Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay sau đó một tràng cơ quan thanh âm phát ra, hai vòng tròn trên con mắt trước sau xoay chuyển đối nghịch sau. Sau đó mở ra một cái thông đạo tròn vừa đủ cho bốn người có thể chen chúc lên xuống.

“ Tịnh Dật sư thái!”

“ Mẹ! con là Mãn Phong!”

“ Tịnh Dật sư thái, người có nghe không?”

“ Không nghe thấy bên dưới có động tĩnh gì?”

Ở xung quanh đám người Lâu Mãn Phong liền hô hoán, nhưng không có thanh âm đáp.

Lâu Mãn Phong suy nghĩ một cái, nói : “ Ngươi theo ta xuống dưới, nếu mẹ ta không có dưới đó. Ngươi đừng hòng sống trở ra”

“ Mãn Phong như vậy quá nguy hiểm” Lạc Thời Thu lo lắng nói.

Lâu Mãn Phong đáp : “ ta rất lo cho an nguy của mẫu thân, tạm thời không nghĩ nhiều như vậy. Mọi người canh giữ ở trên này, ta xuống rồi sẽ lên”

Nói xong Lâu Mãn Phong đem quạt thủ thế mời, sau đó hắn cùng U tộc lính canh liền nhảy xuống bên dưới. Cả hai vừa nhảy xuống, cơ quan lập tức đóng lại.

“ Trái ba phải một! là thủ pháp mở ra cơ quan! Ta nghĩ các Quỷ Chuyên khác cũng không khác biệc. Bên dưới có lẽ là bẫy giam Mãn Phong” Đế Thiên An một bên yên lặng quan sát đã nhìn rõ được thủ pháp mở cơ quan, ngay khi hai vòng bánh xe dừng lại, hắn lại mở ra, trước khi nhảy xuống dặn dò một cái.

“Có Đế Thiên An Mãn Phong sẽ không sau, mọi người chia ra mở các khối Quỷ Chuyên đi” Lạc Thiên Văn nhanh tỉnh lại rồi phân phó đám người, hiện tại tình thế cấp bách thời gian không cho bọn họ nhiều, cần phải cứu người ra trước khi U tộc phát hiện.

Những người còn lại nghe xong gật đầu, rồi chia ra mở lấy các khối Quỷ Chuyên, lần lượt nhảy xuống. Cuối cùng chỉ còn lại ba cái thân ảnh nữ tử ở trên canh giữ, làm người mở cửa cơ quan.

Ngay khi Thiên Tẫn Phong làm người cuối cùng nhảy xuống, đột ngột thân ảnh Sở Tử Khanh từ một phương nhảy ra, thanh sáo theo tay hắn rút ra đâm đến, một kiếm đâm đến Thiên Diệc Tuyết.

“ Đang!!”

Hắn tuy nhanh nhưng Thiên Diệc Tuyết nghe âm đoán vị linh mẫn, Hoa Ngữ kiếm từ eo rút ra, trực tiếp quét ngang, sau đó trở kiếm về sau lưng chắn lại mủi kiếm tấn công.

Thiên Diệc Tuyết tụ khí chấn lui kẻ tập kích mình, lại phát hiện kẻ kia đánh đến, vội đưa kiếm về trước đỡ. Một kiếm này nàng bị dư lực đẩy lùi, sau đó thuận thế tung người mà nhảy đi.

“ Đang!!”

Mà vừa lúc Thiên Diệc Tuyết nhảy đi, Mộ Dung Diệp thân hình khinh người mà đến, Thôi Hỏa kiếm vung ra một kiếm chém, nhưng Thiên Diệc Tuyết không cho hắn cơ hội, vung kiếm đón đở một kiếm kia, hai người nhanh chóng phân ra.

“ Mộ Dung Diệp” Lâm Thủy Dao và Hàn Thiên Lạc lập tức nhảy vọt đến bên cạnh Thiên Diệc Tuyết, huy thủ chuẩn bị giao chiến.

“ Dưới Hoa Ngữkiếm không một vật, thiên quân khó vượt Bỉ Ngạn trì! Kiếm pháp của Thiên cô nương quả nhiên biến hóa khó lường” Mộ Dung Diệp cất lời tán thưởng.

“Đánh lén sau lưng thì anh hùng hảo hán gì chứ” Thiên Diệc Tuyết nói.

Sở Tử Khanh phản bác : “ ta cùng Thiếu thành chủ vừa lên tới Âm Dương đỉnh, đã bị cô đột nhiên đâm liền mấy kiếm. Có phải cô nương hiểu lầm gì chúng ta không?”

Thiên Diệc Tuyết định nói đã bị Hàn Thiên Lạc cản lại, nói : “ Thiếu thành chủ đây là bố trí của ngươi?”

“ Ha ha ha!” Mộ Dung Diệp cười một tràng nhẹ, nói : “ Âm Dương đỉnh là địa bàn của U tộc, bản thiếu chủ làm gì có năng lực bố trí ở đây. Nếu phải hỏi mục đích của chúng ta đến đây. Nói ra có lẽ Hàn phu nhân không tin. Bọn ta đến cũng cứu Tịnh Dật sư thái”

“ Phi! Tên lừa gạt ngươi muốn lừa gạt người còn kém lắm” Lâm Thủy Dao tuyệt đối không một chút tin cái tên phía trước.

Hàn Thiên Lạc nói tiếp : “ Tịnh Dật sư thái là cao nhân tiền bối đức cao vọng trọng của Công Mộ phái. Bà ấy gặp nạn, Công Mộ phái ta đương nhiên không thể ngôi yên không lo. Đâu đến lượt Mộ Vương Thành Thủ Mộ phái các ngươi lo chuyện bao đồng”

Sở Tử Khanh nghe xong bồi tiếp : “ đại biểu tỷ, thiếu thành chủ có lòng tốt giúp cứu Tịnh Dật sư thái. Tỷ không những không cảm kích còn buông lời châm chọc, hơi không biết điều rồi đấy”

“ Ý ngươi là, ta còn phải cảm ơn mỷ ý của các ngươi” Hàn Thiên Lạc lại châm chọc.

Sở Tử Khanh nghe xong giận giữ muốn động thân lên, song bị Mộ Dung Diệp đem kiếm huy đở cản lại.

Lâm Thủy Dao trực tiếp xé rách hai kẻ này đến ý đồ : “ còn không phải muốn lấy Quỷ Long đồ ư? Ta nhổ vào”

“ Lâm phu nhân nói không sai. Bọn ta đúng là vì Quỷ Long đồ mà đến” Mộ Dung Diệp thừa nhận, chậm rãi nâng kiếm trước ngực, rồi nói : “ nếu các ngươi không muốn chúng ta cứu người, vậy chúng ta sẽ giúp U tộc giết người”

Cơ hội này là ngàn năm có một mà trời ban cho Mộ Dung Diệp hắn, Xích Mi Long Xà và Lạc Thời Thu, Lâu Mãn Phong, Lạc Thiên Văn, Thiên Tẫn Phong đều đã đi xuống ngục giam bên dưới. Nơi này chỉ còn lại ba cái nữ nhân, chiến lực của nhóm người Công Mộ đã giảm một mảng lớn.

Nếu như giết được ba kẻ này, sau đó để cho U tộc thanh lý những kẻ bên dưới không gì có thể tốt hơn. Thậm chí nếu thuận lợi giết còn có thể giá họa cho U tộc cũng không phải là không thể.

Càng huống chi, Xích Mi Long Xà đối với Mộ Dung Diệp hắn có đoạt thê mối hận. Đúng là đoạt thê, Anh Tuyết một mảnh tình si với hắn Anh Hoa Cung là thế lực hậu thuẫn chống lưng cho hắn nhiều năm nay. Ấy vậy mà chỉ sau một lần đến chữa thương cho Liên Hoa từ Anh Tuyết cho đến Anh Hoa Cung đều một đi không trở lại.

Bây giờ hai cái nữ nhân của Đế Thiên An ở nơi này, một khi giết xuống càng không phải là chuyện tốt ư? Sau đó lại mượn tay U tộc trừ đi tên tai họa kia, trận chiến Công Thủ lần này đến đây liền chấm dứt rồi.

“ Thiên Lạc tỷ, tỷ mở cơ quan cứu Thiên An ra trước, để muội cản bọn họ” Thiên Diệc Tuyết nhỏ giọng nói, không cho Hàn Thiên Lạc quyết định lời vừa mới hết đã khinh thân đến vị trí của Mộ Dung Diệp.

“ Được! để ta xem thử ngươi có bao nhiêu bản lĩnh” Lâm Thủy Dao thấy Thiên Diệc Tuyết chọn Mộ Dung Diệp, nàng khinh thân mà đến Sở Tử Khanh thi triển ra Phệ Hoa Đoạn Hồn kiếm pháp cùng Huyền Mặc Thần Công.

Dưới chân đám người, Lâu Mãn Phong ngục thất.

“ Tâm pháp thổ nạp của Võ Đang nội công? Đạt Ma Thần Quyền của Thiếu Lâm. Tâm đắc kiếm pháp Thanh Thành phái” Lâu Mãn Phong trên tay cầm Long Trượng Hỏa Nhãn dùng ánh lửa mà quan sát trên bức tường ghi chép các loại võ công, cảm khái : “ thì ra những người này trước khi chết đã khắc thần công tuyệt thế của mình lên tường, hy vọng lưu lại cho hậu thế”

Lâu Mãn Phong kể từ khi mang theo U tộc tử sĩ đi xuống theo cơ quan đóng lại liền biết mình đã bị lừa. Hắn một chưởng đánh lên tên U tộc này, định tra hỏi thì y đã cắn lưỡi tự vẫn, hắn cũng lắc đầu cảm khái sự trung liệt của tên này.

“ Tốt! không uổng ta đi chuyến này!” Đế Thiên An quan sát một hai, sau đó từ trong giới chỉ mình lấy ra một tấm trục lụa, rồi cẩn thận đem bút lông vẻ lên đó, đem sao chép lại công pháp võ công trên bức họa.

Đây đều là võ lâm các môn các phái võ công tuyệt thế, suốt đời tinh hoa tâm huyết của các cao thủ bị U tộc bắt nhốt đến nơi này. Tuy những thứ này đối với hắn trợ giúp cũng không nhiều, nhưng mà không có nghĩa là hắn sau này thuộc hạ thế lực không cần à.

Một bên nghe Lâu Mãn Phong đem mắt quay nhìn, đối với việc Đế Thiên An có thể lấy ra nhiều thứ quỷ thần khó lường, hắn cũng không còn quá ngạc nhiên nữa. Dù sau ở bên cạnh đã chứng kiến quá nhiều thủ đoạn để hắn lau mắt mà nhìn rồi.

“ Quỷ Thủ đao Trì Đao Thập Bát Trảm” Lâu Mãn Phong bị một cái bức họa cho chú ý, nhìn một cái hắn kinh ngạc lên, khi bên trên lại vừa khéo lại hợp trên người hắn lại có một kiến thánh khí Mộ phái, Quỷ Thủ đao.

“Quỷ Thủ đao không chỉ có thể đeo trên cánh tay sao? Sao có thể cầm đao?” Lâu Mãn Phong tràn đầy nghi hoặc, nói xong trực tiếp đem Long Trường cắm vào tường đá, chăm chú quan sát văn tự ghi lại khẩu quyết cùng hình ảnh khắc trên tường đá.

Chuyên tâm quan sát, có khẩu quyết lại có Quỷ Thủ đao trên tay, Lâu Mãn Phong cẩn thận ghi nhớ đao pháp lưu lại. Đợi đến khi ghi nhớ hết, hắn lấy ra Quỷ Thủ đao dựa theo khẩu quyết và chiêu thức diễn luyện lại.

Đế Thiên An nhìn một cái, sau đó lại nhanh trở về với việc của mình, sau chép hết lại chiêu thức võ công tâm pháp khắc trên tường đá. Cho đến khi một tràng thanh âm cơ quan lại vang lên.

“ Đế Thiên An, Mãn Phong hai người mau lên đây” Hàn Thiên Lạc mở ra cơ quan Quỷ Chuyên, ở bên trên vọng xuống.

“ Chỉ một Mộ Dung Diệp không cần phải lo, Mãn Phong trước lên giải quyết hắn đi, giải quyết không được ta sẽ lên” Đế Thiên An không vội lên hắn còn chưa sao chép xong, bằng Rintensei lẫn Linh Hồn cường đại hắn có thể biết rõ động tĩnh phía trên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK