Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Trạch cười nói : “ cha nàng khinh ta man di, ông nàng không muốn nàng gả cho ta, ta lẻ nào phải quỳ gối trước Lâm thị cầu vợ”

“ Chàng sao lại nói khó nghe như vậy chứ!” Lâm Thủy Dao giận dỗi nói.

Thiên Trạch không có truy tiếp vấn đề này, quay sang trêu ghẹo Thiên Lạc : “ câu hỏi của ta nàng còn chưa trả lời”

Hàn Thiên Lạc cằm bị hắn nâng lên, xấu hổ vô cùng, ngượng ngùng : “ huynh! huynh! huynh muốn hỏi gì?”

“ Sau này nàng là Đế Phi của Bách Việt, nàng biết rõ câu hỏi mà” Thiên Trạch nói.

Hàn Thiên Lạc tim đập nhanh hơn, trước đây Thiên Trạch không có như bây giờ cường thế cùng bá đạo, song nàng cũng không có phản cảm ngược lại còn mong chờ, cuối đầu không dám nhìn như muỗi kêu nói : “ có!”

Thiên Trạch hình bóng đã sớm in sâu vào lòng nàng, từ khi hắn đi cũng lấy luôn phương tâm của nàng, mặc dù nàng rõ yêu cái tên này là tự tìm đường khổ song làm sao mà ngăn được con tim chứ.

“ Ha ha” Thiên Trạch cười lên.

Lâm Thủy Dao như ăn vị, truy hỏi : “chàng còn chưa trả lời cho ta biết, lẽ nào đây cũng là luyện khí của chàng ư?”

Diễm Linh Cơ trả lời : “ muội muội muốn biết thì phải thêm một bước nữa nha, đây là bí mật cơ mật của Bách Việt, dù bệ hạ có yêu thích muội nhưng ở đây còn có cái ngoại nhân nữa à.”

“Ngoại nhân là chỉ lão phu” Lâm Cánh Duyên trợn mắt nói, có chút bị khí : “ tưởng lão ta thèm nghe mấy cái thứ đó ư? lão đây không thèm!”

Thiên Trạch không nói, ngự khí tạo nên một cái bảo tọa to lớn, sau đó mang cả bọn ra ngoài, rồi phóng lên trời cao.

“ Nó thật là như thật vậy! nếu là Luyện Khí Quyết của chàng thật là ảo diệu!” Lâm Thủy Dao đem tay sờ vuốt long đầu tràn đầy thích thú.

“ Ukm” Hàn Thiên Lạc gật đầu, vì dời đi xấu hổ nàng cũng đem ánh mắt cùng tinh lực xuống bên cạnh long thân.

Lâm Thủy Dao đem mắt dời qua, nói : “ người ta đồn chàng nắm giữ được thần tiên lực, có người đồn là tiên nhân chuyển thế, chàng nói cho ta biết đi?”

“ Thiếp cũng muốn biết đấy” Âu Dương Tình nói vào.

Thiên Trạch đáp : “ bí mật”

“ Chàng! đồ hẹp hòi” Lâm Thủy Dao mắng nhẹ.

Theo Ngọc Long Tọa phi hành mang nhóm người thẳng lên đầu rồng phía trên, với cao độ này liền có thể nhìn rõ được toàn bộ đô thành trong đêm.

“ Vẫn là ở chổ này nhìn được cảnh đẹp nhất” Kỷ Yên Nhiên nói.

Kỹ Yên Nhiên gật đầu, nàng mới đến Thăng Long ba ngày, mặc dù đô thành Bách Việt không thể so bằng Đại Lương nhưng có mấy kiện kiến trúc gần đây do Thiên Trạch bố trí, từ trên nhìn xuống so với Đại Lương có khác phong vị.

Khi đến nơi này nàng cũng bắt tay tham dự vào xây dựng Bách Việt, và chiếm giữ lấy vị trí Bộ Giáo Dục của đất nước. Đất nước mới để nàng yêu thích, bởi nơi đây có thể cho nữ nhân đại triển năng lực, mà nàng trước nay đối với tài trí của mình vẫn luôn tự tin cùng kiêu ngạo.

Cho nên khi nhập chính liền chọn lấy Bộ Giáo Dục, cơ quan bộ ngành mà nàng cảm thấy thích hợp với mình nhất, đảm nhiệm.

“ Không chỉ hai nàng mà có rất nhiều kẻ muốn biết. Bây giờ trừ Linh Cơ, Quân Sước ra, ta chưa thể nói cho cả hai cùng các nàng biết được bí mật của ta” Thiên Trạch lúc này trở lại chủ đề trước.

“Ân!” hai nữ nhẹ gật đầu.

Mấy nữ nghe được đối với Diễm Linh Cơ cùng Phó Quân Sước khá đố kỵ, bởi dù là nữ nhân nhưng địa vị của các nàng không thể so cùng với vị người này, thậm chí là tỷ muôi thân là Quân Du và Quân Tường cũng không ngoại lệ, chỉ là cả bọn cũng rõ ràng hai nữ nhân kia là nữ nhân đầu tiên của y, cũng là hiện giờ hoài thai nhi tử.

Diễm Linh Cơ cười khẽ, đem tay bắt lấy vò rượu ngọc rót vào chung rượu : “ nếu như hai vị muội muội muốn biết sớm một chút, tỷ tỷ có một cách đấy”

“ Cách gì?” Lâm Thủy Dao truy hỏi.

Thương Quan Tuyết Nhi nói : “ muội cũng muốn nghe”

Diễm Linh Cơ trả lời : “ trong các mối quan hệ không phải thông gia là nhanh nhất ư, mà để chàng ấy tin tưởng không phải như chàng ấy nói sinh một cái bảo bảo”

Cả hai nữ nghe xong mặt phiếm hồng ngượng ngùng, hai nữ làm sao không rõ lời Diễm Linh Cơ ám chỉ chứ.

Mà những nữ khác càng rõ ràng, không những sinh hậu duệ cho Thiên Trạch giúp địa vị vững chắc lên ởĐại Việt mà còn nhận được y tín nhiệm hơn.

Thiên Trạch tiếp nhận chung rượu uống một ngụm, lại nói : “ hiện giờĐại Việt đứng ở đầu sóng ngọn gió, dù là người nhà đi nữa cũng có phòng tâm, các nàng bây giờ là nữ nhân của ta cũng là Đế Phi củaĐại Việt, ta nắm giữ rất nhiều bí mật, các nàng muốn biết vậy giống như Linh Cơ lẫn Quân Sước chờ sinh hạ bảo bảo, tự khắc ta vén ra bí mật ta nắm giữ”

Dao Lạc nghe nhẹ gật đầu, lại một mảnh xấu hổ khi nghe hắn nhắc đến hài tử, trong đầu não bổ ra hình ảnh mình ôm một cái hài tử hoặc bụng lớn, cả hai hoảng hốt lên vội đem suy nghĩ đó áp chế đi.

“ Thiên Lạc nghe nói chàng cho nữ tử vào triều làm quan, còn cải chế rất nhiều thứ cho nữ tử rất nhiều quyền lợi, nhưng mà có ổn không?” Hàn Thiên Lạc dời đi tâm trạng của mình, hướng Thiên Trạch dò hỏi.

“ Đúng!Đúng! trước có Thương Trụ sau có Chu U Vương, chàng không sợĐại Việt gầy dựng lại rồi nhanh sụp đổ, trở thành thế nhân thiên hạ cười chê tiếng xấu muôn đời” Lâm Thủy Dao tiếp lời.

“Bệ hạ nhà ta gan lớn nha, chàng ấy làm chuyện gì cũng kinh thiên động địa” Âu Dương Tình cất lời.

“ Không sợ! thế nhân ngu muội vô tri mà thôi! một thời gian nữa các nàng sẽ rõ hết thảy” Thiên Trạch chậm đáp.

Diễm Linh Cơ tiếp lời : “ hai muội sớm tiếp xúc sẽ rõ bộ máy Bách Việt hiện giờ chính là hoàn thiện nhất trên thiên hạ, hơn nữa nữ tử sẽ thua nam nhân ư?một nữa thiên hạ này là nữ tử chúng ta đấy”

Kỹ Yên Nhiên nói : “ chàng ấy dám làm ra một chuyện mà không có quân vương nào dám làm được.”

“ Chúng ta gần đây cũng bị thóa mạ không ít, hồ ly tinh hại nước à” Công Tôn Lan nói thêm vào.

Từ khi Thiên Trạch biến pháp ởĐại Việt, để cho nữ tử lấy được quyền lợi rất lớn. Đối với nữ nhân mà nói là chuyện vô cùng tốt, đối với Thiên Trạch ai nấy sở mộ. Bởi giữa cái thời đại nam nhân thống trị, nữ tử chỉ là hàng hóa thì một vị quân chủ như Thiên Trạch để cho nữ tử trong thiên hạ rung động.

Nhưng song hành cùng, đó là người trên thiên hạ mắng chửi.

Bởi lẻ việc nữ tử vào triều làm quan, nhận được quyền lợi ở Bách Việt là chuyện rất nhiều người không nguyện ý nhìn thấy.

Bách Việt vốn đã là trung nguyên trong mắt người gọi là vùng man di, lại thêm làm những việc trái luân phải đạo khác với luân thường kia, dẫn đến thế nhân mắng nhiếc không ít.

Mà bọn Công Tôn Lan đám người trợ giúp cho Thiên Trạch, tham dự vào biến pháp hiển nhiên cũng chịu vạ lây không nhỏ.

Hàn Thiên Lạc và Lâm Thủy Dao vốn đã chú ý Thiên Trạch hành tung, khi đuổi đến Thăng Long càng rõ ràng chuyện này.

“ Ân!” Hai nữ nghe được thốt nhẹ một tiếng, dù không rõ nhưng cả hai đã có cho mình lựa chọn, đối với sắp đến cũng chờ mong.

“ Sợ cái gì chứ? tên nào dám mắng trảo bọn chúng làm thành cây ở đây là được” Diệp Linh ma nữ nói.

“ Cây” Hai nữ bất ngờ thốt lên.

Âu Dương Tình nói : “ cả cánh rừng cây này đều là người hóa thành đấy, bệ hạ giết chết sau đó biến thành cánh rừng này”

Hai nữ mặt hiện rõ bất ngờ, cả hai nhìn xuống cánh rừng rậm tràn đầy sinh cơ bừng bừng kia tràn đầy khó tin, rừng cây như vậy lại từ người hóa thành.

“Chúng bị ta gieo trứng trường sinh, nó thôn phệ sinh cơ và biến người lẫn sinh vật thành cây cối. Mỗi cây đều có năng lượng, có thể hấp thụ mà tăng trưởng thực lực” Thiên Trạch giải thích.

Ở bên dưới, A Tử nhìn lên trên trời cao, nhãn châu đảo một cái lập tức chạy vào bên trong cung điện bên trong.

“ A Tử!” A Châu kêu lên, có điều muội muội đã chạy mất, vừa muốn cười lại vừa muốn giận với cô em quái chiêu của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK