Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ô Thản Thành, Tiêu Gia một bãi đất trống.

“ Ăn từ từ thôi” phân thân Đế Thiên An vuốt ve đầu tóc Tiểu Y Tiên, một bên Thanh Lân chậm rái ăn, phía trước Tiêu Huân Nhi miệng nhỏ vươn ra cắn lấy từng xiên thịt chiên phết trên đó nước sốt.

“ Ngoằm ngoằm ngoằm” một bên Tiểu Tinh danh tự của Tử Linh Dực Sư Vương do Tiểu Y Tiên đặt lấy đang miệng lớn nhai nuốt một con heo to gấp hai lần hình thể nó, ngấu nghiến ăn lấy, hiện giờ hình thể nó đả lớn hơn trước gấp ba lần giống như một đầu nghé con một dạng.

Tiêu Huân Nhi một bên ăn lấy thức ăn thỉnh thoảng quan sát lấy ba người này, từ khi trở về phục dụng đan dược để nàng khiếp sợ là viên đan dược này để cho nàng cơ thể trở nên tốt hơn rất nhiều kinh mạch trong cơ thể cũng cứng cáp hơn.

“ Thể chất muội có chút yếu, từ mai mỗi tối ngâm thuốc cải thiện cơ thể, nếu kiên trì có thể tu bổ lại thiên sinh vốn có” Đế Thiên An nhìn một bên Tiêu Huân Nhi tay phất ra, một ly nước trái cây bên trong là đá lạnh, trên đó là quả dâu tây bên cạnh hắn chậm rãi phiêu phù đến nàng.

“ Thật sao” Tiêu Huân Nhi vui mừng lên, tay bắt lấy ly trái cây của mình cầm lấy thìa nhỏ uống lấy, mắt cong thành nguyệt nha nhi vừa lạnh vừa ngọt khiến trẻ nhỏ nàng yêu thích không thôi.

“ Ca” Tiểu Y Tiên bất mãn một tiếng, từ khi được hắn cứu lấy hai người Đế Thiên An là gia đình mới của nàng, không chê nàng độc dược hưởng thụ lấy tình thân đả mất, lẫn những thứ mới mẻ mỹ vị, giờ lại lòi ra thêm Tiêu Huân Nhi để nàng sợ mất đi hai người đây.

“ Của tiểu bảo bối đây” Đế Thiên An buông ly rượu một tay bắt lấy ly trái cây bên trong, đút cho nàng ăn lấy.

“ Không cần hâm mộ, của Thanh Lân đây” Nhìn một bên hâm mộ Thanh Lân hắn cũng không phân biệt đối xử với chỉ loli nhu thuận này.

Tiêu Gia từ trên xuống dưới đối với Đế Thiên An chính là cung mẹ nó kính, nhân gia không chỉ là Luyện Dược Sư còn một tay nấu tửu quỷ khốc thần sầu, thông qua hắn Tiêu Gia có được mấy trăm bình rượu lẫn một vài đan dược bán ra, thúc đẩy Tiêu gia lớn mạnh.

Số tiền còn lại hắn bán được chỉ có một chính là mua hết dược liệu tập kết cho hắn.Ngoài ra còn một điều chính là nếu hắn thấy ai thuận mắt đều truyền một bộ võ công hay thân pháp, thậm chí là quyền cước, đều là bất phàm.

Cổ Huân Nhi con mắt mở ra nhìn Tiểu Y Tiên và Thanh Lân một bên hưởng thụ trong lòng có chút nho nhỏ hâm mộ.

Nhìn về Đế Thiên An trong lòng cũng có ngưng trọng lên, việc Đế Thiên An xuất hiện ở Tiêu Gia nàng ban đầu còn tưởng là viễn cổ bát tộc người, mới đầu nàng nghĩ đến Dược Tộc người nhưng nhanh phủ định đi, bởi vì hắn còn nấu rượu còn có công phu quyền cước không kém, đặc biệc hắn nấu nướng cực kỳ lợi hại.

“ Đến đây cho muội, thân thể muội yếu nhược, bộ công pháp này khinh linh như yến di chuyển lại không cần nhiều sức” Đế Thiên An một tay đặt lên mi tâm, một tay vươn ra điểm lên mi tâm của nàng, bộ công pháp Bát Bộ Thiên Long do hắn kết hợp các bộ pháp khinh công nhanh nhất trong kho võ công hắn sáng tạo ra, vận chuyển nhanh chóng tràn vào thức hải của nàng bên trong.

Mấy tháng ở nơi này hắn có một phát hiện chính là những công pháp ở thế giới trước đây đều có thể vận dụng được.Chỉ cần sử dụng đấu khí tuôn theo bản chất nó uy lực xuất ra thậm chí còn mạnh mẽ hơn nhiều.

“ Cảm tạ ca ca” Cổ Huân Nhi đợi đến khi tay hắn dời đi, ánh mắt mở ra tròn xoe nhìn hắn, mấy tháng nay nàng cũng biết đến hắn hành sự tùy tâm thấy mấy cá nhân tốt chỉ điểm hơn nữa cũng biết được đối phương chỉ ở nơi này không lâu , đợi thu thập dược liệu tối đa hai năm sẻ rời đi đây.

Sắc trời nhanh chóng ảm đạm, thời gian cũng nhanh chóng trôi đi buổi tiệc xế chiều cũng nhanh chóng kết thúc. Cổ Huân Nhi không có đi về mà ở lại cùng Tiểu Y Tiên chơi đùa lấy, chính là cùng nhau chơi cờ cá ngựa, trò chơi này cực dể nói một lần liền biết chơi, hai nữ hài liền chơi vui vẻ lấy,đến khi cơn buồn ngủ ập đến thì hai đầu loli này cũng trở về mà đi ngủ lấy.

Đêm tối như mực, Tiêu Gia đại tộc lúc này, một thân ảnh nhỏ con đang di chuyển trong màn đêm hướng về một gian phòng mà đi đến.

“Két”âm thanh nhỏ bé vang lên,chỉ thấy một bàn tay nhỏ bé mở ra, cánh cửa nhanh chóng mở lộ một thân ảnh nam hài nhanh chóng chui vào.

“Aaaa” nam hài thất thanh hô lên đập vào mắt hắn lúc này chính là một màu tím biếc sư tửđang mở cặp mắt to nhìn hắn, sau đó một trảo từ chân nó vươn ra đập lên thân hình nam hài này, đem hắn nhanh chóng đánh văng ra ngoài, vừa mới tiếp đất nam hài cuống quýt chạy đi.

“Hừ bại hoại” Tiêu Huân Nhi miệng nhỏ lên tiếng, chỉ thấy đầu xinh đẹp Tử Tinh Dực Sư nhanh chóng chạy đến giường của nàng. Cả người nhanh chóng nằm xuống bên cạnh hai nữ hài.

“Cảm ơn ngươi tiểu Tinh”Tiêu Huân Nhi đem tay vuốt ve lấy đầu xinh đẹp mèo lớn này, yêu thích không buông rồi ôm lấy nó ngủ lấy.

Sự xuất hiện của Đế Thiên An đã chặt đứt lấy một phần nội dung vở kịch, không còn có cảnh Tiêu Viêm nữa đêm chạy vào phòng Tiêu Huân Nhi để sờ sờ mó mó truyển lấy đấu khí trong người, để sau này nàng hiểu lầm vì giúp nàng mà đấu khí hắn bị cắn ngược, lẩn từ lúc đó thân ảnh của Tiêu Viêm cũng in sâu vào trong đầu nàng.

Đế Thiên An tất nhiên sẻ không để cho Tiêu Viêm đạt được ý đồ rồi, đùa Huân Nhi chính là công chúa của Cổ Tộc thế lực có thể so găng cùng Hồn tộc, Đấu Thánh nhiều vô kể, chưa nói còn có Thiên Mộ bên trong.

Lại thêm nhan sắc xinh đẹp đây làm sao hắn để cho Tiêu Viêm đắc thủ được, dưới thủ đoạn của hắn thì việc Tiêu Huân Nhi cùng với Tiểu Y Tiên, Thanh Lân cũng nhanh chóng trở thành bạn chơi của nhau, dù sao tuổi xấp xỉ lại có một đầu đáng yêu sủng thú làm cầu nối, rất nhanh hai người quan hệ liền tốt lên.

Tư chất Tiêu Viêm là cao nhất trong Tiêu Gia thế hệ này, nhưng từ khi nhận lấy giới chỉ thì đấu khí trong người đều bị Dược Lảo linh hồn hấp thu sạch lấy. Một đường đang phát triển rực rở là thiên tài chói mắt của Ô Thàn Thành lại bị đấu khí cắn ngược lui về sau.

Khiến cho kiêu ngạo như hắn làm sao chịu được để rồi thụ lấy đả kích không chịu nổi, 3 năm phế vật làm cho tâm tính hắn trầm ổn hơn, sau này có Dược Lảo một bên hổ trợ một đường cắn nuốt Dị Hỏa lên Đấu Đế.Có hắn xuất hiện thì Viêm Đế quên đi, Đấu Đế chỉ có Đế Thiên An hắn là đủ rồi.

Thời gian lại chậm rãi trôi đi, cuộc sống của Đế Thiên An ở Tiêu Gia không có gì thay đổi cả, mỗi ngày sống ở Tiêu Gia hậu sơn, chỉ dạy cho Tiểu Y Tiên, Cổ Huân Nhi công pháp, bồi Lý Hàn Y mỗi ngày, thỉnh thoảng lại chỉ điểm cho Tiêu Gia con em nhìn ai thuận mắt thì truyền một ít công phu quyền cước.

Xuân qua đông đến thời gian chậm rãi trôi đi thêm ba năm, Ô Thản Thành, Tiêu Gia một ngày, Tiêu Viêm gian phòng.

" Vì sao?... vì sao?... vì sao?" Tiêu Viêm hy tay đập mạnh vào vách tường gỗ, thanh âm phẫn nộ khong cách nào kiềm lại trong lòng, ánh mắt đỏ hồng thân hình run rẩy.

" Tại sao... đấu khí của ta" Tiêu Viêm gương mặt vặn vẹo lên, hàm răng cắn chặt môi có chút rướm máu ra, hai bàn tay cũng đả trầy xước.

Phát tiếc một hồi hắn đứng dậy đi đến một chiếc tủ trong phòng, từ trong đó lấy ra một viên đan dược tay lau đi vết máu trên môi nhanh chóng phục dụng lấy.

Ngày hôm nay là một ngày hắn không cách nào chấp nhận được khi mà vốn là thiên tài sáng chói nhất Ô Thản Thành, viễn siêu đồng lứa mười hai tuổi đạt đến Đấu Giả nhất tinh, là thiên tài trong thiên tài.

Ấy vậy mà đời không như mơ tình không như thơ, khi mà đấu khí trong người lại cắn ngược lại chỉ trong một năm này này từ chín đoạn không có tăng triển mà còn sói mòn cắn ngược lại đả tụt giảm xuống ba đoạn, gần đây nhất đả rơi xuống chỉ còn năm đoạn mà thôi.

Chỉ thấy ngay khi Tiêu Viêm phục dụng đan dược, trong người đấu khí cuồn cuộn tuôn ra, trán đầy mồ hôi gân xanh nổi lên, máu huyết sục sôi trong người.

Vốn đang là thiên tài được nhiều người ngưỡng mộ, nay tụt dốc xuống để cho đám đồng lứa trong tộc bàn tán, hắn làm sao chịu được, liền liều mạng phục dụng đan dược muốn lấy lại đấu khí đã mất.

" Phốc" Tiêu Viêm sau một hồi không áo chế lại dược lực cuồng bạo, phun ra một ngụm máu, thân hình đổ ngả xuống.

“ Ai... hài tử... thật xin lỗi ngươi... nhưng mất đi đấu khí cũng không phải là chuyện không tốt...” từ chiếc giới chỉ của Tiêu Viêm, một cái bóng ảnh trong suốt hiện ra, là Dược Trần thông qua đấu khí của Tiêu Viêm cung cấp cho đả thức tỉnh.

“ Có khi nào là tên Luyện Dược Sư kia làm ra?” Dược Trần cả gương mặt trầm trọng, khi tỉnh dậy hắn kiếm tra một lượt mới biết được mình chí bảo Cốt Linh Lãnh Hỏa, Hắc Minh Đỉnh đều không cánh mà bay đi.

Đây là một điều hắn không dám tin, bởi Dị Hỏa và Dược Đỉnh là luôn theo hắn, năm xưa nghịch đồ ám sát hắn cũng không có lấy được hai thứ này. Vậy rốt cuộc hai thứ chí bảo của hắn đả đi đâu rồi.

Mà Tiêu Gia lại xuất hiện hai vị Luyện Dược Sư cũng để cho hắn sinh nghi, nhưng người ta hỏa diễm lại không giống như Cốt Linh Lãnh Hỏa của hắn, đây là một điều mà hắn không tài nào nghĩ ra được, rốt cuộc là kẻ thần thánh phương nào ra tay cướp đi bảo vật của hắn.

Đồng thời hắn cũng thở phào một hơi khi đối phương còn chừa lại mạng của hắn, coi như trong vô số cái rủi ro còn được cái may mắn. Dị Hỏa và Dược Đỉnh đối với một Luyện Dược Sư mà nói chính là thần công và thần binh à, nhưng mạng còn quan trọng hơn cả, nhất là hắn còn một mối thù không thể nào quên được, tên nghịch đồ mà hắn dốc lòng dạy bào- Hàn Phong chỉ vì Phần Quyết mà lại dám thí sư, đây cũng là cái gai đâm đau nhứt không thua kém gì mất đi hai thứ bảo bối.

Mà lúc này đây kẻ chủ mưu trộm lấy bảo vật của Dược Trần lúc này vẫn đang tiêu dao khoái hoạt, mỹ tửu mê người mỹ nhân trong lòng, tuy cách xa gian nhà nhưng mọi động tĩnh của hai người đều không thoát được đôi mắt của hắn cả.

“ Dược Trần nếu hắn biết được kẻ lấy đi bảo bối của hắn, lại ở ngay bên cạnh, không biết có cảm tưởng gì nhỉ” Diễm Linh Cơ cả người nằm trong lòng Đế Thiên An cười nói.

“ Hẳn sẻ giận lắm đấy” Đế Thiên An cười nói : “ Dị Hỏa và Dược Đỉnh, còn cả hắn suốt đời đan được tích góp”

Diễm Linh Cơ nói : “ Cho nên chàng mới tha mạng cho hắn ư? Chuyện này thiếp không tin cho lắm, linh hồn của hắn còn đáng giá hơn mấy trăm ngàn con người à”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK