Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám người quan chiến từ xa nghe ngóng càng thêm kinh sợ.

Một chính là lão quái vật ngàn năm kia, hai chính là việc Thiên Trạch thật hư đã chiếm lại Gia Lãm trong tay Bắc Ly.

“Trên đời có kẻ sống hơn ngàn năm ư?” Tử Nữ khiếp sợ nói.

Vệ Trang nói : “ trong cổ tịch của sư môn, Đế Thích Thiên kẻ này đã được sư tôn có nhắc đến. Chỉ là không nghĩ y lại còn sống”

Diễm Linh Cơ nói vào : “ nhọc lòng lo lắng như vậy, lại muốn để cho chủ nhân ta đứng dưới một người trên vạn người. Chuyện tốt như vậy trên đời này có ư?”

Đế Thích Thiên nói : “ bản tọa chỉ cần ngươi làm cho bản tọa một việc là được”

Thiên Trạch nói : “ giúp ngươi giết Kim Ô ư?’

Đế Thích Thiên bất ngờ lên khi nghe được : “ ngươi biết”

Thiên Trạch nói : “ ngươi năm xưa giết một đầu Phượng Hoàng lấy tinh huyết của nó, máu của thần thú chỉ giúp ngươi kéo dài thọ mệnh nhưng không phải bất tử. Vì trì hoãn thọ mệnh của minh ngươi trốn ở cực bắc ẩn nấp nhiều năm, trong tứ linh Long Quy đã chết, Hỏa Kỳ Lân có ma tính, Tam Túc Kim Ô ở Thục Sơn càng không dễ đạt, Hắc Long ở Chiến Thần Điện không cách nào tra được, Thần Long bị giam cầm ở trung châu ngươi không vào được. Cho nên nhắm đến Kim Ô lấy nó tinh nguyên kéo dài thọ mệnh”

Đế Thích Thiên nghe xong cất lời cười lớn một tràng.

Tiếng cười dứt : “quả là thông minh gia hỏa, ngươi làm cho bản tọa bất ngờ đấy, vậy ngươi quyết định thế nào?”

Thiên Trạch nói : “câu trả lời của ta đã sớm nói cho ngươi”

Đế Thích Thiên ngữ khí bén nhọn : “ từ chối bản tọa ngươi có nghĩ đến hậu quả?”

Thiên Trạch nói : “ ngươi dọa ai! sống ngàn năm gia hỏa ngươi tưởng ngươi vô địch ư?”

Đế Thích Thiên nghe xong sát ý lăng nhiên, hiển nhiên vết sẹo bị bóc ra để cho hắn vừa thẹn vừa giận, rít lên : “ được lắm tiểu bối, để lão phu dạy cho ngươi một chút”

Thiên Trạch nâng hung binh lên.

Cùng lúc, nội lực hùng hậu trong người Đế Thích Thiên đã tuôn ra theo tay y, một chưởng vừa xuất nháy mắt băng tinh lan tỏa khắp nơi, so với Huyết Y Hầu Bạch Diệc Phi chi uy còn đáng sợ gấp trăm lần.

Một vùng như lọt vào trời đông giá rét, hết thảy kiến trúc con người huyết nhục đều bị đóng băng.

Nhưng một góc nơi lại không bị đóng băng, Thiên Trạch đưa lưng mà đứng, trường bào tung bay, thần lực đem công kích của Đế Thích Thiên hóa giải đi.

“Để ta xem thử ngươi có bao nhiêu bản lĩnh! Nếu như ngươi có thể thắng được ta, đừng nói làm thuộc hạ mệnh cũng cho ngươi. Chỉ là ngươi có làm được hay không mà thôi?” Thiên Trạch thu hồi trận pháp, ngạo nghễ nhìn kẻ đứng trên không.

Lời dứt thần lực không ngừng kéo lên, sau đó Thiên Trạch hét lớn một tiếng.

“ Lôi Long Gào Thét”

Thần lực chuyển hóa lôi điện, vàng óng hủy diệt lực lượng từ người Thiên Trạch bạo phát mà ra, theo Họa Kích Huyết Long Mâu điểm ra, một đầu Lôi long xông phá ra sau đó bạo phát ra khiếp người lực lượng.

“ Oanh!!”

Kinh thiên bạo tạc, cả Tân Trịnh như muốn rung chuyển, hết thảy kiến trúc xung quanh Thiên Trạch đều bị hắn thả ra lực lượng oanh vở nát, sòng kình không ngừng lan tỏa ra không trung.

Một đòn của Đế Thích Thiên đóng băng một khu vực cũng bị Thiên Trạch dẹp nát, đem phương viên ngàn mét đường kính thổi tung, dọn ra một cái không gian trống trải.

“ Phốc!” Vệ Trang cùngTử Nữ rời đi nhưng bị sóng kình đả thương, vừa rơi xuống một chổ an toàn liền khạc ra một ngụm máu.

Tử Nữ cũng không khác biệc, tay lau đi vết máu trên miệng : “ đây là thực lực của y ư? Thần Ma?”

Thiên hạ võ công cửu phẩm lục cảnh, Thần Ma vắng bóng nhiều năm nay Thiên Nhân đương đỉnh.

Hôm nay có kẻ tự xưng là Đế Thích Thiên ngàn năm hiện ra, để cho nàng biết trên đời vẫn tồn tại Thần Ma cường giả. Mà kẻ cùng y đối chiến kia sở ra lực lượng hiện giờ, để cho nàng không dám tin, y dám đối cứng với Đế Thích Thiên lẽ nào cũng đạt đến tu vị kia ư?

“Ồ!” Đế Thích Thiên nhíu mày khi không nhận ra được Thiên Trạch thi triển võ công gì.

Thiên Trạch dùng thần lực bảo hộ, không chút lo ngại Đế Thích Thiên công kích, lớn tiếng nói : “ ngươi chỉ có chút này lực lượng ư?”

Đế Thích Thiên cười lạnh : “ vô tri tiểu tử, hôm nay bản tọa sẽ cho ngươi biết cái gì là Thần Ma cường giả uy lực”

Lời dứt, trong nháy mắt, phảng phất vô cùng vô tận Huyền Băng chi lực đột nhiên từ trên người Đế Thích Thiên bạo phát đi ra, trong nháy mắt liền để ngàn mét bên trong không gian lâm vào độ không tuyệt đối.

Đây chính là Đế Thích Thiên tự nghĩ ra .

Đang dùng sáng tạo độ không tuyệt đối không gian bên trong, liền xem như Thiên Nhân Cảnh giới cao thủ đều sẽ bị băng phong thân thể.

Theo đại chiêu của Đế Thích Thiên sở ra ngàn dặm khu vực phủ trong băng tinh, vô luận là người sống kẻ chết đều bị một chiêu này đóng băng.

Trừ một người, một khu vực, Thiên Trạch.

Nhìn thấy hàn khí không thể đông kết thân thể của kẻ kia. Đế Thích Thiên cau mày.

Không gian xung quanh chính giữa hàn khí đột nhiên ngưng tụ thành Huyền Băng, đồng thời lấy thân thể của Thiên Trạch làm trung tâm tạo thành một tòa băng quan, không ngừng vây kết lại.

Đây chính là có thể đủ siêu việt độ không tuyệt đối Huyền Băng thân thể của đem người đóng băng.

Đáng tiếc công kích vẫn vô dụng không cách nào đi qua được lồng thần lực bao phủ.

“ Oanh!!!”

Chỉ một kích, Họa Kích Huyết Long Mâu bùng phát ra lực lượng lại mạnh mẽ đập nát một phương Huyền Băng, xé mở băng tinh đóng băng Thiên Trạch.

“ Ầm!”

“ Ầm!”

“ Ầm!”

Liền sau đó Họa Kích Huyết Long Mâu thoát ly điên cuồng công kích lên Đế Thích Thiên, kẻ kia lại không lựa chọn ngạnh đở dùng Huyền Băng như vạn năm giá lạnh cùng cứng rắn cản lại, chỉ là hết thảy đều bị oanh vở.

Đế Thích Thiên biến sắc trước uy lực của hung binh mà lánh đi mủi nhọn, theo hắn xuất hiện ở băng tinh nơi dùng hình ảnh phản chiếu lung lạc, chỉ là Họa Kích Huyết Long Mâu truy mãi không dứt, mặc cho hắn di chuyển trong chớp mắt, đập nát hết thảy cản đường.

“ Về!” Thiên Trạch khống chế Họa Kích Huyết Long Mâu thu về tay, xoay một cái trên trời sau đó bổ xuống.

Một đầu long ảnh xích hồng cuồng bá phá không mà xuống.

“ Oanh!!”

Băng tinh toái vở, hàn khí rét đậm lan tỏa ra ngoài, một khu mấy trăm mét bị đập nát.

“ Ngươi! còn đòi giáo huấn ta ư?” Thiên Trạch cướp đến chổ Đế Thích Thiên chỉ kích.

Đế Thích Thiên thu lại khinh thị trước kia, nói : “ là ta đánh giá sai ngươi, thật không dám nghĩ đến ngươi lại có lực lượng bậc này. Chỉ là như thế còn chưa đủ để giết được bản tọa đâu”

Thiên Trạch thu binh : “ ta không có ý giết ngươi càng không có ý định đầu nhập ngươi, nhưng giữa chúng ta có thể cùng hợp tác”

“ Hợp tác” Đế Thích Thiên nghiền ngẫm.

Thực lực của kẻ trước mắt này để hắn bất ngờ đến, xác thực nắm giữ thực lực cùng hung binh như y khó mà cam chịu dưới người khác. Nhất là kẻ sinh ra từ dòng dõi đế vương há lại chịu dưới người.

Hắn tìm đến là muốn dùng Bách Việt khốn cánh cùng Thiên Môn lợi ích mà dụ dổ, chỉ là tình cảnh trước mắt để hắn xảy là chuyện hắn không lưỡng đến. Kẻ trước mắt lại có được lực lượng thần ma, có thể cùng y giao phong.

Thiên Trạch nói : “ đây là ta giới hạn cũng là câu trả lời, nếu không vừa lòng liền tử chiến một trận”

Đế Thích Thiên âm thầm cân nhắc : “ được! bản tọa đồng ý cùng ngươi hợp tác, từ nay Thiên Môn là minh hữu của ngươi!”

Không thể thu kẻ kia vào Thiên Môn là điều Đế Thích Thiên không hài lòng, nhưng kết làm đồng minh cũng là một kết quả không tồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK