Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triêu Thiên Hương cũng không muốn cùng Triệu Vô Cực dây dưa, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: "Ta so vơi ngươi lớn hơn một vài tuổi, theo thứ tự, gọi ngươi một tiếng là Triệu lão đệ được chứ. Triệu lão đệ, con Phong Vĩ Kê Quan Xà ngàn năm này đối với cháu gái ta cực kỳ quan trọng, nàng vừa mới đạt tới cấp ba mươi, phải có một cái hồn hoàn thích hợp.

Con Phong Vĩ Kê Quan Xà này là do chúng ta phát hiện ra trước, hơn nữa còn bị chúng ta đánh bị thương, chỉ là không ngờ còn có thể trốn thoát. Nếu có thể Triệu lão đệ nhường chúng ta một chút, đem con hồn thú này cho bọn ta, nhân tình này lão thân tất sẽ ghi nhớ trong lòng, tương lai sẽ có hồi báo."

Triệu Vô Cực trong lòng cười lạnh một tiếng, chỉ bằng mấy câu nói mà nghĩ mang hồn thú ngàn năm trong tay ta đi sao. Cho dù cái thế Long Xà ngươi lợi hại, chỉ sợ cũng không đơn giản như vậy, càng huống chi dù sao Long công cũng không có mặt ở đây.

Triêu Thiên Hương muốn nhanh chóng đoạt được Phong Vĩ Kê Quan Xà trong tay Triệu Vô Cực, đồng dạng Triệu Vô Cực cũng muốn nhanh chóng giải quyết vấn đề. Hắn cũng không muốn nghĩ tới khi Long công đến đây, cục diện hắn sẽ không thể khống chế nổi nữa.

"Thưa đại tỷ, việc này sợ rằng rất khó a!" Triệu Vô Cực lộ ra vẻ mặt khó khăn.

Cô gái đứng bên cạnh Triêu Thiên Hương có chút không nhịn được mở miệng nói: "Có cái gì mà khó, con Phong Vĩ Kê Quan Xà này là do chúng ta phát hiện ra trước. Nếu không có bọn ta đánh nó bị thương, các ngươi làm sao có thể dễ dàng đắc thủ như vậy chứ? Mau đem nó trả lại cho ta nhanh, nếu không ta cũng sẽ không khách khí với các ngươi nữa." Vừa nói nàng vừa giơ quải trượng đầu rắn trong tay lên.

Triêu Thiên Hương đồng dạng nhíu mày, nhìn thẳng Triệu Vô Cực nói: "Triệu lão đệ, ngươi nói như vậy là không muốn đem Phong Vĩ Kê Quan Xà trả cho tổ tôn ta ư?"

Triệu Vô Cực mỉm cười nói: "Thưa đại tỷ, lời nói của người không đúng rồi. Trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, tất cả hồn thú đều là vật vô chủ, có lẽ Phong vĩ kê quan xà này là do các người phát hiện ra trước, hơn nữa còn đánh trọng thương nó. Nhưng cuối cùng bắt được nó lại là bọn ta. Người muốn nhấn mạnh nó là thuộc về người, chỉ e là không công bình chút nào. Nó mặc dù rất thích hợp với tôn nhi của người, nhưng đồng dạng cũng rất phù hợp với một đệ tử của ta. Loại hồn thú tương đối ôn hoà này, đối với đệ tử của ta sẽ có sự trợ giúp vũ hồn rất lớn."

Triêu Thiên Hương sửng sốt một chút, "Ý ngươi là, trong đám đệ tử này của ngươi, có người đạt đến ba mươi cấp hồn sư sao?"

Triệu Vô Cực gật đầu.

Triêu Thiên Hương trong lòng cả kinh, đám thiếu niên nam nữ trước mắt nhìn qua cũng chỉ có mười lăm mười sáu tuổi, phần lớn mới có bộ dáng mười hai mười ba tuổi, nếu nói bọn chúng đã đạt đến ba mươi cấp, như vậy không phải là nói thiên phú còn cao hơn cả cháu gái mình hay sao?

Nghĩ tới đây, thần sắc Triêu Thiên Hương toát ra vẻ không tin, ánh mắt trực tiếp rơi lên người tên đệ tử lớn tuổi nhất là Đái Mộc Bạch tướng mạo anh tuấn với đôi song nhãn tà dị, đột nhiên ngay lập tức dời mắt đi.

Mà không chỉ một mình Triệu Thiên Hương mà đồng loạt những người còn lại đều đem mắt dời về Phong Vĩ Kê Quan Xà chổ, khi nghe được nó thanh âm ré lên một tiếng, cả thân hình run lẩy bẩy.

“ Ai” Triệu Vô Cực cùng Triệu Thiên Hương đồng thanh quát lớn một cái khi nghe được một tiếng xào xạc gần đó.

“ Tiểu Vũ” Đường Tam chợt hô lên, nhìn bên cạnh Tiểu Vũ thân hình khác lạ.

Chỉ thấy từ bên trong một cái bụi cây một thân ảnh nam tử bước ra, rất đặc biệc, cực kỳ đặc biệc, một đầu tóc dài rực rở tùy ý phiêu táng, cái ngực trần để lộ từng thớ cơ săn chắc trên đó, rất tuấn lãng dung mạo, trên tay còn mang theo một chùm nho đang ăn dang dở bước ra.

“ Nơi này lại cứ tưởng chỉ một đám thú rừng, không ngờ lại có mấy mữ nữ xinh đẹp ở đây nữa” Đế Thiên An cười nói.

"Ngươi là ai?"Triệu Vô Cực nhìn trước mắt cái này nhìn bất quá hai lăm hai sáu thanh niên, nội tâm lại cảnh báo vang lớn tiếng chuông.

Phải biết, hắn nhưng là gần với Hồn Đấu La là Hồn Thánh cấp cường giả, mà ở trên người nam nhân này lại cho hắn cảm giác được nguy hiểm, nhất là con Phong Vĩ Kê Quan Xàbiểu hiện ra dị tượng.

So với hắn cẩn trọng thì mấy thiếu nữ mặc cũng đỏ lên một cái, khi nhìn cổ thân thể rắn chắc hoàn mỹ kia, trần trụi bại lộ, để lộ ra từng cơ bắp khỏe mạnh, tràn đầy khí tức của nam tử.

“ Nàng, lại chổ này, đứng bên đó nguy hiểm” Đế Thiên An cười nói.

Tiểu Vũ đương nhiên nghe hiểu những gì người nam tử này nói, so với nhiều người ở đây, bản thân nàng là rõ rang nhất nam tử này là ai. Hắn giống như nàng là một đầu ma thú hóa hình người, hơn nữa huyết mạch cực kỳ cao khiến cho nàng kinh sợ...

“ Không... ta không qua” Tiểu Vũ lắc đầu nói.

Đế Thiên An đem mắt liếc qua đám người sau đó dừng lại đám nữ xinh đẹp, rồi lại từng bước đi đến gần Triệu Vô Cực, rồi lại rơi vào Tiểu Vũ, nói : “ lại đây”

Đường Tam chặn trước người Tiểu Vũ, gương mặt cũng trầm xuống, tính cách của Tiểu Vũ thế nào hắn là biết, chính là ma nữ đại tỷ rất ít chịu thua thiệt, nhưng mà khi người đàn ông này xuất hiện lại khác, hắn phát hiện Tiểu Vũ sợ hãi là chân thật sợ hãi.

Trên tay ám khí cũng lấy ra, hồn hoàn vận chuyển : “ chuyện cười, Tiểu Vũ là muội muội ta, ở bên cạnh chúng ta còn nguy hiểm, ở bên cạnh ngươi lại không nguy hiểm rồi”

Đái Mộc Bạch cười lạnh, khi nam tử này xuất hiện ngoại hình lẫn dung mạo đều soái hơn hắn cả, nhất là đôi song đồng còn kỳ dị hơn, cho dù là Chu Trúc Thanh nữ tử mà hắn muốn theo đuổi hay Trữ Vinh Vinh cũng bị tên này vẻ ngoài cho hấp dẫn, không nhịn được đố kỵ trong lòng : “ cái tên này muốn tán gái cũng phải chuyên nghiệp một chút”

Xà bà nói : “ vị tiểu huynh đệ này, không biết xưng hô thế nào?’

Miện thì nói nhưng cả người cũng đả xuất ra hồn hoàn, bởi vì người thanh niên này cho nàng cảm giác nguy hiểm vô cùng, nhưng Phong Vĩ Kê Quan Xà cực kỳ quý giá với cháu gái mình, cho nên không thể tuột mất được.

“ Ta là ai, các ngươi không cần biết” Đế Thiên An lại nói : “ Nghe lời, lại đây, ở bên cạnh bọn họ rất nguy hiểm.”

Triệu Thiên Hương sắc mặt âm trầm hẳn ra, dù gì cũng là Hồn Thánh nhiều năm, ngay cả Triệu Vô Cực cũng không dám không cho bản thân mình sắc mặt, chưa kể còn có chồng mình Long công, một khi 2 người tụ họp một chổ Phong Hào Đấu La cũng dám đánh một trận.

Triệu Thiên Hương lên tiếng : “Triệu Thiên Hương ta tại Hồn Sư giới cũng mấy chục năm, gặp như ngươi vậy không có một ngàn cũng có tám trăm rồi, bất quá những người kia thường thường đều nộp mạng.”

Triệu Vô Cực cau mày, nhìn nam tử xuất hiện thần bí, đối với Xà Bà không một chút để ý, mà hoàn toàn tập trung vào Tiểu Vũ, lại mở miệng dò hỏi : “ Đường Tam, Tiểu Vũ hai ngươi nhận thức nguời trước mặt”

“ Không” Đường Tam đáp lại, Tiểu Vũ cũng lắc đầu.

Áo Lạc Tư liền nói : “ vậy rõ rồi, y hắn là vì yêu thích mỹ mạo của Tiểu Vũ, đại ca huynh chiêu tán gái này thật cao tay à.”

Tiểu Vũ hiếm có mặt đỏ bừng lên, ngượng ngùng nói : “cảm ơn ngươi ý tốt, nhưng đây là quyết định của ta”

Đế Thiên An gật đầu không nói nữa, nhìn Phong Vĩ Kê Quan Xà, rồi nói : “ thả nó ra”

“ Tại sao?” Triệu Vô Cực cười lạnh đáp.

Mã Hồng Tuấn chen lời : “ ngươi cũng sẻ không nói là do ngươi đánh bị thương đó chứ”

Triệu Thiên Hương bên cạnh Mạnh Yên Nhiên hô lên : “ nó vốn là chúng ta phát hiện”

Đế Thiên An cười nhạt : “ nó vốn là đồ của ta”

Đường Tam cười lạnh, nói : “ các hạ cũng quá bá đạo đi”

“ Các ngươi không tin hỏi nó thử xem, nó vốn là sủng thú ta nuôi, tên gì ấy nhỉ, nói đúng không?” Đế Thiên An cà là phất phơ đem mấy trái nho ăn lấy.

Đám người làm sao mà tin hắn được, nhưng mà quả thật Phong Vĩ Kê Quan Xà dưới đất thân hình lại nhúc nhích, liều mạng gật đầu, thanh âm lại cất lên kích động, cái miệng rắn phát ra thanh âm, lại im bật khi bị tên kia bảo im lấy.

“ Sẻ không thật đó chứ” Trữ Vinh Vinh thốt lên.

Đái Mộc Bạch không chút nào tin : “ chuyện cười, Phong Vĩ Kê Quan Xà đả thành tinh, đương nhiên là nó nghe hiểu ngươi nói, muốn từ chúng ta đào thoát, chỉ mấy lời của ngươi cũng muốn chúng ta đem nó thả ra.”

“ Sao lại có nhiều kẻ tự tìm đường chết vậy nhỉ” Đế Thiên An thân ảnh lóe lên đả xuất hiện trước người Tiểu Vũ, tay bắt lấy cái tay nàng : “ nàng không đi cũng phải đi”

“ Nhanh quá” Đường Tam cả kinh khi y xuất hiện một cách đột ngột bên cạnh mình, nhưng kịp phản ứng, ngay lập tức trên người hồn hoàn thứ nhất sáng lên.

Lam Ngân Thảo đệ nhất hồn hoàn kỹ năng: Quấn quanh, phát động.

Lam Ngân Thảo màu xanh đen không hề báo trước từ dưới mặt đất trồi lên, trong nháy mắt đã đem Đế Thiên An trói lại, gai trên thân Lam Ngân Thảo đột nhiên mọc ra, độc tố tê dại trong nháy mắt phát động.

Đường Tam chứng kiến đối phương bị Lam ngân thảo của mình quấn quanh một cách kiên cố, trên mặt không khỏi toát ra một tia mỉm cười nhàn nhạt, lớn tiếng : “ ngươi muốn đem nàng đi, đã hỏi Đường Tam này chưa?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK