Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Về phần những người khác làm sao mà tin được lời hắn chứ. Cách đây không lâu cái tên này còn tự đắc khoe khoang thần công của mình.

“ Tiểu tử khốn kiếp, ngươi có gan làm không có gan nhận ư?” Sở Vân Khê đổ dầu vào lửa, bản thân cũng muốn mượn tay Mộc Tuyết Ly trừ cái gai kia đi.

Độc Cô Mạc vốn im lặng từ nãy giờ cũng chen lời : “ vô sỉ, không lâu trước ngươi không phải nói Lâu Mãn Phong mặc 10 tầng y phục, giáp trụ cũng bị ngươi phát hiện ư?

Bên tai nghe nói lại chứng kiến biểu hiện của từng người, Mộc Tuyết Ly gương mặt lạnh xuống, sát khí lăng lệ thả ra.

“ Đúng là cái bọn ngu. Ta nói gì các ngươi cũng tin được. Vậy ta bảo các ngươi đi chết các ngươi cũng đi chết ư? Giữa chúng ta là đối địch trận doanh, không cố lộng huyền hư không được sao?” Đế Thiên An không thừa nhận, khinh bỉ nói : “ làm ơn dùng não một chút, nếu có đôi mắt như vậy, ta tại sao phải nói cho các ngươi biết. Âm thầm lặng lẽ xem không phải tốt hơn? Quang minh chính đại xem mỹ nhân không một mảnh vải mà người ta không cảnh giác, mắc gì phải nói ra cho người khác biết. Đúng là bọn ngu”

“ Ngươi!!” Độc Cô Mạc đám người lại bị nghẹn khuất, mấy lời kia quả thật không sai chút nào à, nếu như thật có nhãn đồng như vậy cần gì phải nói cho bọn họ biết chứ?

Mộc Tuyết Ly suy ngẫm một lát cũng đồng ý mấy lời của Đế Thiên An.

“ Thật là đầu năm nay toàn gặp bọn kém thông minh cả. Bị lừa lên lừa xuống mà không hay không biết, ai nha trong này cũng có nhạc mẫu nữa. Thất kính thất kính” Đế Thiên An lại trêu đùa.

“ Phốc xuy” Hàn Thiên Lạc cùng Lâm Thủy Dao che miệng cười lên khi hắn pha trò.

Lạc Thời Thu đối với Đế Thiên An đã không biết nói gì cho phải rồi, cuối cùng đi đến phía trước vài bước, đối với Mộc Tuyết Ly xuất hiện có mấy phần hiếu kỳ, hỏi : “ Cô ta là ai vậy?”

“ Mỹ nhân che mặt, theo ta đoán còn chưa gả chồng, yêu thích màu tím là người thích mộng mơ. Niên kỷ so với Thiên Lạc và Thủy Dao nhà ta cũng không sai biệc, công lực trên mấy người các ngươi, đã sớm đã thông hai mạch Nhâm Đốc. À quan trọng là còn là xử nữ chi thân.” Đế Thiên An một bên đến gần hắn, che miệng nói nhỏ vào tai.

“ Khụ khụ!” Lạc Thời Thu ho khan lên, hắn hỏi không phải là vấn đề này à.

Lâm Thủy Dao ở gần lên tiếng giải thích cho hắn :“ Thánh nữ gia tộc Vong Xuyên, Thông Linh tháp Chưởng sử Thần Sai, Mộc Tuyết Ly”

Lâu Mãn Phong cất lời nghi hoặc nói :“ Thần Sai chẳng phải người canh giữ Thông Linh tháp sao? sao lại đến chổ này?”

Mộc Tuyết Ly cất lời nói : “ không chỉ có ta, lần này Quỷ Sứ cũng đến, ta khuyên các người, nên biết khó mà lui đi”

LạcThời Thu thân là thiếu chủ nhà họ Lạc, hắn hiển nhiên rõ ràng Thần Sai có địa vị gì trong Thủ Mộ phái, cất lời nói : “ theo tổ chế, Quỷ Sứ Thần Sai chẳng phải canh giữ Thông Linh Tháp đến chết sao? Sinh lai vô mệnh, tử khứ vô hồn”

Mộc Tuyết Ly nhìn Lạc Thời Thu cánh tay Kỳ Lân còn cả Hàn Huyết Cổ Kiếm liền đoán ra thân phận của hắn, chắp tay, lên tiếng : “ Thông Linh tháp Chưởng Sử Thần Sai Mộc Tuyết Ly ra mắt Lạc gia tổ đường thiếu chủ”

Thi lễ xong, Mộc Tuyết Ly chậm rãi giải thích cho hắn : “ Nhưng trong tổ chế cũng có nói, Mộ Phù lệnh không được phép làm trái”

Nói đến đây, nàng quay sang Mộ Dung Diệp, một tay đưa ra : “ mời Thiếu thành chủ trình ra Mộ Phù lệnh!”

Hiện tại làm gì có Mộ Phù lệnh mà đưa chứ, hắn lâm thời ra chiêu còn chưa lấy được Mộ Phù, tâm tư linh hoạt vận chuyển, rồi nói : “ta đã thả chim bồ câu đưa tin cho phụ vương, Mộ Phù lệnh rất nhanh liền sẽ tới, Mộc chưởng sứ ngươi bây giờ, trước hãy giúp ta khống chế bọn chúng”

“ Như vậy nghĩa là ngài hiện tại vẫn không có Mộ phù. Vậy thứ lỗi cho tại hạ không cách nào giúp đỡ được rồi” Mộc Tuyết Ly nói xong thúc dục công lực, cả người như sương khói mà đến lần nữa như sương khói mà đi.

Mộ Dung Diệp lấy thế đè người, vốn đã trái với quy cũ của tổ chế định ra. Bây giờ lại không có Mộ Phù Lệnh mà muốn nàng thay hắn ra sức. Buồn cười chuyện như vậy, Mộc Tuyết Ly phải làm ư? Tất nhiên là không rồi.

“ Viện binh của ngươi mời đến có vẻ không được rồi. Trước khi Mộ Phù Lệnh đến kịp, Mộ Dung Diệp để xem ngươi còn sống dưới tay ta hay không?” Đế Thiên An cười lạnh mà bước đến trước, nói : “ ta đã khuyên ngươi rồi có điều ngươi lại không nghe”

Sở phu nhân cùng Độc Cô Mạc vội chặn trước thiếu thành chủ.

“ Ngươi dám giết ta, đừng hòng có Tiêu Vũ Đình” Mộ Dung Diệp gấp cảnh cáo, hắn không nghĩ đến Mộc Tuyết Ly lại không nghe theo hắn mệnh lệnh, cho dù hắn đã chuyển lời trước cho Quỷ Sứ rồi.

“ Đế Thiên An, đừng!!mẫu thân ta” Hàn Thiên Lạc nôn nóng nói.

Đế Thiên An thở dài một cái dừng bước, trầm ngâm một lúc.

“ Đạp đạp đạp!!!”

Chính lúc này, dồn dập tiếng bước chân từ xa truyền đến tai đám người. Đều mặc lấy hắc y trên lưng đeo cung tên và cả một chuôi đao, là Mộ Vương Thành tinh anh.

Nhìn thấy Mộ Dung Diệp ba người vui mừng, về phần Thời Thu đám người thì biến sắc khi thấy những kẻ này vây kín bọn họ.

“ Xông lên cho ta” Sở Vân Khê lập tức ra lệnh.

Theo mệnh lệnh của Sở phu nhân ban ra, những kẻ này nâng đao mà đến.

“ Phanh! Phanh!!”

Đế Thiên An trực tiếp xông lên huy cước đá văng đi những kẻ xông đến, đồng thời trên tay từ Lâm Thủy Dao lấy lại trường kiếm Vấn Thiên, theo tay hắn vung vẩy trực tiếp nhất kiếm lưỡng đoạn người đến.

“ Thủy Dao, Thiên Lạc không cần ham chiến, chúng ta lấy được Phá Mộ Lệnh trước có thể đổi lấy Tiêu Vũ Đình” Đế Thiên Ancường hoành sát lục, ngạnh kháng mở ra một đường, vừa giết lên tiếng.

“ Ân!” Lâm Thủy Dao cùng Hàn Thiên Lạc gật đầu tung người giết đến vị trí của Đế Thiên An, lựa chọn nghe theo lời hắn.

“Không tốt!” Mộ Dung Diệp nhìn Đế Thiên An lại mạnh mẽ mở ra một đường, nhóm người kia thông qua đó mà chạy đi, để lại từng cái sỉ tốt đang ngã xuống mà biến sắc thất thanh một tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK