Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đại Chu chi địa Mộ Vương thành, Lan Trì cung.

Lấy địa vị cùng thân phận Mộ Dung Hiển tuyệt không thiếu nữ nhân cùng nhi tử, dưới gối hắn tuyệt không chỉ một người Mộ Dung Diệp, song vì chính biến năm xưa đoạt vị con trai hắn không chết cũng bị các huynh đệ khác giết, đến nay chỉ còn lại một cái độc nhất nam đinh.

Vì không muốn để cho Mộ Dung Diệp lặp lại hoàng cảnh như hắn, vì ngôi vị Mộ Vương mà giết cha ép huynh đệ tuẫn táng theo cùng, Mộ Dung Hiển nhiều năm nay không sủng hạnh phi tần để khai chi tán diệp.

Nhưng Lan Trì cung vẫn là Cung Tử Võ cung chịu Mộ Vương sủng ái nhất.

Một phần Lan Nhã hoàng hậu là công chúa Đại Chu bào muội đương kim thiên tử, Đại Chu cùng Mộ Vương Thành các đời thông hôn qua lại, các đời Mộ Vương chính thất đều là công chúa Đại Chu gả sang.

Một phần khác Lan Nhã hoàng hậu chính là sinh mẫu của Mộ Dung Diệp, nên so với các phi tần khác thì được Mộ Vương chú ý.

Gần đây con trai của mình phụ trách thủ mộ thất bại, liên tiếp hai tòa Mộ Vương Chi Vương thất thủ, bản thân Lan Nhã lo lắng vô cùng. Bởi nàng rõ ràng theo quy cũ tổ chế của Mộ phái, Mộ Dung Diệp đối mắt với nguy cơ rất lớn.

Nhẹ thì giao ra Thôi Hỏa kiếm nhốt vào Thông Linh tháp cả đời không ra, tuy giữ được mạng nhưng từ đây về sau liền khó được gặp gỡ. Mà nặng chính là chịu Quỷ Tiên Thứ Nhục hình phạt, chỉ có chết không có đường sống.

Giữa lúc nàng lo lắng sốt vó, một cái tin tức tốt để nàng bớt đi lo lắng, Anh Tuyết công chúa từ đô thành trực tiếp đến Mộ Vương Thành dùng thân phận cường thế ép đi tứ đại gia tộc, tạm giải nguy cơ cho Mộ Dung Diệp.

Lại thêm Thiên Bộc nhai bị phá, chuyện đại sự này xảy ra khiến cho chuyện thất trách thủ mộ của Mộ Dung Diệp lắng xuống.

“ Cô cô an tâm! Chỉ cần có Mặc nhi! Sẽ không có người nào dám ảnh hưởng địa vị của thiếu thành chủ” Anh Tuyết đi vào Mộ Vương Thành gặp gỡ qua Mộ Dung Diệp xong liền đi đến Lan Trì cung, tiếp tục nói : “lại thêm Thủ Mộ thất bại cũng là do Thiên Trạch mà ra, Công Mộ mới được lợi, nếu truy cứu trách nhiệm thì kẻ đó mới là đầu sỏ”

“Ukm!” Lan Nhã nhẹ gật đầu, đem tay vỗ về cánh tay Anh Tuyết, mặc dù có cháu gái lời nói nhưng nàng vẫn không bớt lo lắng : “ Mặc dù Thiên Trạch cản trở nhưng thủ mộ bất lợi thì không thể tránh khỏi”

“ Thiên Trạch vũ lực cái thế việc thất lợi cũng là chuyện hiển nhiên, thất bại trước y cũng là chuyện hiển nhiên. Hiện giờ Công Thủ đều hướng đến chổ y, y thân phận giờ đã khác, y nếu muốn mời chào lôi kéo người sẽ giữ lại thân phận của mình, hơn nữa Huyền Quan nhai chi chiến không có giá trị gì với y cả, Mặc nhi tin qua việc này thiếu thành chủ tội trạng cũng vơi bớt”

Anh Tuyết chậm khuyên.

“ Ukm!” Lan Nhã nhẹ gật đầu, nghe được mấy câu này nàng bớt đi lo lắng hơn, sau đó gởi gắm : “ lần Công Mộ sắp đến, cô cô hy vọng con trợ giúp Diệp nhi”

“ Cô cô an tâm! Mặc nhi sẽ tuyệt không cho Công Mộ phái được lợi như trước” Anh Tuyết cam đoan.

Đứng ở bên ngoài, Liên Hoa Tích Nguyệt làm thiếp thân thị nữ canh giữ.

Một Anh Hoa Cung thị nữ vội vả đi vào, trên tay giữ một con chim điêu, dưới chân là một mảnh vài lụa buộc.

Liên Hoa tiếp nhận từ thuộc hạ, đem tay mở ra vài lụa xem xét, nhìn một cái sắc mặt nàng biến sắc.

Tích Nguyệt không rõ nhưng thấy bên cạnh song sinh biểu hiện liền nhìn qua, liền sau đó không khác gì.

“ Ngươi đi chuẩn bị xa giá cho công chúa, chuẩn bị hồi cung” Tích Nguyệt nói nhỏ cho thủ hạ.

Liên Hoa thì trở vào bên trong, chậm rãi thi lễ cho hai người sau đó đến bên tai Anh Tuyết thì thầm.

Anh Tuyết nghe xong mắt hiện ra giận giữ nhưng không có phát tác mà kìm lại cơn giận, sau đó nhìn Lan Nhã mở miệng.

“ Nếu Mặc nhi có chuyện xử lý thì cứ đi trước đi, ngày nào đến cùng bản cung trò chuyện cũng được!” Lan Nhã tuy không rõ nhưng đoán biết có sự vụ quấn lấy Anh Tuyết, chủ động lên tiếng.

“ Mặc nhi xin cáo lui” Anh Tuyết khẽ thi lễ sau đó lùi ra ngoài.

Liên Hoa đợi công chúa đi xa khỏi tẩm cung Lan Nhã, lo lắng nói : “ Bệ hạ vốn nhất mực thương yêu công chúa điện hạ, lần này tại triều trên thảo luận hôn sự của người, thái tử lại đề nghị xuất giá hòa thân, chỉ sợ bất lợi với công chúa”

Anh Tuyết tuy được phụ hoàng thương yêu hiện giờ Chu triều phong vân nữ tử, song cũng chỉ là một cái nữ tử. Mà số phận của các công chúa không hòa thân xuất giá thì cũng gả cho đại thần trong triều.

Mối hôn sự nàng cũng lo lắng nhiều năm, cũng may nương nhờ thương yêu phụ hoàng mà tạm gác đi hôn sự. Sau này quyền lực lớn mạnh, Mộ Vương Thành tồn tại đặc thù cho nên mối hôn sự của nàng với Mộ Dung Diệp, phụ hoàng cũng ngầm đồng ý.

Nhưng hôm nay phụ hoàng tại triều thảo luận hôn sự của nàng, đây là một việc khiến Anh Tuyết không nghĩ đến. Càng không ngờ là Chích Viêm lại giận chết người đưa ra chủ đích hòa thân, không phải là Mộ Vương Thành nơi mà là một kẻ nàng từng hận không được chặt chém hắn ra từng mảnh.

“ Lần trước công chúa truy nã Thiên Trạch, bây giờ thái tử điện hạ nhân cớ đó, thêm Thiên Trạch giết Hàn vương, cường Tần một bên xâm phạm, thánh thượng chỉ e bị thái tử thuyết phục”Tích Nguyệt thần sắc lo âu nói.

Anh Tuyết cười lạnh rồi nói : “ không hổ là thái tử điện hạ, chuẩn bị cho bản cung đại lễ thật tốt”

Nàng không nghĩ đến chân trước đến Mộ Vương Thành, thái tử đã an bài cho nàng hôn sự, vốn dĩ bình thường nàng không lo lắng bởi mối hôn sự với Mộ Dung Diệp với Đại Chu có lợi.

Nhưng Thiên Trạch lại một cái có thể ảnh hưởng đến toàn thiên hạ, đứng trước một cái có thể diệt quốc chi lực có thể tháo gở nguy hiểm cho Đại Chu, Anh Tuyết cũng dao động với phụ vương nhất mực sủng ái nàng.

“Thiên Trạch to gan xưng Đế, lại ban hành nhiều chính sách trái luân phải đạo không theo lễ nghi, bệ hạ nhất mực thương yêu công chúa sẽ không đẩy công chúa vào hố lửa, nhưng thái tử một bên thổi gió, để tránh đêm dài lắm mộng công chúa xin theo hai tỷ muội nô tỳ về kinh” Liên Hoa tiếp lời.

Tích Nguyệt nói : “ việc cấp bách nô tỳ đã tự ý an bài xa giá khởi hành, tránh để thái tử cho người cản đường về kinh”

Anh Tuyết nhẹ gật đầu : “ được! mau đi thôi!”

Dứt lời, Liên Hoa Tích Nguyệt động thủ, hai dải lụa quấn trên người lại thẳng ra lơ lửng ở hư không, Anh Tuyết được mang lên chân đạp lấy dải lụa sau đó được hai thị nữ một đường ngự vật mà đi.

Trong lúc Anh Tuyết trở về kinh, Chu thiên tử lúc này đã triệu thái tử vào cung.

Thi lễ qua đi, Chích Viêm biết cha già gọi mình vào cung là vì chuyện gì, bất quá hắn vẫn tỏ như không rõ : “phụ hoàng triệu nhi thần vào cung không biết là chuyện gì?”

Cơ Diên làm sao không rõ đứa con này, nói thẳng : “ quả nhân lo lắng hôn sự của Anh Tuyết, gả nó đến Bách Việt chỉ sợ nó nhất mực không đồng ý, tính cách của nó cũng cương liệt, nếu như làm xuẩn chuyện chỉ sợ không thành lại mất”

Chích Viêm nghe thì đã biết cha già mình đã tâm động với chủ ý của hắn trước kia, ngày hôm nay trên triều tuy hoản lại cân nhắc hôn sự, bây giờ triệu kiến hắn thì đã mười phần đồng ý hòa thân rồi, chỉ là lo lắng phía Anh Tuyết không đồng ý.

“ Từ trước đến nay cha mẹ chi mệnh môi chước chi ngôn, công chúa không hòa thân đi xa cùng là gả cho trọng thần trong triều để củng cố nước nhà. Anh Tuyết sinh là hoàng thất Đại Chu là trưởng công chúa, muội ấy cũng có trách nhiệm với hoàng tộc Đại Chu”

Cơ Diên gật đầu tán đồng.

“ Hơn nữa Thiên Trạch thương hoa tiếc ngọc, hắn để nữ tử vào triều để nữ tử cũng thừa kế hoàng vị. Anh Tuyết nếu gả đến đó cũng không phải chịu khổ, có khi hoàng muội còn được thi triển tài hoa. So với gả cho Mộ Vương Thành thì còn tốt hơn”

Chích Viêm lại nói tiếp : “ gần có thể trợ Đại Chu ta thoát hiểm, Đại Hàn bị Tần quốc cường công nhưng vì dư uy của Thiên Trạch lại khiến Tần quốc hoãn binh. Xa có thể lấy được lòng tin biết được bí mật, với Đại Chu là thiên đại chuyện tốt, cho dù không lấy được thì hoàng muội sinh hài tử ra cũng có phần cạnh tranh hoàng vị, dựa vào tài năng cùng thân phận của muội ấy ắt sẽ hơn những nữ tử tầm thường. Nếu như phụ hoàng lo lắng Anh Tuyết, thêm cái hoàng muội đi theo nữa có thể phòng trừ bất nhất”

Cơ Diên gật đầu : “Anh Tuyết từ nhỏ si mê Mộ Dung Diệp tình căn khó chặt, con suy nghĩ chu toàn quả nhân yên tâm, song.... “

Chích Viêm biết y cha mình còn bận lòng nhi nữ, nói : “ phụ hoàng là không yên lòng hoàng muội”

Cơ Diên thở dài một hơi rồi gật đầu, quả thật trong các đứa con thì hắn sủng ái Anh Tuyết nhất.

Chích Viêm đố kỵ cùng hâm mộ song không có tỏ ra, chậm nói : “ nhi thần có một kế sách vẹn toàn, vừa để Thiên Trạch hảo cảm với Đại Chu lại có thể để muội muội không nghĩ quẩn”

“ Nói quả nhân nghe thử” Cơ Diên tâm động hỏi lấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK