Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Tinh Vân say mềm không phải là vấn đề lớn, phiền toái nhỏ chính là những người chú ý đến vị Lý Đường hậu duệ này.

Cũng may thiếu chủ Thông Văn quán say vào liền không để ý chuyện gì cả, liền cùng với hai tỷ muội kia cá nước vui vầy. Nhưng còn Cửu Thiên Thánh Cơ hai vị thì có phiền hà, bởi khi say mềm Lý Tinh Vân đưa ra yêu cầu để hai nữ này chiếu cố hắn.

Cũng may Thượng Quan Vân Khuyết tâm treo ở Lý Tinh Vân, Ôn Thao bắt lấy đó mà tận dụng. Mà gã đồng liêu của hắn liền không chần chờ, cùng với Ôn Thao bất ngờ phong bế huyệt đạo, làm xong Ôn Thao lại đánh lén đồng bạn mình, tiếp đến lấy đi Long Tuyền.

Còn Đế Thiên An đã có hai cái hồng nhan ở bên, cùng một chỗ trong phòng hắn không tin y lại thành thật. Nhất là khi có rượu vào trong, hai cái cô nương đều có tình ý với hắn, cho dù không có hoan ái đi nữa thì cũng nhất thời khó để tâm đến.

“ Hai tên phế vật Hắc Bạch Vô Thường, ta hy sinh ngũ đại Diêm Quân mới để bọn chúng đạt đến Tiểu Thiên Vị. Ấy mà chưa lập được công đã chết, đúng là cái đồ phế vật. Cũng may còn có Ôn Thao”

Tại Đế Thiên An mang theo hai nữ cởi lên Behace rời đi chừng mười phút, một cái thấp bé thân ảnh xuất hiện, thanh âm lạnh lùng cất lên trong đêm.

Vóc người thấp bé, trán trên mọc ra hai cái sừng dê, nước da xanh tím, đầu đội khô lâu trang sức, y chính là Huyền Minh giáo giáo chủ Minh Đế, Chu Hữu Khê.

“ Ôn Thao! Làm tốt lắm! Thánh Vương bản tọa chờ ngươi trở về đấy” Chu Hữu Khê lắc mình xuất hiện trước một gian phòng, cách không mở cửa mà ra, trong nháy mắt lắc mình xuất hiện trong Lý Tinh Vân phòng.

“ Lý Tinh Vân! Ngươi bây giờ còn chưa chết được! Ngươi chết ở đây làm sao giúp trẫm được chứ” Chu Hữu Khê nhìn Lý Tinh Vân say mềm trên giường cười nói.

Lý Tinh Vân đúng là cái gai trong mắt buộc phải nhổ trừ của Đại Lương hoàng đế, bây giờ chỉ cần nhẹ nhàng một chưởng, huyết mạch còn lại của Đại Đường liền chấm dứt trên tay Chu Hữu Khê hắn.

Bất quá Lý Tinh Vân có thể chết nhưng không thể chết tại nơi này. Bằng không sân khấu mà hắn sắp chuẩn bị làm sao hoàn mỹ được cơ chứ.

“ Hai ả này là nữ nhân của ngươi ư?” Minh Đế nhìn hai nữ nhân gục ngã tại bên giường Lý Tinh Vân, không nói một lời vận khí cách không đem hai nữ bắt lấy, sau đó cất bước đi ra gian phòng.

“ Trẫm đợi ngươi tại Đại Lương đấy! Lý Tinh Vân đừng cho trẫm chờ quá lâu, ha ha ha” Chu Hữu Khê cười lớn một tràng, trước khi rời đi vận khí đem một đạo Cửu U Huyền Thiên chân khí quán nhập vào Thượng Quan Vân Khuyết cùng Lý Tinh Vân, tiếp đến mang người rời đi.

Chu Ôn trước hạ lệnh cho Chu Hữu Khê đích thân xuất mã diệt trừ Lý Tinh Vân, một mặt phái Minh Đế đi là vỗ về một mặt bí mật diệt trừ hắn. Bất quá hắn chân trước bố trí chân sau đã bị người bên cạnh mật báo.

Mạnh Bà làm người Bất Lương Nhân tận dụng cơ hội này ly gián hai cha con Chu Ôn, cộng thêm Trương Ninh ở bên truyền tin cho Chu Hữu Khê biết Chu Ôn đã lập Chu Hữu Văn làm thái tử.

Chu Hữu Khê đã biết Chu Ôn ý đồ, hắn cũng không chậm trễ để cho Chu Ôn đi trước mình được. Hắn đêm nay đích thân đi đến tìm Lý Tinh Vân chính là bày sẵn một ván cờ chuẩn bị cho y nhảy vào, giúp hắn thuận lợi trèo lên Đại Lương hoàng đế.

“ Hừ! để xem ngươi đắc ý được bao lâu!” Minh Đế rời đi không bao lâu, một đạo bóng ánh nhanh chóng xuất hiện ở gian khách điếm nóc lâu, đầu đội nón vành đeo một cái mặt nạ che kín dung mạo, ngữ khí trong tràn đầy khinh thường.

Viên Thiên Cương từ khi chiến bại dưới tay Đế Thiên An liền lựa chọn nấp trong màn tối như trước, quan sát động tĩnh của Lý Tinh Vân. Lại từ Ôn Thao biết được Đế Thiên An muốn truy tìm mộ của bằng hữu hắn tìm Long Tuyền bảo tàng, hắn liền bố trí cục diện hiện giờ.

Thông tri Mạnh Bà giật dây Minh Đế, để cho Minh Đế chạy đến đây. Một mặt lại ngầm hạ lệnh cho Ôn Thao trộm Long Tuyền dụ Đế Thiên An rời khỏi nơi này, hắn biết rõ cho dù có tìm được mộ của Lý Thuần Phong, chỉ cần Lý Tinh Vân ở đây bọn họ cũng không thể đi vào được.

“ Đế Thiên An! Bản Soái để xem ngươi có thể làm gì tiếp đây” Viên Thiên Cương kiểm tra tính mạng của Lý Tinh Vân không hề hấn gì, lại như cơn gió rời đi.

Thời gian lại chậm rãi qua đi, từ cơn say tỉnh lại Lý Tinh Vân từ Thượng Quan Vân Khuyết biết được đêm qua có một vị khách không mời đến phòng mình. Cộng thêm Đế Thiên An lưu lại thư tín để hắn cũng hiểu ra tình hình đêm qua.

Đầu tiên Ôn Thao phản bội đem Long Tuyền kiếm trộm, Đế Thiên An phát hiện sau đó mang theo hai nữ bỏ lại bọn họ rời đi. Cuối cùng dựa theo Cửu U Huyền Thiên chân khí trên người Thượng Quan Vân Khuyết mà biết Minh Đế Chu Hữu Khê đến.

Y mang đi Huyền Tịnh Thiên, Diệu Thành Thiên mục đích chính là để Lý Tinh Vân đến Lạc Dương. Dù biết là bẫy nhưng Lý Tinh Vân cũng không có né tránh, dù sau hai nữ nhân kia vì hắn mà bị bắt, hắn cũng không thế thấy chết không cứu.

Hơn nữa Lý Tinh Vân biết Viên Thiên Cương mưu đồ nhiều năm, trăm công ngàn kế tính toán hắn, mà Long Tuyền bảo tàng chỉ có hắn mới giải được. Ít nhất sẽ không để hắn chết được, hoặc vị Đế đại ca kia cũng không muốn.

Chủ ý đã có, Lý Tinh Vân không để ý khuyên ngăn của Trương Tử Phàm cùng Thượng Quan Vân Khuyết lên đường đến Lạc Dương.

Đại Lương quốc Lạc Dương một ngày, nữa đêm thời khắc Tiêu Lan Điện nơi.

Nguyên bản là hoàng cung Đại Lương canh giữ sâm nghiêm, đèn đuốc chiếu sáng. Song hiện giờ vắng lặng không thấy bất cứ quân sỉ hộ vệ nào. Chỉ có năm cái thân ảnh to nhỏ khác nhau xuất hiện tại chính điện.

Chính là nhóm người Lý Tinh Vân, bọn họ sau khi bôn ba đi đến Lạc Dương, liền dựa theo khinh công hơn người, tại đêm tối dạ nhập hoàng cung, hết sức thuận lợi đến đây.

“ Tối om như mực, không thấy được cái gì?” Thượng Quan Vân Khuyết thông qua khe cửa hẹp nhìn vào trong, không quan sát được gì nói.

“ Hình như không có ai ở đây” Trương Tử Phàm lên tiếng.

Lý Tinh Vân đẩy cửa đi vào.

Cửa điện mở ra, ánh trăng dịu nhẹ chiếu vào để cho đám người Lý Tinh Vân nhìn thấy được bóng người trong đại điện. Còn cả huyết tanh mùi vị quấn quanh trong không khí.

“ Hắn ta là Chu Ôn!” Lý Tinh Vân chưa từng thấy qua Chu Ôn bộ dáng, nhưng hắn thấy thân ảnh to con ngồi trên long tọa phía trên, dưới u ám quang mang hoàng bào hiện lên ánh kim, để cho hắn đoán ra được kẻ này.

“ Ở đây xảy ra chuyện gì vậy?” Khuynh Quốc không rõ hỏi.

Khuynh Thành đem mắt nhìn xuống phía trước, nói : “ tỷ tỷ nhìn kìa”

“ Hai người này là ai?” Lý Tinh Vân nghi hoặc hỏi.

Thượng Quan Vân Khuyết đi đến quan sát, rồi nói : “ người nam này là Chu Hữu Văn, còn ả tiện nhân này là thê tử của Chu Hữu Khê, Trương thị”

Trương Tử Phàm lúc này đã đến trước người Chu Ôn, đem cơ quan quạt đụng lên cơ thể hắn, lên tiếng : “ hắn chết rồi, dựa theo thời gian tầm hơn ba canh giờ”

“ Đường đường là hoàng đế của Đại Lương, Chu Ôn lại chết không minh bạch ở chổ này à” Thượng Quan Vân Khuyết nghi hoặc nói.

Lý Tinh Vân nghi ngờ : “ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Chính lúc này, tiếng bước chân từ xa không ngừng vang lên, thanh âm vang lên : “có thích khách, bắt bọn chúng lại”

Gần ngàn quỷ binh cấm vệ được Chu Hữu Khê sắp xếp từ trước, chỉ chờ Lý Tinh Vân nhóm người đi vào liền xông ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK