Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Hữu Khê đem cơn giận đè ép xuống, hắn tuy có tâm giết cha mình nhưng bây giờ còn chưa phải lúc.

“ Nếu giết hắn, sẽ mang tiếng giết vua giết cha. Nhẫn, việc nhỏ không nhẫn sẽ hỏng việc lớn. Nhưng ngươi cũng không sống được mấy hôm nữa đâu” Chu Hữu Khê thầm nghĩ.

Trương Ninh ở bên thấy bầu không khí ngưng trọng, hai phụ tử kinh nhau vội hòa hoãn bầu không khí, uyển chuyển lựa lời : “ thế này đi, phụ tử hai người từ từ nói. Đừng có mắt lớn mắt nhỏ nhìn nhau, để người ngoài nhìn vào thì không hay. Lại đây, cùng nhau uống rượu, uống rượu đi”

“Ai!!” Chu Ôn bắt lấy Trương Ninh một bên lời thở dài một hơi, sau đó ngồi xuống tự trách : “ ngươi không cần bực mình phụ hoàng mắng ngươi, trẫm là nghĩ ngươi lập nhiều chiến công sẽ tiếp nhận tốt giang sơn Đại Lương”

Chu Ôn đã xuống nước Chu Hữu Khê cũng hạ bậc thang theo : “ phụ hoàng chỉ là giáo huấn nhi thần”

Chu Ôn trước vổ về trưởng tử : “Nhi tử, phụ hoàng đã già rồi, giang sơn Đại Lương này sớm muộn cũng là của ngươi”

“ Nhi thần không dám nghĩ đến phúc phận đó, phụ hoàng vạn tuế” Chu Hữu Khê đáp

Chu Ôn lên tiếng : “ nhưng ngươi cần phải biết, Lý Tinh Vân là cái gai của phụ tử ta. Một ngày không giết được hắn, giang sơn Đại Lương chúng ta càng thêm phần nguy hiểm!

“Nhi thần nhất định dốc hết toàn lực vì phụ hoàng” Chu Hữu Khê tiếp lời

Chu Ôn nói : “ ta tin ngươi sẽ dốc hết toàn lực, nhưng lần này ta muốn ngươi tự thân xuất mã. Đợi ngươi ngày chiến thắng trở về, thì trẫm nhất định sẽ lập ngươi làm thái tử”

“Nhi thần nhất định sẽ không làm phụ hoàng thất vọng” Chu Hữu Khê thi lễ đáp

Chu Ôn nghe xong, trục khách : “Ân, đi đi”

“Nhi thần cáo lui!” Chu Hữu Khê hành lễ xong rồi rời đi.

Đợi đến Chu Hữu Khê sau khi đi, Chu Ôn sắc mặt trầm xuống : “ ta không thích ánh mắt mà hắn nhìn ta”

“ Bệ hạ” Trương Ninh ngữ khí lo lắng đệm vào.

“ Nếu trẫm không nhanh dỗ hắn rời đi, chỉ sợ tến súc sinh này đã làm chuyện đại nghịch bất đạo rồi” Chu Ôn ngữ khí tràn đầy tức giận, rồi lớn tiếng hạ lệnh : “ người đâu, truyền Mạnh Bà cùng Chu Hữu Văn đến gặp ta”

Quỷ binh hộ vệ nhận lệnh rời đi đến hai nơi truyền tin.

Chu Hữu Văn trước nhận được tin liền đi tới Tiêu Lan điện.

“Ai!” Chu Ôn thở dài nhìn nhi tử quỳ gối bên dưới, thần sắc nhu nhược không có ra hoàng tử khí khái thân phận, nói : “ Hữu Văn, ngươi nói ngươi rõ ràng sinh nhân cao mã đại dáng vẻ đường đường, tính cách thế này thật là không thể chịu được”

“ Phụ hoàng giáo huấn” giả Chu Hữu Văn nơm nớp lo sợ nói.

Chu Ôn lại nói : “ năm nay ngươi cũng không phải loại tính cách này”

“ Người cũng trở thành như vậy” giả Chu Hữu Văn ngẩng đầu lên run giọng đáp

“ Câm miệng” Chu Ôn lớn giọng

Giả Chu Hữu Văn lập tức cúi đầu : “ Vâng!”

“ Hữu Văn! Trong đám nhi tử của trẫm, ngươi là người giống ta nhất, do đó trẫm quan tâm đến ngươi nhiều nhất. Trẫm muốn đem giang sơn Đại Lương truyền lại cho ngươi, ngươi phải cớ chiến khí”

Giả Chu Hữu Văn nghe xong vội vàng tỏ ra vui mừng nói: “Nhi thần tạ ơn phụ hoàng, phụ hoàng vạn tuế!”

Lúc này cửa điện mở ra, từ bên ngoài một tên quỷ binh thống lĩnh đi vào : “ bẫm bệ hạ, Mạnh Bà cầu kiến”

“ Truyền vào” Chu Ôn hạ lệnh.

Gã quỷ binh cung kính đáp : “ Vâng!”

“ Hữu Văn, ngươi lui xuống trước đi” Chu Ôn hạ lệnh trục khách.

“ Vâng!” Chu Hữu Văn thi lễ xong đi ra.

Mạnh Bà đi vào bên trong cùng với giả Chu Hữu Văn khách sáo chào hỏi, làm xong đi đến trước Chu Ôn : “ Mạnh Bà tham kiến bệ hạ, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế”

Chu Ôn dò hỏi : “Ngươi ở trong Huyền Minh giáo cũng đã hơn hai mươi năm rồi hả”

Năm xưa khi để cho hai đứa con mình lập ra Huyền Minh giáo, hắn không yên tâm Chu Hữu Khê đã xếp vào nhân thủ của mình. Mà Mạnh Bà là người hắn cày vào, có điều bản thân Chu Ôn không hay biết, có người cố ý xếp người vào chỗ hắn.

“ Vâng!” Mạnh Bà đáp

Chu Ôn chậm nói : “ nhiều năm nay trẫm muốn ngươi sắp đặt thân phận của hắn, vì trẫm giám thị hắn. Tên nghịch tử lòng lang dạ sói này tính cách ngang ngược, trẫm rất không yên tâm hắn. Nhưng bản lĩnh của hắn khá lớn trẫm lại không thể không dụng hắn. Hiện tại hắn đã thực hiện âm mưu, có tâm mưu nghịch, ngươi nói phải làm thế nào?”

Mạnh Bà đáp : “ lão thân nghe lời bệ hạ”

“ Trẫm muốn ngươi giết hắn” Chu Ôn nói thẳng ra mục đích.

Mạnh Bà nghe xong đáp : “ tuy công lực của lão thân là Trung Thiên Vị, chỉ sợ không hoàn thành công việc giao phó. Ngược lại chỉ sợ Minh Đế đối với bệ hạ bất lợi”

Chi Ôn cũng biết rõ việc này, bất quá hắn còn có hậu chiêu khác : “ ta biết rồi, việc này
ngươi làm một mình chắc chắn không thành, ngươi đi tìm hai người, đến lúc bọn chúng làm cánh tay đắc lực”

Mạnh Bà truy hỏi : “ là ai?”

“ Không ai ngoài Thủy Hỏa Phán Quan” Chu Ôn nói ra mình sắp xếp nhiều năm trước nhân thủ.

“ Dương Minh, Dương Diễm” Mạnh Bà hiểu ra nói, trong lòng cũng không nghĩ ra hai tên này lại là người của Chu Ôn.

“ Ukm! Đi làm đi” Chu Ôn gật đầu rồi hạ lệnh.

Mạnh Bà thi lễ rồi lần nữa trở về Huyền Minh giáo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK