Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gian phòng u ám, những ngọn nến đả tắt nhanh được Ngụy Dung thắp sáng lần nữa.

Vệ Trang dừng lại trước thi thể của gả thôn dân vừa chết, ánh mắt quan sát một cái rồi quay sang sư huynh mình, nói : “ nhìn thấy thanh kiếm kia rồi chứ?”

Cái Nhiếp đáp : “ Từ đặc điểm của thân kiếm, có lẽ chính là thanh chúng ta cùng nghĩ đến. Chỉ có điều…”

Vệ Trang biết sư huynh mình muốn nói gì, nói : “ không nên chỉ có một thanh kiếm đen”

“ Hai vị biết thanh kiếm đó sao?” Ngụy Dung nghe được, dò hỏi.

Thân làm Quỷ Cốc đệ tử, cả hai so với rất nhiều người trong thiên hạ kiến thức mạnh hơn rất nhiều. Giao thủ trong ngắn ngủi, nhưng với ánh mắt của mình kết hợp với tư liệu trong Quỷ Cốc tàng thư, cả hai người đả đoán ra được thanh kiếm đen kia.

Vệ Trang nhàn nhạt nói : “ một đen một trắng, Huyền Tiễn Song Nhẫn. Lưỡi xuôi đoạt mạng, lưỡi ngược trấn hồn”

Cái Nhiếp nói tiếp : “ Huyền Tiễn là một trong Việt Vương Bát Kiếm do Âu Dã Tử rèn. Xếp hạng thứ 4 trên Kiếm Phổ. Có Hắc Bạch lưỡng kiếm. Thanh màu đen là Huyền, thanh màu trắng là Tiễn”

Không sai! Thanh kiếm màu đen trên gả hắc y kiếm khách kia chính là một trong những thanh danh kiếm nổi danh khác từ đất Việt, Huyền Tiễn trong Việt Vương Bát Kiếm có thể nói là tà khí nặng nhất, cũng là khó khăn nhất khống chế.

Vệ Trang đợi sư huynh mình nói xong, hỏi : “ huynh có để ý mu tay của kẻ đó không?”

“ Hình xăm con nhện đặc trưng của La Võng. Kẻ sở hữu Huyền Tiễn tương truyền là đại đạo nghe danh đã sợ trên giang hồ.” Cái Nhiếp nhớ lại thông tin có liên quan đến người cầm Huyền Tiễn hiện giờ, chậm nói : “ 10 năm trước, hắn đột nhiên bật vô âm tín. Xem ra đã gia nhập La Võng.”

Vệ Trang bước đến phía trước Ngụy Dung, nhàn nhạt nói : “ ngay từ đầu ông đã nghĩ chúng ta là người Tần quốc. Lẽ nào, La Võng đến là vì ông? Ông, rốt cuộc là ai?”

“ Ai!”Ngụy Dung nghe hỏi, thở dài một cái, nói : “ thật không dám giấu, lão phu là Đại Tư Không của Ngụy quốc. Mấy năm gần đây, Tần quốc mấy lần dấy binh tấn công đều là do lão phu đứng ra bày binh bố trận, quản lý hết thảy. Mới khiến quân Tần chỉ biết rút lui, chỉ sợ Tần quốc đã coi lão phu như cái gai trong mắt, cái rằm trong thịt”

Từ khi Tần Trang Tương vương lên ngôi, dã tâm không một chút nhỏ. Sau khi sai Lữ Bất Vi cầm 10 vạn quân diệt Đông Chu, lại phái đại tướng Mông Ngao đánh nước Hàn.

Hàn Hoàn Huệ vương phải cắt đất Thành Cao xin giảng hòa. Từ đó biên giới nước Tần mở ra tới Đại Lương, đặt ra quận Tam Xuyên. Nhờ vào đó mấy năm nay Tần quân không ngừng công phá nước Ngụy.

Song nhiều lần đều vấp phải sự chống trả quyết liệt của Ngụy quốc. Ngụy Dung chính là người góp công vào việc đẩy lùi Tần quân xâm lược. La Võng sát thủ tìm đến ám sát y cũng không phải là không thể.

“ Chỉ vậy thôi sao?” Vệ Trang không tin mấy lời của người phía trước, lại hỏi : “ thế tại sao La Võng lại hiểu rõ tộc nhân của ông như vậy?”

Cái Nhiếp đi đến, tiếp lời : “ tên của tộc nhân mà hung thủ khắc trên bia đá, lại có thể làm đâu ra đấy, không sơ hở gì. Thì chắc chắn phải là người cực kỳ thân thuộc với các ông”

Vệ Trang lại hỏi : “Nếu La Võng chỉ muốn giết ông, thì tại sao phải cố giết cả nhà cả tộc ông làm gì?”

“ Điều này…” Ngụy Dung hai mắt có chút né tránh, bất quá thực mau chính là khôi phục bình tĩnh, nói: “ sát thủ thủ đoạn tàn độc, không chừng là do cố ý. Muốn lục quốc thấy kết cục dám chống lại Tần quốc sẽ thảm thế nào”

Nói xong, Ngụy Dung lại khom người hai gối quỳ xuống, hai tay chắp lại đưa đến trước hành lễ với hai người, vẻ mặt chân thành nói : “ hiện giờ, người có thể đối kháng cân bằng với La Võng, cứu tộc nhân ra khỏi kiếp nạn này sợ chỉ có hai vị thôi. Xin hai vị thiếu hiệp ra tay cứu giúp, cứu lấy tộc nhân của ta, phò trợ chính nghĩa”

Vệ Trang và Cái Nhiếp cũng không ngăn cản, cũng không đồng ý, để mặc cho Ngụy Dung hành động.

Cả hai cân nhắc suy ngẫm, cuối cùng Cái Nhiếp mở miệng đồng ý giúp đỡ.

Ngụy Dung nghe xong cảm tạ rối rít.

“ Phò trợ chính nghĩa” Vệ Trang đi ra khỏi gian nhà một đoạn dừng lại cước bộ, ôm kiếm cất lời châm chọc : “ hai chữ chính nghĩa, mỗi người có một cách nhìn khác nhau. Huống hồ bốn chữ này là dễ khiến người ta tưởng rằng mình đang làm chuyện đúng đắn nhất.”

Những lời của Ngụy Dung nói ra kết hợp với thân phận của hắn cùng với La Võng sát thủ, khiến người nhìn vào quả thật nên giúp đỡ y. Nhưng có thật như những lời hắn nói ư? Vệ Trang hoàn toàn không cho rằng đây hết thảy là sự thật.

La Võng tổ chức chia 8 cấp, đẳng cấp cực kỳ sâm nghiêm, một cấp so với một cấp cao, cấp trên có thể hiệu lệnh cấp dưới làm việc. Đồng dạng với phân chia cấp bậc thì binh khí trong tổ chức đồng dạng chia thành 8 cấp như người.

Huyền Tiễn là Việt Vương Bát Kiếm một trong, sắc bén vô cùng. Tại La Võng chính là cấp Thiên binh khí. Có thể sở dụng nhân đều là Thiên tự cấp sát thủ.

Ngụy Dung quả thật đáng để cho La Võng cấp Thiên đích thân trừ giết. Song Huyền Tiễn hành vi để cho Vệ Trang phát hiện không đúng. Với năng lực của y giết đi Ngụy Dung không phải là khó khăn, mà y lại chậm rãi giết đi những người thôn dân trước mà không phải là vốn lẽ mục tiêu của La Võng.

“ Ở lại giúp đỡ bọn họ, đệ cho rằng sẽ là một quyết định sai lầm sao?” Cái Nhiếp nói

Vệ Trang lại bước đi, đáp : “ ta chỉ có hứng thú với thanh kiếm màu đen đó thôi”
Có sự can thiệp của Quỷ Cốc song kiếm, Huyền Tiễn cũng không có tiếp tục giết chóc thôn dân. Tuy nhiên hắn đến và đi lại mang theo một sinh mạng trong thôn trang.

Màn đêm cũng dần nhường chỗ, ngày mới lại bắt đầu.

Ngụy gia trang phía ngoài hai dặm, một cái gò núi cao. Tại gò núi cao có ba cái thân ảnh hắc y với tư thế bất đồng có mặt tại đây. Toàn bộ kiến trúc trong Ngụy gia trang đều tại nơi này hiển lộ mồn một.

“ Nếu kiếm để đấy không dùng quá lâu, sẽ không còn sắc bén như trước” một tên hắc y nhân, mặt đeo một tấm vải đen chậm rãi đi đến một nam tử khác giống hệt mình y phục, y đang cầm trường kiếm một tay vuốt dọc thân kiếm, chậm rãi nói.

Hắc y làm chủ, nhưng tại trước và sau, y phục phía trên thêu lấy một tấm lưới đồ hình màu trắng. Đến cả tấm vải đen che mặt đồng dạng có một tấm lưới trắng thêu nhỏ hơn, đặc trưng tiêu chí này tại trung nguyên chi địa chỉ có một tổ chức- La Võng.

Ba kẻ này là La Võng sát thủ dưới quyền điều động của Huyền Tiễn, nhiệm vụ của bọn họ chỉ có một. Đó là ngày đêm trông chừng Ngụy gia trang, và không được để cho bất cứ thôn trang nào rời khỏi nơi này.

“ Hừ” tên La Võng vuốt kiếm hừ một tiếng, nói : “ vong hồn chết dưới kiếm càng nhiều, sẽ càng đạt tới cảnh giới cao hơn”

Gã La Võng nghe xong đồng bọn mình, nói : “ Huyền Tiễn đại nhân cũng từng nói, một thanh kiếm tốt, không chỉ cần mỗi sắc bén mà còn nhốm máu nữa”

Kiếm là hung khí, danh kiếm càng là có linh tính.

Tầm thường, danh kiếm đều hy vọng lựa chọn cường đại chủ nhân, từ đó tiến hành giết người uống máu, phụng dưỡng thân kiếm cùng kiếm khí.

“ Vậy nên Huyền Tiễn đại nhân mới là nhất đẳng Thiên tự” gã La Võng sát thủ đang ngồi đem trường kiếm đen tuyền của mình chỉ thiên, dưới ánh mặt trời chiếu qua thân kiếm nhất thời phản quang, chậm rãi tiếp lời.

“ Sát thủ của La Võng có hơn trăm người. Có thể đạt đến cấp độ Thiên tự lại chỉ có mấy người” Đứng bên cạnh gã La Võng sát thủ nói, ngữ khí có mấy phần kính nể.

La Võng phân làm tám cấp, đẳng cấp sâm nghiêm vô cùng. Thiên tự cấp chính là cấp cao nhất, đây cũng là rất nhiều La Võng sát thủ thành viên hướng đến cấp bậc này. Chỉ cần đạt đến cấp bậc này liền có thể đạt được rất nhiều lợi ích.

“ Ngoài Lục Kiếm Nô có cấp bậc cao nhất ra, Huyền Tiễn đại nhân còn có thêm hai người nữa. Bọn họ cũng sở hữu kiếm Việt Vương mà năm đó Âu Dã Tử luyện ra”

Nghe xong, gả cũng thôi đứng mà ngồi xuống bên cạnh đồng bọn mình, hỏi : “ ta nghe nói, mỗi một sát thủ nhất đẳng Thiên tự, trước khi gia nhập vào La Võng đều là những kiếm khách nổi danh một thời. Có một câu chuyện một thời về bản thân, Huyền Tiễn đại nhân…”

“ Đáng tiếc là!” Lời y còn lấp lửng, gả sát thủ La Võng dựa lưng vào gốc cây gần hai đồng bọn mình rốt cuộc cũng đứng dậy, chậm rãi đi đến hai người rồi nói : “ những kẻ biết câu chuyện của hắn đều đã chết rồi”

Trầm Nhạn Bình đi đến hai đồng bọn mình, đem mắt quan sát xuống thôn trang bên dưới liền phát hiện được tại thôn trang có bốn khung xe ngựa, liền nói : “ Có động tĩnh, mau đi thông báo Huyền Tiễn đại nhân”

Nói xong hắn cũng vội vả xoay người, nâng lên cước bộ mà rời đi nhanh.

Hai gã La Võng còn lại cũng không chậm trễ, nâng lên khinh công bám theo sau.

Ngụy gia trang bên dưới, ngay tại vị trí bia đá, khống chế bốn khung xe ngựa xa phu ai nấy mồ hôi không ngừng xuất ra, ánh mắt ai cũng hiện ra lo lắng

“ Tách! Tách! Tách!”

Cùng một lúc, từ bên trong khung xe theo vải rèm vén lên, thò tha một bàn tay, chỉ giữ lại trỏ và giữa còn lại khép lại, hai ngón gõ nhẹ lên thành khung cửa xe ngựa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK