Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba tiếng sau, Tướng Quân phủ, Phù Tô thư phòng.

« Chương Hàm tướng quân đả bắt được Đạo Chích, phần tử phản nghịch của Mặc gia »

Đợi cho tên Ảnh Mật Vệ nói xong chậm rãi lùi ra, Lý Tư bước ra đối mặt với Phù Tô, chắp tay cung kính, hành lễ rồi nói : « như ảnh tùy hình, Ảnh Mật Vệ ra tay quả nhiện chẳng thể tay không mà về »

Phù Tô liền nói : « Lý đại nhân, cảm thấy thế nào ? »

Lý Tư chậm rài nói : « Lần thích sát lần này, hiệu lệnh hành động được phân công rõ ràng, rõ là đã được cân nhắc kỹ lưỡng. Kế hoạch tĩ mỉ, quyết chẳng thể là hành vi của phương đạo tặc thông thường. Phần tử phản nghịch của Mặc gia cũng xuất hiện tại phạm vi của Hải Nguyệt Tiểu Trúc, có điều… »

« Có điều thế nào » Phù Tô truy hỏi

Lý Tư nói rằng : « Kể từ khi hoàng đế thống nhất thiên hạ, Mặc gia vẫn luôn là trở ngại trong bá nghiệp đế quốc. Có điều Mặc gia trung thành với chủ trương Phi Công, thiện về phòng ngự. Loại hành vi thích sát này, tựa hồ chẳng phải tác phong của chúng »

" Tiến công mới là tốt nhất phòng ngự." Chương Hàm chậm rãi đi vào cất lời.

Phù Tô nhìn Chương Hàm đến song hành cùng Lý Tư, nói : « Chương tướng quân tróc nã được phản nghịch, đả vất vả rồi »

« Đây vốn là chức trách của mạt tướng, nào dám nề hà » Chương Hàm vội đáp

Lý Tư quay sang hỏi Chương Hàm: « tướng quân cho rằng lần hành thích này là hành vi của Mặc gia »

« Trong quá trình truy bắt Đạo Chích còn phát hiện được tung tích của Lưu Sa »

Lý Tư thốt lên : « Lưu Sa ư ? »

Chương Hàm lại nói : « Bạch Phượng của Lưu Sa, vừa vặn xuất hiện tại hiện trường, tin rằng việc này chẳng phải ngẫu nhiên »

Phù Tô mày chau lại : « chúng vốn là một tổ chức chuyên ám sát, theo cách nghĩ này thì sự việc đả rõ rồi »

Lý Tư tiếp lời : « Trước nay Lưu Sa đều chẳng phải thực lòng trung thành cùng đế quốc, chẳng qua là do tạm thời chung một lợi ích. Mà chịu sự sai khiến của chúng ta đó thôi »

Chương Hàm bồi tiếp : « xem ra Lưu Sa đả thay đổi phương hướng »

Phù Tô còn một đạo nghi vấn, không rõ, đem chung trà trên tay bỏ xuống : « Có điều... Cơ quan thành là do Lưu Sa hủy hoại. Mặc Gia Cự Tử bởi Vệ Trang mà vong, Mặc Gia và Lưu Sa làm sao có khả năng ? »

« Lâm cảnh cùng đường mạt lộ, nhằm tự bảo vệ mình, xem ra Mặc gia chẳng còn lựa chọn nào khác » Lý Tư nói ra nghi vấn của Phù Tô

Phù Tô gật đầu, hiện giờ thế lực Mặc Gia ở trung nguyên đã bị nhổ bỏ, vì tránh cho bị vây quét liên họp với Nho Gia cũng không phải là khó hiểu, bên tia lại nghe Chương Hàm : « có một điều mạt tướng vẫn luôn thắc mắc, món mỹ vị kia của Hải Nguyệt Tiểu Trúc. ‘ Ngư Xí Phanh Hùng Chưởng’, nghe nói chỉ mỗi trù sư là nắm được bí phương.Thậm chí cả quá trình chế biến cũng phải bế quan bảo mật. Đồng nghĩa rằng thế gian này ngoài trừ bản thân trù sư. Tuyệt chẳng thể có kẻ thứ hai nắm được phương thức chế biến »

Phù Tô nghe xong, nói : « trù sư đã sớm được thay thế nhiều hôm về trước »

« Mỗi ngày ở Hải Nguyệt Tiểu Trúc đều có đại quan đặt dùng món này. Nếu có kẻ mưu đồ mạo danh y, tất phải nắm được cách chế biến trước tiên, bằng không sẻ lập tức bại lộ »

« Đúng vậy, về lý đáng ra chẳng kẻ nào có thể làm được điều này »

Lý Tư chỉ chờ Chương Hàm nói ra câu này, liền nói : « nếu ta bảo rằng còn một kẻ có thể làm được thì sao ? »

« Ồ , xin được nghe rõ »

Lý Tư cất lời : « người nay trù nghệ tuyệt đỉnh, bất luận các món trong thiên hạ có phức tạp tới đâu. Chỉ cần ném qua một lần y có thể làm lại, chẳng chút khác biệt »

Chương Hàm dò hỏi : « kẻ ấy là ai ? »

« Y là kẻ được xem như « thần bếp » của thành Tang Hải- Bào Đinh cũng chính là chủ nhân của Hữu Gian Khách Điếm »

Chương Hàm nghe xong đại não xuất hiện thông tin của nhân vật này : « theo mạt tướng được biết, Bào Đinh là trù sư chuyên biệc của Tiểu Thánh Hiền Trang, có quan hệ mật thiết cùng với Nho Gia »

« Nho Gia, Tiểu Thánh Hiền Trang » Phù Tô mày ngưng trọng lên nói

Chương Hàm tiếp lời :« Trong Bách Gia Chư Tử , Mặc Gia và Nho Gia có thể xem là lưỡng đại trường phái nổi danh. Tiểu Thánh Hiền Trang tuy chuyên tu học vấn, chẳng luận triều chính. Song trước nay vẫn nằm ngoài phạm vi quản chế. »

Nghe Chương Hàm lời nói, Lý Tư xoay người qua cất lời « Tướng quân ám chỉ là, Nho Gia cùng loạn đảng Mặc Gia âm thầm cấu kết, mưu đồ phản nghịch chăng »

Chương Hàm liền nói « Mạt tướng chỉ xem xét từ góc độ phá án, chẳng thể bỏ qua manh mối nào mà thôi, mời công tử xem qua »

Phù Tô một tay vươn ra bắt lấy cuộn giấy tròn phía trước, mày có chút nhíu lại khi nhìn thấy bên trên là một bức ảnh thiếu niên, chính là đế quốc truy nã Thiên Minh, chưa sờ được đầu đuôi gì thì nghe lấy âm thanh của Chương Hàm bên tai : « Từ khi Mặc Gia Cự Tử Yên Đan tại Cơ Quan Thành chết, đứa trẻ có tên Thiên Minh này đã được bí mật kế nhiệm Cự Tử Mặc Gia. Trước đây thuộc hạ vẫn truy nã đứa trẻ này, sở dĩ vẫn chưa tróc nã quy án, chính là y ẩn nấu ở Nho Gia »

Phù Tô nghe được liền nói « Nho Gia nhất thời chẳng tra rõ, dung nạp phản nghịch phần tử, cũng không thể quy kết họ mang lòng mưu nghịch "

"Thân phận của Tam Đương Gia Trương Lương của Nho Gia chứa đựng nhiều nghi vấn, người này là hậu nhân vọng tộc năm đời làm tướng của Hàn quốc, lại có giao tình xâu xa với thủ lĩnh Lưu Sa Vệ Trang" Chương Hàm tiếp tục nói : “ Hai người này đều từng có giao tình với Bách Việt Thiên Hùng quân, mà Hải Nguyệt Tiểu Trúc chính là một trong sản nghiệp của Thanh Y Lâu”

Nhìn Phù Tô trầm ngâm Lý Tư bơm hơi lấy « Kỳ thật vẫn còn một việc, họa chăng ấn chứng lời Chương tướng quân nói »

« Ồ ,Lý đại nhân cứ nói » Nghe được lời này Lý Tư liền nói « Món mỹ vị này của Hải Nguyệt Tiểu Trúc, Thương hải ánh thái nhạc, ngư sí phanh hùng chưởng. Hai câu trên vốn dĩ do Nho Gia chưởng môn Phục Niệm sáng tác. Tên gọi của món này xuất phát từ một danh ngôn trong Mạnh Tử. Ý rằng chẳng có thể có được cá và tay gấu, ngoài ra còn nhằm ám chỉ : sinh mệnh ta truy cầu-đại nghĩa ta cũng truy cầu, hai điều nếu chẳng thể cùng đạt... »

« Thì xả thân vì nghĩa » Phù Tô nhìn Lý Tư ngập ngừng, liền nói lên hiển nhiên hắn hiểu được ám chỉ của Lý Tư, nhìn về phía bức tranh tức giận đem bức tranh khép mạnh lại.

"Đã, như vậy đi thông báo một chút, ba hôm nửa ta đến thăm Thánh Hiền Trang."

Tuy nhiên Chương Hàm trong lời nói có gượng ép ý vị, nhưng Nho Gia cũng xác thực khả nghi.Dù là Phù Tô muốn bảo trì Nho Gia, cũng nhất định phải đi một lần Thánh Hiền Trang. Về phần Thanh Y Lâu thế lực rộng lớn, bảo tham dự vào việc thích sát lần này quả thật hắn cũng không mấy tin tưởng.

Tại đi ra khỏi thư phòng Phù Tô, Chương Hàm hướng Lý Tư hành lễ : "Mạt tướng vừa mới nói, tất cả đều là tình thế gây nên, đại nhân chính là sư xuất Nho Gia, có cái gì bất kính địa phương, còn mời đại nhân thứ tội."

"Pháp bất dung tình, nếu như Nho Gia thật tham dự phản loạn sự tình, liền theo Đại Tần đế quốc pháp luật đến phán định đi, há có thể bởi vì Lý mỗ một người, mà khiến người ta nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, Lý Tư tuy nhiên xuất thân Nho Gia, thế nhưng lúc khi tối hậu trọng yếu , đồng dạng có thể đại nghĩa diệt thân." Lý Tư chính nghĩa lẫm nhiên nói.

"Đa tạ đại nhân thông cảm, như thế mạt tướng cứ yên tâm." Chương Hàm kính nể nói.

"Thế nhưng tướng quân phải chú ý, hết thảy nhất định phải có chứng cứ, nếu như bị ta biết, có người vu oan hãm hại, như vậy cũng đừng trách ta." Lý Tư nhìn chằm chằm Chương Hàm hai mắt, vu oan hãm hại cái này bốn chữ, Lý Tư trọng điểm điểm ra.

"Xin đại nhân yên tâm, Nho Gia đến cùng như thế nào, mạt tướng nhất định sẽ tra cái tra ra manh mối." Chương Hàm nói.

"Như thế rất tốt, Chương tướng quân, cáo từ." Lý Tư nói xong vừa chắp tay, thì dẫn người rời đi.

Ngồi ở trên xe ngựa Lý Tư không tự giác xiết chặt quyền đầu, Lý Tư đối với Nho Gia chánh thức thái độ, trừ chính hắn bên ngoài, chỉ sợ chỉ có Triệu Cao biết, ở bên ngoài, Lý Tư một mực rất tôn sùng Nho Gia, càng là đối với Tuân Tử tất cung tất kính.

Tuy nhiên Lý Tư hành sự có chút không từ thủ đoạn, tại Nho Gia thời điểm, cũng là lòng ham muốn công danh lợi lộc rất nặng, vì thu hoạch được Hàn Phi bên người liên quan tới Thương Long Thất Túc bí mật hộp đồng, càng là hỏa thiêu Nho Gia Tàng Thư Lâu.

Thế nhưng tại Lý Tư trong lòng, đối với Nho Gia vẫn là hết sức kính ngưỡng, không có Nho Gia bồi dưỡng, cũng sẽ không có ngày nay hắn.

Ở cái này tri thức bị các đại môn phái, Vương Thất, thế gia lũng đoạn thời đại, có thể tiến vào Nho Gia, vừa xem Tàng Thư Lâu 100 ngàn quyển sách, đối với Lý Tư tới nói, giống như đưa than khi có tuyết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK