Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đế Thiên An đem y phục trên người nhanh nhẹn thoát sạch sẻ, nhìn về phía trước chỉ còn chiếc yếm hồng che lấy đôi bồng đảo to lớn hai chiếc hạt đậu ẩn hiện phía sau, còn bên dưới đôi chân dài thon thả đang khép chặt, cô bé bên dưới hiện ra.

Cười nói : “ Thẹn thùng gì, giữa chúng ta đều không phải thấy hết rồi sao, lần trước nàng còn vuốt ve nó thật nhiều đây”

“ Không cho nói” Lý Hàn Y mặt đỏ bừng xấu hổ khi nhớ về lần trước nàng phóng túng, cùng hắn điên cuồng hoan ái, thân ảnh khẽ run lên khi da thịt hai người tiếp xúc hiện giờ nàng biết mình cũng không chạy thoát rồi.

Hơn nữa đây cũng không phải lần đầu, đem hai tay đẩy hắn xoay người lên : “ Ta, ta, muốn ở trên”

“ Được” Đế Thiên An cười tà đem tay hướng về đôi bồng đảo sờ nắn lấy, sau đó đón nhận cặp môi anh đào kia càng ngày đến gần.

Một hồi ẩm ướt tê dại hôn, hai người lần nữa tách ra, Lý Hàn Y ánh mắt có chút quang mang, nỉ non nói : “ ta còn trẻ từng gặp một đạo sĩ hắn một kiếm để cho phương tâm ta mê hoặc, cứ tưởng không một ai có thể thay thế hắn, ai ngờ trái tim bất giác có người lẻn vào.”

“ Ha ha” Đế Thiên An cười lên hai tiếng cánh tay vươn ra đem lưng nàng ôm lấy kéo xuống vuốt ve nói : “ Ai bảo nàng xinh đẹp như vậy, để cho ta cũng không nhịn được đây?”

“ Nhân Tính là tên khốn kiếp, bỉ ổi hạ lưu dùng phương thức hèn hạ như vậy đạt được ta, ta cứ tưởng ngươi chỉ đạt được thân thể ta thôi nhưng nào có biết tâm tư từng bước từng bước lấy đi rồi” Lý Hàn Y nỉ non nói , mặt hồng thấu lên thân hình khẽ run khi cảm nhận bụng mình là nóng như lửa cứng rắn môt thứ đang ép chặt, đem đầu ngẩng dậy hôn xuống môi hắn một hồi lại tách ra.

“Người biết không, khi người đuổi đến Lạc Lôi Sơn trong lòng ta rất mừng, rồi Triệu Ngọc Chân hạ sơn để ta trong lòng như ma loạn không biết phải chọn lựa như thế nào. Ngươi một kiếm vì ta đở lấy, khiến ta rất cảm động cuối cùng như ngươi nói đúng, ta là nữ nhân của người. Có điều bây giờ ta lại loạn, ta...”

Đế Thiên An chặn lại môi nàng, cười nói : “ Nhân Tính, Ma Tính, Thần Tính đều là ta cả, nàng bây giờ chỉ biết đêm xuân cũng gần hết rồi”

Lý Hàn Y xẩu hổ , nhìn nam tử tuấn lãng thần tiên này, từng ngón tay chủ động sờ soạn da thịt lẫn từng cơ múi trên người hắn, ngạo kiều nói: “ Ngươi thân thể không tệ, Lý Hàn Y ta ưa thích ”

Nói xong liền đặt môi xuống môi hắn đầu lưỡi vươn ra, lần này nàng chính là muốn chủ động lấy.Từ khi hắn đoạt đi tấm thân của nàng, nàng đả biết giữa mình với Triệu Ngọc Chân cũng đả không còn quay đầu lại được nữa, nàng ba lần lên núi Thanh Thành chờ đợi hắn mười mấy năm, thanh xuân cũng dần qua đi.

Cuộc đời nữ tử có bao nhiêu lần mười lăm năm đây, Đế Thiên An xuất hiện phá vở đi băng sơn ngàn năm của nàng. Nhất là khi thân phận của hắn hé lộ ra, một người như thần tiên không ăn khói sương nhân gian. Lại vì nàng bỏ xuống cao ngạo của mình đây, bất cứ một thứ gì hắn đều bỏ xa Triệu Ngọc Chân, nàng cao ngạo đả Triệu Ngọc Chân không cần nàng vì sao nàng lại sở cầu hắn đây.

“ Ahhh” Lý Hàn Y rên lên một tiếng thân thể có phần run lên, khóe mắt ngấn nước ra khi mà bên dưới cô bé bên dưới đả ngặm chặt tiểu huynh đệ của hắn vào trong, hơi thở có phần phập phồng xuân tình rạo rực, thân hình cương lên khi mà hạt đậu một bên ngực của mình bị hắn hôn lấy, đem tay quàng lấy cổ hắn ánh mắt mông lung lên.

Lý Hàn Y trong đầu hư ảnh một đạo sĩ cũng dần nhanh chóng mơ hồ lên, thân hình không tự chủ bắt đầu di chuyển.

Trong đêm tối tại chốn hoang sơn dả lĩnh này, lấy thiên địa làm giường không có Tuyết Nguyệt Kiếm Tiên cũng chẳng có vô song Đế Thiên An, chỉ có đơn thuần một đôi tình lử ân ái mà thôi, hai thân hình xích lỏa như thú hoang bỏ đói hòa quyền vào nhau, chẳng mấy chốc tiếng rên rỉ thở dốc của đôi nam nữ vang vọng khắp nơi.

Ngày hôm sau.

“ Ngô” Lý Hàn Y chậm rãi mở ra đôi mắt, một mùi thơm nồng nàn truyền vào mũi nàng, mùi hương khiến cho nàng tỉnh dậy, đập vào mắt nàng là rất nhiều thức ăn bốc lên mùi thơm dụ hoặc ở một đoạn xa nàng.

Ánh mắt lại di chuyển nhìn qua thấy được một thân ảnh nam tử, thân trần xích lỏa, nàng có thể thấy được long ảnh kỳ dị tím vàng in trên tấm lưng, chiếc quần dài như các cao tăng Tây Vực, ánh mắt trở nên nhu hòa khóe miệng nhích lên nụ cười vui vẻ, lòng tràn đầy thỏa mãn.

Thân phận cao quý như hắn lại vì nàng xuống bếp nấu ăn. Với nàng mà nói những hành động nhỏ nhặt như vậy, cũng làm cho nàng hạnh phúc. Nhưng rất nhanh cả gương mặt nàng như trái táo chín đỏ ửng, khi những ký ức đêm qua bắt đầu đổ về đại não.

“ Trời ạ, thật xấu hổ” Lý Hàn Y thầm hô lên, bây giờ chỉ muốn kiếm một chổ trốn đi không muốn cùng nam tử này gặp.

“ Nàng tỉnh rồi” Bên tai nghe được thanh âm, khiến cho Lý Hàn Y bối rối, ngượng ngùng đứng dậy, trên người mình đả thay đổi, không cần đoán nàng cũng biết là ai giúp mình mặc lên.

“ Đây là nước súc miệng, nàng dùng lấy, bữa sáng đả chuẩn bị, bảo bối một đêm vất vả, cần tẩm bổ”

Lý Hàn Y lại nghe hắn nói, đầu cuối xuống ngượng ngùng vô cùng, quan hệ đả xác lập mấy từ thân mật trước kia nàng nghe được là muốn rút kiếm chém, nhưng bây giờ lại để cho nàng vui vẻ xen lẫn xấu hổ, nhỏ giọng nói : “ cảm tạ”

Nhìn Đế Thiên An đi đến gần mình đem tay vươn ra, đôi mắt như tinh tú sao trời phát sáng, nụ cười hắn lại khiến cho nàng say mê, nhất là cái thân hình cường tráng kia, nhất thời làm cho nàng nhớ lại ký ức đêm qua. Mơ mơ hồ hồ đem tay đặt lên bàn tay hắn, để cho hắn dìu đứng dậy.

Cho đến khi ngồi vào bên trong bàn ăn Lý Hàn Y mới tỉnh hồn lại, nhịn không được dò hỏi đôi mắt rực rở kia, nàng còn nhớ tối qua chính đôi mắt này xạ quang khiến cho nhóm người Tề Thiên Trần bất tỉnh hôn mê đi: “ đôi mắt kia...”

Đế Thiên An cười nói : “ Ta gọi nó là Tenseigan, có thể diệt thế và cứu thế năng lực, có rất nhiều quyền năng chẳng hạn như ta có thể triệu hoán một quả vẫn thạch thiên ngoại đập nát đại địa, hay chém đứt mặt trăng, rất nhiều thứ uy lực song bây giờ chỉ có thể dùng một ít mà thôi”

Lý Hàn Y cũng không có quá nhiều rung động nữa, bởi vì cái thân phận của Đế Thiên An đả đủ để cho nàng thừa nhận hết thảy, tay đem bình thủy tinh mở ra uống lấy một ngụm nước, đầu lưỡi khá cay cay để cho nàng nhịn không được lại phun ra một bên.

“ Đừng, để...để... Hàn Y” Lý Hàn Y ngượng ngùng khi thấy hắn đem khăn giúp mình lau miệng.

“ Nàng cứ tự nhiên là được, hơn nữa muốn nhìn thì nhìn, muốn sờ thì sợ, ta bây giờ là nam nhân của nàng” Đế Thiên An cười nói

Lý Hàn Y mặt đỏ bừng lên, đả không còn như tảng băng ngàn năm lạnh giá, mà chẳng khác nào các cô nương thiếu nữ đối với tình lang âu yếm cả, bên tai lại nghe y khen : “ Hàn Y thật xinh đẹp, nhất là xấu hổ cũng khiến cho ta lại xao động”

Lý Hàn Y nghe được trong lòng như mật ngọt, lại nói : “ Chỉ giỏi ngon ngọt, chả trách Tư Không Thiên Lạc, Diệp Nhược Y đều bị mê mẩn đúng rồi còn mỹ nữ Lạc Hà tiên tử, cùng Vụ Vũ Hiên cô nương”

Đế Thiên An tiếp tục dổ ngon dỗ ngọt : “ Bọn họ làm sao bằng được tiểu tiên nữ của ta chứ, Lý Hàn Y nàng là độc nhất trong tim ta đây”

Lý Hàn Y nghe được lại càng khai tâm, hiện giờ nàng với Đế Thiên An quan hệ đả xoay chuyển so với trước kia là một trời một vực. Tim lại đập nhanh lên khi bị hắn kéo vào lòng, nói : “ đừng, ta tự ăn được”

Đế Thiên An bơ đi, tiếp tục gắp đồ ăn lên miệng nàng, nói : “ còn thẹn thùng, Hàn Y nàng da mặt thật mỏng, ta có nên bạch nhật tuyên dâm để cho lá gan nàng lớn hơn không?”

“ Ngươi...không được...a” Lý Hàn Y nghe xong thẹn thùng thốt lên, miệng há ra đả bị hắn đem thức ăn uy vào miệng mình, rồi nhai nuốt xuống.

“ Đến há miệng, đây là ta đặc biệc chuẩn bị tẩm bổ cho nàng đấy”

Lý Hàn Y nghe hai tử tầm bổ nhấn manh, làm cho nàng lại xuân tâm dập dờn, bây giờ nào có là tính khí táo bạo Lý Hàn Y cơ chứ, miệng nhỏ lại mở ra hưởng thụ tình lang gắp cho thức ăn.

“ Như thế thật tốt” Lý Hàn Y trong đầu thầm hô lên, cả người dựa vào lòng hắn, lại nhìn hắn tuấn lãng dung mạo, hỏi : “ thương thế của ...”

Đế Thiên An nghe được nàng ngập ngừng còn chưa thích ứng được xưng hô như thế nào cho phù hợp, cười nói : “ nàng muốn gọi như thế nào cũng được, về phần thương thế của ta cũng đang dần hồi phục, song tu với nàng giúp ta hồi phục nhanh hơn, chỉ cần nhiều một chút,, hắc hắc”

Lý Hàn Y xấu hổ nói : “ bại hoại, không đứng đắn”

Đế Thiên An tay nâng lên cốc nhỏ, rồi nói : “ gì mà bại hoại, nam nhân cùng nữ nhân của mình hoan ái là thiên kinh địa nghĩa à”

Lý Hàn Y không muốn nhắc đến chủ đề khiến nàng xấu hổ này, đại não luân chuyển kiếm muốn kiếm chủ đề dời đi, một hồi lại nói : “ lần này Ám Hà và Đường môn bắt tay nhau, chỉ e Anh Hùng Yến không ổn”

Đế Thiên An gật đầu, nói : “ chín phần Anh Hùng Yến người tham dự sẻ gặp nạn, đám không biết sống chết này dám vây giết nàng, yên tâm bảo bối ta nhất định sẻ vì nàng trút giận”

Lý Hàn Y trong lòng vui vẻ, đồng thời cũng sầu lo lên, chiến lực của tên này chính là thiên hạ vô song rồi, nàng sợ hắn vì nàng trút giận nhấc lên tinh phong huyết vũ, thương sinh đồ thán à.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK