Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tư Không Thiên Lạc nghe xong lên tiếng :“ Giỏi thế à, không cần nói chuyện luôn "

Tiêu Sắt tay vuốt ve con chó nhỏ của mình, nhìn nó sợ sệt nằm im ru không dám phát ra thanh âm, trong lòng càng thêm khẳng định nam tử kia cực kỳ nguy hiểm lẫn cường đại. Bởi vi hắn biết động vật so với con người càng linh mẫn với nguy hiểm, Đế Thiên An hiện thân làm cho chó nhỏ lẫn bảo mã của hắn run lẩy bẩy sợ hãi.

Tiếp tục nói : “Có người nói Tha Tâm thông tu luyện tới cực hạn có thể nhìn thấu lòng người, cũng có thể cải biến nội tâm của người, không cần phải nói gì cũng có thể độ lấy phật pháp "

Vô Thiền gật đầu, ánh mắt chợt trở nên nghiêm nghị: "Vị công tử này nói đúng lắm, nhưng ta nhận được tin, người hộ tống sư đệ chỉ có đại đệ tử của Tuyết Nguyệt Thành là Đường Liên, còn bốn vị trong thư lại chưa từng đề cập "

"Ta chỉ là lảo bản của một khách điếm nho nhỏ mà thôi, đi cùng vị tiểu huynh đệ Lôi Gia này đến Tuyết Nguyệt Thành muốn kiếm một khoản tiền, bị cuốn vào chuyện này cũng là tai nạn” Tiêu Sắt chậm rãi nói.

Đường Liên tiếp lời : “ Còn đây là con gái của Thương Tiên Tư Không Trường Phong, Tư Không Thiên Lạc nàng ấy đi cùng với ta”

“ Nguyên lai là con gái của Thương Tiên bần tăng thất lể rồi” Vô Thiền chắp tay lên tiếng nói.

Vô Thiền hành lể xong, rồi nói : “ Công tử xin cứ nói, dù sao chuyện này cũng liên quan đến danh dự của sư tôn, để một đệ tử như bần tăng nói vốn không hay lắm”

Tiêu Sắt trầm ngâm một hồi, rồi nói : "Vong Ưu đại sư tinh thông Phật Môn Lục Thông, lại phật pháp cao siêu, Hàn Thủy Tự tuy chỉ là một ngôi chùa nhỏ, nhưng khách hành hương cũng là nối liền không dứt.

Nhưng hai tháng trước, Vong Ưu đại sư đột nhiên phát điên. Võ tăng bảo vệ tự đến cũng không thể ngăn đến, cuối cùng đệ tử chân truyền của ông ấy mới có thể ngăn lại được ông ấy. Sau đó thành tạo hóa luôn, thi thể ngã xuống đất sau lại biến thành tro bụi, trong nháy mắt đả biến tàn bay hết "

Tiêu Sắt ngắm nhìn đã bất tỉnh Vô Tâm : " Trông giang hồ đồn đãi như vậy,thân thể ngã xuống đất biến thành bụi trần, nghe thì giống như là một câu chuyện thần kỳ quái quái trong thoại bản chuyện, sự tình đến tột cùng như thế nào chỉ có hai vị đại sư mới biết thôi. "

Vô Thiền khẽ thở dài: " lời đồn cũng không sai, sư phụ sau khi tạo hóa thi thể liền lập tức hóa thành bụi trần, tăng nhân trong chùa đều nhìn thấy. Ai ai cũng biết sư phụ tu luyện sớm đả không còn là Tha Tâm Thông , mà là Tâm Ma Dẫn. "

"Tâm Ma Dẫn” Đế Thiên An lên tiếng, ánh mắt nhìn về đám người biến sắt hắn biết môn võ công này có công dụng gì, chính là dẫn ra tâm ma của người khác : “ Tâm Ma Dẫn có tên như vậy hắn là dẫn ra tâm ma của người khác, thật không tệ.”

Vô Thiền gật đầu tiếp tục nói: " Tha Tâm Thông có thể dòm ngó lòng người, ngộ kỳ đạo. Nhưng mà lòng người khó dò, nếu người không có Phật tâm, chung quy khó có thể thấy được nội tâm.

Kiểu nhìn như sư phụ chỉ cần nhìn một lần có thể biết được cái ác trong lòng như sư phụ, từ đó giác ngộ hoàn toàn căn bản là không thể. Song loại võ công Tâm Ma Dẫn này cũng không dòm ngó lòng người, mà là tâm ma, thậm chí còn có thể cho ngươi nhớ lại những chuyện đả quên.

Đây vốn là phật môn cấm thuật, được phong ấn trong La Sát Dường ở Thủy HànTự Tổ sư từng nói qua, tu luyện này cấm thuật, bản ý tuy là hàng ma, nhưng lại tự thân trước nhập ma."

“ Chốc lại phật, chốc lại ma nghe chẳng hiểu gì cả, nói tóm lại Vong Ưu đại sư luyện công tẩu hỏa nhập ma " Tư Không Thiên Lạc nói.

Tiêu Sắt lười biếng nói rằng: "Không phải là tẩu hỏa nhập ma, mà là thấy quá nhiều tâm ma, cho nên phát điên "

"Tiêu Sắt, không được nói bừa " Đường Liên nghe vậy vội vàng quát lên.

Vô Thiền lắc đầu nói: "Không ngại. Cửu Long Tự trụ trì Đại Giác sư phụ cũng là nói như thế, nói sư phụ không ngừng độ cho người khác, nhưng số tâm ma phải chứng kiến quá nhiều cuối cùng đem tâm ma của mình cũng dẫn đi ra. "

Tư Không Thiên Lạc đem trên tay một thanh ám khí quơ qua quơ lại Tiểu Hưu Hưu, thành công đem dụ đi đầu đáng yêu manh sủng này, đem bắt vào tay mình vuốt ve yêu thích nói : “ Ngài là Vong Ưu đệ tử, thế sao chạy đến Cửu Long Tự”

"Sư đệ Vô Tâm theo sư phụ học tập Phật Pháp Lục thông, mà ta ở tuổi nhỏ Đại Giác sư phụ tới Hàn Thủy Tự luận đạo, ngài ấy nghĩ ta rất có thiên phú đối với Kim Cang Phục Ma Thần Thông, nên đả thương lượng với sư phụ mang ta trở về "

Tiêu Sắt liền tiếp lời :“Không phải Đại Giác cảm thấy ngài có thiên phú, mà là Vong Ưu muốn đưa ngài đi”

Vô Thiền hơi khẽ cau mày, cúi đầu: “công tử. nói thế ý gì? "

"Kim Cang Phục Ma Thần Thông là môn võ học ngoại môn đầu tiên của chính thống phật môn, ngừi tu luyện phải có chính khí đầy mình, tựa như đại sư đây. Mà sư đệ của ngài, tuy chỉ gặp qua một mặt, lại.... " Tiêu Sắt dừng một chút, nói: " lại là một hòa thượng rất tà. Nếu ta không có đoán sai, Vô Tâm luyện được cũng không phải Phật Môn Lục Thông, mà là Tâm Ma Dẫn, hoặc là nói tất cả cấm thuật trong La Sát Đường”

Vô Thiền ngẩn người, thở dài: "Công tử đoán không sai, sau khi sư phụ tạo hóa các tăng nhân phát hiện tất cả văn tự trong La Sát Đường đả bị sư phụ lén lút thiêu rụi, ba mươi hai bí thuật trong đó đều đả hóa thành tro tàn”

“Nói như vậy trên đời, người còn mang võ công La Sát Đường trên người Vô Tâm tiểu hòa thượng, chả trách người trong giang hồ lại muốn có được y như vậy”

Tiêu Sắt lời vừa nói xong đả nghe Đường Liên, nói : “ Đúng rồi, các ngươi ngàn dặm đưa đón Vô Tâm đến đây, lại là vì sao?”

Vô Thiền liền nói : “Đại Giác thiền sư đạt được tin sư phụ taọ hóa thì kinh hãi, là hắn nhờ Tuyết Nguyệt Thành đem Vô Tâm hộ tống đến đây,người muốn thông qua Phục Ma Thần Thông trừ bỏ đi cấm thuật trên người Vô Tâm”

“ Thế, không phải phế đi y sao? " Tư Không Thiên Lạc lên tiếng.

Vô Thiền đem mắt nhìn qua Vô Tâm, nói : “ Nhưng mà nghe nói, sau khi Vô Tâm sư đệ nhận được tin tức liền nằm vào quan tài không có dị nghị. "

Đường Liên truy hỏi : “ vậy, người của ma giáo nhúng tay vào, là đối với cấm thuật của La Sát Đường có hứng thú sao?”

“ Ma giáo” Vô Thiền nghe được biến sắc.

“ Được rồi, chuyện của ma giáo biết nhiều là không hay” Tiêu Sắt lên tiếng cắt đi.

“ Y nói không sai” Đột nhiên một giọng nói vang lên xuất phát từ trên nóc xe truyền đến tay đám người.

Đế Thiên An vẫn một ta không liên quan đến, nhìn về thân ảnh Đường Liên vọt ra ngoài, hắn biết người đến là ai, dù hắn bị nội thương nhưng vẫn biết người này theo bọn họ một đoạn thời gian đây.

“ Lại là ngươi” Đường Liên trên tay kẹp chặt phi đao nhìn Bạch Phát Tiên nói.

“ Dựa vào mấy tên tiểu tử Vô Song thành còn không cản được ta đâu” Bạch Phát Tiên tay phía sau nắm lấy ngọc kiếm nhàn nhạt nói : “ Giao người ra đây, ta còn tha cho một đường sống”

“ Nằm mơ” Đường Liên lời vừa dứt thân ảnh đả lên nóc xe, theo sau hắn chính là Lôi Vô Kiệt.

“ Trông chừng sư đệ ta” Vô Thiền nhìn qua Thiên Nữ Nhụy nói vừa xong thân ảnh lao ra ngoài, tung người lên trời hai tay chắp lại rồi vung ra từ người hắn một tôn phật đà hư ảnh tím biếc lộ ra, sau đó lao xuống Bạch Phát Tiên nhưng Bạch Phát Tiên đả dời gót lui lại.

“Hừ. Đây là Kim Cang Phục Ma Thần Thông” Bạch Phát Tiên hừ một tiếng nhận ra được Vô Thiền sở tu công pháp, nói : “ Tám thành công lực, Cửu Long Tự Đại Giác hòa thượng ta cũng gặp qua vài lần, ngươi là đệ tự của Đại Giác”

Vô Thiền hai tay chắp lại, hư ảnh cũng thu về người, nói : “ Vô Thiền tọa hạ Đại Giác thiền sư học nghệ đả 12 năm, nhưng chỉ truyền vỏ học chưa học phật đạo không dám xưng thầy, xin thí chủ chỉ giáo”

Bên trong khung xe ngựa, Đế Thiên An nhìn về Tư Không Thiên Lạc nói : “ ba người bọn họ cũng đánh không lại tên kia, nếu nàng không ra có khi bọn họ mất mạng cũng chừng”

Tư Không Thiên Lạc nghe xong tay nắm lấy đoản thương lao nhanh ra ngoài, chỉ còn lại ba người ở bên trong cùng hắn.

“ Huynh không định tham dự sao” Tiêu Sắt lên tiếng dò hỏi.

Đế Thiên An lắc đầu nói : “ Ta một bệnh nhân thì có thể làm gì được chứ”

Lúc này bên ngoài Vô Thiền thủ thế tôn hình phật đà Kim Cang lộ ra, vừa xông đến Bạch Phát Thiên công kích còn chưa đánh trúng được hắn, thân hình đả văng đi sau khi trúng một chưởng của đối phương, xâu tràng hạt lớn cũng bị bứt ra.

Đứng trước Bạch Phát Thiên hắn không phải là đối thủ, cũng may khi văng đi kịp thời một tay bám lên nóc xe.

“ Ngươi không định tham gia sao” Thiên Nữ Nhụy lên tiếng dò hỏi Tiêu Sắc, có điều đáp lại nàng chính là một câu : “Ta không biết võ công”

Thiên Nữ Nhụy quan sát hai người, Tiêu Sắt không biết võ công nàng cũng chẳng rõ thật hư. Còn Đế Thiên An bị thương nhưng y có thể bám theo, võ công vẫn còn, nếu bây giờ nàng lên tiếp ứng thì không ai trông chừng Vô Tâm hòa thường. Nếu trong lúc tham chiến một trong hai kẻ này giờ trò khó mà phòng bị.

“ Ngươi trông chừng hắn” Thiên Nữ Nhụy nhìn Tiêu Sắt lên tiếng, cuối cùng tung người khỏi nóc xe tham chiến, so với Vô Tâm hòa thượng thì nàng càng lo lắng Đường Liên tính mạng hơn.

“ Võ công của Bạch Phát Thiên đã đến Tiêu DaoThiên Cảnh há có phải là lủ người các ngươi có thể vây công thảo phạt đây” Tiêu Sắt cầm lên một mẩu bánh quế hoa, rồi nhìn Đế Thiên An hỏi : “ ta nói có đúng không ?”

“ Tiêu Dao Thiên cảnh, nói một chút cảnh giới võ công phân chia cho ta xem thử” Đế Thiên An nhìn hắn hứng thú hỏi.

Tiêu Sắt con mắt có chút lóe qua quang mang rồi nói : “ Võ công trong thiên hạ chia làm chín phẩm, trên đó có 4 cảnh giới là Kim Cương Phàm Cảnh, Tự Tại Địa Cảnh, Tiêu Diêu Thiên Cảnh, Thần Du Huyễn Cảnh, nếu ta đoán không lầm huynh đài ít nhất phải ở Tiêu Dao Thiên Cảnh phía trên”

Đế Thiên An giật mình kinh hô, tay che lại sợ hãi : “ Ngươi đoán ra rồi”

Tiêu Sắt trong lòng có chút đậu xanh rau má, khi nhìn biểu hiện của Đế Thiên An chẳng khác nào là giễu cợt hắn cả, tiếp tục nói : “ So với Vô Tâm ta còn to mò muốn biết huynh rốt cuộc là ai”

“ Ta” Đế Thiên An tiếp lời : “ Ta cũng chỉ là lảo bản của một cửa tiệm nho nhỏ, làm ăn thua nổ lại bị lưu manh truy sát, tình cờ lại bị các ngươi đào lên, lại tình cờ bị cuốn vào màn thú vị này đây”

Tiêu Sắt biết đối phương đả không nói cho mình đáp án, cũng không có truy tới, cười nói : “ Cũng đúng, tuy ta còn chưa nhìn thấy huynh thân thủ, nhưng hẳn là bất phàm thiên hạ vô song đi”

“ Ha ha ha” Đế Thiên An cười lên nói : “ Chỉ là làm mào ghi điểm với mỹ nhân mà thôi, ngươi cũng tin là thật”

Tiêu Sắt gật đầu, rồi nói : “ Xác thực Thiên Nữ Nhụy, cùng Tư Không Thiên Lạc đều là hiếm có mỹ nhân, có điều một người trong đó phương tâm đả có”

“ Hoa dù trong chậu đi nữa ta cũng có thể đập chậu cướp hoa chớ nói chi còn nàng còn là xử nữ chi thân đây, huynh đệ sẻ không tranh mỹ nữ với ta đó chứ” Đế Thiên An đem mẫu bánh quế ăn rồi nói.

Tiêu Sắt gương mặt có phần cứng lại, nói : “ huynh quả là khác với thường nhân”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK