Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiếu Vũ có chút dở khóc dở cười nhìn về Thiên Minh phía trước.

“Ngươi là nhóc con của bộ nào? lại dám sinh sự ở trước mặt của ta, có biết có hậu quả gì không?” Đại Thiết Chùy quát lên.

Thiên Minh đang phẫn lực muốn thoát ra hai cái Mặc gia đệ tử, lại nghe thấy một tràng vở vụn liền thấy Đại Thiết Chùy nắm tay bóp vở mảnh đá của mình, ánh mắt lay chuyển trong đầu tìm phương ứng đối.

“Đẩy nó đến trước mặtta .” Đại Thiết Chùy lớn tiếng.

Hai cái dùng sức đẩy, Thiên Minh nhất thời bị đẩy cái té xuống, vừa ngẩng đầu lên đã thấy Thiếu Vũ khom người

Thiếu Vũ cười nói : “Thằng nhóc ngươi tật xấu thật khó sửa. We... vừa gặp mặt đã dập đầu với đại ca rồi, tiểu tử ngươi cũng biết lể phép đó chứ”

Thiên Minh cũng không nói lời nào, tròng mắt xoay hai vòng :“Đã lâu chưa gặp đại ca, tiểu đệ thực sự thực sự rất nhớ huynh đó”

“ Hả” Thiếu Vũ mắt mở lớn ra không tin được khi nghe Thiên Minh nói, trong ấn tượng của hắn Thiên Minh làm gì dẽ nhận hắn làm đại ca đâu, nhất thời không chú ý đã thấy Thiên Minh nhào đến trước người.

Đáng tiếc bị Đại Thiết Chùymột tay, nắm lấy hắn sau cổ.

Thiếu Vũ đứng dậy cười nói : “ Hóa ra ngươi nhớ ta là thế này sao?”

“Tiểu tử ngươi đúng làchưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Xem ra phải cho ngươi nếm mùi lợi hại mới được” Đại Thiết Chùy thanh âm tàn bạo.

Thiên Minh liền há mồm hung hăng ở trên tay Đại Thiết Chùy cắn xuống một cái,Đại Thiết Chùy chính là lợi hại hơn nữa cũng đỡ không được một chiêu này, lập tức buông tay ra, Thiên Minh nhảy xuống tới.

Hướng về chuỳ sắt lớn trợn trắng mắt làm mặt quỷ, như nghiêng Ngân Linh một dạng tiếng cười vang lên càng là lệnh chuỳ sắt lớn sắc mặt đỏ lên, thở phì phò lỗ mũi bốc khí. Hung hăng nhìn chằm chằm bình minh.

“Dung tỷ tỷ có cần ngăn Đại Thiết Chùy lại không?” Nguyệt Nhi đứng bên cạnh Đoạn Mộc Dung dò hỏi.

“ Mặc Gia xưa nay vẫn chủ trương quang minh lỗi lạc, nó dùng đá ám toán Thiếu Vũ Đại Thiết Chùy tất nhiên sẻ dạy dỗ nó một chút, đó cũng là chuyện tốt” Đoan Mộc Dung nói

Bình thường Đạo Chích có cơ hội sẽ cùng Đoạn Mộc Dung rút ngắn khoảng cách, nhưng bên cạnh giai nhân hiện giờ có một nam nhân khác, mà hắn chính mắt thấy Đoạn Mộc Dung cùng ý thân mật, cần gì phải tự rướt nhục vào thân chứ.

“ Đừng lo có ta ở đây, sẽ không có chuyện gì” Đế Thiên An cười nói.

Mà lúc này hai người không ngừng đối diện phía dưới Đại Thiết Chùy không nhin được nữa, nộ rên một tiếng, một tay nhào tới trước, muốn tóm Thiên Minh.

Thiên Minh thuận thế một cái ngửa ra sau, từ phía dưới đỉnh bụng trườn qua, thoát khỏi Đại Thiết Chùy bắt.

“ Tiểu tử có chút thú vị đấy” Đạo Chích nhìn Thiên Minh né tránh được, cười nói

Đại Thiết Chùy vóc dáng quá lớn, mà Thiên Minh vóc người thấp bé, hết sức linh hoạt, dựa vào to lớn thanh đồng đỉnh, Thiên Minh mấy lần tránh thoát Đại Thiết Chùy bắt, còn thỉnh thoảng làm mặt quỷ.

“Bang” Đại Thiết Chùy cũng không đần, một tay vùng quyền đánh vào chiếc đỉnh đem nó đánh trượt dài một đoạn.

Thiên Minh không có cự đỉnh che chắn, toàn thân bại lộ ở Đại Thiết Chùy dưới mắt. Mà mất đi chổ tránh né Thiên Minh, trong khoảng thời gian ngắn không phản ứng kịp, ngẩn ra, chớp chớp mắt nhìn.

“Này” Đại Thiết Chùy lần nữa khẽ quát một tiếng, xuất tay tới Thiên Minh.

Thiên Minh đang đứng ở ngốc lăng trong, chỉ cảm thấy một luồng kình phong đánh khuôn mặt mà đến, theo cơn gió nhẹ nhàng vừa cúi đầu, dĩ nhiên tránh thoát Đại Thiết Chùy một quyền.

Thiên Minh là người thông minh, một cái tránh thoát Đại Thiết Chùy bắt, nhất thời chộp được trong đó yếu quyết, nhẹ nhàng nhảy, lần nữa tránh thoát Đại Thiết Chùy song quyền vung xuống chắn ngang.

“Gả ngốc to xác, ngươi bắt không được ta.” Thiên Minh tiến lên một bước, dĩ nhiên đứng vào Đại Thiết Chùy hai cánh tay bên trong, tránh thoát hai lớn tay bắt.

“Hà!!.” Đại Thiết Chùy hét lớn một tiếng, cả người ngả về sau, hai cánh tay giơ lên cao, mang theo một luồng kình phong.

Theo Đại Thiết Chùy một chiêu này xuất, trong đại sảnh lúc đầu hơi lộ ra bình thản trong không khí, rõ ràng đang đứng trước Đại Thiết Chùy nhất thời một cổ khí kinh hút lại, dĩ nhiên không còn cách nào lui lại.

Một chiêu này chính hắn tuyệt kỹ Lôi Thần quyền.

“Không phải chứ, gã này còn dùng tới Lôi Thần Quyền?!”Đạo Chích nhận ra ngón nghề của Đại Thiết Chùy kinh ngạc mà nói

Lôi Thần Quyền môn này võ công Thiếu Vũ đã nghe qua, thầm lo lắng : “Lôi Thần Quyền, sẽ ở trong không khí một cơn lốc đáng sợ, khiến cho người ở trong không thể thoát ra”

Lúc này Thiên Minh trừng lớn chừng cái đấu tròng mắt, nhìn xem sẽ phải buông xuống trước mặt mình hai nắm đấm, nội tâm của hắn hốt hoảng không thôi : “ không hay rồi, không thể lui về sau được! Cả cơ thể dường như bị một cỗ sức mạnh hút đến gần hắn”

Thiên Minh bị cỗ lực lượng này gò bó tại chỗ không cách nào chuyển động, chỉ thấy thân thể của hắn từ từ lấy Đại Thiết Chuỳ di động, mà Đại Thiết Chuỳ song quyền cũng lập tức buông xuống.

« Uỳnh »Chỉ thấy một âm thanh vang dội vang lên, đám người quan sát nhất thời kinh ngạc, một số đệ tử Mặc Gia miệng há to ra không khép lại được khi thấy bụi mù tán đi, song quyền của Đại Thiết Chùy không có bắt được Thiên Minh.

“ Đúng là cơ linh!” Đế Thiên An nở lấy nụ cười khi thấy một màn phát sinh phía trước, khen lấy Thiên Minh một câu.

Ngay khi song quyền của Đại Thiết Chùy hướng đến Thiên Minh dưới áp lực mà Đại Thiết Chùy tạo ra, đem thân ảnh nó té ngã kịp, mà bắt giữ lấy cơ hội này Thiên Minh tận dụng đó mà tránh một hồi.

“ Tiểu tử này thật là…” Đạo Chích nhìn Thiên Minh đang chui qua háng của Đại Thiết Chùy đào tẩu mà lắc đầu, không nghĩ đến Lôi Thần Quyền cũng sử ra mà không bắt được cái tên láu cá này.

Thiên Minh cả người nằm sát trên mặt đất, nỗ lực song tay song cước bò trườn qua nhanh nhất có thể. Có điều hắn vừa di chuyển được một đoạn đã bị một tay của Đại Thiết Chùy tóm lấy thắt lưng, giữ lại.

“ Ya ya ya!” Thiên Minh lúc này nỗ lực co chân bốn cẳng chạy, nhưng sử ra bao nhiêu lực đều không thoát được, nhất thời tạo thành một khung cảnh khôi hài.

“Chạy đi đâu! Quay lại cho ta” Đại Thiết Chùy nói xong trực tiếp đem tay kéo, mặc cho Thiên Minh dùng sức thế nào đem hắn kéo ngược lại.

“ Ở đâu chui ra thằng nhóc con này vậy?” Đại Thiết Chùy đem Thiên Minh nhấc lên không trung dò hỏi.

Kỳ thực Đại Thiết Chùy cũng buồn bực không thôi, tiểu gia hỏa này nhìn gầy yếu, lại làm cho chính mình không có cách nào, gia hỏa này quá quỷ tinh ! Dạng này luôn luôn lấy lực đụng lực Đại Thiết Chùy có chút bất đắc dĩ.

“ Thiết đại ca, huynh hãy thả thằng bé đó đi!”

Đúng lúc này một đạo thanh âm nữ tử như chuông bạc, thanh thúy vang lên đồng thời một tràng tiếng bước chân vang đến trong tay mọi người, từ một thông đạo khác một thân ảnh nữ tử mặc một bộ xanh y phục tóc dài như tuyết bước ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK