Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đêm tối lại xuống.

Hình Đường, một gian phòng giam.

Dưới lệnh của Mộ Vương mấy cái Đại Phu trong cung đi đến Hình đường, tại chổ đem mạng sống treo chỉ Mộ Dung Diệp cố gắng cứu chữa, tuy y thuật không bằng Tiêu Vô Bệnh nhưng xử lý vết thương ngoài da cùng bảo trụ tâm mạch vẫn có một tay.

Làm xong, Mộ Dung Hách đem Mộ Dung Diệp đến một gian mật thất, giúp hắn đã tọa ngồi, sau đó vận công bắt đầu trị thương.

“ Chân khí hội tụ tại Bách Hải, dẫn đến Tam Huyệt đột phá Âm Dương”

Dưới sự trợ giúp của các Đại Phu cùng Quỷ Sứ, cùng với ý chí cầu sinh của mình Mộ Dung Diệp từ cửu tử nhất sinh đi ra, từ ngọn nến trước gió hắn đã từng bước từ quỷ môn đi ra.

Nghe được Quỷ Sứ bên tai chỉ điểm, hắn vẫn là biết chính mình nên làm như thế nào, dựa theo Quỷ Sứ chỉ điểm vận công, đem chân khí trong người vận chuyển theo lộ tuyến.

Thời gian qua đi.

Mộ Dung Diệp chậm rãi vận công dùng chính chân khí trong người trợ giúp bản thân mình, cộng thêm chân khí của Quỷ Sứ trợ giúp từng bước khôi phục.

Đột ngột, Mộ Dung Diệp cả người lăng không, khí kình trong người sinh sôi không ngừng, cả thân ảnh không ngừng xoay tròn với tốc độ cao trên không, cả người tản ra kình lực mạnh mẽ.

“ Phanh!!!”

Kình lực bộc phát, lan tỏa ra ngoài đem tường đá lân cận đánh thành một cái vết nứt.

Mộ Dung Diệp xoay tròn dừng lại chậm rãi hạ xuống, vận công dừng lại.

Đôi mắt mở ra, ánh mắt tràn đầy vui mừng, cảm nhận trong cơ thể mình so với trước càng thêm mạnh mẽ, Mộ Dung Diệp từ đã tọa đứng dậy, hắn không nghĩ đến từ cửu tử nhất sinh đi ra hắn còn lâm họa gặp phúc.

“ Mộ Dung Diệp bái tạ Quỷ Sứ Thánh Tôn không những dùng thần công cứu mạng ta, còn giúp ta đả thông hai mạch Nhâm Đốc.” Mộ Dung Diệp quỳ lễ tạ ơn.

Thông qua Quỷ Sứ giúp đỡ đả thông hai mạch Nhâm Đốc, Mộ Dung Diệp trực tiếp đem chân khí Hậu Thiên trong người trở về Tiên Thiên.

Đạt đến cảnh giới này thực lực trực tiếp hơn xa với trước mà chân khí còn mạnh hơn rất nhiều, hơn nữa về sau càng thông thuận hơn tiến đến Tông Sư chi cảnh.

“ Không cần cảm ơn ta. Người thật sự cứu ngươi là bản thân ngươi. Là ý chí sống sót của ngươi đã giúp ngươi” Quỷ Sứ xoay người đưa lưng, cất bước rời đi.

Mộ Dung Diệp nhìn thấy Quỷ Sứ rời đi, trầm mặc một hồi lại từ Hình Đường thạch thất đi ra, thay một bộ y phục liền ngay lập tức đi Võ Tử Cung báo tin vui cho phụ vương.

Mộ Dung Hiển sớm đã nhận được tin tốt lành, nhưng khi nhìn thấy Mộ Dung Diệp đẩy cửa ra mà vào, Mộ Dung Hiển vẫn khó mà kìm chế được vui sướng, thần sắc tràn đầy vui mừng : “Diệp nhi, con khỏe thật rồi!!!”

“Phụ vương, Mộ Dung Diệp con sống lại từ cõi chết đã hồi phục rồi.” Mộ Dung Diệp đi vào bên trong quỳ xuống hành lễ nói.

Mộ Dung Hiển lập tức đến ngay đỡ dậy, trong lòng hết sức hưng phấn, cất lời : “ tốt quá rồi, tốt quá rồi, ông trời có mắt phù hộ cho Mộ Dung thế gia ta.”

Mô Dung Diệp cười nói : “ không chỉ như vậy, Quỷ Sứ Thánh Tôn còn giúp con đả thông hai huyệt Nhâm Đốc”

“Con nói cái gì?Quỷ Sứ Thánh Tôn giúp con đả thông hai mạch Nhâm Đốc!!” Mộ Dung Hiển nghe được con trai mình kinh ngạc.

“ Không ngờ hình phạt Quỷ Tiên khiến nhi thần nhân họa đắc phúc.” Mộ Dung Diệp vui mừng nói, thế nhưng là phát hiện phụ vương hắn biểu lộ không đúng, lập tức hỏi : “sao thế phụ vương? lẽ nào người không vui sao?”

Mộ Dung Hiển lập tức từ trầm tư bên trong tỉnh lại : “À! Không phải! vui, phụ vương đương nhiên vui, con mau đi đến hậu đường nhìn mẫu phi con, đừng để bà ấy lo lắng thêm nữa.”

“Vâng!nhi tử đi ngay đây” Mộ Dung Diệp nói xong quay người ly khai.

Mộ Dung Diệp rời đi về sau, Mộ Dung Hiển thần sắc liền thay đổi, đi đến bàn mình hay ngồi đem Thôi Hỏa thánh kiếm rút ra, theo hắn vận công một đạo Xích Hỏa kiếm khí bao trùm trên thân kiếm.

“ Người đâu, tuyên Quỷ Sứ Thánh Tôn đến Võ Tử Cung”

Quỷ Sứ để cho Mộ Dung Hiển bất an, hắn nhớ lại Bách Lý Vô Hồn nói cửu đệ hắn thoát khỏi Quỷ Tiên Thứ Nhục, vốn hắn ép tuẫn táng không có hoài nghi. Nhưng sự việc Hàn Thiên Khiếu làm hóa thân giả để hắn sinh nghi.

Cộng thêm việc Nam Cung Nguyệt, Mộ Dung Hách, Mộc Tuyết Ly là ba sư huynh muội của Thiên Đăng thánh tôn, nếu năm xưa bọn họ giở trò thì sao?

Còn không cách nào chứng thực thân phận của y có phải là Cửu đệ của hắn hay không? nhưng Đế Vương hoài nghi tâm tuyệt đối không thể ép xuống, nếu như bắt buộc, thà giết lầm chớ không bỏ sót.

Không nhanh không chậm, Quỷ Sứ theo tử sĩ áo đen truyền tin đi đến Võ Tử Cung, đẩy cửa mà vào trong liền thấy Mộ Dung Hiển đang một tay chống cằm trầm tư suy nghĩ, cất bước vào trong hai tay chắp lại hành lễ.

“Miễn đi.” Mộ Dung Hiển trước mở miệng : “ may nhờ có Quỷ Sứ Thánh Tôn mới giúp Diệp nhi nhặt về một mạng”

“ Đây là chức trách mà thuộc hạ nên tận” Mộ Dung Hách khách sáo đáp.

Mộ Dung Hiển khách sáo qua đi liền thăm dò :”Trăm ngàn năm nay, tổng cộng có bảy người từng chịu hình phạt Quỷ Tiên. Mà sáu trong đó chết thảm tại chỗ, chỉ có Cửu đệ ta sau khi thụ hình vẫn còn sống sót, hơn nữa giống như Diệp nhi trong họa được phúc đả thông hai mạch Nhâm Đốc”

Mộ Dung Hách thong dong đáp : “ năm đó sư phụ cứu đại sư huynh chính là dùng cách này, thuộc hạ chỉ là bắt chước phương pháp sư phụ, thực ra trong lòng cũng không có tính toán gì, chuyện sống chết phải xem định lực và ý chí của Thiếu thành chủ”

“Uhm.” Mộ Dung Hiển lại dò hỏi: “bản vương vẫn còn một việc muốn thỉnh giáo Quỷ Sứ Thánh Tôn.”

Mộ Dung Hách liền chắp tay thi lễ, nói : “ thuộc hạ không dám, Mộ Vương có gì cứ việc dặn dò”

“ Năm đó khi đó Cửu đệ của bản vương thụ hình chỉ chó chín tuổi, mà Quỷ Sứ Thánh Tôn năm đó mới có bảy tuổi. Thiên Đăng Thánh Tôn truyền thụ cách này cho ngươi khi nào vậy?” Mộ Dung Hiển nói xong, một tay đặt trên đùi mình Thôi Hỏa thánhkiếm, cẩn thận chú ý Quỷ Sứ, nếu như khác thường hắn không ngại trực tiếp giết ngay.

Mộ Dung Hách đáp : “ công pháp này là thần công bí truyền của sư phụ, ba sư huynh muội chúng ta từ nhỏ liền bắt đầu tu luyện, chỉ là công lực cảnh giới phải xem lĩnh ngộ và trình độ của mọi người. Cho dù ta không ra tay, Thần Sai sư muội cũng sẽ không ngồi yên mặc kệ.”

“A! thì ra là vậy “ Mộ Dung Hiển tính tình đa nghi, cũng nhận rõ quan hệ của Thiền Đăng nhất mạch, ba người kia kẻ tung người hứng cũng khó mà đạt được ý hắn muốn.

“ Ngoài ra năm đó bản vương lệnh cho Mộ Dung Hách bồi táng phụ vương, không biết Quỷ Sứ Thánh Tôn nghĩ thế nào?”

Mộ Dung Hiển chân chính thăm dò chính là ở đây.

Mộ Dung Hách trong lòng nộ khí bốc lên, bất quá biết được mình ra tay bây giờ chính là ngu xuẩn, hắn có thể ẩn nhẫn nhiều năm cũng không phải nhất thời vì xúc động nhất thời mà hủy đi đại cục.

“Đây là việc nhà của Mộ Vương Thiên Tuế, thuộc hạ không nghĩ thế nào cả.” Mộ Dung Hách uyển chuyển đáp lại : “ Thuộc hạ thân tâm mệt mỏi, nếu Mộ Vương không có dặn dò gì nữa, thuộc hạ cáo lui trước.”

Mộ Dung Hiển nghe xong thái độ hòa hoãn rất nhiều, nói: “À, đó là đương nhiên, bản vương gọi Thủ Sứ tới đây, là muốn tận mặt cảm tạ ân cứu mạng của Thủ Sứ, không có ý gì khác.”

Mộ Dung Hách che giấu quá sâu, đối phương không lộ ra bất cứ sơ hở nào.Không bắt được nhược điểm, hắn không thể trực tiếp động thủ, chỉ có thể hạ bậc thang.

Nếu như hắn cưỡng ép ra tay, bằng Quỷ Sứ thân phận không nhỏ trong Thủ Mộ phái tất gây nên động tĩnh lớn, chỉ sợ Mộc Tuyết Ly cũng không đứng nhìn Quỷ Sứ bị tội, một cái Vong Xuyên gia chủ không đáng lo lắng, nhưng tứ đại gia tộc dồn ép là một chuyện.

Hơn nữa Mộc Tuyết Ly phía sau hiện giờ, muội muội nàng Mộc Tuyết Nhu chính là nữ nhân của vị thần ma kia. Một khi dây ra cục diện không thể khống chế, hắn cũng không thu hồi được.

“ Vậy thuộc hạ xin cáo lui” Mộ Dung Hách chậm rãi thi thể rồi đi ra.

Mộ Dung Hiển thật sâu nhìn kẻ kia rời đi, âm trầm bất định.

Mộ Dung Hách rời khỏi Cung Tử Võ, trở về Thông Linh tháp trong, hắn lại dùng một thân phận khác đi ra ngoài, lấy thân phận Vô Khả hòa thượng chọn một chổ xa với Cung Tử Võ thỏa sức say sưa một trận.

Hắn muốn uống rượu quên đi phiền muộn, quên đi mối hận thù kia, chỉ có say hắn mới đem nổi thù hận kia quên mất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK