Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Hàn Y mặt cũng nổi gân xanh nhưng tấm mặt nạ đã che đi, hai tay siết chặt thân thân người có chút run, nếu không phải biết mình đánh không lại xông lên chỉ chịu thiệt, chỉ sợ nàng đã xông lên chém chết tên kia.

“ Nếu đã như vậy, Lý mỗ xin đa tạ Việt Đế” Lý Trường Sanh không nhìn đồ đệ mình bị khi dễ, cúi đầu thi lễ...

Thiên Trạch lấp lửng : “ ngươi đi vào hậu cung của Bản Đế còn muốn đi ra.... “

Lý Hàn Y rốt cuộc nhẫn không được, lớn tiếng khinh thường : “ làm sao bản thân phóng hỏa không cho người khác đốt đèn ư?”

Thiên Trạch thản nhiên đáp : “ thiên hạ này duy chỉ có Bản Đế muốn làm gì thì làm, còn kẻ khác thì không được.”

“ Ngươi.... vô lại, vô liêm sỹ” Lý Hàn Y tức điên khi nghe hắn vô lại như vậy.

Thiên Trạch đáp : “ vô lại, vô liêm sỹ có bằng bọn trung nguyên võ lâm chi sĩ các nàng không? mấy ngày trước thì kéo bè kết nhóm đến nơi này tham dự trừ ma, nếu không phải vì Bản Đế có một tay thực lực chỉ sợ toàn thành diệt vong. Trong vô số thế lực Tuyết Nguyệt thành cũng đóng góp không nhỏ. Bây giờ nghe tin Bản Đế muốn thống kê danh sách mà diệt phái diệt môn, lại gấp như chó chạy đến đây xin tha tội”

Lý Hàn Y nghe biết nhà mình đúng là hành vi cũng không mấy quang vinh gì lắm, chỉ là nàng chống chế : “ hừ! ngươi hoành hoành võ lâm cướp bóc cùng giết người khiến bao nhiêu kẻ ly tán, Tuyết Nguyệt thành chúng tha tham dự trả nợ thì có gì sai ư? hơn nữa năm xưa Tuyết Nguyệt thành bị ngươi cướp, đến đòi lại đồ có gì sai?”

Thiên Trạch lạnh nhạt nói : “ so với lấy mạng bọn chúng Bản Đế chỉ lấy tài sản đã là quá nhân từ. Nàng nên học cách kính sợ cường giả, bởi Bản Đế một khi không vui bất cứ lúc nào cũng có thể đồ thành Tuyết Nguyệt, Bản Đế đối với nữ tử thương xót không có nghĩa là Bản Đế là người mà nàng có thể tùy ý muốn nói gì thì nói, cho dù có khinh nhục nàng thì thế nào?”

Lý Hàn Y trầm mặc, hai tay nàng siết lại chặt.

Lý Trường Sanh vội dời sang chủ đề khác, nói : “ Việt Đế muốn Lý mỗ làm gì?”

Thiên Trạch nói : “ ngươi tự ý xông vào Đế cung Đại Việt chính là tội, bất quá Bản Đế nhân từ độ lượng khai ân có thể bó qua cho ngươi, chỉ là ngươi có nắm được hay không thì phải xem ở ngươi.”

Lý Trường Sanh thi lễ : “ Mời Việt Đế chỉ điểm”

Thiên Trạch nói : “ Bách Việt chiến hỏa con dân ly tán khắp nơi, Bản Đế cần Việt quốc con dân chịu khổ trở về cố thổ thuận lợi, ngươi có thể lấy đó mà chuộc tội”

Lý Trường Sanh suy ngẫm một cái, cười nói : “ ý của Việt Đế là muốn để Tuyết Nguyệt Thành làm việc”

“ Đây là chuộc tội không phải làm việc” Thiên Trạch nói.

Lý Hàn Y giận mắng, thanh âm bé nhỏ : “ tội cái rắm”

Thiên Trạch lạnh giọng : “ Bản Đế đổi ý, không cần cái gì làm việc hay chuộc tội nữa, cho các ngươi một khắc để dọn khỏi đây. Ba ngày sau, Bản Đế sẽ huyết tẩy toàn bộ toàn bộ Tuyết Nguyệt thành lẫn thế lực đồng minh. Bây giờ có thể cút đi được rồi đấy!”

Lý Hàn Y nghe được vừa giận vừa sợ.

Lý Tâm Nguyệt vội đến chổ con gái mình giữ tay, dời đi chủ đề : “ bệ hạ là quân chủ một nước lời nói ngàn vàng, Đế vương lời đã nói ra làm sao lại thu hồi chứ.”

Diễm Linh Cơ nói vào : “ Cô cũng biết bệ hạ nhà ta là quân chủ một nước ư? ta thấy thì không giống lắm, trong mắt của Lý Hàn Y bệ hạ của ta chỉ là một cái man di đại ma đầu, hận không thể thay trời hành đạo đây. Các ngươi đã vô lễ chúng ta còn cần phải cầu cạnh các ngươi, có thể rời đi được rồi đấy. Lễ nghĩa của Bắc Ly và Tuyết Nguyệt thành Đại Việt chúng ta sẽ hoàn trả đầy đủ.”

Lý Trường Sanh vội nói : “ xin bệ hạ nghĩ lại, Hàn Y tuổi nhỏ vô tri, Hàn Y còn không mau nhận lỗi với bệ hạ!”

Lạc Tuyên Văn nói : “ đánh nhau giữa các nước ta chẳng quan tâm, chỉ là ngươi nói muốn đem ta ra khỏi lồng giam, người trong thiên hạ đều biết ta bị ngươi cướp về nơi này, bây giờ lại đuổi đi, ta còn tưởng ngươi so với bọn đàn ông khác biệc chứ? lẽ nào cũng chỉ như thế thôi ư?”

Thiên Trạch nói : “ nàng nên rõ ràng một điều, Bản Đế đúng là nhường nhịn cùng tôn trọng nữ nhân các nàng. Nhưng cũng không phải là hạng ngu xuẩn là kẻ ai cũng có thể nhạ phạm được, đối với kẻ thù Bàn Đế đã quá nhân từ mà không đại khai sát giới,song hết kẻ này đến kẻ khác lại cứ thích khiêu khích. Bất cứ ai dám can đảm đó đều phải nhận lấy cơn giận của Bản Đế, Lý Hàn Y nếu có gan vậy Tuyết Nguyệt Thành; Kiếm Tâm Trủng; Lôi Gia Bảo phải hứng chịu lấy.”

Lý Tâm Nguyệt vội ngăn lại con gái, nói : “ Hàn Y tuổi nhỏ, xông xáo giang hồ đã quen cho nên mới không để ý mà mạo phạm. Ngài đã rộng lòng mở cho nữ giới chúng tôi những đãi ngộ mà trước nay chưa từng có ở nơi này, dám làm những chuyện mà không có quân vương nào dám làm, xin ngài bỏ qua cho một cái nho nhỏ tiểu nữ”

Lý Hàn Y giờ này cũng biết nặng nhẹ, nói : “ là ta nóng giận, xin người bỏ qua”

Thiên Trạch nhìn nhiều một chút, nói : “ tính thêm lần này nữa là 13, từ khi nàng vào đây, hưởng dụng không ít đồ tốt còn đánh thương không ít thuộc hạ. Bản Đế thấy Bất Tử Thần Long cũng có người kế nhiệm”

Lý Hàn Y nghe cũng có chút ngượng khi nghe hắn cà khịa, nghĩ lại mình tính khí đúng là hơi hỏa bạo một chút, khi vào nơi này gặp không ít kẻ nổi danh nàng cũng dùng kiếm của mình qua lại không ít.

“ Bản Đế đã nhiều lần bỏ qua cũng không thể không thêm một lần, tuy nhiên ngươi cũng có thể không làm” Thiên Trạch lại dời mắt nhìn qua Lý Trường Sanh nói.

“ Nếu lão phu không làm, chỉ sợ Tuyết Nguyệt Thành khó mà hứng chịu được viếng thăm của người à” Lý Trường Sanh cười nói, đùa không nhận cái tên sát tinh này có thể để yên cho hắn được ư?

Việt Đế làm từng chuyện đều có suy tính qua! Tuyết Nguyệt Thành chỉ là một tòa thành mà thôi, dù có danh vọng khá lớn trên giang hồ cùng chổ đứng trên trung nguyên, song có thể là Xích Mi Long Xà chi địch?

Lý Trường Sanh nói tiếp : “ việc này Tuyết Nguyệt Thành không có vấn đề, chỉ là con dân Bách Việt đông quá, thủ hạ của Lý mỗ cũng không mấy khá giả, trước kia lại mất một khoản tiền lớn còn chưa bù lại được. Việt Đế thư thả cho chúng ta một ít hay không, lão phu đảm bảo hiệu quả càng nhanh hơn”

“ Tuyết Nguyệt thành có một cái Phi Hồ tổ chức, ta xem Lý thành chủ đây mới chính là phi thiên hồ ly” Diễm Linh Cơ nhàn nhạt nói, đối với Lý Trường Sanh tán thưởng.

Y muốn đứng giữa hai nước hỗn lăn lộn, lại không bị thua thiệt về mình quả thật là cáo già. Nếu như lấy được tiền của Thiên Trạch, khi đó ai có thể nói Tuyết Nguyệt Thành bị Bách Việt thu phục chứ, Lý Trường Sanh chỉ việc nói nhận ủy thác à.

“ Ha ha, Đế Hậu quá lời rồi” Lý Trường Sanh khiêm tốn nói : “ hiện giờ Đại Việt chịu các thế lực chú ý, rất nhiều thủ hạ e sợ lẫn e ngại và không nguyện. Tuyết Nguyệt thành đứng ra làm đắc tội không ít, trong thành kinh phí lại ít ỏi, lão phu chỉ là khẩn xin Việt Đế cho lão phu ít tài chính để phụ trợ tăng năng suất hoạt động. Tiền bạc tuy là tục vật nhưng mà thứ này thiếu nó cũng không được”

Thiên Trạch suy nghĩ một chút, nhẹ gật đầu, nói : “ không chỉ người sống Bản Đế còn muốn người chết trở về cố đô. Ai không về được thì đem tro cốt trở về. Đồng thời nếu Bản Đế biết ngươi có gan xếp người vào đó, hoặc là con dân Bản Đế chết do đệ tử các ngươi làm ra, cứ một người đổi lại một ngàn cái đệ tử Tuyết Nguyệt thành. Ngươi cũng có thể thử Bản Đế có tra được các ngươi giở trò hay là không?”

Lý Trường Sanh gật đầu, nói : “ lão phu đã rõ, Việt Đế tâm hệ Bách Việt con dân, lão phu sẽ nhắc nhớ đệ tử, chỉ là lão phu xin hỏi, người chết đã lâu xương cốt lại lẫn lộn vào thì thế nào?”

Thiên Trạch trầm mặc, nói : “ nếu không thể phân biệc thì để riêng một nhóm, đem tro cốt phân biệc. Bản Đế sẽ tự có chổ an bài. Vấn đề tiền bạc sẽ có Đế Phi của Bản Đế quản lý mà thương thảo, chuyến vận chuyển đầu tiên sẽ đánh giá cùng kết toán”

“ Lão phu đã rõ”Lý Trường Sanh đáp lại.

Chuyện này hắn không thế không làm kỹ càng, bởi sơ sót không lấy tiền là phụ mà đem ân oán dây dưa kia không cởi xuống mới là chính. Lấy hắn ánh mắt Đại Việt dù chỉ một thành và nhỏ, nhưng tương lai là bá chủ vùng phía nam này, ai có thể cản lại được bước tiến của Thiên Trạch đây?

Nếu không có sự vụ gì bất trắc có khi vùng đất Việt cũ củ Bắc Ly cũng bị thu về dưới thời Việt Đế, hoặc là cả Bắc Ly cũng bị chìm trong họa loạn. Hắn làm thành chủ cũng phải lo lắng cho Tuyết Nguyệt thành hướng đi.

Thiên Trạch nói : “Nhớ kỹ, chỉ có lần này Bản Đế bỏ qua cho ngươi tội xâm nhập Đế cung, còn lần sau Bản Đế cũng không vì mê mệt Hàn Y nhan sắc mà bỏ qua đâu”

“ Hừ! Xảo ngôn như hồ” Lý Hàn Y nhỏ giọng lầm bầm, nàng tin hắn mới lạ.

Thiên Trạch gật đầu, nói : “ đúng rồi, bản vương nhớ Hàn Y ước chiến bản vương, còn một côn chi chiến chưa xong!”

Lý Hàn Y mặt đỏ hồng, kìm lại cơn giận và thẹn xoay người rời đi, một đoạn mấy mét lại thô tục mắng : “ chiến cái rắm”

“ Ai nàng thẹn thùng” Thiên Trạch cười đùa, vận dụng Không Thức Giới Thần Lực cản.

Lý Tâm Nguyệt mặt cũng hồng lên, oán trách : “ Việt Đế đùa giỡn nữ lưu thật có một tay hảo thủ, so với thực lực của ngài cũng không kém bao nhiêu”

Thiên Trạch đáp : “ Tâm Nguyệt cũng nên chú ý, bản vương có thể để nàng sớm một chút có cháu bế, nhưng mà không cẩn thận có khi lại để Hàn Y có một cái muội muội đệ đệ nữa không chừng”

Lý Tâm Nguyệt nghe liền rõ, cái tên này còn trêu chọc cả nàng, đứng dậy xoay người bước đi, quyết định không cùng tên này dây dưa nữa.

“ Vậy đại vương thích để Hàn Y có cháu hay là có đệ muội” Diễm Linh Cơ hướng bên tai Thiên Trạch to nhỏ.

Thiên Trạch hỏi : “Hơi uyên thâm khó nói hết, Văn Quân nàng có cao kiến gì không?”

Lạc Văn Quân nghe hỏi, đáp : “ vấn đề này cũng quá cao thâm, ta kiến thức hạn hẹp không trả lời nói”

“ Ha ha” Thiên Trạch cười nhẹ, rồi trêu chọc : “ Bản Đế nhìn nàng ăn đào, bất giác lại muốn ăn đào”

Lạc Văn Quân biết cái tên này nói có ý gì, chính là trêu chọc nàng, làm bộ xem như không hiểu dẫm nhẹ một cái đã nhảy lên một cây đào gần đó, đem một trái đào ném về y, mình thì dựa vào cây ngắm sao trời.

“ Đào của Văn Quân có khác” Thiên Trạch đem trái đào nhẹ ăn, sau đó mang Diễm Linh Cơ từ tốn bế vào cung điện.

“ Tên lưu manh” Lạc Văn Quân thấy hắn rời đi nhẹ mắng một câu.

Không thể không thừa nhận, Thiên Trạch là một cái rất có mị lực nam nhân, là cái mà nàng trước nay gặp qua lợi hại nhất nam tử. Bất luận dung mạo thân phận tài hoa đều đủ hấp dẫn vô số nữ tữ.

Nhất là hắn trên người chôn dấu quá nhiều bí mật, càng thêm hấp dẫn người.

Dù là Lạc Văn Quân cũng bị hắn cho hấp dẫn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK