Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ thấy theo Kinh Nghê nhẹ lắc cổ tay, kiếm khí sôi trào kiếm ý mãnh liệt kéo lên, cùng với đó từng luồng kiếm quang vàng cam xuất hiện, nhất thời làm mờ mắt của A Chu, Kiều Phong.

Mà không chỉ cả hai còn cả những sát thủ La Võng khác.

Tận dụng cơ hội này, Kinh Nghê nhanh như chớp cướp đến dưới.

Dưới nội lực thúc dục Kinh Nghê kiếm sẻ sắc bén hơn bao giờ hết, bình thường đả đoạn thạch phần kim giờ này dù là ngạnh công cao thủ đao kiếm khó thương, chỉ e cũng bị kiếm làm thương tổn.

Kiếm khí phun trào, kiếm ý khỏa chặt cơ thể Thiên Trạch, kiếm ảnh như một đầu kình ngư lớn hiện ra.

Điện quang hỏa thạch lóe lên, Kinh Nghê kiếm chưa đến ý đã trước khí đến sau.

“ ĐANG!!”

Chói tay một tiếng thanh âm đinh tai vang lên, kiếm khí tràn ngập trong không gian đem những lá cây theo gió chặt đứt, đến cả A Châu cũng không ngoại lệ, cơ thể trên xuất hiện không ít vết thương do kiếm khí cắt qua.

Nhưng mủi kiếm Kinh Nghê sắc bén, nữ sát thủ nhanh bất ngờ kia lại không lấy mệnh được Thiên Trạch, cùng với Phong Lôi Phiến va chạm, hoa lửa nảy sinh.

Khí kình không ngừng ép lên, kiếm khí lại sôi trào.

Thiên Trạch bất vi sở động không một chút tổn thương, trên người hắn là hạng nặng vũ trang dư sức bảo hộ hắn chu toàn, Phong Lôi Phiến đẳng cấp lại vượt qua Kinh Nghê kiếm, cây quạt đã xếp lại mở ra.

Ánh quang lập lòe, lôi điện cùng cuồng phong kéo lên.

Kinh Nghê biến sắc, một kiếm không thành, lập tức biến chiêu, cổ tay nhẹ chuyển mủi kiếm trượt xuống cây quạt hoa lệ, sau đó một đường kiếm khí bắn xuống.

Thiên Trạch không né, thần giáp không một chút tổn hại trước kiếm khí bén nhọn kia.

“ Xi xi xi”

Lôi điện rít gào, quang mang đại thịnh hơn, rồi chói mắt quang mang đại phóng, cây quạt đã xòe ra trong nháy mắt phân tách tựa như một cây lông vũ hoa lệ.

Kinh Nghê lập tức khinh thân nhảy lui về sau, nâng kiếm đón đở.

“ Keng! Keng!”

Dồn dập kim thiết va chạm vang lên ngay sau đó, hoa lửa không ngừng.

“ Phốc! Phốc!”

Như lông vũ lại sắc bén tuyệt luân, không chỉ công kích Kinh Nghê mà còn xạ kích đám sát thủ, mau lẹ đã giết đi 7 tên sát thủ La Võng.

“ Hay lắm!” Kiều Phong thấy thế liền tung người nhảy lên xuất ra hai chưởng phách không, đem hai tên sát thủ ở gần đánh văng đi.

Tiếp đến lại dùng Cầm Long Công hấp lấy một đao lại, đem mấy tên sát thủ vây sát chém giết, hung hãn vô cùng không chút nhân nhượng.

Đám sát thủ phải lo đối đở ám khí của Thiên Trạch, có thêm Kiều Phong gia nhập vào nhanh bị thất thế, dần dần ưu thế đông người không còn.

Kinh Nghê lúc này đánh gạt được hai cái như lông vũ, lập tức cướp đến, King Nghê kiếm kiếm khí lại chém mạnh ra mấy trượng, hướng thủ cấp Thiên Trạch chém.

Nhưng lại một lần nữa nàng ý đồ thất thủ, Lôi Phong Phiến không còn nhưng Truy Tinh Lôi Vân Thương ở bên, một thương điểm ra không chỉ hóa giải nguy cơ còn đem Kinh Nghê ép lùi.

Thiên Trạch lại đâm đến.

Kinh Nghê liên tục lùi.

Thiên Trạch lại tiến mười trượng.

Kinh Nghê lùi mười trượng, rồi xảo diệu mượn lực nhảy lên không, Kinh Nghê kiếm một tay chỉ xuống tay kia vuốt thân kiếm, kiếm khí so với trước càng thịnh càng cường.

Kiếm quang lập lóe kiếm ảnh ngưng tụ, Kinh Nghê lại xuống người cùng kiếm như một đầu Kình Ngư.

Thiên Trạch nhếch môi vung mạnh thương, lôi điện bạo phát.

“ Ầm!!”

Kình lực lại lan so với trước âm thanh còn vang dội, cây cối đất đá xung quanh xao động.

Kiếm thương đụng nhau, thắng bại liền phân ra.

Kinh Nghê bị lôi kình đánh văng về sau mười mấy mét, Kinh Nghê kiếm vẻ lên bầu trời một đường cong rồi cắm xuyên trên mặt đất.

Thiên Trạch cướp đến trước, một thương chỉ trước người.

Kinh Nghê không nói, chỉ có không cam lòng, đối với tử vong sắp đến cũng không có gì sợ hãi, nàng đã sớm biết một ngày nay sẽ đến chỉ là đến nhanh như vậy thôi.

Lần này nàng nhận nhiệm vụ giết Thiên Trạch vốn đã có kế hoạch là chậm tiếp cận hắn, đợi hắn bỏ xuống nghi ngờ sẽ ra tay giết. Nhưng Tụ Hiền Trang chi chiến để nàng đánh vở kế hoạch của mình, y đại chiến hẳn đã thoát lực chiến lực suy giảm là cơ hội để nàng ra tay.

Về phần Kiều Phong nàng chú định để cho thuộc hạ vây đánh, song không nghĩ đến là Thiên Trạch lại không có dấu hiệu xuống sức như nàng quan sát.

“ Vù!”

Thiên Trạch xoay người ném mạnh một thương, trường thương như lưu tinh phá không mà đến, đem một tên đánh lén Kiều Phong cắm xuyên qua ngực, mang hắn đi mười mấy mét rồi đóng lên thân cây.

“ Xoẹt! Xoẹt!”

Thiên Trạch bỏ lại Kinh Nghê, lại dùng nguyên thần điều khiển Lôi Phong Phiến, không ngừng công kích đám sát thủ còn lại, phối hợp với Kiều Phong giết La Võng sát thủ mấy tên còn lại.

Kinh Nghê nhìn thấy y không giết mình mà xoay người rời đi giết những thuộc hạ, nghi hoặc không rõ, nhưng đây là cơ hội, một tay vươn ra hấp lấy Kinh Nghê lại, có điều nàng đứng lên tiên phong đã không còn.

“Rút!” Kinh Nghê lạnh giọng nói, không do dự tung người mà đi.

Thiên Trạch mặc dù tha mạng cho nàng nhưng nàng không có cảm kích, sát thủ sống trên đầu dao lưỡi máu, tâm nàng từ sớm đã lạnh, chỉ biết sát lục là thanh hung khí sát phạt nhất, lại là tổ chức bồi dưỡng từ nhỏ chỉ có nhiệm vụ không có gì khác.

Lần này thích sát không thành, vậy sẽ lần tiếp theo.

La Võng mục tiêu không chết không dừng.

Thủ lĩnh rời đi đám La Võng còn lại cũng nhanh rút khỏi.

Thiên Trạch thu hồi lại Lôi Phong Phiến cùng Truy Tinh Lôi Vân Thương, sau đó cất bước mà đi : “ Kiều đệ, phía trước địa hình cũng tốt đấy, chúng ta ở lại qua đêm”

Kiều Phong thấy đại ca rời đi, tuy hắn không rõ vì sao tha cho tên La Võng cấp cao kia song cũng không nghĩ nhiều, đuổi theo sau.

A Châu đã chứng kiến qua nhiều tràng đại chiến kinh tâm động phách, lại không có trọng thương gì, liền bước theo sao, thầm nghĩ : “ trời đất này chỉ sợ không ai làm khó được hai vị ấy”

Không nhanh không chậm, nửa tiếng lại qua, ba người lại dừng ở một nơi thoáng đãng trên quan lộ tại chổ nghỉ ngơi.

“ La Võng trước giờ chưa đạt thành mục tiêu sẽ không dừng, đám sát thủ này hẳn sẽ còn lại đến nữa” ngồi tại bếp lửa mới nhóm, A Châu nói ra suy nghĩ của mình, khéo léo nhắc nhở hai cái đàn ông ở gần.

Nàng tuy là a hoàn nhưng không phải là a hoàn nhà bình thường, Cô Tô Mộ Dung là thế gia võ lâm, A Châu lại được Mộ Dung Phục xem trọng, tài năng lại có nên biết không ít chuyện trên giang hồ.

“ Uhm! Cái đám sát thủ này là khó dây nhất, nhưng mà mục tiêu của chúng là ta, có lẽ là nhiều kẻ muốn đống tài bảo ta dọn đi” Thiên Trạch lại mở nắp hồ lô rượu của mình uống một ngụm rồi nói, nói xong đem hồ lô quăng qua.

Kiều Phong tiếp nhận, sau đó từ trong người lấy ra một cái bình rượu nhỏ bằng ngọc trắng, chậm rãi nghiêng bình rót vào, ý vị sâu xa nói : “ nếu đệ đoán không lầm, lần này La Võng phái đến Thiên tự sát thủ, chỉ sợ lần sau không chỉ là một”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK