Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thì ra Diệp Thần mượn nữ tử kia làm che mắt, hắn biết mình hiện giờ không phải là đối thủ của Đạo Thánh cho nên quyết đoán chạy nhanh nhất có thể, không chỉ một kiếm bổ ra mà trong người lấy ra một quả cẩu nhỏ ném, bạo tạc một tiếng khói mù bạo phát che đậy hắn hành tung.

“ Coi như ngươi chạy nhanh” Thiên Trạch không có truy cứu bởi hiện giờ nữ tử trong người hắn khó chơi, theo hắn ôm vào người tứ chi như bạch tuộc ôm lấy, thậm chí miệng cũng hướng hắn cổ hắn hôn lấy.

Thiên Trạch thu lại luyện khí đại kiếm, sau đó đến dùng thần lực đọc lấy hắn ký ức, đợi rà soát xong thông tin hữu ích.

“ Khổng Tước phi tử! Lãnh Huyết phi tử! Mai Ngâm Tuyết”

Mai Ngâm Tuyết là cái trên giang hồ cực kỳ nổi danh nhân vật.

Năm mười bốn tuổi đã bước chân vào chốn giang hồ, nàng lấy mỹ mạo kinh diễm thiên hạ, được xưng là Khổng Tước Phi Tử.

Qua đi 10 năm nàng so với trước càng mỹ mạo càng nổi tiếng, thậm chí vì mỹ mạo của Mai Ngâm Tuyết mà rất nhiều người đàn ông đổ máu, chỉ vì mỹ nhân đã tặng cho họ một ánh mắt hay một nụ cười. Lại thêm thủ đoạn lãnh khốc vô tình, nên bị người giang hồ quan lấy Lãnh Huyết Phi Tử chi danh.

Cho tới nay chết vào Mai Ngâm Tuyết trong tay cao thủ không dưới hơn hai mươi người, còn lại bừa bãi vô danh hạng người, kia càng là không thể số kế.

“Cho ta! Ân! Cho ta” Mai Ngâm Tuyết thần trí đã không còn giữ được chỉ có thuần túy dục vọng, đôi tay không ngừng du tẩu trên cơ thể Thiên Trạch, cơ thể cũng cọ xát lên không ngừng.

Nàng vốn đã xinh đẹp, giờ này động tình kiểu diễm vô cùng. Đồng thời cũng trái ngược vô cùng, trước kia bộ dạng lãnh khốc như vạn năm hàn băng không tan nhưng hiện giờ như liệt hỏa bùng cháy, phong tình mười phần.

Thiên Trạch đối với việc này không phản đối, bên cạnh nữ tử như thế xinh đẹp lại động tình cầu hoan, hắn phương diện kia cũng bình thường, đã nữ nhân chủ động hắn cũng tận tình hưởng ứng.

“ Diệp Thần ơi Diệp Thần, ngươi tính toán cho lắm vào, cuối cùng lại để bông hoa kiều diễm này cho ta” Thiên Trạch cười nói, hai tay không thành thật đem y phục trên người cùng Mai Ngâm Tuyết thoát đi.

Diệp Thần mưu tính kế hoạch muốn hưởng dụng Mai Ngâm Tuyết bày kế cơ hồ không lọt kẻ hở, thậm chí thành công đả ở ngay tầm tay.

Vì hưởng dụng Mai Ngâm Tuyết cùng che dấu bí mật hắn đem đồng bạn còn lại của mình là Tiêu Tương Đao Trần Lập, nhân lúc y không phòng bị mà giết. Xuân dược đã khiến Mai Ngâm Tuyết không thể phản kháng, song lại làm áo cưới cho người khác.

Mà hắn hiện giờ chỉ có thể nhanh nhất có thể đào vong, cùng nhanh nhất thời gian bổ lại lổ hổng cho mình, nghĩ đến miếng ăn đã đến miệng còn bị đoạt Diệp Thần làm sao không giận không tức : “chết tiệc! Đạo Thánh”

Khinh thân mà đi Diệp Thần không dám ở lại nơi này dài lâu, bởi hắn biết nếu kẻ kia mà tìm đến mạng hắn xong rồi, tuy ấm ức khi Mai Ngâm Tuyết kế hoạch thành bong bóng vở nát song giữ mạng vẫn hơn.

“ Đã vậy! Đạo Thánh ngươi chớ có trách ta ác độc” Diệp Thần hung hăn nói, ánh mắt hiện lên vẻ tàn nhẫn.

Sự tình bại lộ, may mắn là Đạo Thánh thanh danh không tốt, nếu hắn giữ mạng được lại tản ra lời đồn.Thử hỏi một kẻ trộm cướp là tội phạm truy nã ba nước cùng một kẻ có danh hiệp ngĩa, thế nhân sẽ tin ai đây?

Tuy Đạo Thánh cường đại đáng sợ nhưng hắn không phải vô địch, thế nhân còn không ít kẻ mạnh, trong đó Diệp gia lại có một cái đủ sức đối phó với hắn, mà người này lại chính là đường tỷ của hắn Đơn Phụng Diệp Thu Bạch.

“Soạt!!”

Thiên Trạch mang Mai Ngâm Tuyết ngự kiếm dời đi, hắn tạm kiếm một chổ an toàn, sau đó bố trí cảnh giới, liền chọn một cái vùng đất thoáng đãng mà dừng chân.

Tiếp đến chính là từ Tử Long Giới Chỉ lấy ra đồ dùng, vải chăn giường chiếu, rồi đem công việc dang dở phía trước hoàn thiện.

“ Ah!!” Mai Ngâm Tuyết không chút giữ lại thanh âm cao giọng rên rỉ, cả thân hình không một mảnh vải da thịt bại lộ ra trước mắt Thiên Trạch, thân hình có phần cương cứng lên.

Lúc này u động thần bí đã bị tiểu Thiên Trạch một đường công thành đoạt đất, chổ tiếp giáp lại xuất hiện máu đỏ tươi.

Khó ai có thể nghĩ đến, xuất thân Ma đạo trận doanh, trên giang hồ có danh dâm nữ, lãnh huyết vô tình Mai Ngâm Tuyết thân lại còn hoàn bích.

Không, chính xác đã không còn, có lẽ đến cả nguyên thân cũng không ngờ đến có một ngày mình sẽ rơi xuống cảnh ngộ này.

Mai Ngâm Tuyết đã đánh mất lý trí, cho đến khí dục vọng lăng xuống nàng có một giấc mơ thật dài.

Trong mơ nàng nhớ lại năm nàng còn hài đồng niên kỷ cho đến năm mười bốn tuổi đã bước chân vào chốn giang hồ, nàng nhớ bất cứ gả đàn ông nào nàng gặp cũng say đắm trước sắc đẹp của nàng.

Nàng gặp rất nhiều thanh niên và rất nhiều hào khách thành danh tự mệnh bất phàm, những đôi mắt tội nghiệp và nực cười khi nhìn nàng. Đi đến đâu cũng được nghe người ca tụng, cũng được trông thấy những gương mặt tội nghiệp và nực cười.... cứ thế trải qua gần mười năm trời, trong thời gian ấy đã có rất nhiều người đàn ông vô tích sự đổ máu vì tôi chỉ vì tôi đã tặng cho họ một ánh mắt hay một nụ cười.

Thế là trong chốn võ lâm bắt đầu có người mắng chửi nàng, bảo là máu lạnh, nhưng.... đó chẳng qua là do họ tự nguyện, đâu thể trách cứ nàng được.

Cho đến khi nàng gặp được một người rất đặc biệt, kẻ khác say đắm nhìn nàng, y không có, kẻ khác đeo theo nàng như ruồi, y không có, kẻ khác không phải mắng chửi thì là tán tụng nàng, còn y chỉ chuyện trò với nàng rất đúng mực, thậm chí có thể nói là phần nào hiểu tôi và thông cảm nàng.

Hơn nữa y nhân phẩm bất tục, hào hoa phong lưu, võ công khá cao, môn đệ sư thừa cũng phi thường, lại thêm thành thạo về cầm kỳ thi họa, đôi khi còn có thể ngâm nga vài câu tuyệt cú, danh tiếng cũng khá lẫy lừng trên chốn giang hồ, vẫn thường hòa giải xung đột cho ngưòi và làm điều hiệp nghĩa, thế là nàng cùng y dần dà kết bạn với nhau.

Cho đến khi....

Bề ngoài của y tuy là một người tốt, nhưng thật ra...., vào một hôm trời tuyết lớn, nàng với y uống rượu ngắm tuyết tại nhà một người bạn cũng là nhân vật có tiếng tăm trong giới võ lâm Hàn quốc, giữa chừng nàng bỗng phát hiện rượu có mùi khác lạ, và thần sắc của họ cũng có vẻ khác lạ, nàng bèn giả say, chỉ nghe người bạn của y vỗ tay nói :

“Ngã rồi, ngã rồi! Huynh đệ cưỡi lên được con ngựa bất kham này, đừng quên công lao của mỗ đấy!”

Nàng nghe thấy rất rõ ràng, nhưng không hề động đậy, chờ xem thật sự y định làm gì!

Tên mặt người dạ thú ấy đã cười to và bồng nàng đặt lên giường, vừa định cởi y phục nàng, nàng liền đứng bật dậy đánh cho y một chưởng. Gã này lòng tuy xấu nhưng võ công chẳng phải kém, một chưởng đánh bật cửa sổ, phóng qua bỏ chạy.

Lúc ấy thật sự thì nàng đã uống vào rất nhiều rượu có thuốc mê, toàn thân rất uể oải nên đánh trúng y một chưởng mà y không hề bị thương, và cũng không sao đuổi theo y được.

Cho đến khi nàng dùng nội công đẩy sức thuốc ra ngoài, trong cơn tức giận đã đâm liền bảy kiếm vào người tên bạn bỉ ổi của y, nhát kiếm nào cũng đâm vào nơi yếu hại.

Hôm sau nàng đã tuyên bố với mọi người, nếu gặp lại gã kia trước hết sẽ móc mắt y ra, kế đến xẻo tai, rồi từng đao từ từ giết. Người trong giới giang hồ không biết là nguyên nhân gì, thế là đã loan truyền đi rất nhiều điều bịa đặt....

Lẽ tất nhiên những điều ấy nhằm làm tổn hại nàng. Nhưng khổ nổi người kia tất nhiên là rất có tiếng tăm trong chốn giang hồ, ai sẻ nguyện tin nàng đây.

Nàng bị đuổi giết, vây đánh, dù nàng tự tin thực lực của mình nhưng lại không ngờ đến y lại dùng hạ lưu thủ đoạn, bất cẩn trủng phải Thôi Tình Đan để rồi lý trí bắt đầu mơ hồ dần, càng ngày càng mơ hồ, cho đến......

“Ah~!”

Đôi mắt đẹp mở ra, Mai Ngâm Tuyết vô thức ngâm nga một tràng, đập vào mắt nàng là một cái thân ảnh nam tử, y dung mạo tuấn lãng nằm bên cạnh, ngoài ra bên cạnh nàng còn một cái xích lõa cô gái khác.

Đại não nhất thời dường như dừng lại, ký ức mà nàng trước khi mất đi lý trí là trúng phải Thôi Tình Đan của Diệp Thần.

Sát ý mãnh liệt, sát khí bức người từ Mai Ngâm Tuyết kéo lên, tỉnh lại bên cạnh nam nhân khác, nàng không cần nghĩ cũng biết mình đã trải qua chuyện gì, phẫn hận cùng giết người tâm đẩy lên cao nhất có thể.

“Sưu!”

Mà theo Mai Ngâm Tuyết động sát tâm, luồng sát khí như gió mạnh thổi qua, đồng thời cánh tay phải nâng lên hóa trảo bắt lên yết hầu, nàng muốn bẻ gãy cổ của y.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK