Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nửa tiếng sau, Tang Hải thành.

“Lùi ra sau, lùi ra sau” Một loạt thanh âm lớn tiếng vang lên chỉ thấy người đi đường hai bên bị một đám Tần quân xuất hiện đem trường kích hoành ngang, đem người ép vào hai bên để lại mặt đường trống trải dường như sắp có đại nhân vật đi qua.

Ven đường người dân đứng nép ở hai bên, từ phía xa một tên tướng lĩnh cởi ngựa mà đi, phía sau hắn bốn tên Tần quân tay cầm thuẫn lớn cùng trường kích hàng lối chính tề bước đi trên hành lang đó, ở cạnh bên đám người dân ven đường là Thiên Minh và Thiếu Vũ tay còn cầm một cái đùi gà đung đưa chào Bào Đinh đối diện bên kia đường.

Từ khi mở hộp đồ ăn ra liền phát hiện các món ăn giống hệt với hình vẻ thử nhất do Trương Lương để lại, đám người cũng đã đoán được Trương Lương muốn đem hai người này vào bên trong Nho Gia lánh nạn.

Thiên Minh và Thiếu Vũ liền theo chân Bào Đinh đi giao cơm, nhưng trên đường Thiên Minh lại bị náo nhiệt tràng cảnh xung quanh mà thu hút, để rồi cùng với Bào Đinh và Thiếu Vũ thất lạc.

Lộn xộn một hồi Thiếu Vũ sau một hồi né đi một tên Tần quân lẫn trốn tại ngay cáo thị dán hình truy nã đám người, liền phát hiện ra được Thiên Minh đem hắn kéo về.

Đi sau nhóm bộ binh là một đội kỵ binh mỗi hàng ba người hàng lối ngay ngắn rời đi hộ tống một khung xe ngựa đi phía sau. Hai chi quân lực này cự kỳ thiện chiến tinh nhuệ là An Tây Trấn Quân cùng với Long Hổ Kỵ Binh hai đội quân thiện chiến nhất Đại Tần.

Long Hổ kỵ binh là đội quân thiện chiến nhất trong cấm quân Hàm Dương trực thuộc dưới quyền Doanh Chính, được xưng là Tần quốc đệ nhất kỵ. Còn An Tây Trấn quân quanh năm đóng quân ở mặt bắc chống đở Hung Nô cùng dị tộc chống đở sức chiến đấu cường hãn, rất ít khi xuất hiện ở Trung Nguyên.

“ Dừng xe” Cánh quân đội theo một thanh âm già nua vang ra từ một khung xe ngựa cũng dừng lại.

“ Đó chẳng phải là bằng hữu cũ của ta Thiên Minh huynh và Thiếu Vũ huynh ư?” lời dứt không lâu vải rèm được một cánh tay mở ra, sau đó không lâu một cánh tay kim loại vươn ra bám vào thành khung xe ngựa.

Công Thâu Cừu chậm rãi đi ra nhìn Thiên Minh cái đùi gà trên miệng rơi xuống mặt đất, cười nói : “ Hê hê hê, không ngờ lại gặp các ngươi ở đây”

“ Lão già xấu xa là ngươi” Thiên Minh thốt lên

Lúc này thống lĩnh đội quân dục ngựa đi lại gần, Công Thâu Cừu đem tay chỉ về hai thân ảnh thiếu niên : “ hê hê hê.... thì ra các ngươi vẫn còn nhớ đến lão phu? Tiểu cô nương như hoa như ngọc kia đâu, sao không thấy?”

“ Công Tôn tiên sinh, xin hỏi có gì chỉ thị”

Công Thâu Cừu đem tay chỉ về hai thân ảnh phía trước : “ Hai thằng nhóc này là phần tử phản nghịch, mau bắt lấy chúng”

“ Bắt lấy chúng”

Đám quân Tần lập tức nâng vũ khí áp sát, mà ngay lúc này Bào Đinh nhanh cơ ứng biến đem thùng thức ăn văng lên hô lớn “ Có người chết” làm cho đám dân chúng hoảng loạn sợ hãi đám quân Tần giết mình, bỏ chạy tán loạn.

Thiên Minh, Thiếu Vũ tận dụng đám hỗn loạn này, cũng biết rõ bây giờ hành tung bị lộ, lập tức, hai người vội vã chạy đi, một hồi bỏ chạy đến một con đường, thoát chết trong gang tấc khi kịp trốn vào một chum vại lớn ở con đường.

Lại đánh bậy đánh bạ kiểu gì lại đi thẳng hướng con đường phía trước xuyên qua rừng cây lại chạy đến Tiểu Thánh Hiền Trang địa phương, còn xui xẻo hơn khi Thiên Minh vấp phải gốc cây đem cả hai lăn rơi xuống trước cổng tại nơi này Tần quân đả canh gác xâm nghiêm hai bên đường.

Lần nữa hai tên này lại thoát chết trong kỳ tích khi thống lĩnh đám quân này chính là An Tây Trấn Quân không thường xuất hiện ở Trung Nguyên không biết đến hai tên phản nghịch có tên trong danh sách truy nã này.

Giữa lúc hai tên này định liều mạo hiểm thì Trương Lương Tề Lỗ Tam Kiệt một trong xuất hiện cứu hai người một mạng, gắn cho hai người cái mác đệ tử Nho Gia. Cũng may Bào Đinh kịp thời đuổi đến ráp nối với Trương Lương đem thức ăn đưa cho hai tên này, với lý do ra ngoài mua điểm tâm tên tướng quân này cũng không mấy nghi ngờ.

Thiên Minh xoay người, gặp ở giữa đại môn từ từ mở ra, đang muốn đi qua, lại bị Thiếu Vũ kéo lại :"Không phải cửa đó mà là cửa bên."

"Chẳng phải cửa lớn là ở bên đó sao, tại sao phải kéo ta đi cửa nhỏ?" Thiên Minh có chút không hiểu lên tiếng

Thiếu Vũ lắc đầu cười nói" Thật là đồ đầu đất, chút quy củ cũng không biết a?"

Trương Lương mỉm cười nói "Đại môn là để đại nhân đi, tiểu môn là để tiểu nhân đi, cho nên, ngươi phải đi tiểu môn."

"Tiểu nhân?" Thiên Minh không phục nói "Ông có ý gì, nói là ta tuổi nhỏ sao?"

"Ý gì sau này ngươi tự nhiên sẽ hiểu . Không muốn bị Tần quân bắt được, liền đi theo ta. Nhớ lấy, đây là món ân tình đầu tiên mà ngươi nợ ta ."

"Món ân tình đầu tiên " Thiên Minh lấy lại tinh thần, nói "Cứ giống như ta hội thiếu ông rất nhiều nhân tình vậy."

"Trả lời chính xác, trẻ con là dễ dạy." Trương Lương cười nhẹ nói lên.

Thiên Minh có chút không rõ lên tiếng “ Thế sau này ta còn thiếu nợ ông bao nhiêu món nợ ân tình nữa”

“ Không nhiều không ít vừa đủ bảy món” Trương Lương đạm mạc trả lời, cất bước rời đi.

Ba người thông qua cửa nhỏ vào trong không lâu thì ba cổ xe ngựa lớn chạy băng băng đến cổng chính Tiểu Thánh Hiền Trang, đồng thời cánh cổng lớn cũng nhanh chóng mở rộng ra làm cho ba người dừng bước lại dòm ngó. Từ bên trong một đám người nhanh chóng cất bước đi ra.

Phục Niệm dẫn đường đội ngủ đứng tại Tiểu Thánh Hiền Trang phía trước, hai hàng người mặc màu lam nho áo nho gia đệ tử, từng cái cung kính đứng ở bên cạnh, hơi hơi khom lưng chắp tay mà đứng.

Lúc này, một chiếc hoa lệ trang trọng xa ngựa dừng lại, một tên binh lính kéo ra xe ngựa cửa, một cái tay nữ nhân vuốt ve xe ngựa biên giới, chỉ là cái tay kia có chút mập.

Nhan Lộ ánh mắt bên trong để lộ ra vẻ ngạc nhiên, nhẹ giọng kinh ngạc nói: “Lại là một nữ tử?!”

Khung xe ngựa thứ hai dừng lại, cửa xe ngựa mở ra từ bên trong đi ra một cái thiếu niên mặc áo tím, hắn tràn ngập tà khí trong hai mắt lộ ra khí tức nguy hiểm, trên trán kéo dài đến má trái gò má màu tím hoa văn, càng lộ ra thần bí khó lường.

Tần quốc Quốc Sư một trong, Âm Dương Gia hai vị Hộ Pháp- Tinh Hồn.

Khung xe ngựa thứ ba người cũng đã xuống, bất quá là một cái lão già râu trắng bạc phơ lưng còng, lão già chống gậy mà đi kèm theo đứt quãng tiếng ho khan.

Chỉ là chẳng biết tại sao, ở phía xa đứng Phục Niệm đột nhiên không thể tin đồng dạng trừng lớn hai mắt, nhìn xem vị lão đầu này.

Cuối cùng một chiếc kia xe ngựa chậm rãi tiến vào tầm mắt Phục Niệm đám người, xe dừng lại sau đó, một tên binh lính tiến lên, mở cửa xe, một cái bọc lấy màu đen tạo giày đi xuống, Tần quốc Tướng quốc- Lý Tư.

Khi Nhan Lộ nhìn thấy người này khuôn mặt, trong giọng nói xen lẫn phức tạp và lời không rõ thần sắc nói khẽ: “Hắn rốt cuộc đã đến.”

Ẩn tàng ở một bên Đạo Chích, Bào Đinh, cũng đang tập trung tinh thần nhìn lấy Công Tôn Linh Lung, muốn nhìn một chút Công Tôn Linh Lung đến cùng đẹp đến mức nào, đã vậy còn quá khoe khoang, mỗi một cái nam nhân nhìn thấy nàng đều tâm viên ý mã.
“ Đứng tại Nho gia cái kia hai người là ai vậy?” Tại Tiểu Thánh Hiền Trang cách đó không xa cất dấu hai người, bọn hắn cách nhau tiếp cận khoảng hai mươi trượng, Đạo Chích ngồi xổm ở trong bụi cây nhìn về phía Tiểu Thánh Hiền Trang trước cửa hai người, hướng bên người Đinh Bàn Tử nghi vấn hỏi

“Là Trương Lương tiên sinh hai vị sư huynh, vị kia lớn tuổi một chút chính là đại sư huynh Phục Niệm tiên sinh, hắn cũng là Nho gia đương nhiệm chưởng môn!” Đinh mập mạp giải thích

Đạo Chích một mặt vẻ kinh ngạc, ngữ khí kinh ngạc nói: “Phục Niệm? Đây chính là đại danh đỉnh đỉnh nhân vật a!”

“Chứ sao nữa!phối kiếm của y là Thái A, thiên hạ trung nguyên bài danh thứ ba, chỉ đứng sau Uyên Hồng cùng Thiên Vấn!” Đinh Bàn Tử trả lời hắn.

Đạo Chích một mặt mê mang hỏi: “Nho gia..., chẳng phả là một lũ thư sinh hay sao?”

Bào Đinh bất đắc dĩ khẽ thở dài nói: “Uổng cho ngươi cũng là người biết rộng hiểu nhiều, Nho gia nổi danh về học vấn trứ danh, nhưng cái họ luyện là văn võ kiêm tu, chính
là cái gì mà Văn an bang thổ, Võ định thiên hạ các loại, dù sao cũng vô cùng lợi hại”

Đạo Chích cảm giác chính mình trướng tư thế , hắn không ngừng gật đầu: “Ờ!! Được được!Thế người bên cạnh là ai?”

“Nho gia Nhị đương gia, Nhan Lộ!” Bào Đinh trả lời
Đạo Chích nghi ngờ nói: “Danh tiếng của ý giống như không bằng Phục Niệm cùng Trương Lương a!”

Bào Đinh gật đầu đáp: “ đúng là vậy, nhưng mà cũng bởi vì dạng này, nên chẳng ai biết được y thực lực như thế nào?”

Đạo Chích híp mắt hỏi: “ Ông cùng Nho gia giao tiếp nhiều năm như vậy, cũng không biết lai lịch của hắn?”

Bào Đinh đáp : “Thật sự không biết, nhưng mà có thể đảm nhiệm Nho gia Nhị đương gia, đạo hạnh chắc chắn không cạn!”

“Lần này Lý Tư tự mình đến Nho gia, ta xem nhất định không có chuyện gì tốt!” Đạo Chích nói ra nhận định của mình.

Hắn có mặt ở đây là nhận tin Thiên Minh và Thiếu Vũ bị Tần quân truy bắt, thế là dùng khinh công của mình truy tìm, cuối cùng đuổi đến Tiểu Thánh Hiền Trang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK