, trầm mặc đáp : “ bảo vật này là chân truyền của Tống Võ Môn. Sao lại có chuyện Lưu mỗvì tham sống mà giao ra”

“ Bản Thánh Vương không muốn nói lần hai. Ngươi có thể lựa chọn đem giao ra, hoặc bản Thánh Vương dùng sức mạnh đoạt lấy” Đế Thiên An nhàn nhạt nói : “ mà cái sau cũng không còn ôn hòa nữa, Tống Võ Môn sinh hay tử do ngươi chọn”

Lưu Viên Tán trầm mặc cân nhắc lấy nặng nhẹ, cất lời dò hỏi : “ lấy võ công của ngài cùng Tử Kim Long Y, Bá Vương Quỷ Diện Giáp cũng không có tác dụng, ta có thể hỏi ngài muốn dùng nó làm gì không?”

“ Nữ nhân của ta công lực còn yếu, cần mang nó phòng thân,bản Thánh Vương cho ngươi ba ngày để lựa chọn, cũng cho các ngươi lựa chọn. Là sinh hay tử tùy do các ngươi” Nói xong hắn xoay người bước đi, cũng không quên thu lấy Phục Hoa Ma Linh Kiếm về cho Đàm Hoa Liên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK