Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lôi Vô Kiệt cắn răng, lại đưa ra một kiếm, ấm áp cực thịnh kiếm. Thúc giục hoa vũ nhỏ, trứ liễu phong nhu, cũng tựa như năm ngoái thời điểm tốt. Lộ Hồng Yên Lục, tẫn hữu cuồng tình đấu xuân tảo.Kiếm Tiên Lý Hàn Y truyền lại, Lộ Hồng Yên Lục.

Triệu Ngọc Chân ánh mắt nhất thời sáng lên: " là nàng kiếm thuật? Ngươi quả nhiên là nàng truyền nhân?"

Kiếm khí đã gần đến người, Triệu Ngọc Chân chợt không sợ, chỉ là hỏi: "Là nàng phái ngươi tới tìm ta? Nàng có khỏe không?"

Kiếm khí rốt cuộc đánh trúng Triệu Ngọc Chân, có thể hắn nhưng thần sắc không thay đổi chút nào, Lôi Vô Kiệt thu hồi kiếm, khẽ cau mày.

"Triệu Ngọc Chân đã học chín thành Đại Long Tượng Lực, có long tượng khí hộ thể, ngươi coi như ra một trăm lần kiếm, cũng không gây thương tổn được hắn." Tiêu Sắt chậm rãi nói.

Lôi Vô Kiệt nhãn quang lay đồng từ người cường hoành khí tức khuếch trương, kiếm khí lăng lệ cả người như một thanh thần binh lợi khí ra khỏi vò. Thính Vũ kiếm chỉ thiên, tay kia vuốt dọc trường kiếm, kiếm reo mãnh liệt làm cho Tiêu Sắt, Lý Phàm Tùng, Phi Hiên nhất thời ngẩn người ra, bọn họ nhận ra quen thuộc kiếm thế này.

“ Ồ” Triệu Ngọc Chân mày chau lại, ánh mắt tán thưởng

Lôi Vô Kiệt kiếm khí tích tụ : “ Trường Hồng Quán Nhật”

Một kiếm bổ dọc, kiếm khí kinh hồng bổ xuống người Triệu Ngọc Chân, tung kiếm một chiêu được hắn thi triển ra, có mấy phần phong vận, song một kiếm này rơi xuống cũng không phá được hộ thế cương khí của Triệu Ngọc Chân.

Triệu Ngọc Chân xách kiếm từng bước từng bước hướng về phía Lôi Vô Kiệt đi tới:"Ngươi khí tức trên người cùng nàng rất giống, ngươi là nàng em trai? Nàng ở đâu?"

Lôi Vô Kiệt hừ lạnh nói: "Ngươi muốn biết như vậy, ngươi tại sao không đi tìm nàng?"

Triệu Ngọc Chân đem vật cầm trong tay Thính Vũ Kiếm nhẹ nhàng hất một cái, rơi về Lôi Vô Kiệt trong vỏ: "Nàng nói nàng thứ ba lần lên núi thời điểm, muốn ta theo nàng xuống núi. Bọn ta như vậy nhiều năm, nàng nhưng vẫn không có tới."

"Nàng đã tới." Lôi Vô Kiệt trầm giọng nói.

"Đã tới?" Triệu Ngọc Chân sững sốt một chút, núi Thanh Thành một núi một mộc, hoa một cái một cỏ, chớ chạy không khỏi hắn ánh mắt, nếu Lý Hàn Y thật đã tới, hắn sẽ không phát hiện được?

"Năm ấy ngươi cùng Lôi Vân Hạc tỷ thí lúc tẩu hỏa nhập ma, cuối cùng tuy ép Lôi Vân Hạc gảy một cánh tay đại bại mà đi, có thể mình cũng tổn thương nguyên khí nặng nề, như Càn Khôn Điện bế quan tu dưỡng. Ta tỷ liền là vào lúc này lên núi, vậy thì là nàng thứ ba lần trước xe, vì ngươi ngăn cản đi Lôi môn tới bái sơn Lôi Oanh. Chuyện này cả cái núi Thanh Thành hẳn đều biết, ngươi không biết?"

Triệu Ngọc Chân một bộ vẻ mặt vô tội: "Không người nói cho ta a."

Hắn vội vàng quay đầu trừng mắt một cái Lý Phàm Tùng.Lý Phàm Tùng vội vàng khoát tay: "Sư phụ, khi đó ta còn chưa lên núi nha!"

Hắn lại nhìn Phi Hiên, Phi Hiên bị dọa đến mau khóc lên: "Sư phụ, khi đó ta còn không có ra đời a."

Lôi Vô Kiệt mắng: "Ngươi không là được gọi là cái gì tiên nhân chuyển thế, đạo gia chân tiên sao? Ngươi sẽ không tính một lần?"

Triệu Ngọc Chân lắc đầu: "Ta mạng, thiên có thể tính, người không thể coi là."

Lôi Vô Kiệt nhổ mấy bãi nước miếng trên đất: "Giả đạo sĩ!"

Lý Phàm Tùng cùng Phi Hiên nhìn nhau, đều là hắn bóp một cái khí, Triệu Ngọc Chân được gọi là đạo gia chân tiên, đừng xem trong ngày thường tổng là mặt đầy gió mát trăng sáng, đối với người nào cũng hòa hòa khí khí, có thể bọn họ cũng đều thấy tận mắt Triệu Ngọc Chân đạo pháp, hắn ngay cả một tháng sau lúc nào mấy khắc sẽ mưa rơi cũng có thể coi là rõ ràng, một tiếng này "Giả đạo sĩ" thật là là kêu oan.

Bởi vì đạo gia từ trước đến giờ tị hiềm mình cho mình coi bói, nhất là là Triệu Ngọc Chân thân thế đặc thù, nghe nói nhậm chức chưởng giáo Lữ Tố Chân cũng là bởi vì cho Triệu Ngọc Chân tính ba lần thiên mệnh, mới gặp thiên kiếp mà chết. Cho nên Triệu Ngọc Chân mới sẽ nói ra như vậy.

Nhưng là Triệu Ngọc Chân nhưng cũng không giận, chỉ là lại hỏi: "Vậy nàng không tới?"

Lôi Vô Kiệt nhất thời lửa giận bốc lên: "Nàng không đến, ngươi không đi? Nàng nói chờ thứ ba lần tới, ngươi liền cùng nàng xuống núi, ngươi cứ như vậy chờ nàng? Chính ngươi không chân, sẽ không chạy đi Tuyết Nguyệt Thành tìm a tỷ? Huống chi chị ta làm sao biết những thứ kia đạo sĩ thúi không có nói cho ngươi, nàng như vậy ngạo khí người, nếu đã tới ba lần, ngươi còn thờ ơ không dưới núi, nàng sẽ còn lại tới?"

Triệu Ngọc Chân bị mắng sửng sốt một chút.

"Ba tháng sau, chị ta sẽ đi Giang Nam Phích Lịch đường Lôi gia, ngươi đến lúc đó có đi hay không?" Lôi Vô Kiệt rốt cuộc nói ra những lời này.

Triệu Ngọc Chân bỗng nhiên cười, hắn đưa tay một cái, hô: "Hoa Đào"Chỉ thấy đỉnh núi hồng quang chợt lóe, một kiếm bay ra, hướng bên này tấn công tới.

"Là Huyền Dương kiếm, chín chín vì huyền, là nhân gian chí tình tới ấm áp kiếm." Tiêu Sắt ánh mắt lẫm liệt, "Đã về cõi tiên Côn Luân Kiếm Tiên có ấm áp lạnh lẽo hai cây kiếm, huyền dương gian cuối cùng bị hủy, chỉ còn lại một cái kiếm phôi, nghe nói bị núi Thanh Thành được, quả nhiên là thật."

"Bây giờ, nó kêu Hoa Đào." Triệu Ngọc Chân nhẹ nhàng nhảy một cái, dậm ở trên thân kiếm, "Tiểu tử, nếu ta không dưới núi, sẽ như thế nào?"

"Ta tỷ sẽ gả cho một người tên là Lôi Oanh người." Lôi Vô Kiệt gằn từng chữ nói.

Triệu Ngọc Chân lắc đầu một cái: "Nếu ta xuống núi chứ ?"

Lôi Vô Kiệt nhún nhún vai: "Vậy thì nắm ở ngươi trong tay a."

Triệu Ngọc Chân ngẩn người một chút, sau đó lại cất tiếng cười dài, Lôi Vô Kiệt không nhìn được cau mày, nói : “Cho nên ngươi xuống hay không núi."

Đột nhiên Triệu Ngọc Chân gương mặt trầm xuống, ngưng trọng vô cùng ánh mắt nhìn về bầu trời một phương, làm cho những người ở đây nhất thời hiếu kỳ, rồi trong tay đột nhiên nghe được một đạo thanh âm : “ xuống núi, hắn đả hỏi ta chưa?”

“ Là hắn” Lý Phàm Tùng, Phi Hiên, Lôi Vô Kiệt, Tiêu Sắt đồng thanh hô lên, khi bọn họ nhận ra thanh âm này.

Chỉ thấy từ trên bầu trời ngự kiếm mà đến nam tử, vẻ lên bầu trời một vệt quang ảnh, như trích tiên hạ phàm quanh người vụ khí phun ra nuốt vào, chẳng mấy chốc đả rơi xuống mặt đất bên dưới. Ba thanh hoa lệ chuôi kiếm tùy ý phiêu bồng trước người, rồi “ cheng” ba tiếng rời khỏi vỏ.

“ Triệu Ngọc Chân”

“ Đế Thiên An”

Lôi Vô Kiệt đám người nuốt một ngụm nước bọt, cảm nhận một luồng áp bách khí tràng tỏa ra. Giống như ngàn cân tảng đá đè nén lên vai, mặt đất dưới chân chổ hai người sụp xuống, bắt đầu nứt vở, thậm chí không ít núi Thanh Thành đạo sĩ gương mặt đỏ bừng.

“ Mau lui” Tiêu Sắt đem Lôi Vô Kiệt kéo ra sau, khi nguồn áp lực vô hình này càng ngày càng kéo lên cao, hắn có thể nhìn ra được Đế Thiên An xuất hiện ở đây tuyệt không có hảo ý.

Triệu Ngọc Chân vung tay một luồng kình phong đem đám đệ tử núi Thanh Thành hất bay về sau, nếu không có hắn bảo vệ. Chỉ e những người này đả bị áp lực đối phương tỏa ra thổ huyết mà chết. Đồng thời trong người khí thế cũng tản ra chống lại khí tràng của đối phương khóa chặt lên người mình.

“ Ầm”

Một cơn bạo tạc nổ ra, mặt đất sụp xuống, như mạng nhện nứt vở, các vết nứt không ngừng dài ra khuếch tán xung quanh, không khí bị thổi dạt đi, đá vụn xung quanh bị chấn thành phấn vụn, còn cả cấy cối xung quanh bị một cổ lực lượng vô hình bẻ cho gãy nát.

“Còn chưa giao thủ, đả như vậy rồi” Lôi Vô Kiệt ánh mắt hưng phấn nhìn về Đế Thiên An từ người một đầu rồng vàng ngưng tụ, khí tràng bốc lên càng ngày càng cao, từ người Triệu Ngọc Chân một đầu long tượng hư ảnh ngưng hiện không thua kém chống lại.

“ Vô hình chi kiếm” Triệu Ngọc Chân mày chau lại nhìn ba chuôi kiếm ra khỏi vỏ song lại không thấy rõ được hình dáng, chỉ có mỗi Tiêu Luyện, Hàm Quang còn thấy được mơ hồ bong dáng còn Thừa Ảnh hoàn toàn không thấy rõ được thân kiếm.

“ Lần này lớn chuyện rồi, Triệu Ngọc Chân sẻ không bị tên kia đánh chết chứ” Tiêu Sắt lẩm bẩm nhìn vô số kiếm ảnh mơ hồ trong không khí ngưng tụ, cây cối hoa lá xung quanh lọt vào không gian của Đế Thiên An đều bị cắt nát.

“ Đánh chết càng tốt, sư phụ của ta bớt đối thủ” Lôi Vô Kiệt liền nói.

Tiêu Sắt nhìn hắn, rồi nói : “ ngươi không sợ Lôi Oanh giống như Tống Yến Hồi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK