Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Tử Phàm chú ý tới Lý Tinh Vân ném đi cầu cứu ánh mắt, không nhịn được lên tiếng giải vây nói: "Ta nói vị đại thúc này, ngươi đều lớn tuổi như vậy người, cho một cái tiểu bối như thế đấm lưng, để người ta làm sao thừa nhận lên a?"

Thượng Quan Vân Khuyết liền đáp : “Yo, vị công tử này nói cũng không phải là nói như vậy, việc thế gian ấy à,chỉ cần vừa ý phải lòng, duyên phận vừa đến đó là cản cũng không cản nổi đâu.Liền nói như hai vị công tử thế thôi dựa vào bản lĩnh cũng coi là anh niên tài hoa, song ai bảo chúng ta không có duyên phận cơ chứ"

“Tạ ơn trời đất” Trương Tử Phàm thốt lên.

Đế Thiên An cười nói : “ đầu năm nay không phải ai cũng có diễm phúc như Tinh Vân huynh đệ đâu, hảo hảo mà hưởng thụ”

“ Phốc” Lục Lâm Hiên che miệng cười trên nổi đau của sư ca mình.

Lý Tinh Vân nghe được giống như từng lưởi cao cắt vào thân thể mình, ngày hôm qua cũng cái lời này hắn còn cười Trương Tử Phàm, không ngờ phong thủy luân hồi, hắn lại vớ phải thứ cực phẩm trong cực phẩm này.

Đoàn người di chuyển được một đoạn, Thượng Quan Vân Khuyết đột nhiên phát ra một trận kêu to : “Ai u”

“Ông lại thế nào đấy?” Lục Lâm Hiên ngồi trên xe dò hỏi.

"Chậm đã! Ta có một loại dự cảm chẳng lành"

Nói xong Thượng Quan Vân Khuyết tiếp đó thật giống như một con cóc giống nhau nằm trên mặt đất, đem lỗ tai đặt sát mặt đất tỉ mỉ nghe một hồi, vẻ mặt ngưng trọng nó:"Hmm nội trong mười dặm tất có địch nhân"

Thiên An có phần im lặng khi nghe được Thượng Quan Vân Khuyết lời nói, cái gì mà mười dặm tào lao bí đao chứ, phía trước 10 m, theo trong rừng cây đi ra một nhóm Huyền Minh Giáo.

Ngũ Đại Diêm Quân đứng đầu Tưởng Nhân Kiệt, không nhịn được cười nói: "Ha ha ...ta xem là trong vòng mười thước thì đúng hơn"

“ Không nghĩ tới 4 đại Diêm Quân toàn bộ đến đông đủ” Trương Tử Phàm nhìn thoáng qua đối diện Huyền Minh Giáo đám người, sắc mặt hơi thay đổi, trong lòng thầm hô không ổn.

Tuy tu vi hắn đã đạt đến Đại TinhVị, thế nhưng hắn kinh nghiệm thực chiến không đủ, chân chính chiến đấu lên nói, hắn nhiều lắm liền có thể miễn cưỡng đối phó hai đại Diêm Quân mà thôi.

Mà hiện giờ tứ đại Diêm Quân có mặt còn mang theo lâu la của Huyền Minh Giáo, nhưng rất nhanh hắn thở phào một cái khi bên cạnh hắn còn một bí ẩn cường giả, y thực lực có thể giết Tưởng Chiêu Nghĩa có thêm mấy người ở bên cũng có thể nhất chiến.

“ Các vị Diêm Quân phía trước tên nam tử kia chính là giết chết Chiêu Thánh Diêm Quân, hai oa nhi kia là đồ đệ của Dương Thúc Tử” Hắc Vô Thường chân chó chạy lên mật báo.

Nguyên bản Tưởng Nhân Kiệt định chế tạo một tuồng kịch để dẫn dụ hai tên đồ đệ Dương Thúc Tử đi ra. Song ngoại hình của Đế Thiên An nổi bậc, cực kỳ gây chú ý cho người khác.

Cả bọn đi cùng một chỗ lại không có che đậy hành tung, chỉ cần tốn chút thời thu thập thông tin dò là liền tìm được. Chính vì thế, ngay khi thu nhận được hành tung Tưởng Nhân Kiệt soái lĩnh huynh đệ mình đuổi đến nơi này.

Đế Thiên An có thể giết ngủ đệ nói lên hắn tu vị cũng đã đạt đến Đại Tinh Vị cấp bậc trở lên, nhưng bốn huynh đệ bọn họ cũng là. Bốn người liên thủ làm một cho dù Tiểu Thiên Vị cũng có thể đánh một trận, lại thêm từ trước đến nay bốn người luôn tự tin vào thực lực của mình làm sao lại nghĩ sẽ bại được chứ.

“Các ngươi là ai vậy?lại có thể để cho tứ đại Diêm Quân của Huyền Minh Giáo đồng loạt xuất thủ?”Trương Tử Phàm đem cây quạt phe phẩy, tỏ vẻ không rõ hỏi.

“Hắc Bạch Vô Thường, hai tên tiểu nhân” Lục Lâm Hiên từ yên xe nhảy xuống, thanh kiếm đoạn rút ra căm hận nhìn kẻ thù giết cha của mình.

Tưởng Huyền Lể lên tiếng nói : “Đại ca, cùng mấy người bọn hắn nói nhảm cái gì? Trước báo thù cho ngủ đệ, sau đó lại bắt hết cái đám này, tra tấn một phen là tra được”

“ Đúng là!” Tưởng Sùng Đức gật đầu.

Tưởng Nhân Kiệt con mắt ngưng trọng nhìn nam tử ngồi trên khung xe cơ quan, trong mấy huynh đệ của mình hắn tu vị cao nhất, từ tình báo thu về đối phương chính là người giết ngủ đệ của hắn.

“ Dựa vào bốn huynh đệ chúng ta cũng đối phó được cái tên kia, chỉ còn lại cái đám oa oa còn lại”Tưởng Nhân Kiệt thầm nghĩ, tay nhẹ phất tay ra hiệu : “ lão Tứ!”

Tưởng Nguyên Tín tu vi đã đạt đến Đại Tinh Vị hậy kỳ, hắn tu luyện Hám Sơn Chưởng lại là một môn thiên hướng phòng ngự võ công, coi như là Đại Tinh Vị cao thủ cũng rất khó đánh vỡ hắn phòng ngự.

Chính là thứ để cho huynh đệ hắn tự tin, chỉ cần lão tứ cản lại đối phương công kích, ba người còn lại đánh nhanh thắng nhanh liên thủ tất cầm xuống. Hơn nữa trong quá trình chiến đấu, đám thuộc hạ cũng có thể cầm bắt đám người đi theo.

Cao tới 2 m 7 Tưởng Nguyên Tín hai tay ôm ở trước ngực, thật giống như một cái tiểu cự nhân, ánh mắt âm độc nhìn về bắt mắt nam nhân : “ giết ngủ đệ, ta cho ngươi muốn chết không được muốn sống không xong”

Tưởng Huyền Lễ bồi vào phân phó thủ hạ : “ các ngươi vây chặt bọn họ lại”

“ Vâng” Hắc Bạch Vô Thường cùng Quỷ Binh hô lấy một tiếng, sau đó tản ra đem đám người vây lại.

“Phanh!!”

Thanh âm trầm đục vang lên, chỉ thấy như tiểu cự nhân Tưởng Nguyên Tín cả thân ảnh trượt dài trên mặt đất, kéo thêm một mảnh bụi mù, còn hung hăn đụng phía sau hai tên Quỷ Binh,trong quá trình lùi miệng rỉ ra máu tươi.

“ Cái gì” Kiệt, Lễ, Đức ba người cả kinh thốt lên, ánh mắt khó tin được nhìn tứ đệ của mình ngã xuống mặt đất.

Tưởng Nguyên Tín tu luyện Hám Sơn Chưởng, phòng ngự lực xác thực rất mạnh, thế nhưng là phòng ngự của hắn có thể chịu được một quyền của Thiên An ư, dưới một quyền trực tiếp phá vở phòng ngự của hắn.

“ Đã các ngươi đưa mạng, ta nguyện ý tiếp thu” Thiên An cười cười, thân ảnh đã xuất hiện phía trước mặt Tưởng Nhân Kiệt, hồ lô rượu mở ra uống lấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK