Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Số phận của Yểm Nhật không chạy khỏi chữ chết, khi một đánh một hắn không đánh thắng được Huyền Tiễn, nói chi là tại nơi này còn có Điền Ngôn, Hồng Liên và Kỷ Yên Nhiên ở bên ngoài quan sát.

Giao thủ mấy trăm chiêu, Huyền Tiễn kỷ cao một bậc, trong nháy mắt phát động Bát Linh Lung khiến y rơi xuống hạ phong.

Cao thủ so chiêu một lần sơ hở thắng bại liền phân ra, Huyền Tiễn trong nháy mắt đem y đả bại, song kiếm lạnh lùng xuyên thủng vào cơ thể, chấn văng hắn rơi xuống mặt đất bên dưới, bộ y phục Tần quân xuất hiện không thiếu vết cắt, thậm chí cả tấm mặt nạ đeo lấy cũng bị một kiếm của Huyền Tiễn chặt đứt.

Hồng Liên thân ảnh xuất hiện bên cạnh Yểm Nhật chết đi, mày nhíu lại nói : “ Yên Nhiên, tỷ có biết y là ai không?”

Điền Ngôn đi đến gần, cất lời : “ thân phận của y một khi lộ ra sẽ là một cơn địa chấn, thật không ngờ được lại chính là Bách Bộ Xuyên Sơn Giáp phó tướng”

“ Vương Trung” Hồng Liên cùng Kỷ Yên Nhiên hô lên, ánh mắt nhìn về tên La Võng chữ Thiên còn lại, hai nàng đến nơi này cũng là đoán ra được La Võng nhất định sẻ giở trò tại nơi này.

Kỷ Yên Nhiên lại nói : “La Võng đúng là nơi nào cũng có, thật không ngờ Binh gia hiển hách Vương thị nhất tộc cũng vươn tay đến được, thật thú vị, tuy không phải là dòng chính nhưng Vương Trung lại là phó tướng dưới quyền của Vương Ly”

Vương Trung người này chính là dòng tộc Vương Thị em họ Vương Ly, điều này có nghĩa là gì chính là thế lực Vương thị trong quân đội có dính dáng đến La Võng. Doanh Chính không phải người ngu một khi hắn biết được việc này, kết hợp với mọi chuyện trước kia Phù Tô, khi đó Triệu Cao chỉ có một con đường chết.

Nghi ngờ về Phù Tô cũng tan thành mây khói, một khi thân phận của Yểm Nhật bại lộ đón chờ La Võng là một hồi tai ương. Cho nên khi tin tức này lộ ra, Ly Hận lẫn Yểm Nhật đều phải chết, hai con cờ này cực kỳ quan trọng trong bố cục của hắn nhưng hắn cũng phải hủy đi mới bảo toàn được bất lợi cho mình.

“ Phù Tô có Mông thị nhất tộc ủng hộ, còn Hồ Hợi lại có La Võng cùng với Vương thị nhất tộc, có Triệu Cao thanh hung khí này cho dù trưởng công tử Phù Tô cũng từng bước từng bước bị ép chết mà thôi” Kỷ Yên Nhiên tán thưởng lên tiếng.

Triệu Cao người này hạ cờ cao tay không thôi, Thiên địa La Võng nơi nào cũng có, quả không phải hư danh. Hung Nô xâm Tần cũng một tay hắn thúc đẩy trong bóng tối, từ Tang Hải một lần thích sát thất bại.

Triệu Cao đả giăng một tấm lưởi lớn cho Phù Tô, từ việc chế tạo lời đồn mưu phản đến Tế xuân đại điển rồi đẩy hắn đến phía Bắc chống Hung Nô, bước tiếp theo không gì khác hơn chính là để Doanh Chính chết tâm với hắn.

“Phù Tô lập Doanh Chính chết đất bị chia” chính là chín chử này được Điền Ngôn động tay lên Huỳnh Hoặc Chi Thạch, một khi Doanh Chính nhìn thấy nhất định sẻ nảy sinh kiêng kỵ với Phù Tô.

Tiếp theo Hồ Hợi chỉ cần biểu hiện tốt một chút, nếu Phù Tô có chết trong chống Hung Nô thì Mông Điềm cũng không thoát liên hệ. Một tên hạ ba chim, vừa hạ Phù Tô lại triệt bỏ vây cánh thế lực ủng hộ của hắn, lại để cho Hồ Hợi thuận lợi kế vị hơn.

Vương thị nhất tộc gia nhập vào La Võng cũng không lấy gì lạ, hai gia tộc trong quân đội địa vị hiển hách Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh của Mông thị nhất tộc cùng với Bách Bộ Xuyên Giáp Quân của Vương thị nhất tộc đều là thế lực ngang nhau.

Vương Tiễn năm xưa là đại soái Mông Vũ là phó soái quan đè một bậc, địa vị hai nhà trong quân đội nước Tần có rất lớn trọng lượng. Hiện giờ Mông Điềm lại hơn Vương Ly một cấp, lại phò tá Phù Tô hắn sau chịu được cơ chứ.

Hồng Liên quay sang nhìn Ly Hận, hứng thú nói : “ vậy còn ngươi, thân phận cũng khiến chúng ta hiếu kỳ”

Điền Ngôn đem tấm mặt nạ cởi ra để lộ chân diện mục : “ Ngôn gặp qua hai vị tỷ tỷ”

“ Tỷ tỷ” Hai nữ thốt lên, nhãn châu xoay chuyển, ánh mắt nhìn về nữ tử phía trước, Hồng Liên đi đến gần rồi nói : “ lần này là Điền đại tiểu thư, đợt này sắc long kia cho chúng ta thêm không ít tỷ muội”

“ Vừa là Ly Hận vừa là tiểu Ngôn trợ thủ đắc lực, quả là có bản lĩnh” Kỹ Yên Nhiên tán thưởng, sau đó châm chọc nam nhân mình : “ chàng nói, tiểu Thánh Vương có vui không? thuộc hạ đắc lực lại trở thành a di?”

Điền Ngôn tại Bách Việt chọn lấy trận doanh chính là đại trưởng công chúa, Tiểu Thánh Vương của Bách Việt, nhiều năm nay chứng tỏ năng lực không thấp rất được Thiên Ngôn tin tưởng.

“ Ha ha” Đế Thiên An cười qua loa, dời đi chủ đề : “ Ly Hận thật ra là Điền Mãnh, hắn phản bội Nông gia người, cũng đã hạ lệnh xuống tay với Thiên Ngôn”

“ Muốn để cho Bách Việt nội loạn, gan cũng lớn” Hồng Liên mặc dù biết nam nhân dời đi đề tài, bất quá cũng bị chủ đề này thu hút.

Chữ Thiên nhất đẳng sát thủ, tay cầm Việt vương kiếm thật sự cũng là nội gián cao tầng của La Võng chính là Điền Mãnh, y phản bội lại Nông Gia nương nhờ vào La Võng muốn mưu đoạt lấy Hiệp Khôi chức vị.

Nguyên tác trong, Điền Mãnh gặp gỡ Kinh Nghê nhìn trúng nàng một thân võ lực mà không để ý đã có nữ nhi, cùng với Kinh Nghê kết duyên phu thuê. Sau này Điền Mãnh sinh dị tâm, phản bội thê tử phản bội huynh đệ Nông Gia đầu nhập vào La Võng.

Điền Ngôn quyết đoán lợi dụng Điền Tứ mà ra tay giết Điền Mãnh, sau đó đem Ly Hận thân phận thừa kế. Khiến Nông Gia thương tổn ít nhất, tuy có Đế Thiên An nhúng tay song Điền Ngôn quỷ tích cũng không thay đổi.

Một nơi khác, Tứ Quý trấn, một gian nhà gỗ phía trước đã bị vây kín bởi Nông Gia đệ tử, bên trong này chính là đám người Chu Gia.

Hiện giờ đám người bọn họ có thể nói là trọng thương không thôi, khi mà cách đây không lâu Điền Trọng dẫn theo Á Nô, Cốt Yêu, Kim tiên sinh, Mai Tam Nương đuổi kịp đến cùng với Nông Gia đệ tử đem đám người này mài đến một thân trọng thương.

“ A Tứ, tên khốn Điền Hổ” Chu Gia tức giận lên tiếng, hắn thật không ngờ Điền Hổ lại lợi dụng Điền Tứ tham dự vào lần này.

“ Ta sẽ đi gặp” Điển Khánh nói xong, đẩy cửa bước ra bên ngoài một rìu ném mạnh về phía trước.

“ Nhị công tử cẩn thận” Mai Tam Nương hô lớn, lời còn chưa dứt đả thấy thân ảnh Điền Tứ to béo cục mịch nhảy lên, trên tay hai thanh kiếm đem chiếc rìu này bắt lấy xoay vòng một cái sau đó ném về Điển Khánh.

“ Ngươi là ai, dáng người còn cao to hơn cả ta. Mỗi ngày ngươi ăn mấy chén cơm thế” Điền Tứ béo ú thân hình hỏi thăm hắn, trên vai chiếc chong chóng xoay chuyển, ít ai ngờ được đệ nhất cao thủ của Nông Gia chính là thiếu niên béo ú này, hai thanh kiếm trên tay hắn cực kỳ nổi danh trong Kiếm Phổ do Phong Hồ Tử bài xếp.

Đứng thứ năm Can Tương Mạc Tà, do năm xưa hai đại sư Can Tương Mạc Tà sở tạo, vì đúc cặp thanh kiếm này hai người cũng kiệt lực mà chết. Là một cặp thư hùng song kiếm, hiếm ai có thể cùng lúc sở hữu được cùng lúc song kiếm này.

“ Nhị đương Gia,Cốt Yêu đã chết trong tay Điển Khánh, Á Nô cũng bị Điển Khánh làm trọng thương” Điền Trọng tiến đến báo cáo cho Điền Hổ.

“ Nhị công tử, ta đã từng bế ngươi lúc nhỏ” Điển Khánh lên tiếng nhìn về Điền Tứ nói,

Điền Tứ kinh ngạc,dò hỏi :“ Thiệt sao?”

“ Sư huynh, công tử vẩn còn là con nít, huynh đừng làm khó công tử” Mai Tam Nương hướng về Điển Khánh nhờ vả.

Điển Khánh cất lời : “ Tam Nương yên tâm, huynh tự có chừng mực”

“ Bảo bảo không phải con nít, bảo bảo muốn làm nam tử hán bảo vệ tỷ tỷ. Ai ăn hiếp tỷ tỷ bảo bảo nhất định sẽ không bỏ qua” Điền Tứ hay tay lắc mạnh, tức giận hô lên sau đó nhanh chóng lao đến Điển Khánh tấn công.

Hai cỗ thuộc tính khác xa kiếm khí tức tản phát, một đỏ bừng vô cùng, chí dương chí cương, lửa nóng vô song, một lam vận ba động, chí âm chí hàn, lạnh lẽo vô song.

Tương truyền, nước Ngô thời Xuân Thu biết tiếng rèn kiếm của Can Tương Mạc Tà, Ngô vương Hạp Lư ra lệnh cho hai vợ chồng rèn kiếm.

Thấy nung mãi trong lò bễ mà quặng sắt chưa nóng chảy để rèn kiếm, Can Tương sầu lo vô cùng: "Sắt không nung chảy giờ phải làm sao?"

Mạc Tà là Âu Dã Tử con gái từ cha mình cũng biết được phương pháp, ngày giao kiếm mỗi lúc một gần, Mạc Tà lấy thân đúc kiếm nhảy vào lò, quả nhiên quặng sắt chảy ra và cho ra đời hai thanh kiếm, hùng kiếm (kiếm đực) là Can Tương, thư kiếm (kiếm cái) là Mạc Tà nổi tiếng sắc bén.

Hiến kiếm thời điểm, hai tay cầm Can Tương Mạc Tà, Can Tương chém giết Sở vương, nhuộm dần vương hầu chi huyết, sau đó, Can Tương Mạc Tà xưng là thí quân chi kiếm, bị coi như không rõ, một mực thanh danh không hiển hách.

“ Keng keng keng keng”

Âm thanh chói tay kim loại vang lên, trong chớp mắt Điền Tứ trên tay song kiếm công kích lấy Điển Khánh, hoa lửa không ngừng bắn ra khi mũi kiếm vạch lên thân thể Điển Khánh.

"Sao ngươi còn cứng hơn đá nửa vậy" Điền Tứ thân ảnh bị đẩy lùi kinh ngạc nói, đây là hắn lần thứ nhất nhìn thấy Can Tương Mạc Tà bảo kiếm không đả thương được đồ vật.

"Bảo bảo giận." hai mắt đỏ bừng, tướng tài bảo kiếm phía trên toát ra hai loại kiếm khí, liền hướng về Điển Khánh phóng đi.

"Nhị công tử dùng song kiếm, một mình khai phát Địa Trạch trận pháp ngay cả Cao Tiệm Ly cũng thua, vậy mà không làm gì được Điển Khánh" Điền Trọng nhìn xem Điền Tứ song kiếm không ngừng tấn công Điển Khánh trên người, nhưng không làm gì được hắn.

Cách đây không lâu khi Huỳnh Hoặc Chi Thạch bị lấy đi, Điền Hổ liền sai phái Kim tiên sinh chặng đường Cao Tiệm Ly và Đại Thiết Chùy khi nhận được tin hai người này đến tìm gặp Điền Ngôn. Một mặt khác Điền Trọng đến giam lỏng Điền Ngôn còn dụ ra Điền Tứ để cho cao thủ đệ nhất Nông Gia tham dự vào trận tranh đoạt này.

Điền Tứ kiếm trong tay, cũng không phải cái gì phổ thông kiếm, là kiếm phổ trên bảng bài danh thứ năm danh kiếm a, song kiếm từ rèn đúc đến khi ra lò liền tự mang kiếm khí, lại thêm Can Tương Mạc Tà lấy thân khai kiếm có thể nói chính là hiếm có danh kiếm.

Chỉ bằng hắn một thân song kiếm lại có thể khởi động được Địa Trạch Thập Nhị Tứ trận pháp, một Đông Diệt một Hạ Chí. Đem hai người Đại Thiết Chùy và Cao Tiệm Ly không chấp nhận trợ giúp Điền Hổ đoạt lấy Hiệp Khôi trừ giết Chu Gia mà đả bại, đem hai người trọng thương rồi giao cho Điền Mật áp tải đến Viêm Đế mộ.

Theo thời gian trôi qua, tại Điền Tứ vô cùng thiếu kiên nhẫn thời điểm, hắn phát hiện kiếm của hắn rốt cuộc có thể làm bị thương Điển Khánh, một vệt máu xuất hiện tại Điển Khánh trên cánh tay.

"Ngươi không thể biến thành đá nửa rồi" Điền Tứ nhìn trên tay Can Tương đỏ thẩm máu tươi mừng rở nói, đôi mắt đột nhiên trở nên đỏ bừng kiếm khí mạnh mẽ xông ra, lao nhanh đến Điển Khánh song kiếm điên cuồng công kích.

Tiếng binh khí va chạm lẩn hoa lửa lần nữa vang lên, chỉ thấy một hồi chống cự song rìu trên tay Điển Khánh bị hất văng đi đồng thời trên người hắn cũng liên tục xuất hiện vết thương, ngay sau đó Điền Tứ trên tay Mạc Tà lạnh lùng xuyên thủng bụng hắn, kiếm khí nhập thể người Điền Tứ.

"Sư huynh." Mai Tam Nương nhìn thấy miệng phun máu tươi Điển Khánh, thê lương quát to một tiếng, liền bổ nhào vào Điển Khánh trên thân.

Nàng hiện tại không cách nào hiểu được rõ ràng là Điển Khánh tráo môn không có đánh trúng, làm sao ngạnh công bị phá rồi. Thế gian này người biết được tráo môn của Điển Khánh chỉ còn lại nàng mà thôi, tráo môn không phá ai cũng không thể giết được sư huynh của mình.

"Dì Ba, ngươi làm sao?" Điền Tứ nhìn thấy Mai Tam Nương thương tâm như vậy hoàn toàn không hiểu chuyện gì cả, nói : "Dì Ba, Bảo Bảo làm gì sai a, dì Ba?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK