Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngọc Tiểu Cương ở xa nghe được, song quyền nắm chặt, đôi mắt bên trong có phẫn hận thần sắc, tim lại đập nhanh hơn.

Để một bên Phất Lan Đức có chút xấu hổ.

Người khác không biết, nhưng hắn lại biết, Ngọc Tiểu Cương mối tình đầu, cũng là hiện tại Võ Hồn điện Giáo hoàng Bỉ Bỉ Đông.

Năm xưa quen biết nhau, cả hai đều nảy sinh tình cảm, nhưng lại bị Giáo hoàng tiền nhiệm cũng là sư phụ của Bỉ Bỉ Đông, chính là Thiên Tầm tật cướp đi.

Nói một cách khác, Ngọc Tiểu Cương cùng Võ Hồn điện Thiên gia có đoạt vợ mối hận, nhưng mà bây giờ nếu như vị đại nhân kia đến Võ Hồn điện, lấy cá tính của y rất có khả năng đem Bỉ Bỉ Đông ăn lấy.

Đế Thiên An thân ảnh nhanh xuất hiện ở đám người Đường Tam, cười nói : “ Aiii... thật là... các ngươi ăn ở thế nào... mà để người ta đuổi đi nhục nhã vậy chứ, thật là cả một đám nhân phẩm đều có vấn đề... không sao... không sao... lúc nãy ta đảo mắt một cái thấy được trong thành có một nơi để cho các ngươi nương tựa vào, ăn cái máng lại so với Tinh Đấu hoàng gia còn được hơn”

“ Còn đứng đó làm gì, không mau đi” Nghe được Đế Thiên An nói, đám người Phất Lan Đức vội thành thật bước đi theo sau.

Từ Thiên Đấu hoàng gia học viện đến Thiên Đấu thành quả thật rất gần, đoàn người mang theo đủ loại tâm trạng đi theo nam tử như thần như ma, không cách nào có thể nắm bắt được tâm tư của y.

“ Đại nhân, ngài quả thật là Mã Hồng Tuấn ta sùng bái nhất người, cái lảo già Độc Đấu La kia quát tháo phong vân thế nào, ngài xuất hiện một cái hắn câm như hến, nhất là cháu gái của lảo, đại nhân hay là ngài truyền cho ta vài chiêu được không?” Mã Hồng Tuấn nịnh nọt lấy lòng đi bên cạnh.

“ Khốn kiếp, đồ bại hoại” Tiểu Vũ lúc này cũng đả tỉnh dậy, trải qua dò hỏi Đường Tam một hồi cũng biết được mọi chuyện xảy ra.

“Aiii” Đế Thiên An thở dài trang bức, cảm khái : “ năm xưa Bản Đế hào hùng cở nào, thống lĩnh trăm vạn tộc nhân Thái Hư Cổ Long đánh vào hắc ám vực sâu, chấn nhiếp vạn cổ, một thế vô song, chiến thiên chiến địa không địch thủ.”

“ Khinh cuồng ngạo mạng độc xông vào hỗn độn đại chiến với Hỗn Độn Vương, cậy một thân nhục thể bất hủ bất diệt, để rồi bị đánh rơi xuống thế giới nhỏ bé này.Trải qua không biết bao nhiêu tuế nguyệt mới khôi phục được ít thực lực”

“Bản Đế nào ngờ, dung nhập vào thế giới yếu ớt này, cuối cùng bị thế giới này ràng buộc, khi ta rơi xuống ngàn trượng, hủy đi trăm kiếp tu vị. Bất diệt thân bất diệt hồn không còn, ta lại ngạo mạn, cậy sức mình có thể sửa kiếp”

“ Giờ hay rồi, bất diệt hồn mất, thất tình lục dục chốn hồng trần lại phiền nhiễu, cảnh giới các ngươi quá nhỏ bé, không hiểu được nó đáng sợ thế nào. Bây giờ ta có tâm mà vô lực, một vị Chí Tôn như ta, thân phận bực nào cao quý... bây giờ lại đi tranh giành tình nhân, lừa gạt dụ dổ nữ hài, để cởi bỏ gông xiềng...”

“ Bất diệt thân, Bất diệt hồn, tu ta chiến kiếm, giết tận chư thiên, vẫy ta nhiệt huyết đánh khắp vạn giới chư thiên...Trời không chứa nổi thân ta, đất không vùi được, luân hồi không diệt được hồn ta. Một giọt máu ta đủ cho bất cứ quỷ thần yêu ma thèm khát, long uy chấn nhiếp vạn cỏi, Đế Uy vạn tộc không dám khinh nhờn.”

“ Đại Thiên Thế Giới, Vô Tận Hỏa Vực, Long Hoàng Đế Diễm, nay còn đâu... aii”

Đám người đi theo đứng chết trân một chổ khi nhìn thân ảnh kia, nhìn cái bóng lưng cao lớn đi trong ánh chiều tà, bầu rượu bên tay uống lấy, từ người lộ ra một cổ bi thương mà tịch mịch.

Đám người trong có vài người biết được thân phận của Đế Thiên An, mặc dù qua miệng hắn biết được thân phận hắn cao quý. Nhưng mà bây giờ đây ai cũng khiếp sợ khi nghe mấy lời của y, thân phận của y còn cao quý hơn những gì mà bọn họ hình dung ra được.

“ Bất diệt thân, Bất diệt hồn, tu ta chiến kiếm, giết tận chư thiên, vẫy ta nhiệt huyết đánh khắp vạn giới chư thiên.” Đường Tam lẩm bẩm nhìn cái bóng lưng kia đi, đây là cở nào phông thái, cở nào khiếp người sức mạnh.

Hắn tuy không biết cảnh giới đó là gì, nhưng chỉ đôi ba lời đó cũng để cho hắn hình dung ra được, đại não bên trong một hình ảnh nam tử oai phong lẫm lẫm, hào khí can vân kiệt ngạo giữa đất trời, một người hoàn toàn đối lập với bây giờ mà hắn biết.

“ Hắn, đả từng là như vậy ư” Tiểu Vũ lẩm bẩm, đôi mắt trở nên mê man nhìn về nam tử cất bước di chuyển phía trước kia.

“Trời không chứa nổi thân ta, đất không vùi được, luân hồi không diệt được hồn ta. Một giọt máu ta đủ cho bất cứ quỷ thần yêu ma thèm khát, long uy chấn nhiếp vạn cỏi, Đế Uy vạn tộc không dám khinh nhờn.” Mạnh Yên Nhiên lẩm bẩm, ánh mắt say mê nhìn nam tử phía trước.

Tên nam nhân phía trước, bây giờ là đàn ông của nàng, một kẻ từng nắm giữ trong tay sức mạnh khiến đất trời run rẩy, thần tiên khiêp sợ.

Nếu hắn không gặp nạn, một người như nàng thật có thể may mắn ở bên hắn ư, nếu so ra thân phận của hắn và nàng mà nói, chính là thiên và địa khoảng cách, không cách nào có thể san bằng được.

“ Viện trưởng...người kia” Triệu Hâm lắp bắp từ trong khiếp sợ tỉnh lại.

Phất Lan Đức không có trả lời, ánh mắt vẫn chằm chằm nhìn nam tử cất bước đi trước kia, lẩm bẩm : “ rốt cuộc cái thứ sức mạnh thời đỉnh phong của ngài là gì”

“Thống lĩnh trăm vạn tộc nhân Thái Hư Cổ Long đánh vào hắc ám vực sâu, chấn nhiếp vạn cổ, một thế vô song, chiến thiên chiến địa không địch thủ.Khinh cuồng ngạo mạng độc xông vào hỗn độn đại chiến với Hỗn Độn Vương” Lý Đức Tùng thì thào nói lại những lời kia, tâm tình vừa mới bình tĩnh được không lâu lại dậy sóng không ngừng.

Trữ Vinh Vinh con mắt say mê nhìn lấy, nhỏ giọng : “ nam nhân của Trử Vinh Vinh ta, lại oai phong như vậy ư!!”

Đế Thiên An đi đằng trước khóe môi nhích lên độ cong, quay đầu lại nói : “Thỏ ngốc, Bản Đế bị nàng kéo xuống vạn trượng thâm uyên, nếu để cho cái đám người ở Đại Thiên Thế Giới biết được, Bản Đế tình cảnh bây giờ chắc không kẻ nào tin tưởng được. Nhất là trăm vạn sinh linh bị Bản Đế giết, vô số cường giả táng thân, nếu bọn họ còn sống hắn uất ức lắm đó.”

“ Có ai ngờ đường đường Long Hoàng Đế Diễm ta lạ bị một con thỏ yêu yếu ớt hại, lẻ ra Bản Đế không nên xen vào chuyện đám phàm tục. Đi tranh đoạt nữ hài, nhớ năm xưa biết bao thiên kiêu chi nữ cầu B ản Đế liếc một cái ta còn không thèm, bây giờ đến cả cỏ non mơn mởn thiếu nữ còn chưa lớn cũng không tha được.”

“ Đúng là rồng khốn nước cạn, hổ rơi đồng bằng bị chó hiếp, bây giờ thêm các nàng ở bên, sinh ra không ít nhân quả, làm Bản Đế lần nữa chứng đạo càng thêm gian nan. Giết các nàng chứng đạo, chết dưới tay ta không có một trăm cùng ngàn vạn sinh linh, ta hủy không ít thế giới.Nhưng mà lại hạ thủ không được.”

“Nhất là đám Long tử của ta trong bụng các nàng, vạn năm sau xuất sinh. Có thêm trói buộc gông xiềng lại thêm chặt, vô tình chứng đạo, hữu tình chứng đạo, Bản Đế tự phụ ngông cuồng, cuối cùng lại bị bó tay bó chân trước lục dục thất tình.”

“ Tử kiếp dể, tình kiếp khó.” Đế Thiên An chém gió một hồi, đem bầu rượu uống một hơi cạn sạch, sau đó bóp vở nát.

“ Tiểu Vũ... cái đầu thỏ ngốc nàng xem như lợi hại... Bản Đế xui tận mạng mới đụng phải nàng.” Nghe được lời này, trong lòng đả rối tinh rối mù Tiểu Vũ, con mắt đỏ hồng hồng lên, cắn môi ngạo kiều nói : “ ta...ta mới xui gặp ngươi thì có”

Đế Thiên An thân ảnh xuất hiện bên cạnh Chu Trúc Thanh, theo hắn khống chế vương tọa lại hiện ra, đem nàng ôm lên đùi ngồi xuống, nói : “ Bất Diệt Thân của ta mặc dù bị hủy, nhưng thân thể máu huyết của ta từng là vạn đạo pháp tắc dung nhập, tiện nghi cho các nàng, sau này thành thần đối với cảm ngộ pháp tắc càng thêm dể tiếp thu.”

“ Thật sao” Trử Vinh Vinh nhịn không được nói, cả người đả ở bên cạnh như chim nhỏ nép sát vào người hắn.

Mạnh Yên Nhiên cũng xuất hiện trên vương tọa ngồi bên vị trí còn lại, dựa người vào rồi nói : “ đúng là tiện nghi, không nghĩ đến chàng lai lịch lớn như vậy à”

Chu Trúc Thanh cả người lọt ở trong lòng, nói : “ những điều chàng nói, sẻ không lừa gạt chúng ta đó chứ”

Đế Thiên An cười cười : “ bảo bối nói đúng rồi, muốn lừa thêm các nàng chút, nhìn xem người ở đây ai cũng tin sái cả cổ ra”

“ Hừ” Tiểu Vũ hừ một cái, chân sút đi cái cục đá ven đường, lẩm bẩm : “ bại hoại”

“ Thật, không biết đâu là con người thật của y” Đường Tam lắc đầu nói.

Đế Thiên An đẳng cấp lừa tình đả max lever, không còn gì bàn cãi nữa, bốn thiếu nữ này làm sao mà không bị hắn lắc lư được chứ. Lại đem ra chung rượu, uống lấy : “ thật cũng được giả cũng được, bây giờ các nàng chỉ biết là thê tử của Đế Thiên An ta được rồi... À mà có một chuyện tuyệt đối không giả, đó là trong bụng các nàng hoài sinh Long Tử của ta, vạn năm sau sẻ xuất sinh”

“ Hả” Bốn nữ mặt đỏ lên ngó xuống cái bụng mình, gương mặt xấu hổ hơn bao giờ hết, bọn họ ở đây dù sao cũng chỉ là thiếu nữ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK