Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng thời gian, Hàn quốc ngục thất.

« Xoẹt xoẹt xoẹt »

Vệ Trang cả người phủ lên một lớp áo đen, trên tay Sa Xỉ nhanh chóng kết liểu mấy tên binh lính canh giữ, trên tay một cây đuốc vứt xuống, tòa đại lao nhanh chóng cháy lên, môi có chút nhếch lên thân ảnh rời đi.

Phía trước Tượng Vương bị Vệ Trang đánh bại phía sau, liền bị quân sĩ Hàn quốc giam giữ ở Tân Trịnh thành ngục giam, càng là an bài binh sĩ Hàn quốc canh giữ. Bất quá đối với Vệ Trang mà nói, cướp ngục là một kiện không mấy khó khăn.

« Crac » âm thanh gãy xương vang lên, chỉ thấy tên binh lính mang chìa khóa canh giữ Tượng Vương, bị một tay của hắn chộp lấy cổ khi tên này sợ hãi tiến sát dựa vào buồng giam, cái tên này cách đây không lâu còn lấy đá chọi hắn.

Giờ đây phong thủy luân chuyển, rơi vào tay Tượng Vương, chỉ một cái bóp nhẹ hắn liền chết đi.

Tượng Vương ánh mắt sáng lên,lấy đi chìa khóa trên người tên lính này, nhanh chóng mở ra ngục giam, vết thương trên đầu gối của hắn do Vệ Trang gây ra đã được hồi phục.

Thả đi Tượng Vương chính là Vệ Trang muốn từ người này dẫn hắn đến địa phương của Thiên Trạch, bằng thực lực của hắn, Vệ Trang tự tin có thể đem Hồng Liên cứu ra.

Vệ Trang thông qua Tượng Vương một đường bám theo cũng đuổi đến được nơi ẩn nấp của Thiên Trạch. Song hắn không có thành công cứu đi Hồng Liên, bởi Hồng Liên đã không còn lại chổ cũ.

Hết thảy là do Đế Thiên An làm ra, sau khi hắn đến bí mật thông qua nhãn đồng của mình xóa đi ký ức, phàm là đám người có liên quan đến hắn đều không nhớ ra được.

Thiên Trạch từ đám thuộc hạ lẫn Hồng Liên khác thường liền có thể đoán ra được đã có người xâm nhập, nhưng đối phương lại không đem đi con tin, để cho hắn nghĩ đến một người chính là cửu đệ trở về từ cõi chết của hắn, hoặc thập đệ tài trí vô song kia.

“Như vậy là ý gì?” Vệ Trang mày chau lại, nhìn trên sống kiếm Sa Xỉ có đặt một cái bình nhỏ, hỏi lấy.

Hắn đuổi đến nơi này, phát hiện ra nhóm người Thiên Trạch đang rời đi, muốn đem Hồng Liên cản lại. Nhưng bị Thiên Trạch cản lại, lại cân nhắc nặng nhẹ hắn cũng không có ra tay, đang tính trở về liền thấy y ném vho mình một vật.

Thiên Trạch nhàn nhạt nói :“ Cái bẫy tuy là hơi cũ, nhưng vẫn đủ để trí mạng. Ta đã không giết ngươi, thì sẽ không để cho ngươi tay không mà trở về”

Vệ Trang đại não suy ngẫm, phân tích một hai, bây giờ Hồng Liên bị đưa đi, ở nơi này trừ Thiên Trạch ra còn có Khu Thi Ma, Xảo Tượng, Tượng Vương. Hắn muốn một đánh bốn còn chưa chắc có thể toàn thân trở ra.

Vệ Trang đem bình nhỏ thu lấy, trường kiếm vào bao liền rời đi.

“ Đi thôi” Thiên Trạch nhìn Vệ Trang rời đi, liền xoay người bước đi.

Căn cứ đã bị lộ, Vệ Trang có thể tìm đến người khác cũng có thể tìm được, cho nên Thiên Trạch liền mang theo đám người chuyển đến một căn cứ khác.

Nhiều năm qua vì trà trộn cứu ra hắn mà thuộc hạ của hắn phí tâm không ít. Các cứ điểm bí mật khó người phát hiện chính là để chờ cho một ngày này.

Tân Trịnh một nơi, hoàng cung trên cổng thành, Tứ công tử Hàn Vũ cùng đại tướng quân Cơ Vô Dạ, đứng tại trên cổng thành , nhìn qua ngoài thành phương hướng, lẫn nhau tại trò chuyện.

“ Nghĩa tử của ta, Thiên Thừa, dường như đã nảy sinh xung đột với người của tướng quân vào lúc giải cứu thái tử” Hàn Vũ từ tốn nói.

Cơ Vô Dạ đáp : “ Mặc Nha là vì an nguy của thái tử”

“ Xem ra là một hồi hiểu lầm” Hàn Vũ cười nói : “ binh vô thường thế, tướng quân, quả thực không thể lơ là”

“ Thái tử an nguy, ta ắt sẽ bảo vệ” Cơ Vô Dạ đáp

Hàn Vũ lại nói : “Tướng quân có từng nghĩ sẽ biến hóa theo hướng địch không?”

“Ta thì không nhìn ra có gì biến hóa cả” Cơ Vô Dạ hai tay ôm một cái, cười lạnh nói.

“ Vụ của Hồng Liên lẽ nào không phải biến hóa?” Hàn Vũ lạnh giọng nói : “ Ta không rõ nghịch tặc Thiên Trạch có ý đồ hay không? Nhưng tai nạn này quả thực đã gây cho cục diện một sự biến đổi to lớn. Công chúa điện hạ ngang tàng bướng bỉnh của chúng ta là viên ngọc quý trong tay phụ vương.”

Ngừng một chút, Hàn Vũ xoay người bước đi, vừa đi vừa nói : “ thời gian như thoi đưa, bất giác cô ta đã trưởng thành, đến tuổi phải lấy chồng rồi”

Nhìn Hàn Vũ không có trực tiếp nói thẳng, trước khi rời đi mà là nhấc lên Hồng Liên công chúa hôn sự. Cơ Vô Dạ ở lại không ngừng suy tư, dụng ý của Hàn Vũ thật sự muốn ám chỉ cho hắn.

Nhưng chỉ cần thái tử Hàn Cảnh không sao cả, thì mối hôn sự của Hồng Liên cũng không cần Hàn Vũ, hắn cũng có thể từ thái tử Hàn Cảnh đạt được. Mà cùng Hàn Vũ hợp tác dĩ nhiên sẽ không có chổ tốt nhiều bằng hắn ủng hộ trợ giúp thái tử Hàn

Lại nói Vệ Trang từ chổ Thiên Trạch rời đi, một đường trở về Tử Lan Hiên, khi đến nơi sắc trời cũng đã chuyển đổi, đêm tối nhường chổ cho ban ngày. Chờ đám người Hàn Phi đến tụ tập, hắn cũng đem chuyện với Thiên Trạch nói ra.

“Trong một vụ giao dịch không công bằng, người nắm được nhiều vốn liếng hơn. Lại quyết định trao đổi vốn liếng với đối thủ” Vệ Trang đưa ra nghi vấn của mình, Thiên Trạch rõ ràng chiếm ưu thế lại đồng ý đưa ra giao dịch, nói rõ hắn có chỗ bị kẻ khác nắm thóp, mới đưa ra hạ sách này.

Hàn Phi quỳ ngồi một bên, tay cầm lấy bịnh nhỏ, một mắt nhìn ngắm thật kỹ, sau đó đem lên mủi ngửi lấy, rồi đưa cho bên cạnh Tử Nữ xem, nói : “ vậy thì thứ mà hắn muốn có được, nhất định phải đáng quý hơn thứ hắn đang nắm”

“ Xem ra đây là một chiếc bình rất đặc biệc” Tử Nữ quan sát một hồi, đặt lại bình nhỏ xuống bàn.

“ Nhìn thì giống bình thuốc, nhưng chất liệu thì là đất thó chuyên được dùng để cống cho vương thất” Hàn Phi một bên phân tích : “ Tử Nữ cô nương từng suy đoán, Thiên Trạch bị một thứ gì đó khống chế. Mà đây....”

Tử Nữ tiếp lời : “ Có lẽ chính là mấu chốt để Thiên Trạch rũ bỏ gông xiềng”

Chiếc bình đã ở trên tay Trương Lương, vào tay hắn quan sát, hắn phát hiện ra được khác thường, đem chiếc bình ra ánh sáng, nói : “ Hàn huynh nhìn xem”

Hàn Phi mày chau lại, nhìn về chiếc bình phương vị, ở gần đáy thấy được trên đó chạm trổ tựa như hai con rắn lớn, uốn lượn đan xen vào nhau, quan sát thật kỹ hắn nói : “ đây là Đằng Xà”

Trương Lương tiếp lời : “ tương truyền Đằng Xà là con quái thú có cánh, một nữa là rồng một nữa là rắn. Bay lượn giữa làn khói mịt mùng trong biển lửa, thao túng ác mộng của loài người”

Nghe xong, Hàn Phi nói : “ Đằng Xà thao túng ác mộng, nhưng lại ký sinh ở nơi sâu thẳm trong màn đêm. Mối tương quan lý thú”

Vệ Trang giờ phút này trong đầu lại nhớ lại lời cảnh báo của Mặc Nha trước kia, tại Độc Hạt Môn tên kia từng ám chỉ qua ác mộng.

Trương Lương chậm rãi nói : “ Bình này điêu khắc tinh tế, chắc chắn phải từ tay thợ thủ công thượng đẳng. Đường vân kỷ nghệ thuộc về Bách Việt, điều này khiến ta nhớ ra Hỏa Vũ sơn trang nổi tiếng về thạch liệu, tay nghề. Những thợ thủ công hàng đầu Bách Việtđều tụ tập ở nơi này. Song Bách Việt không thiếu các xưởng thủ công như Hỏa Vũ sơn trang, các thợ được đào tạo lại càng không ít.”

“ Nếu như vậy, chi bằng để Lộng Ngọc điều tra” Tử Nữ nói.

Chiếc bình này có liên quan đến Bách Việt, mà trong Lưu Sa chỉ có Lộng Ngọc là có liên can đến Bách Việt nhiều nhất, cũng là người có thể từ Dược Thiên Sầu cùng Phượng Vô Song tìm hiểu thông tin.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK