Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian lại qua thêm hai mươi ngày.

Như mọi đêm Tử Lan Hiên đại môn mở rộng chào đón khách nhân của mình, ở cổng lớn đã có sẵn hai cái chiêu bài nữ tử, dáng ngươi thon thả đẩy đà tư sắc một bộ.

Giống như những đêm trước khách nhân vẫn có nhưng là không như trước kia đắt đỏ, bởi vì các tuyến đường đều có trọng binh tuần tra, gần đây Cơ Vô Dạ thanh trừng không ít thế lực để cho nhiều kẻ phải thu liễm.

Lúc này, một khung xe ngựa dừng lại trước cổng, khung xe ngựa được làm bằng gổ đỏ thượng hạng, rèm vải che cũng là đắt đỏ, đến ngay cả xa phu điều khiển cũng ăn mặc vải lụa, nhìn sơ qua đã biết không phú thì quý.

Xa phu nhảy xuống đất cung kính gọi chủ nhân đi ra.

Rèm vải vén lên một cái bạm vở khá oai nam tử đi xuống, y có một trương mặt vuông cùng râu quai nón, mặc lấy một bộ làm bằng tơ lụa thượng hàng, phần trên là xanh dương lấy viền vàng phối sức, dưới thì ngâm đà.

“ Là Lưu Ý đại nhân” hai cái chiêu bài nữ nhận ra xe ngựa xa phu người, thầm nói.

Tại Tân Trịnh này Lưu Ý địa vị cũng không nhỏ, giữ Tả Tư Mã chức trông coi việc quân sự của Hàn quốc.

Năm xưa Bách Việt nội loạn, Lưu Ý cùng với Lý Khai là hai tướng đi theo thống soái Bạch Diệc Phi chinh phạt Bách Việt, sau này chiến thắng trở về trở thành quyền cao chức trọng trong triều.

Nhưng theo 30 vạn quân lương mất đi, hắn gần đây hắn cũng không yên ổn, bởi hắn là phe cánh của Cơ Vô Dạ, cấp trên không vui trong việc chưa tìm ra quốc khố cùng kẻ trộm hắn có thể thoải mái được ư?

Tính đến nay đã một tháng trôi qua mà quốc khố vẫn chưa tìm ra được, Cơ Vô Dạ vì kiếm chiến tích mà giết hại không ít thế lực cùng vơ vét tài bảo lấp liếm, đầu sỏ chưa tra lùng được lại bị Trương Khai Địa lấy cớ hoạch tội không ít, bản thân hắn cũng có liên đới khi có thủ hạ chết trận khi cướp bóc, lại thêm trên triều trở về cùng với phu nhân gây gỗ, tràn đầy phiền muộn cùng tức giận hắn liền đi đến nơi phong nguyệt này.

Cũng không phải là lần đầu tiên Lưu Ý đến Tử Lan Hiên, hắn cũng được tính là một cái khách quen của nơi này, tuy không thường xuyên nhưng cũng hay đến.

“ Mời đại nhân vào trong ạ!” hai cái chiêu bài nữ nhân nhìn thấy người niềm nở lấy lòng mời chào.

Lưu Ý không đáp để mặc cho nữ tử dẫn đường đi vào bên trong.

Tử Lan Hiên bên trong cũng là cực kỳ trống trải, là một đại sảnh rộng lớn.

Bốn phía điêu lan ngọc thế, đèn đuốc sáng trưng, đủ loại xa hoa vật phẩm trang sức làm cho toàn bộ đại sảnh cũng là rất có phong cách.

Tại cái này hình vành khuyên đại sảnh bốn phía, có mấy cái thang lầu thông hướng trên lầu, mà tại nơi thang lầu màu son thỉnh thoảng xuất hiện một số nữ tử xinh đẹp cùng nam tử đến mua vui tình tứ.

Một cái bồn nước tinh xảo chiếm giữ đại sảnh, bên trên có hoa thơm dị thảo còn có nước chảy, hết sức ưu nhã xinh đẹp, có thể ngồi trên cái bệ đá quan sát cảnh đẹp, hay cùng với mỹ nhân trò chuyện.

Theo Lưu Ý đi vào dẫn đến không ít người chú ý, bất quá Lưu Ý kẻ này cũng không phải dể chọc lại là quan lớn trong triều, nhiều kẻ vội thu hồi ánh mắt, tận lực không cùng y tiếp xúc.

Rõ ràng ai cũng thấy được Lưu đại nhân đang không vui, mà đang không vui còn muốn nhảy vào để y xả giận ư?

Lưu Ý đi qua bệ nước, thẳng về một cái cầu thang đỏ thẫm gỗ lót thảm lụa, từng bước thẳng hướng lên lầu hai, rồi được dẫn vào một cái gian phòng.

Rất nhanh rượu ngon ẩm thực cũng được dọn lên, cả nữ tử tiếp chuyện đều có.

Lưu Ý là cái háo sắc người, lại thêm mấy cái nữ tử bên cạnh chiều chuộng biết lấy lòng nam nhân, rất nhanh hắn phiền muộn cũng vơi bớt đi theo từng cốc rượu uống vào, hoặc là được mỹ nhân tiếp chuyện dẫn dắt đi.

Cửa lại mở ra đi vào là một cái thiếu nữ mười tám mười chín, hai tay ôm một thanh cầm, dung mạo cho người nhìn tựa như giọt sương thanh thuần.

“ Nô tỳ Hồng Du tham kiến đại nhân” Hồng Du ôm cầm cúi đầu thi lễ.

Lưu Ý nhìn nàng ta một chút, cau mày, hắn rõ ràng Tử Lan Hiên còn có một cái cầm cơ lợi hại.

Bên cạnh Thải Điệp nói vào : “ Đại nhân, Hồng Du tại chổ chúng thiếp cầm nghệ cũng tốt lắm, hay là để muội ấy gãy thử, nếu như người không thích lại đổi một cái”

Lưu Ý nghe gật đầu : “ vậy đàn đi”

“ Vâng ạ!” Hồng Du khẽ thi lễ sau đó đi vào bên trong, đặt cầm trên bàn sập sau đó chậm gãy đàn.

Tiếng đàn du dương phát ra, theo đó mấy cái vũ cơ cũng chậm huy vũ.

“ Đại nhân dạo gần đây công sự bận rộn, Thải Điệp gần đây cũng nhớ mong ngài thật nhiều, một chung này mời đại nhân” Thải Điệp lựa lời mà nói lại rót một chung rượu cho Lưu Ý.

Lưu Ý gật nhẹ đầu đem chung rượu tiếp uống.

Bên cạnh Ngọc Lan lại giúp hắn gắm lấy đồ nhắm thức ăn.

Rất nhanh tiếng đàn, vũ cơ, hương rượu cùng mỹ thực hòa lẫn với nhau.

Thời gian qua đi Lưu Ý cũng không còn như lúc ban đầu tỉnh táo, rượu càng nhiều hắn cũng bắt đầu say khướt.

Cầm cũng đã dừng, cầm cơ cùng vũ cơ đang đợi Lưu Ý lời có tiếp tục hay không.

Đột ngột, một đạo tiếng đàn trầm ấm du dương từ một nơi lan ra, theo thanh âm có thể biết cách gian phòng Lưu Ý cũng không xa.

Lưu Ý đang cùng hai nữ vui đùa chợt an lặng nghe, nghe say sưa.

Chợt hắn hỏi : “ ai đàn khúc cầm này?”

“ Là Lộng Ngọc muội muội” hai nữ bên cạnh thành thật đáp

Lưu Ý mệnh lệnh: “ gọi nàng ta đến đây”

Ở bên trái tiếp chuyện Thải Điệp kiều mị lấy lòng : “ đại nhân! hôm nay có vị khách quý muốn nghe Lộng Ngọc gãy đàn, hiện giờ còn chưa thể đi ra được”

“ Đại nhân! đợi Lộng Ngọc tỷ tỷ đánh đàn xong, chúng ta liền thông tri cho ngài được hay không? Vị khách kia chúng ta cũng không chọc được” Bên cạnh Ngọc Lan tiếp lời vào.

Lưu Ý cau mày lớn tiếng : “ khách quý! Ta không lẽ không phải khách quý”

“ Ngài tất nhiên là khách quý rồi, nhưng mà vị kia thân phận chúng tôi đắc tội không nổi à” Thải Điệp kiều mị nói.

Lưu Ý bất mãn nhưng càng tò mò : “ là kẻ nào?”

“ Là Cửu công tử” Ngọc Lan nói.

“ Hàn Phi!” Lưu Ý thốt lên, sau đó cầm chung rượu uống một ngụm, tức giận đặt chung rượu xuống.

Hắn mặc dù là Tả Tư Mã chức quan không nhỏ, nhưng Hàn Phi lại là Hàn vương con trai thứ chín, thân phận cao quý hơn hắn rất nhiều.

Mặc dù không có nhân mạch thế lực gì ở Hàn quốc, khi nhiều năm cầu học ở Tang Hải mới về, nhưng trước khi tên hung phạm cộm cán hiện thân ở Tân Trịnh, Hàn Phi từngdồn đại tướng quân Cơ Vô Dạ vào chổ chết, Lưu Ý là phe cánh của Dạ Mộ hiển nhiên đối với Hàn Phi không thuận mắt.

Nhưng Hàn Phi đã chọn trước người, hắn cũng không biết tốt xấu cưỡng đoạt được.

Lưu Ý không tiếp tục nói, lại nghe khúc đàn vang lên.

Thời gian lặng yên qua đi, đám nữ trong phòng thấy Lưu Ý không để ý gì cũng tận lực không phá hư hắn tâm tình.

Cho đến khi cầm dứt Lưu Ý lại phát tính tình, tựa như một đầu sói bị thương : “ gọi Lộng Ngọc đến đây cho ta”

“ Đại nhân! Lộng Ngọc còn đang tiếp kiến cửu công tử!” Thải Điệp lựa lời mà nói.

Ngọc Lan tiếp vào : “ nếu đại nhân không thích, chi bằng đổi một cái khác cho người”

“ Mau đưa người ra đây cho ta! Mau!”

Lưu Ý không một chút để ý, có lẽ do rượu chứng phát tác hắn thô bạo đem hai nữ đẩy ra, lại quát lớn.

“Nếu không ta sẽ làm cho các ngươi đẹp mặt đó.”

“Các ngươi có biết ta là ai không?”

“Ta là Tả Tư Mã, kẻ nào dám chọc ta...”

Trong lúc Lưu Ý thô bạo ép người, hắn không hề hay biết hắn đã lọt vào tầm mắt một cái người, mà y là kẻ trong thành Tân Trịnh đều không nguyện ý chào đón y.

Y đại biểu cho hổn loạn cùng sát lục, là tai ương của Hàn quốc, cũng là nguồn cơn mà Tân Trịnh xảy ra tình trạng hiện giờ.

Bách Việt Thiên Trạch.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK