Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giờ phút này Mộ Dung Diệp đã rõ vì sao Thần Bộ Môn muốn lấy mạng mình. Tình thế vô cùng bất lợi cho bản thân, nhưng hắn cũng không phải là hạng để mặc cho kẻ khác chém giết, mở lời uy hiếp : “ Nếu ta chết trong này, phụ vương ta nhất định sẽ không tha cho các ngươi”

Mộ Dung Diệp là thiếu thành chủ của Mộ Vương Thành, một khi hắn chết không phải là chuyện nhỏ. Cho dù hai kẻ này giết chết hắn không người biết đi nữa thì đã sao?

Với Mộ Vương Thành năng lực có thể từ từ tra, một khi phát hiện ra dưới thế lực của Mộ Vương Thành không trực tiếp cùng triều đình trở mặt, nhưng muốn mạng lẫn thế lực của kẻ giết thiếu thành chủ cũng không phải là không thể.

Linh Ma không chút sợ hãi, lên tiếng : “ Nếu chúng ta đã dám ra tay giết ngươi. Thì đã chuẩn bị trước khi tới, huống hồ giết ngươi chỉ là một bước nhỏ trong kế hoạch mà thôi”

Đã có tâm giết Mộ Dung Diệp, hiển nhiên Tần Tứ Hải và Linh Ma cũng đã lường đến hậu quả dẫn đến. Nhưng cả hai đều không sợ, bởi thế lực phía sau chống lưng để cho cả hai yên tâm. Càng huống chi bọn họ đã chuẩn bị phương án đối phó, như vậy còn cần phải sợ nữa ư?

“ Ta chẳng ngại nói với ngươi. Đợi ngươi chết rồi, ta sẽ lột da mặt của ngươi xuống. Làm da mặt đeo lên mặt ta. Thế là ta trở thành thiếu thành chủ của Mộ Vương Thành rồi” Tần Tứ Hải nói cho Mộ Dung Diệp nghe xong, cười lớn một tràng đắc ý.

Chỉ cần lột da mặt của Mộ Dung Diệp và giả dạng y. Một khi đem Mộ Dung Diệp thân xác phi tang hoàn hảo. Cả hai người bọn họ còn lo sợ chuyện bị phát giác được ư? Hơn nữa còn có thể có được quyền lợi to lớn hơn.

“ Sau đó chúng ta lại tìm cơ hội giết chết phụ vương ngươi. Mộ Vương Thành liền trở thành của triều đình rồi” Linh Ma nói ra trọng điểm kế hoạch, lời dứt cùng với Tần Tứ Hải tự đắc cười lấy.

Kế hoạch này kín kẻ lại khó mà phát hiện được, một khi Mộ Dung Diệp chết và bị thay thế. Vậy thì Mộ Dung Hiển cũng sớm muộn bị giả con trai hắn giết và thay thế Mộ Vương chi vị.

Khi đó Mộ Vương Thành liền trở thành thế lực triều đình, không nói đúng hơn là thế lực của thái tử. Và khi đã chướng khống được Mộ Vương Thành, có thể thông qua đó mà rút lấy tài sản trong các mộ địa canh giữ.

“ Các ngươi! Đúng là một kế hoạch hay”

Tiếng cười của Linh Ma và Tần Tứ Hải còn chưa dứt, đột ngột một đạo thanh âm khác vang lên rơi vào tay của ba người.

Đi theo thanh âm phát ra, là từ cánh cửa đá bị phong bế phát ra, theo nó mở ra liền thấy được một cái thân ảnh.

“ Độc Cô Mạc!!” Ba người thấy người đến kinh hô một tiếng.

Kẻ đến chính là Kỳ Lân thiếu chủ Độc Cô Mạc.

Sau khi bị Đế Thiên An đánh bại, hắn từ hôn mê tỉnh lại từ Thánh đường di chuyển, nóng vội đi tìm Mộ Dung Diệp để đại thành Kỳ Lân Ty, từ đó rửa lại sỉ nhục của mình. Không nghĩ đến lại nghe được chuyện của Tần Tứ Hải và Linh Ma.

“ Độc Cô huynh, giết” Mộ Dung Diệp nhìn đến kẻ đến, vui mừng mà sát ý hạ lệnh, hai kẻ này phải chết hắn mới hả dạ được.

“ Xong rồi! Độc Cô Mạc” Tần Tứ Hải kinh hoảng nhìn Độc Cô Mạc thông qua cánh cửa mà đến, quay sang Linh Ma : “ Linh Ma, ngươi mau chạy đi”

“ Không Tần gia chúng ta hãy cùng liều mạng với bọn hắn” Linh Ma nâng đao thủ thế , lời dứt tung người nâng đao chém đến Mộ Dung Diệp.

“ Keng!!”

Mặc dù đã thụ thương, song Mộ Dung Diệp cũng không phải là không đủ khí lực nâng kiếm, theo tay hắn động Thối Hỏa kiếm cản lại thanh đao của Linh Ma.

Mà lúc này Độc Cô Mạc khinh thân mà đến, nâng Kỳ Lân Ty công kích lên Tần Tứ Hải.

Nhất thời đao quang kiếm ảnh qua lại, cả bốn người nâng lên vũ khí công kích, ngươi không chết chính là ta vong.

Thắng bại liền phân ra, qua đi gần năm mươi chiêu Tần Tứ Hải và Linh Ma không có cầm xuống được hai kẻ thụ thương. Sự tình đã bại lộ, lại thêm kéo dài liền không tốt, cả hai không có ham chiến mà chạy thoát thân đi.

Lại nói về Đế Thiên An, ngay sau khi Mộ Dung Diệp rời đi không lâu, lại cất bước tiến về gian nhà lao của Hàn Thiên Lạc. Khi đi đến nghe không ít lời cảnh cáo của Sở phu nhân, hắn bỏ mặc xem như không nghe, còn nói : “ Sở phu nhân bà không để ý Thiên Lạc nhà ta rất giống với bà ư?”

“ Tiểu tử, ngươi còn ăn nói luyên thuyên đừng trách ta xuống tay mạnh hơn với ả tiện nhân này” Sở phu nhân làm sau mà tin được, cho hắn là ăn nói luyên thuyên cố lộng huyền hư nhân cơ hội mình sơ xảy mà giải thoát con tin mà thôi.

Đế Thiên An cười nói : “ Ta nhãn đồng trời sinh có thể thấy được rất nhiều thứ mà mắt thường không thể thấy được. Lại tinh thông vu cổ, máu huyết trên người cả hai lại tương cận. Trường hợp này chỉ có thân sinh phụ mẫu mới có được.”

Hắn lời dứt làm cho Sở Hàn hai người hoang mang, ánh mắt trong hiện ra mê man không rõ thật hư.

“ Ăn nói hàm hồ, con gái của ta đã chết từ nhỏ, ả tiện nhân này làm sao sẽ” Sở phu nhân vẫn không tin tưởng, giận giữ quát lên, lực đạo cũng bóp mạnh hơn.

“Sở phu nhân bà nói con gái bà đã chết, vậy chết lúc nào? Vì sao chết? có khi nào bị lừa gạt rồi không?” Đế Thiên An tỏ vẻ hồ nghi, đem tay lên cằm suy tư nói : “Kỳ lạ xương cốt trên người bà và Thiên Lạc lại giống nhau. Lẽ nào là ta sai lầm ư? Không lý nào, ta trước giờ chưa từng sai lầm”

“ Cái gì!!” Sở Vân Khê giật mình chấn kinh nói, cánh tay trên lực đạo siết mạnh được nới lỏng, ánh mắt trong so với trước thay đổi, có sự mê man hoài nghi lẫn chấn kinh.

Năm xưa khi vừa sinh xong hài tử, trước khi thoát lực mà hôn mê còn rõ ràng nghe được tiếng hài tử khóc. Chờ đến khi bản thân tỉnh lại một lần nữa liền phát hiện ra hài tử đã chết. Trước giờ nàng vẫn nghĩ là Tiêu Vũ Đình làm ra, nếu như Tiêu Vũ Đình trộm con của nàng đây?

Chính ngay lúc này, Đế Thiên An ở phía sau đề thân mà đến, ngón tay vươn ra điểm lấy huyệt đạo của Sở phu nhân, tươi cười nói : “ cảm tạ Sở phu nhân, mấy lời đó ta chỉ nói đùa mà thôi.”

“ Ngươi…tiểu tặc khốn kiếp” Sở Vân Khê gằn giọng rít gào, con mắt lại hiện lên tràn đầy phẫn hận, đến giờ lẽ nào còn không biết đối phương lợi dụng nàng phân tâm rồi phong bế huyệt đạo.

“Bại hoại” Hàn Thiên Lạc một bên chứng kiến hết thảy, cả người trói buộc theo Đế Thiên An chạm qua cơ quan liền mở ra, đối với hắn không biết nói sau cho phải, cuối cùng mắng một câu.

“ Ha ha” Đế Thiên An cười vài tiếng, lại nhanh đi đến bên cạnh Thiên Lạc bất ngờ lại phong bế huyệt đạo của nàng, đem bế nàng lên, sau đó đằng thân ra bên ngoài.

Về phần huyền thiết trói buộc trên tay đã sớm bị hắn dùng Đế Viêm nung đốt, chỉ sau một cú giật mạnh liền mất đi giam cầm.

“ Buông! Buông ra” Hàn Thiên Lạc xấu hổ muốn thoát khỏi lồng ngực của hắn, nàng không nghĩ cái tên này lại chơi lưu manh như vậy.

“ Yên nào!” Đế Thiên An nói xong trực tiếp hôn lên má nàng một cái.

So với trước Hàn Thiên Lạc mặt càng thêm đỏ hơn, khi đây là lần đầu nàng cùng một khác phái người thân mật. Nàng là nữ nhân truyền thống, nam nữ khác biệc chỉ có phu quân tương lai mới có thể làm mấy chuyện xấu hổ vừa rồi.

“ Ngươi... ngươi sao có thể làm như vậy?” Hàn Thiên Lạc vừa thẹn vừa giận.

“ Làm gì? Là thế này ư?” Đế Thiên An nói xong lại hôn một cái.

Hàn Thiên Lạc lại bị hôn, cảm xúc lại ngỗn ngang lên.

Kỳ thực nàng đối với Đế Thiên An cũng rất có hảo cảm, hắn mạo hiểm vì nàng đặt thân vào hiểm cảnh. Khi lâm nguy lại đến, không cảm động là giả. Nhưng cái tên này hành vi phóng đãng, lại phong luư đa tình hiển nhiên không phải là lang quân ưng ý trong lòng.

Một điểm nữa, tại 10 năm nay trong lòng nàng vẫn ghi nhớ một cái thân ảnh. Đó là Lâu Mãn Phong, mặc dù không rõ nguyên do nhưng nàng khẳng định nam tử đi cùng với Lạc Thời Thu đi vào Cốc Tử mộ, chính là A Phong ca ca của nàng trước đây.

“ Tiện nhân, tiểu tặc, cẩu nam nữ các ngươi!” Ở trong ngục thất, Sở Vân Khê ngập trời tức giận, chỉ có thể rít gào tức giận, đồng thời vận dụng nội lực hóa giải huyệt đạo bị phong bế.

Nhất thời phân tâm, bị tên tiểu tặc lừa dối để rồi ôm hận để cho ả tiện nhân kia thoát khỏi trói buộc. Quan trọng nhất là hai kẻ này một khi thoát khốn có thể đem Tiêu Vũ Đình từ ngục thất cứu đi.

Càng nghĩ càng giận, càng tức giận hơn đó là bản thân chỉ có thể chờ đợi từng giây từng phút trôi qua. Mà bản thân chỉ có thể đứng một chỗ la mắng mà thôi.

Ngay khi huyệt đạo bị cởi bỏ, không lấy gì lạ Sở Vân Khê lập tức rời khỏi ngục lao một đường thẳng đến nơi giam giữ của Tiêu Vũ Đình. Một lần nữa kiểm tra thử, Tiêu Vũ Đình rốt cuộc đã được giải cứu hay chưa?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK