Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Huỳnh Đế họ Công Tôn, theo truyền thuyết được sinh ra ở gò Hiên Viên nên có hiệu là Hiên Viên Huỳnh Đế.

Huỳnh Đế đã tạo nên những điều to lớn cho thần châu đại địa, như tiền tệ, chữ viết, y phục, cung điện.... tất cả những thứ đó đều bắt đầu từ triều đại ông ta.

Nhưng Huỳnh Đế được ca tụng không phải những điều kể trên, mà khi sinh ra ông ta đã mang sức mạnh thần kỳ. Sức mạnh ấy đã giúp cho Huỳnh Đế trở nên bách chiến bách thắng.

Ở thời đại của Huỳnh Đế chỉ có duy nhất một đối thủ Xi Vưu, thực lực của người này cũng có thể xem là tương đương của Huỳnh Đế.

Có điều Xi Vưu là kẻ độc ác chuyên môn gây chiến với các bộ lạc khác, từng nhấn chìm đại địa trong chiến tranh. Mặc dù Xi Vưu có được sức mạnh rất lớn, nhưng trận chiến cuối cùng ở Trác Lộc đã thất bại trong tay Huỳnh Đế.

Bách tình về đó mà hưởng được thái bình thịnh trị.

Nhưng bất cứ ai cũng không thể tránh thoát khỏi sinh lão bệnh tử, Huỳnh Đế cũng không ngoại lệ.

Chính ngay lúc Huỳnh Đế sắp chết, ông ta nhận ra sự biến đổi kinh người. Sự biến hóa này khiến Huỳnh Đế tin rằng ông phải bảo vệ thần châu cho dù thọ hạn sắp hết.

Thế nên những năm cuối đời đã bỏ công tìm ra một nơi có hội tụ linh khí nhiều nhất, cuối cùng ông ta cũng tìm được nơi ấy, đó chính là động Lăng Vân.

Long mạch chính là động Lăng Vân trọng yếu nhất cũng là bí mật lớn nhất của trung nguyên chi địa.

Nơi này chính là nơi hội tụ linh khí nhất trong đất trời, nếu như bị người phá hư, toàn bộ Thần Châu mặt đất đều sẽ mất đi long mạch bảo hộ, lại không ngừng sinh ra thiên tai nhân họa, tử thương vô số.

Trung Nguyên địa vực, mỗi lần đến vương triều thay đổi thời điểm, đều sẽ xuất hiện rất nhiều thiên tai nhân họa, mấy năm liên tục tai hoạ, đây cũng là tạm thời đã mất đi long mạch trấn áp.

Long mạch còn có thể trợ giúp cho kẻ tu luyện một đường thuận lợi, nếu may mắn có người đạt Long mạch như tăng trưởng mấy trăm năm nội lực hoặc là một đường thuận lợi, may mắn....

Long mạch tuy bí mật song không thiếu người biết, chỉ là muốn đi vào được còn phải qua một cửa Hỏa Kỳ Lân, bên trong còn được Huỳnh Đế năm xưa bố trí ảo trận, phức tạp vô cùng, muốn đi vào được và tìm ra Long mạch chổ khó khăn vô cùng.

Song quá khứ tại vẫn tồn tại không ít cường giả có thể đi vào nơi này, mưu toang Long mạch. Thậm chí còn xém thành công đem Long mạch hủy đi, mà hậu quả để lại đó là trung nguyên những lần đó xảy ra chiến loạn binh đao, vương triều thay đổi....

Kẻ khác muốn vào và lấy Long Mạch khó khăn, bởi Lăng Vân Quật bên trong lối rẽ rất nhiều, địa thế phức tạp, người đi vào ba năm năm cũng chưa chắc có thể tìm được Long Mạch chỗ.

Nhưng với Thiên Trạch hiện giờ không chút khó khăn nào, bởi hắn thông qua Hỏa Kỳ Lân thuận lợi đi qua vô số ngả rẻ, vượt qua ảo trận mà thuận lợi đến nơi sâu nhất quan trọng nhất của Lăng Vân động.

Ước chừng một tiếng đồng hồ, Hỏa Kỳ Lân mang theo Thiên Trạch chuyển qua một cái ngả rẻ, từ xa Thiên Trạch đã thấy một đầu đá xanh đúc thành, trông rất sống động rồng.

“Rống!”

Hỏa Kỳ Lân tại đuôi rồng chỗ ngừng lại, phát ra một tiếng gào thét, sau đó mang Thiên Trạch nhảy lên.

Theo di chuyển Thiên Trạch thấy rõ rồng đá trên thân hai bên có vô số tượng đất hướng về phía trước triều bái.

Càng đi thế rồng đá càng hạ thấp, mãi cho đến khi đến chật hẹp vách núi thì dừng lại.

Chỉ thấy phía trước là một không gian thoáng đãng, trình hiện một màn cự long tranh châu. Trên quả cầu đá khổng lồ đó có một cột thác nước tuôn đổ xuống, khí thế vô cùng hùng vĩ.

Nước từ trên xuống dưới, thế núi cũng một mực hướng phía dưới.

Nhìn thấy một màn này kết hợp với Lăng Vân quật địa hình và Hỏa Kỳ Lân mang đi, để cho Thiên Trạch phán đoán mình hiện giờ hẳn đang ở một vực sâu bên dưới sông Dương Tử.

“ Tốt lắm” Thiên Trạch vỗ nhẹ đầu Hỏa Kỳ Lân sau đó cướp đến cầu đá phía trước, tay nhẹ vung ra thần lực dung nhập vào cầu đá.

Đột ngột, một cổ lực hút mạnh mẽ từ cầu đá tản mát, lực hấp dẫn càng ngày càng mạnh, càng ngày càng mạnh, Thiên Trạch bị cổ lực hút này hút lấy, cùng lúc quang mang bao phủ lên người Thiên Trạch rồi tựa như muốn kéo lại.

Trong sát na cả thân hình hắn tiêu thất.

Lần nữa hiện ra, Thiên Trạch đang đứng ở một cái thiên địa thoáng đãng. Nơi này không có sao trời nhưng không phải tối tăm mù mịt, cả thiên địa bao phủ trong lam sắc ánh sáng soi rọi.

“ Tiểu thiên địa!” Thiên Trạch dùng nguyên thần rà soát đã biết được nơi này là một cái tiểu thiên địa, hắn đối với loại này không xa lạ gì.

Cái hắn chú ý bây giờ đó là một tòa duy nhất kiến trúc trong cái tiểu thiên địa này, đó là một cái tế đàn thật lớn, tế đàn trên dựng một cái bia mộ.

Ở trung tâm đứng thẳng một cái bia đá to lớn, trên tấm bia đá khắc lấy 6 cái cổ triện chữ lớn: Hiên Viên Hoàng Đế chi mộ!

Tại trước tấm bia đá mặt trước, dưới sáu chữ to lớn một cái ghế đá được chạm khắc liền với bia mộ, ghế đá trên có ngồi một bộ khô lâu.

“ Huỳnh Đế!” Thiên Trạch cướp đến bía đá trước, nhìn bộ xương khô kia nhẹ thốt.

Trong trí nhớ hắn Huỳnh Đế trong Phong Vân không sai gì, y trời sinh khác với thường nhân. Khung xương trên lại mọc ra một cái cốt đuôi, cái đuôi này khác xa với những xương cốt màu trắng khác, thuần màu vàng.

“ Tụ khí vận ư? quả là có thủ đoạn” Thiên Trạch quan sát rồi tán thưởng.

Dưới ánh mắt của Thiên Trạch hắn thấy được thứ mà thường nhân không thể thấy.

Cái kia cốt đuôi màu vàng xương chính gánh chịu toàn bộ Thần Châu mặt đất long mạch, phảng phất là hạch tâm đồng dạng, dẫn dắt Thần Châu mặt đất mỗi một đầu khí mạch tụ về.

Theo Thiên Trạch thả Không Thức Giới Thần Lực vào dò xét còn biết một cái khổng lồ trận pháp bao phủ, mỗi một đầu khí mạch tựa hồ cũng là trận pháp mạch lạc, dài ngắn mấy vạn cây số, giăng khắp nơi, cái này xương rồng chính là tòa trận pháp này hạch tâm chỗ.

Thiên Trạch từng là kẻ mưu đồ khí mạch, tại Vũ Canh Kỷ thế giới từng đoạn hàng trăm đầu long mạch lớn nhỏ mà tẩm bổ cho thế giới của mình. Cho nên khi thấy một màn này đối với Huỳnh Đế tán thưởng vô cùng.

Có toà này siêu cấp trận pháp tồn tại, mặc dù thỉnh thoảng sẽ có nạn hạn hán, hồng thủy xuất hiện, nhưng là tổng thể tới nói, vẫn là mưa thuận gió hoà. Thậm chí vì tòa trận pháp này ổn định, vĩnh hằng tiếp tục kéo dài.

Huỳnh Đế lấy bản thân làm căn cơ, huyết nhục dung nhập mặt đất, dùng cột sống của hắn gánh chịu long mạch, biến thành xương rồng, đời đời kiếp kiếp trấn trụ Thần Châu khí vận.

Mà thực tế Huỳnh Đế đã thành công, bởi vì hắn làm chuyện này khiến cho Nhân tộc khí vận hưng thịnh, thời đại của hắn yêu ma quỷ quái thần thú xuất hiện không ngừng bị suy yếu, Nhân tộc độc chiếm đại địa.

“ Thế giới này thay đổi không ít đây. Theo ta nhớ Phong Vân trong Huỳnh Đế làm gì chôn trong cái tiểu thiên địa này chứ. Còn cả Hiên Viên kiếm cũng không thấy” Thiên Trạch thong thả bước đến rồi cất lời cảm khái.

Dựa theo ký ức cũ của Thiên Trạch thì Huỳnh Đế trong Phong Vân bị an táng trong cầu thạch, bội kiếm Hiên Viên danh truyền cũng không có bao nhiêu sức mạnh và chỉ là một thanh kiểm gỉ sét.

Nhưng tại thế giới này thay đổi, mộ Huỳnh Đế lại là một cái tiểu thiên địa. Hơn nữa thủ đoạn mà y để lại trước khi chết còn cao minh gấp trăm ngàn lần Phong Vân thế giới.

Bởi rằng đằng sau Huỳnh Đế bố trí chính là Cửu Thiên Huyền Nữ bố cục, năm xưa Huỳnh Đế và Xi Vưu tranh giành chi chiến thật ra là Cửu Thiên Huyền Nữ và Vực Ngoại Thiên Ma một trận khác chi chiến mà thôi.

“ Long mạch! thứ tốt này đúng là tiện nghi không ít thời gian” Thiên Trạch dùng Không Thức Giới Thần Lực suy tính rồi tìm ra được trận pháp bố trí kẻ hở, thuận lợi đi vào trong trận pháp mà không dẫn trận pháp công kích.

Chỉ thấy đôi nhãn đồng của Thiên Trạch sáng lên, theo Không Thời Gian Thuật phát động một cổng nối không gian rất nhanh được thành hình.

Đôi nhãn đồng của hắn là nhãn lực chia sẻ với Rintensei, không chỉ có thể chia sẻ tầm nhìn mà còn có thể liên kết với chủ nhãn, hắn có thể ngược chiều mở cổng không thời gian kết nối với bản thể của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK