Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần quốc quận Thiên Nam.

Một ngàn dặm xung quanh không có thế lực nào vượt qua Chí Tôn Minh.

Chí Tôn Minh giống như Kim Tiền Bang, Thiên Hạ Hội, Tôn Tín Môn, Nộ Giao Bang, Càn La Thành.... là một trong các thế lực không quá trăm năm chi gian đã lớn mạnh thành một đại thế lực, tầm ảnh hưởng không chỉ ở trong nước mà còn lan ra lân bang.

Minh chủ Quan Ngự Thiên là một cái danh chấn giang hồ Tần quốc và võ lâm trung nguyên, bằng vào Bất Tử Thần Công và Uy Long Thần Chưởng hai bộ thần công mà một đường thâu tóm các thế lực, trở thành một trong các thế lực hùng cứ cường Tần.

Chí Tôn Minh được xây dựng trên núi Thiên Nam, quần thể kiến trúc rộng lớn nguy nga chả khác nào một cái hoàng cung cả, đặc biệc quãng trường của Chí Tôn Minh rộng lớn có thể chứa lấy mười vạn đệ tử một lúc, mỗi khi tổ chức đại lễ các đệ tử diễn võ khí thế vô cùng.

Phong Vân Đường là kiến trúc cao nhất và cũng là nơi minh chủ Quan Ngự Thiên ở, hiển nhiên xa hoa lỗng lẫy mới thích hợp cho thân phận của y.

Lúc này đã là giờ Hợi, sắc trời triệt để rơi vào hắc ám, ngoại trừ ngọn đèn sáng phụ cận mấy trượng chi địa, địa phương khác đã chìm tại ảm đạm.

Trong phòng ánh đén nến tản ra ngoài, bên trong có một cái nam tử đang đã tọa.

Người mặc Long y sương mù màu sắc, thân ảnh giống như hùng ưng, từ người toát ra khí tức vương giả, trung niên nhân này chính là độc bá Thiên Nam chỉ bằng vào bản thân lập nên Tần quốc đệ nhất đại bang, Quan Ngự Thiên.

“ Đạo Thánh! Thiên Trạch!” Quan Ngự Thiên ánh mắt sắc bén nhìn trên tay mình thư trục, bên trên là nội dung mới nhất mà thám báo gởi về cho hắn biết.

“ Thiên Hành! Con thấy việc này là thế nào?” một hồi Quan Ngự Thiên hỏi lấy.

Ở bên cạnh y là một thanh niên tuấn lãng, Quan Ngự Thiên thân truyền đệ tử Nhậm Thiên Hành trả lời : “Việc Thiên Trạch và Đạo Thánh từ Hàn quốc truyền ra, đồ nhi cho rằng Hàn quốc muốn ngư ông đắc lợi. Y sẽ trở thành vô số thế lực nhắm đến, muốn mượn tay các thế lực kia trừ khử, mối hại của y quá lớn để bốn nước kia kiêng kỵ”

Quan Ngự Thiên gật đầu : “ tài sản mà y cướp khắp trung nguyên đủ để bất cứ thế lực nào điên cuồng. Quan trọng hơn y còn sỡ hữu không ít Tử Kim Thần Vũ, chỉ riêng cái sau cũng đủ để y phải chết.”

Nhậm Thiên Hành nói : “ Thiên Trạch có thể hoành hoành cùng cướp được Gia Lãm trong tay Tống thị, trong thời gian ngắn kiến đại quân ba nước thương vong. Gần nhất còn làm cho Tân Trịnh Cô Tô lung lay, chiến lực của y chỉ sợ đạt đến truyền thuyết cảnh giới, Thần Ma”

Quan Ngự Thiên nói : “ Tử Kim Thần Vũ là vật thần linh vẫn lạc để lại, dù là súc sinh chiếm hữu cũng thăng hoa lột xác, giao hóa long cũng chẳng là gì lạ. Y cướp đoạt tài sản còn chiếm được không ít thần vật kia, không chừng nhờ nó mà tăng trưởng thực lực”

Nhậm Thiên Hành nói tiếp : “ như nếu y thật đạt cảnh giới kia, đối địch với y là một chuyện cực kỳ nguy hiểm”

Quan Ngự Thiên nhẹ gật đầu, nói : “ đúng là như vậy. Nhưng sẽ không ít người hy vọng kết quả này, tài bảo cùng thần vật cũng đủ để nhiều kẻ động lòng tham để làm chuyện điên rồi”

Nhậm Thiên Hành nói : “ người chết vì tiền chim chết vì mồi, huống chi Thiên Trạch nắm giữ đại lượng tiền tài và thần vật. Cả hai thứ này đều có trọng đại sức hấp dẫn cho các thế lực. Chỉ là chiến lực của hắn....”

Quan Ngự Thiên nói : “ Thiên Trạch tuy cường đại nhưng không phải vô địch, hắn đắc tội khắp trung nguyên, tay nắm trọng bảo. Thiên hạ không thiếu những người như ta muốn y chết lẫn đạt được thứ kia để đăng tiến cảnh giới chí cực”

Nhậm Thiên Hành đã rõ sư tôn có ý giết người kia chiếm đồ, nói : “ chỉ là Thiên Trạch không những cường đại, hắn nắm giữ một thanh hung binh cực kỳ đáng sợ, ngoài đó ra còn nhiều loại binh khí mạnh mẽ khác. Một mình hắn cũng đã là một vấn đề, dưới trướng hắn quy tụ không ít hảo thủ lợi hại. Có tin đồn y đạt được thần linh truyền thừa cho nên mới lợi hại như thế”

Quan Ngự Thiên ngẫm nghĩ : “ y nắm giữ được nhiều binh khí có uy lực mạnh mẽ là do y cướp được. Dù sau trung nguyên rộng lớn có quá nhiều binh khí lợi hại ẩn tàng, thanh hung binh kia của y ta nghĩ đó là một thứ siêu cấp vũ khí đã có từ lâu đời, Thần Thạch”

“ Thần Thạch!” Nhậm Thiên Hành suy ngẫm một lát rồi nói : “ Nữ Oa Kỳ Thạch”

Quan Ngự Thiên gật đầu : “ Thần Thạch là kỳ thạch mạnh mẽ nhất, đồn rằng có uy lực siêu phàm. Dù rơi vào tay người bình thường không biết võ công cũng có thể diệt sát một cái Thiên Nhân cảnh, uy lực có thể nói là chí cường nhất trong các loại vũ khí, nó là thần linh vũ khí.”

Nhậm Thiên Hành nói : “ nếu như lời sư tôn nói, thanh hung binh đó là Thần Thạch, rơi vào tay Thiên Trạch lấy y đáng sợ lực lượng chả trách trong thời gian ngắn quét sạch bốn nước chi quân”

Quan Ngự Thiên nhẹ gật đầu. nói tiếp : “chỉ là y quá cuồng ngạo, ỷ có đạt được thần vật và hung binh cho nên không kiêng kỵ gì cả. Bây giờ danh tính y đã lộ ra, thiên hạ khó mà chấp nhận được y tồn tại. Hơn nữa càng không thiếu kẻ muốn mạng cùng thứ y nắm giữ”

Nhậm Thiên Hành dò hỏi : “ vậy Chí Tôn Minh ta…?”

Quan Ngự Thiên nói : “ Chí Tôn Minh là đại thế lực ở Tần quốc cũng là võ lâm thiên hạ một thành viên, tất nhiên sẽ không bỏ qua kiện đại sự này, thứ thần vật kia phải là của Quan Ngự Thiên ta”

Nhậm Thiên Hành nói tiếp : “ đồ nhi đã hiểu, lập tức sẽ thông tri cho bang chúng chuẩn bị lên đường”

Quan Ngự Thiên nói : “ không cần phải vội, dù Chí Tôn Minh cường đại nhưng muốn diệt Thiên Trạch cũng phải tổn thương nguyên khí, kết cục xấu nhất có thể toàn diệt, cứ để cho các thế lực khác ra tay trước”

Nhậm Thiên Hành cũng không đến nổi ngu xuẩn, kỳ thực hắn trước một lời nói đã đoán ra ý định của sư tôn, nhưng tỏ ra thông minh đoán ý Quan Ngự Thiên nhiều khi cũng chưa chắc là tốt : “ sư tôn định trai cò đánh nhau ngư ông đắc lợi”

Quan Ngự Thiên gật đầu : “ không sai! Thiên Trạch chiếm giữ Gia Lãm trong một đêm binh biến kiểm soát toàn thành, Tống Liêm trở thành hắn thủ hạ. Không phải chỉ trong nhất thời, có lẽ y đã sớm bộ cục từ trước. Thành trong có không ít cao thủ, lương thực vật tư sung túc, các thế lực muốn công hạ cũng bỏ ra cái giá không nhỏ. Cứ để cho bọn chúng thay Chí Tôn Minh chúng ta đánh trước”

Nhậm Thiên Hành nói : “ sư tôn cao kiến, muốn để cho các thế lực kia cùng Thiên Trạch tự hao tổn lực lượng, Chí Tôn Minh lại có thể bảo trì lực lượng và thừa cơ chiếm lấy. Chỉ là đồ nhi…”

Quan Ngự Thiên nói : “ cứ nói”

Nhậm Thiên Hành nói : “ trừ giang hồ có ý ra thì bốn nước có ân oán với Thiên Trạch cũng không hy vọng y sống. Nếu như bọn họ vận dụng binh lính tiến đánh, các thế lực khác cũng muốn đứng sau thu lợi như sư tôn…”

Quan Ngự Thiên gật đầu : “ đồ nhi ngươi xem”

Nhậm Thiên Hành đưa mắt nhìn theo Quan Ngự Thiên đưa tay hấp lấy một tấm thiếp vàng, bên trên thiếp là văn tự Sở quốc hắn nghi hoặc, lấp lửng : “ này là....”

Quan Ngự Thiên nói : “ Sở quốc bắc Thiếu Lâm đứng ra tổ chức đại hội võ lâm, đây là thiếp mời đến cho Chí Tôn Minh ta nữa ngày trước”

Nhậm Thiên Hành nghe xong yên lặng suy ngẫm.

Quan Ngự Thiên nói tiếp : “ chuyện này đã không nhỏ, Thiên Trạch gây thù chuốc oán khắp nơi, nếu như có đại phái đứng ra tổ chức, ngươi nói sẽ có bao nhiêu thế lực muốn tham dự vào?”

Nhậm Thiên Hành nói : “ toàn bộ võ lâm trung nguyên sẽ hưởng ứng, không vì tư thù cũng vì lợi ích”

Quan Ngự Thiên gật đầu nói : “ một khi tin tức này truyền ra, đồ nhi ngươi nói bốn nước kia có muốn đánh trận đầu nữa hay không?”

Nhậm Thiên Hành nói : “ Hóa ra là vậy! Chỉ cần là đại tướng lão luyện, bọn họ cũng muốn để cho võ lâm chư phái lên trước, sau đó chỉ việc đợi cho võ lâm đánh xong liền có thể vận dụng quân đội chiếm lấy Gia Lãm”

Quan Ngự Thiên gật đầu : “ có thể, hoặc là bọn họ sẽ lựa chọn tấn công trước. Bất cứ tình huống nào đi nữa, Chí Tôn Minh ta cũng không cần phải làm chim đầu đàn, tuy nhiên cũng không phải là kẻ đến sau”

Nhậm Thiên Hành rõ ràng, chắp tay thi lễ : “ đồ nhi đã hiểu”

Quan Ngự Thiên hài lòng vỗ vỗ tay lên đệ tử, nói : “ đi chuẩn bị đi”

“ Vâng!” Nhậm Thiên Hành cuối đầu thi lễ sau đó đi ra ngoài bố trí thủ hạ.

Đợi cho đệ tử rời đi, Quan Ngự Thiên nét mặt nghiêm nghị, lẩm bẩm : “ chỉ một Chí Tôn Minh còn chưa đủ lấy đồ, Kiếm Tôn ngươi để mất kiếm vậy thay ta làm việc vậy”

Lời vừa dứt thân hình của Quan Ngự Thiên đã biến mất, lần nữa hiện ra là ở thương khung mấy trăm mét trên, bóng ảnh rất nhanh tiêu thất.

Chừng một ngày chi gian, Quan Ngự Thiên đã tiến đến một quần thể kiến trúc nằm trong một dãy núi kín kẻ, đáng nói là hắn khi đáp xuống nơi này thì dung mạo lại thay đổi rất khác đi, khó người có thể nhìn ra được minh chủ của Chí Tôn Minh.

Hiếm có người biết rằng, minh chủ của Chí Tôn Minh lại chính là Ma Kiếm di tộc hậu nhân của đại tướng quân Ứng Thuận Thiên, năm xưa Ứng Thuận Thiên bại tại Sinh Tử Kỳ Thành, Trịnh quốc sau khi mất đi hai năng thần thì đón nhận một tin bất lợi, quân chủ thứ 3 Trịnh Trang Công lại đột nhiên chết đi, Trịnh quốc từ đó như quả bóng xì hơi.

Mà hậu nhân của Ứng Thuận Thiên lo sợ các nước phải người tiêu diệt, hoặc là nắm giữ bí mật của Sinh Tử Kỳ Thành, cách thức chế tạo Lăng Sương kiếm mà ẩn lưu, từ họ Ứng đổi lấy họ kép là Mộ Dung, tại Tị Thế Sơn Trang một mực ẩn cư.

Mà Quan Ngự Thiên chính là Mộ Dung Hoa, tộc chủ của Ma Kiếm di tộc hiện giờ, hắn lấy một thân phận khác đi lại trên giang hồ, bí mật thành lập Chí Tôn Minh hòng thực hiện mưu đồ, đạt lấy Lăng Sương kiếm.

“ Tham kiến tộc chủ?” Quan Ngự Thiên vừa cướp vào bên trong lầu các lớn nhất, mấy cái mặc áo bào đen mang theo trường kiếm lập tức tiến đến diện kiến.

“ Chuyện ta an bài đã làm đến đâu rồi” Quan Ngự Thiên/ Mộ Dung Hoa dò hỏi.

Địa vị chỉ dưới tộc chủ, Mộ Dung Tích nói : “ đã làm theo tộc chủ an bài, thuộc hạ đã cho người bí mật liên lạc với một số đại phái”

“ Tốt!” Mộ Dung Hoa nhẹ thốt : “ chuẩn bị, chúng ta đến Đúc Kiếm Thành”

“ Vâng!” chúng thủ hạ cùng hô lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK