Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kỳ Lân tổ mộ nơi.

“Lạc Thời Thu, Lâu Mãn Phong, mối thù giết cha không đội trời chung, ta muốn để các ngươi nợ máu trả máu” Độc Cô Mạc phát cuồng rống to, thương tâm đến cực điểm.

Hắn đi một chuyến đến Cung Tử Võ, trở về thời điểm hắn lấy được tin tức Lạc Lâu hai người tiến công Kỳ Lân tổ mộ, về tới đây Phá Mộ Lệnh không thấy, còn có phụ thân hắn cũng chết thảm ở nơi này.

Ở bên cạnh cùng đi với Độc Cô Mạc còn có hai cái thân ảnh, là Thông Linh tháp người Quỷ Sứ Thánh Tôn và Thánh Sứ Thần Sai, cả hai người đều không nghĩ đến Kỳ Lân tộc trưởng Độc Cô Giản sẽ chết thảm ở đây.

“ Kỳ Lân tộc trưởng chết thảm trong tổ mộ, việc này không tầm thường” Mộc Tuyết Ly cất lời nói.

Lấy bản lĩnh của Độc Cô Giản cộng thêm Lạc Thời Thu từng nhận ân tình không lý gì Lạc Lâu hai người lại hạ sát y được, nhất định còn có uẩn khúc hoặc lý do gì đó phía sau.

Quỷ Sứ một phen kiểm tra, lập tức thấy được một cái tử sĩ chết trận một tay chỉ lên đầu, đưa mắt nhìn lên, suy ngẫm một lát rồi dẫm chân ở trên vách tường, sau đó vận công xuất chưởng đánh lên vách trần phía trên, ở trung tâm có một cái vòng tròn.

“ Phanh! Phanh!!”

Tiếng cơ quan vận chuyển, theo đó trần nhà phía trên nứt ra mở ra một cái lối đi!

“Kỳ Lân thiếu chủ, lối đi bí mật này thông đến đâu?” Mộc Tuyết Ly nhìn rồi hỏi.

Độc Cô Mạc nghe vậy, thấp giọng nói: “Phụ thân chưa từng nói với ta lối đi bí mật này ta cũng không biết nó thông đến đâu.”

Đừng nói là Độc Cô Mạc cho dù là Độc Cô Giản cũng không nghĩ đến tại đó trên còn có một cái lối đi bí mật.

Mà chính cái lối đi bí mật này trong có giấu lấy thiên địa kỳ dược Tuyết Phù Dung.

Chính vì lý do đó mà Kỳ Lân gia rà soát trên dưới vẫn không tìm được Tuyết Phù Dung trong tổ mộ.

Cho nên mới khinh xuất dùng La Địa Võng giam cầm Lạc Lâu hai người, để rồi cả hai phát hiện được mà thoát khốn.

Mà thông qua rời đi, La Địa Võng làm từ huyền thuyết chú tạo cơ quan lại rơi xuống đem Độc Cô Giản vây khốn.

Nhân cơ hội đó, mượn Lạc Lâu hai kẻ dò đường phá hết cơ quan bẫy rập, hai huynh đệ Công Tôn và Trương Thọ thuận lợi đi vào, trực tiếp giết Độc Cô Giản giá họa cho Lâu Lạc hai người.

“ Thế này đi, ngài sắp xếp hậu sự cho phụ thân. Ta và Quỷ Sứ đi tra rõ thực hư”Mộc Tuyết Ly nói xong cũng khinh thân theo sau sư huynh mình lên trên thông đạo.

Cùng thời gian một nơi khác.

Vách núi cao hai bên có hai đầu thác nước, trên thác nước trung ương có một sườn núi, phía trên không gian đủ lớn, tại nơi này lại xây ba cái gian phòng.

Tại vách núi trên đặc biệc còn xuất hiện dài thiết côn đâm ra, tuy nhiên mỗi cây cách nhau khoách cách tuyệt đối không nhỏ. Thông qua đó mà làm thành một cái con đường dẫn lên trên.

Có điều muốn đi lên là một chuyện không phải dễ, bởi toàn bộ Thiên Bộc Nhai tạo thành một cái trận pháp. Nếu không biết cách phá trận, chỉ tốn công vô sức mà thôi.

Hơn nữa vách đá cực kỳ cứng rắn, cho dù Long Trượng dùng để leo núi của Công Mộ nhân cũng thất thủ.

“ Bùm!!”

Từ ống tay áo của Mộc Tuyết Nhu lấy ra một ống trụ tròn nhỏ và kéo nhẹ, lập tức một đạo pháo hiệu màu đỏ hồng bắn thẳng lên bầu trời đêm.

Đây là Thường Tiễn Huyền Hỏa của gia tộc Vong Xuyên, không phải ai cũng có thể lấy ra sử dụng, nó đại diện cho gia chủ của gia tộc này. Mộc Tuyết Nhu là muội muội ruột của Mộc Tuyết Ly, lại là nhân vật cao tầng của gia tộc này cho nên cũng sở hữu lấy một đạo tín hiệu quan trọng này.

“ Sưu!” chừng qua đi ba phút, từ trên núi cao có hai thân ảnh phi xuống bên dưới.

Là hai cái lão già, một béo lùn một cao gầy.

“ Mộc Tuyết Nhu của gia tộc Vong Xuyên tham kiến hai vị Hộ pháp Thư Thánh! Họa Thánh” Mộc Tuyết Nhu thấy rõ là ai đến liền chắp tay thi lễ.

Phó Hải đứng sau đồng dạng thi lễ.

“ Thì ra là nhị tiểu thư của gia tộc Vong Xuyên, cô không ở Vong Xuyên các, nửa đêm nửa hôm đến Thiên Bộc nhai của ta làm gì?”cao gầy Thư Thánh nghe xong liền chất vấn hỏi lấy nữ tử phía trước.

Mộc Tuyết Nhu đáp : “ ta đặc biệc đến đây để cầu kiến Cầu Hoàng phu nhân”

Họa Thánh tiến lên một bước nói : “ Thiên Bộc nhai là cấm địa của Mộ phái, không phải ai cũng tùy tiện lên là lên được”

Phó Hải nghe xong chen vào : “ ý ông là tiểu thư nhà ta không đủ thân phận?”

Mộc Tuyết Nhu cười nhẹ một tay đưa ra ngăn Phó Hải, nói : “ nghe nói Cầu Hoàng phu nhân đang tìm kiếm Tuyết Phù Dung”

Thư Thánh nghe được liền hỏi : “ cô có Tuyết Phù Dung?”

Mộc Tuyết Nhu đáp : “ không sai”

Nghe được lời này Thư Thánh, Họa Thánh nét mặt giản ra ý cười.

Mộc Tuyết Nhu nói : “ khoảng thời gian này Vong Xuyên Lạc Hà ánh đao bóng kiếm, không biết bao nhiêu anh hung đều tranh đoạt vật này, chính là vì muốn xem Lạc Hà đồ”

“Ha ha ha ha” Họa Thánh cười lớn một tràng, châm chọc : “ bản hộ pháp còn tưởng rằng Vong Xuyên Các sẽ xem thường việc này. Bây giờ xem ra vốn là một đám tham lam”:

Mộc Tuyết Nhu cười nói : “ trong Lạc Hà đồ có trăm bảo tàng, nghe nói xem một lần có thể lần theo ký hiệu mà tìm đến một bảo tàng. Nhưng bản cô nương cũng không có hứng thú với tiền tài, chỉ muốn gặp mặt và tặng cho Cầu Hoàng phu nhân để cho Vong Xuyên Lạc Hà an bình trở lại”

Họa Thánh, Thư Thánh đưa mắt nhìn nhau suy nghĩ.

“ Vậy cô đưa Tuyết Phù Dung cho bản hộ pháp đi. Bản hộ pháp sẽ giúp ngươi giao cho Cầu Hoàng phu nhân” Thư Thánh lên tiếng.

Mộc Tuyết Nhu nghe xong tỏ vẻ giận : “ bản cô nương có ý tốt tặng đại lễ cho người ta, vậy mà người ta đến gặp cũng không cho gặp. Nếu đã như vậy món quà này bản cô nương cũng không muốn tặng nữa”

Nhìn thấy hai kẻ kia rời đi, Họa Thánh đắn do suy tính liền đưa tay gọi lại : “ này Mộc nhị tiểu thư cô chờ đã, chúng ta thương lượng một chút”

Mộc Tuyết Nhu đã tính sẵn trường hợp này, dừng bước chờ đợi cả hai thương lượng.

Họa Thánh, Thư Thánh kề tai nhỏ giọng thương nghị, Tuyết Phù Dung thứ này Cầu Hoàng muốn tìm, cả hai đều đem lòng yêu thích Cầu Hoàng cho nên muốn đem vật này cấp cho Cầu Hoàng để cô ta vui vẻ, bây giờ thứ kia xuất hiện mà người tặng đi muốn đem đi cũng để hai người gấp.

Thiên Bộc Nhai là cấm địa Mộ phái, theo lý dù Mộc Tuyết Nhu là muội muội của Thần Sai cũng không được phép lên. Chỉ là Tuyết Phù Dung ngàn năm mới nở, là bảo vật mà Cầu Hoàng cần, nơi này nói trắng ra cũng chỉ có ba cái Hộ Pháp bọn họ, Mộc Tuyết Nhu là gia tộc Vong Xuyên nhị tiểu thư, có lên cũng chẳng có chuyện lớn gì cả.

“ Thế này đi! Các ngươi lên Thiên Bộc Nhai không thành vấn đề, chỉ là chịu thiệt một chút, đội trùm đầu đi” Họa Thánh sau khi thương lượng xong đồng ý để Mộc Tuyết Nhu lên trên nhưng có điều kiện.

Mộc Tuyết Nhu nghe xong khóe miệng nhích lên độ cong nhỏ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK