Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nửa tiếng sau, thâm sơn rừng rậm.

“ Trăm vạn thương sinh mà thôi, bọn chúng chỉ là con sâu cái kiến, ngươi đừng quên ngươi là vì sao rơi xuống tình cảnh này. Ngươi đả không còn cao cao tại thượng chín tầng trời trên, mà giờ chỉ là thấp kém phàm nhân, một con kiến hôi mà thôi”

“ Bản Đế cho dù rơi xuống phàm thể, cũng khinh thường ra tay, giết chúng, nhục bản Đế chi danh. Đừng cho rằng ta không biết, ngươi muốn làm gì?”

“ Nếu không phải Nhân Tính nhu nhược như ngươi làm chủ, chúng ta sẽ bị rơi vào tình cảnh này, nhìn bây giờ chúng ta thật thảm hại”

“ Ma Tính, đồ diệt trăm vạn thương sinh, rút lấy linh lực thì thế nào, ngươi nên biết rõ, cho dù diệt hết thế giới này sinh linh, cũng không thể trở về như trước đây”

“ Thần Tính ngươi câm miệng, lẻ nào ngươi muốn chuyển thế khổ tu như trước, ta chán ngấy việc đó rồi. Bọn chúng chỉ là con kiến hôi mà thôi, ngươi hơn ai hết biết rõ, dùng phàm thể lên Chí Tôn, cái giới thấp kém này có đủ tài nguyên sao?”

“ Ma Tính ngươi đừng quên trước khi trở thành Chí Tôn, chúng ta cũng từ phàm thể mà lên, lại một lần nữa thì thế nào. Ngươi muốn dùng Thôn Thiên Ma Công của Ngoan Nhân Đại Đế để lại”

“ Đúng vậy, Ngoan Nhân Đại Đế có thể dùng phàm thể trong phế thế chấn nhiếp hắc ám khu vực, trấn áp vạn cổ, đại đạo không ra. Trước đây bản Đế đánh thắng nàng, lấy được Thôn Thiên Ma Công, chỉ cần để ta làm chủ đạo mới là quyết định sáng suốt nhất.”

“ Ngươi cho chúng ta không biết, Thôn Thiên Ma Công của Ngoan Nhân Đại Đế thôn phệ biết bao nhiêu tiên thể, thánh thể, thần thể mới thành Đại Đế không? Cái thế giới thấp kém này cùng lắm chỉ có tiên thể, cho dù để Ma Tính ngươi làm chủ chủ tu Thôn Thiên Ma Công thì có thể làm được đến đâu? Chỉ để Thần Tính ta làm chủ, lấy Thần Tượng Trấn Ngục Kinh của ta sở tu mới là sáng suốt nhất”

“ Thần Tượng Trấn Ngục cũng chẳng khác gì Thôn Thiên Ma Công, ta thấy trước mắt cứ lấy ta làm chủ, tu lấy Phần Quyết mới là chính đạo”

“ Để ngươi làm chủ, để rồi vì một con kiến hôi mà phá đi Bất Diệt Long Thân, Nhân Tính ngươi cho ta là ngu ngốc sẻ để cho ngươi làm chủ nữa ư!”

“Hắn nói không sai? Cùng những con kiến hôi chơi trò tranh giành tình nhân, ngươi đem Bản Đế uy danh đều ném. Nếu để cho trăm vạn thần ma, Chí Tôn biết được có ngày bản Đế lại bị mấy con kiến hôi đả bại, mặt mũi bản Đế để ở nơi nào!”

“ Lẻ ra phải đem bọn chúng giết, rút ra linh hồn, huyết sát trăm dặm, lại chỉ vì ngươi Nhân Tính, ngươi để cho chúng ta mặt mủi để ở nơi nào. Không nói nhiều, Thần Tính hôm nay chúng ta liên hợp diệt sát Nhân Tính, về sau do hai chúng ta cân nhắc”

Từng thanh âm huyên náo cãi nhau của ba thanh âm như sấm động giữa trời không ngừng vang lên, rơi vào tay của đám người Lý Hàn Y. Làm cho cả nhóm bọn họ biến sắc, trong lòng lên xuống không cách nào bình tĩnh được. Bọn họ làm sao có thể coi như không thấy, khi Đế Thiên An rời đi còn mang theo Thiên Tịch kiếm đây.

Cho nên một hồi sau liền bám theo dấu vết để lại, nhưng để cho bọn họ chết lặng là từ thân thể Đế Thiên An đang say ngủ ở một tảng đá. Từ thân thể lại toát ra ba hư ảnh giống nhau như đúc, song ba người khí chất lại khác nhau.

Còn chưa hết kinh ngạc thì giữa ba người đả cãi nhau nảy lửa, mà thông qua đó bọn họ cũng biết ba người này lại chính là Thần Tính, Nhân Tính, Ma Tính của vị kia.

“ Không được, nếu để cho Thần Tính, Ma Tính của Chí Tôn diệt sát Nhân Tính, chỉ e thương sinh đồ thán” Tề Thiên Trần hoảng sợ lên tiếng.

“ Nói thì dể, nhưng chúng ta có thể làm được sao?” Lôi Oanh lên tiếng, ánh mắt nhìn về phía trước, ba thân ảnh đả lao vào đánh nhau khí tức cuồng bạo lần nữa tản mát ra.

“ Trước mắt mà nói, chỉ có Nhân Tính làm chủ mới là tốt nhất với chúng ta, nếu để Ma Tính làm chủ chỉ e toàn bộ thương sinh đều bị hắn giết. Còn Thần tính làm chủ mặc dù ta không dám khẳng định, nhưng kết quả cũng không kém bao nhiêu” Tạ Uyên lo lắng lên tiếng

Ngừng một chút lại nói : “ Tạ Uyên sống đến bây giờ, không ngờ lại có ngày có thể cùng Chí Tôn giao chiến, cho dù có chết thì cũng đáng.”

Triệu Ngọc Chân cũng lo lắng nói :“ Đừng hành động lỗ mãng, cho dù bọn họ tu vị rơi xuống, cũng không phải là chúng ta chi địch. Khi chúng ta đến nơi này hiển nhiên bọn họ đả phát giác, song trong mắt bọn họ chúng ta chẳng khác nào là con sâu cái kiến, muốn diệt liền diệt”

“ Ân” Năm người gật đầu, chỉ mỗi Nhân Tính thôi đả cuồng ngạo khinh cuồng, nói chi là Thần Tính, Ma Tính đây.

Đồng thời bọn họ cũng rõ vì sao đám người bọn họ có thể sống đến bây giờ, chính là Nhân Tính làm chủ. Cho nên mới có nhân tình vị, chứ không bọn họ đả sớm chết từ đời nào. Nếu không phải Nhân Tính làm chủ làm gì có chuyện nửa đường thu tay, không hạ sát với Lý Hàn Y chứ.

“ Không xong” Đám người đồng tử co rút giật mình kinh hô, khi đập vào mắt bọn họ thấy được cuộc đại chiến trên không vốn đang hai đánh một liền xảy ra dị biến, khi Ma Tính nữa đường ám toán Thần Tính.

Kết quả này để cho bọn họ ngây người lên, nhưng ngay sau đó một cơn bạo tạc mạnh mẽ bùng ra. Thổi tung hết thảy mọi thứ, đem đám người bọn họ cũng bị đẩy lùi đi, khó khăn lắm mới bám trụ lại được. Chờ bọn họ kiểm soát tình hình, thì cả một vùng sinh cơ bừng bừng đả trở thành tiêu điều sơ xác.

“ Lên” Lý Hàn Y gấp gáp lên tiếng Thiết Mã Băng Hà, Chỉ Thủy Kiếm Pháp đệ tam cảnh thi triển xông đến cuốn lấy hư ảnh Đế Thiên An trên tay cầm lấy Thiên Tịch.

Thân là đạo diễn vở kịch, Đế Thiên An đương nhiên biết khép lại ván kịch do mình mở ra như thế nào. Tại Lôi Gia Bảo sấm to đùng đùng nhưng mưa lại nhỏ, cốt truyện dựng lên chính là hắn vì muốn đột phá lên tầng thứ cao hơn, nên phân tách ra Thần, Nhân, Ma tam tính chờ ngày hợp lại tu vị sẻ đề thăng một bước.

Song trong lúc thời khắc mấu chốt lại tụt xích giữa chừng, là bị kẻ thù tìm đến, sau một hồi chiến đấu, thân thụ trọng thương kịp chạy đến thế giới này.Mà trong lúc hắn đến thế giới này, lần nữa trọng tu thì Thần, Ma, Nhân tam tính lại đem hắn lật thuyền trong mương.

Tam tính hợp lực phong ấn cướp đoạt sức mạnh dần dần thay thế bản thể. Trong đó Nhân Tính là mạnh nhất cướp được sức mạnh nhiều nhất, song hai tính còn lại cũng không chịu thua thiệt liên hợp lại giằng co áp chế. Cuối cùng tu vị một lần nữa rơi xuống một cảnh giới.

Trận chiến tam tính lấy Nhân Tính thắng lợi, có được quyền khống chế cơ thể Nhân Tính Đế Thiên An, song bản thân cũng trọng thương. Liền ở huyền băng tu luyện, cho đến một ngày Tiêu Sắt và Lôi Vô Kiệt đào lên, theo đó mà bắt đầu hòa nhập vào thế giới này.

Nhân Tính làm những điều mình thích,sau đó mới dẫn đến hết thảy cớ sự về sau. Ma Tính giết Thần Tính cướp đoạt bản nguyên sức mạnh Nhân Tính, vì không để cho Ma Tính đoạt thành tâm nguyện mà cá chết lưới rách, đem chìa khóa tỉnh lại bản thể ngủ say kia cho Lý Hàn Y, còn giao ra Nghịch Lân kiếm.

Một nơi khác, nơi này là một hồ nước nhỏ xung quanh ba trăm dặm đều không có một bóng người, hoang sơn dã lĩnh địa phương. Ấy vậy mà trong đêm tối một nam một nữ đang tọa thiền bên dưới, xung quanh vẻ lấy một vòng tròn ở trên đó, một hình ngôi sao năm cánh chiếm giữ ở trung tâm, năm thanh kiếm cắm lấy ở các đỉnh.

Bên trong hai người một nam lưng trần phía sau lưng là một hình xăm tím vàng long ảnh, không khí xung quanh có phần mờ ảo như một lớp sương mù quấn quanh lấy hai người bên trong, hai người này không ai khác chính là rời đi Lý Hàn Y cùng Đế Thiên An.

“ Chả trách Nhân Tính lại đi tranh giành tình nhân với người phàm, đúng là tiên nữ rơi xuống hồng trần. Thật là lại làm bản Đế xao động, cổ cảm xúc sót lại kia, aiii, Hàn Y nàng nói bản Đế đối nàng thế nào đây?” Đế Thiên An một tay nâng lên cằm nhỏ của Lý Hàn Y lên nói.

Lý Hàn Y gương mặt xinh đẹp đỏ ửng lên, ngượng ngùng nói : “ ta... ta”

“Bẹp” Đế Thiên An cúi người xuống hôn lên đôi môi kia, rồi lại tách rời ra : “ vậy đây là hôn mùi vị, thật khác so với trí nhớ của bản Đế”

“A” Lý Hàn Y vội lùi ra sau, mặt đỏ bừng, bối rối lên tiếng : “ đăng đồ tử”

“ Đăng đồ tử” Đế Thiên An cười lên, lại ngồi xuống : “ nếu là trước kia, bản Đế đả sớm đem nàng trấn áp vạn năm. Có điều tên kia gây họa, đúng là lắm trò, dám tính kế cả chính mình, đủ ngoan, đủ độc. Nhưng mà bản Đế chưa từng bại qua ai, trời không giết được, đất không chôn được, Ma Tính, Nhân Tính, Ma Tính các ngươi muốn kéo bản Đế vào Thất Tông Tội vào hồng trần trầm luân, vậy thì trầm luân đi, bản Đế sợ qua ai? Ha ha ha”

Lý Hàn Y bị bàn tay kia kéo lại chiếc eo nhỏ, cả thân ảnh nhanh chóng dán vào người đối phương, bên tai lại nghe đối phương nói. Trong lòng lại rung động lên, nàng biết rõ nam tử này bị tam tính phong ấn, tính kế để cho triệt để say ngủ không cách nào tỉnh lại, hắn mới chính là chủ thể của Thần, Ma, Nhân tam tính. Bây giờ nghe hắn nói thì ra còn một đoạn bí tân.

“Bản Đế muốn xem lợi hại của Thất Tông tội. Hàn Y,tối nay bản Đế cũng muốn biết mùi vị trần gian hoan ái là gì?”

Lý Hàn Y mặt đỏ lên, hiển nhiên biết lời hắn nói là gì chính là muốn cùng nàng ân ái giữa chốn không người này đây, thân ảnh lại run lên khi bàn tay của hắn luồn vào y phục của nàng tháo xuống, trong lòng dị dạng cảm xúc, nàng lại không một chút nào ngăn cản lại.

Đế Thiên An cắn lên tai nhỏ của Lý Hàn Y, rồi nói : “ Hàn Y, đêm nay chúng ta lấy thiên địa làm giường, nàng không nói gì đả là đồng ý rồi”

“ Ngươi... vô lại” Lý Hàn Y mặt đỏ chót lên khi mà đôi tay hắn đả đem y phục nàng bắt đầu giải khai chỉ còn lại chiếc áo yếm nhỏ, thậm chí bên dưới nàng cũng cảm nhận được thứ kia trổi dậy, đem tay đập lên vai hắn : “ chờ...chờ...ngô”

Chỉ thấy đôi môi nàng nhanh chóng bị khóa lại bởi Đế Thiên An cảm nhận đầu lưỡi đối phương muốn đem hàm răng mình cạy ra, mặt đỏ bừng cắn chặt lại ánh mắt trừng hắn hiện giờ tấm mặt nạ đả không còn để lộ dung nhan tuyệt mỹ của nàng.

Có điều nàng chống cự sao được, khi mà đôi tay của hắn đả tuồn vào bên trong đôi bồng đào kia bắt lấy hạt đậu nhỏ vân vê lấy, để nàng nhịn không được khẻ rên ngay
khi hàm răng mở ra thì đầu lưỡi hắn cũng tuôn vào dây dưa lấy.

“ Ah” Đến khi tách ra óng ánh tơ bạc nước bọt liên kết, một hôi đê mê cảm xúc để cho Lý Hàn Y say mê lấy, nàng đả không còn là thiếu nữ không biết sự đời, khi mà cùng với hắn nếm qua trái cấm ăn tủy mới biết tủy ngọt hiển nhiên hoan ái vui sướng cũng để cho nàng mê luyến.

Đế Thiên An khóe môi nhích lên độ cong, nếu bây giờ mà có trao giải thưởng cho diễn viên đóng kịch xuất sắc nhất. Có khi hắn đả giật mấy giải Ảnh Đế rồi cũng nên, màn kịch do hắn dựng lên và khép lại, phần thưởng sau cùng chính là chén em mi mi xinh đẹp này.

Về phần Lôi Oanh, Tề Thiên Trần, Triệu Ngọc Chân, Tạ uyên đả bị hắn đuổi khỏi chổ, lấy cớ mang theo Lý Hàn Y chữa lấy thương thế khi tỉnh lại. Còn lợi dụng nhãn lực phong ấn ký ức liên quan của bọn họ, chỉ cần bọn họ tinh thần lực cường đại sẻ mở ra được tầng ký ức liên quan đến chuyện này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK