Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xích Mi Long Xà vì sao lại cường đại như vậy? Do đâu mà hắn có được sức mạnh vượt quá con người?

Rất nhiều người muốn biết, kể cả các nàng cũng không khác gì.

Hiện giờ nghe hắn nói ra ai không sinh hứng thú.

“Thiên Trạch kỳ thực đã chết từ lâu rồi” Thiên Trạch nói.

Nhất thời ánh mắt chúng nữ nhìn vào, không rõ lời này là ý gì?

“Thiên Trạch chết rồi! chàng không phải Thiên Trạch ư?” Hàn Thiên Lạc bị dời đi, nhất thời hoang mang không rõ, lo lắng nảy sinh, nếu người này không phải Thiên Trạch vậy cùng mình hoan ái là ai?

“Là ý gì?” Lâm Thủy Dao nghi hoặc.

“Bệ hạ bị cổ độc tra tấn dưới Tân Trịnh, sau đó đạt được thần kỳ sức mạnh, sức mạnh này thay đổi nguyên bản Thiên Trạch” Mộc Tuyết Nhu suy đoán.

Đám nữ nghe cũng gật đầu tán đồng với thuyết pháp này.

“ Kỳ thực lần trước là ta lừa nàng, Linh Cơ” Thiên Trạch đã đem mái tóc Diễm Linh Cơ tẩy đi vài chất bẩn, chậm nói.

Diễm Linh Cơ nghe vậy không biểu hiện gì khác thường, nhẹ gật đầu : “ Linh Cơ muốn biết bệ hạ lúc đó làm sao lại gạt thiếp đây? lấy bệ hạ thực lực có nói ra cũng không ảnh hưởng gì”

Thiên Trạch đáp : “ lúc đó à, ta bị nàng cuốn hút muốn trêu đùa nàng thử xem nàng tiếp theo làm gì, sau này ta không đè được dục hỏa thế là đem bảo bối của ta kéo lên giường, hung hăn thương yêu”

Diễm Linh Cơ lườm mắng hắn một câu : “ bảo bối, câu này từ miệng chàng đúng là không có giá trị nào cả”

Mai Ngâm Tuyết chen vào : “ miệng của nam nhân toàn lời dối trá”

Loan Loan ẩn ý nói : “ lời này của tỷ không sai, đặc biệc là dành cho bệ hạ”

“ Mối lần hống ta đều chính là bảo bối, bảo bối. Ở đây cũng không ít bảo bối” Diệp Linh cũng góp lời vào.

Thiên Trạch không để ý nói tiếp : “ ta vốn không phải là Thiên Trạch mà là thần”

“ Thần” mấy cái nữ tử nghe được bật thốt lên.

Thiên Trạch nói tiếp : “ Ta tại một cái thế giới khác đến, xem như là Thần giới đi, thế giới đó rất hỗn loạn, ta chinh chiến tứ phương sau khi đạt đến đỉnh của thế giới đó, ta rời đi vào tinh không cuối cùng gặp nạn, sau đó đến thế giới này, gặp Thiên Trạch bỏ mạng dưới ngục, hắn trao thân thể cho ta, ta giúp hắn trọng chỉnh lại Bách Việt”

Im lặng.

Đám nữ dù nghe không ít Thiên Trạch là tiên thần, cũng thấy qua hắn thần ma lực lượng, nhưng đáp án mà hắn nói ra khiến đám người rung động.

Nơi này chỉ trừ ba cái nữ tử là Tôn Tiểu Hồng; Thượng Quan Tiểu Tiên và Loan Loan là biết mối quan hệ của y và Đế Thiên An, còn lại đều không rõ, cho nên cả ba cũng không quá ngạc nhiên lắm.

“ Thần, chàng là thần” Lâm Thủy Dao phá vở yên tĩnh, quay qua ngước đầu, khó tin ánh mắt nói : “ có thần nào dâm tặc như chàng không chứ, chàng không lừa chúng ta chứ”

Diệp Tuyết hoài nghi : “ vậy chàng chính là thần nhân trong lời đồn kia đó ư?”

“ Chàng không lừa chúng ta đó chứ?” Công Tôn Lan thêm vào.

“ Hóa ra là thế, chẳng trách chàng lại có sức mạnh đáng sợ như vậy, Thần giới ư? nó như thế nào?” Phi Yên thì tin lấy mấy lời này, nàng ngược lại tràn đầy hiếu kỳ với thế giới kia

“ Thần giới là nơi tiên thần chư phật ở ư?” Hồ Mỹ Nhân hiếu kỳ nói vào.

“ Trong cổ tịch có nói, phàm đạt đến Thần Ma liền có thể phá vở hư không mà phi thăng, lẽ nào chính là thần giới của chàng?” Phượng Vũ ở phía sau tiếp lời hỏi

Phượng Gia tranglà thế lực cở trung, từ cổ tịch trong nhà cũng thông tin để Phượng Vũbiết được không ít vể tầng lớp cảnh giới của thế giới này.

Thiên Nhân cảnh trên chính là Thần Ma cảnh giới là đỉnh của thế giới này, đạt đến cảnh giới đó có thể phá toái hư không đi đến thế giới khác, trong quá khứ không thiếu kẻ làm được, nhưng ngàn năm qua chưa ai đạt đến, mà những kẻ đạt đến cảnh giới kia đả phá toái hư không rời đi.

Thế giới kia toàn là cái mê, bây giờ Thiên Trạch nói hắn đến từ Thần giới mới để nàng suy đoán là thế giới mà những cường giả phá toái hư không kia đến.

“ Không!” Thiên Trạch lắc đầu nói : “ thế giới của ta nằm ở một phương vũ trụ khác, trong xa xăm bầu trời kia có vô số cái thế giới. Ta sinh ra ở Thần Giới khi mới Sáng Thế Thần Bàn Cổ khai sinh ra thiên địa qua triệu năm, chư thần vạn tộc đã lui tán chỉ còn bảy tộc hùng mạnh”

Đám nữ không rời mắt im lặng lắng nghe, có quá nhiều tin tức khiến bọn nàng rung động.

Không nghĩ đến trên bầu trời các nàng sinh sống hàng đêm lại còn che đậy rất nhiều bí mật, càng là thế giới của Thiên Trạch vượt qua các nàng tưởng tượng, dù không rõ thế giới ấy nhưng trăm vạn năm đi chư thần vạn tộc là khái niệm gì?

“ Long tộc là một trong sáu tộc bá chủ thế giới đó, chúng ta sống tại Bất Chu Sơn sống lưng của Bàn Cổ đại thần hóa thành, nô dịch trăm tộc bé nhỏ khác.” Thiên Trạch từ tốn nói cho chúng nữ : “ Các tộc khác lần lượt là Toại Nhân thị mười vầng Kim Ô làm chủ thiên không, Vũ Giác tộc đồng minh bá chiếm một góc trời, Xi Vưu tộc bá chủ đại địa một vùng, Hải Yêu tộc Cộng Công thống lĩnh vùng biển, Khoa Phụ nhất tộc bộ tộc cao lớn cũng là chạy nhanh nhất, Viễn Cổ Cự Thần tồn tại từ thời khai thiên,”

“Long tộc, Toại Nhân, Xi Vưu, Hải Yêu, Khoa Phụ, Vũ Giác, Viễn Cổ Cự Thần” chúng nữ nghe xong niệm lại tên của bảy tộc.

“Xi Vưu không phải là ma thần chiến tranh cùng với Hiên Viên hoàng đế chi chiến ở Trác Lộc ư?” Lâm Thủy Dao lúc này thốt lên, trong các tộc thì Xi Vưu là một cái tên ở thế giới này có cho mình truyền thuyết.

“ Kim Ô, mười vầng thái dương” Diễm Phi lẩm bẩm, nàng sở tu Hồn Hề Long Du khí biến ảo ra Tam Túc Kim Ô, cho nên đối với Kim Ô tộc truyền thuyết là nhận biết.

“Chỉ vài cái tên giống nhau mà thôi, hai thế giới tuy khác nhưng xảo diệu lại có vài thứ tình cờ trùng hợp” Thiên Trạch cười nói.

Nghe được đám nữ gật đầu, đem sự nghi hoặc khó giải bài trừ đi.

“Vậy trong bảy tộc tộc nào là mạnh nhất?” Hồ Mỹ Nhân hứng thú hỏi.

Loan Loan tiếp vào : “ là Long tộc”

“ Không là Kim Ô! Mười vầng thái dương không mạnh ư?” Lâm Thủy Dao phản bác

“ Chàng trên người có song long chính là Long tộc đặc trưng rồi” Diệp Linh nói vào

Diễm Linh Cơ nói : “bảy tộc hùng cứ Thần giới, mỗi tộc hẳn đều có chổ bất phàm”

“ Trong bảy tộc, Long tộc không phải là mạnh nhất, chúng ta sinh sống ở Bất Chu Sơn, nơi sáng thế thần Bàn Cổ sống lưng hóa thành, thần lực dồi dào không dứt, nhờ đó mà áp trên các tộc còn lại” Thiên Trạch chậm nói.

“ Các tộc thần đại chiến vì tranh giành thần lực phân tán nơi, chiếm tài nguyên mà phát chiến. Trải qua hai lần chúng thần chi chiến, Long tộc nhờ có Bất Chu Sơn cung cấp thần lực dồi dào không đứt, từng bị dồn ép lại đảo ngược tình thế mà cường ép năm tộc khác”

“ Lần thứ 3 chúng thần chi chiến triệt để quyết định bá chủ Thần giới, cũng là lần này Long tộc cường giả rơi rụng, cùng sinh ra một cái từ trước đến nay cường đại nhất chiến sĩ, chỉ một mình hắn trực tiếp thay đổi cuộc chiến”

Nghe đến đây, Loan Loan cười nói : “ người đó có phải chàng không?”

“ Ta tại Long tộc không tính mạnh, thậm chí xuất sinh chỉ là tầm thường” Thiên Trạch chậm nói.

Trong mắt các nàng Thiên Trạch đã cường đại không thể với tới, ấy vậy mà tại Long tộc hắn chỉ là tầm thường. Vậy Long tộc cường đại đến mức độ nào?

“Mỗi tộc thần sinh ra đều có thần lực riêng, mà ta thần lực chính là Trường Sinh Giới Thần Lực, loại thần lực được xem là yếu ớt nhất trong các loại”

Đám nữ lại niệm lên :“Trường Sinh Giới Thần Lực!”

Mộc Tuyết Nhu chen vào : “ Lúc trước chàng thi triển thần lực cứu tỷ tỷ, chính là Trường Sinh Giới Thần Lực”

Lời nàng nhắc đến để chúng nữ nhớ đến không lâu trước Thiên Trạch trước mặt nhiều người thi triển cải tử hoàn sinh cho Mộc Tuyết Ly.

“ Ukm!” Thiên Trạch nhẹ gật đầu.

“ Vậy loại nào mạnh nhất?” Diễm Linh Cơ hiếu kỳ hỏi.

Trầm Lạc Nhạn lúc này cũng đã không kìm được, góp lời vào : “ Còn có thế giới chàng rốt cuộc có mấy loại thần lực?”

“ Tám loại” Thiên Trạch trả lời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK