Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên không ngàn dặm cao.

Giữa bầu trời, đột ngột một đạo rực rở quang môn quỷ dị hiện lên.

Từ bên trong đó, một đạo nhân ảnh bắn mạnh ra ngoài, rực rở quang môn cũng biến mất theo tìm không thấy.

Cái thân ảnh giống như chấm đen trên bầu trời kia như sung rụng rơi xuống, cái thân ảnh này hết sức bắt mắt.

Hình người thân, song tại đầu trên lại xuất hiện một đôi sừng, tứ chi của y lại như ưng móng vuốt, da thịt lại thay bằng vảy cá màu tím xếp kín. Một đầu tóc xanh rực dài đến lưng tùy ý xõa, đáng chú ý nhất chính là đôi mắt kia.

Đó là một đôi nhãn đồng yêu dị lại xinh đẹp, với những vòng tròn tím đồng tâm. Gần con ngươi còn có những bông hoa vàng nhạt bầu dục xếp chồng lên nhau.

Dung mạo y vốn tuấn lãng, song với những chi tiết kia càng khiến cho kẻ này trông trở nên yêu dị vô cùng. Nhưng đó vẫn còn chưa hết, trên thân y còn có một sợi xiềng xích trói buộc quanh người, tại đầu xiềng xích lại như đầu rắn một dạng.

Ngoài hình tà dị, đặc trưng này trừ Đế Thiên An ra còn có thể là ai được nữa?

“ Không xong!!” Đế Thiên An thầm hô không ổn khi phát hiện ra bản thân mình ở trên không trung và đang rơi một cách tự do.

Theo thời gian không ngừng qua đi. Khoảng cách với địa địa mỗi lúc một gần, cảnh sắc bên dưới cũng dần hiển lộ ra trong tầm mắt hắn.

Có nơi quần sơn nhấp nhô hoa đào khoe sắc, có nơi hồ nước mênh mông chạy dài, có nơi là một cái đầm lầy rộng lớn, các tòa kiến trúc khó mà phát hiện được ẩn ẩn xuất hiện trong quần sơn hoang vắng.

“ Sắp đến rồi!!” hơi gió lạnh phả vào mặt, nhìn đại địa mỗi ngày càng gần, Đế Thiên An bình ổn thân hình, chuẩn bị hết thảy cho pha chạm sắp đến, và chuẩn bị ứng biến giảm tải cho bản thân nhẹ nhất thương tích.

“Chính là lúc này” Cảnh vật không ngừng bị bỏ qua, Đế Thiên An nhận thấy mình đang rơi xuống một cái vực sâu, trong quá trình rơi thấy rõ được một cây cổ thụ mọc ra mép núi, lập tức ném ra xiềng xích xà.

“Vù!!”

Đầu xiềng xích xà xé gió mà lao đi trong không trung, sau đó bắn đến cành cây to lớn, đầu xà vòng qua đó hai vòng, thông qua đó giúp cho Đế Thiên An đang rơi tự do có được điểm tựa.

Đế Thiên An thông qua xiềng xích xà thu về, thân hình đu người theo sau, khoảng cách mỗi lúc một gần hơn với cây lớn.

“ Phanh!!”

Cả người thông qua đầu xiềng xích quấn lên cành cây lớn mà giữ lại. Theo hắn khống chế, đầu sợi xiềng xích xà thu về, cả thân hình đu một vòng tại không trung rồi tại mặt đất lăn một vòng.

Đế Thiên An để mặc cơ thể nằm trên nền đất, ánh mắt nhìn phía trên bầu trời khóe môi bất giác lại nhích lên vòng cung nhỏ, cùng với đó hắn đem một tay vươn lên, trong bàn tay phải lại nắm giữ một chiếc thuyền nhỏ óng ánh sắc màu.

Đế Thiên An tươi cười nói : “ Đúng là thành cũng ngươi mà bại cũng ngươi! Mém một chút nữa là bồi mạng với ngươi rồi”

Xuyên Không Toa là danh tự của bảo vật trên tay hắn, danh như nghĩa có thể xuyên qua vạn giới. Chỉ cần có đủ năng lượng cung cấp cho nó, thì có thể mở thông đạo lữ hành từ thế giới này đến thế giới khác.

Vốn là một trong những món bảo vật đi cùng Đế Thiên An đến thế giới này, mặc dù sỡ hữu nhiều năm nhưng đối với bảo vật này hắn cũng không rõ bao nhiêu. Không lâu trước chính hắn táy máy tay chân, mò mẫm mới thành ra có chuyện như bây giờ.

Đối với Xuyên Không Toa trong tay, đích thân trải nghiệm Đế Thiên Anliền rõ ràng củ khoai lang bỏng tay này. Hắn rõ ràng thứ này lợi ích đáng sợ như thế nào và cũng dẫn đến sát cơ hung hiểm thế nào.

Muốn dùng nó mà di chuyển qua các thế giới khác, phải chấp nhận rủi ro đi kèm.Bên kia thông đạo là thế giới như thế nào, và điểm dẫn ra ngoài hoàn toàn không biết được.

Chưa kể khi ra rồi đối mặt với chuyện gì tiếp theo. Có quá nhiều rủi ro có thể xảy ra, đồng thời một vấn đề quan trọng đó là muốn sử dụng Xuyên Không Toa cần cung cấp một nguồn điểm năng lượng khổng lồ.

Tuy nhiên rủi ro rất nhiều nhưng lợi ích của Xuyên Không Toahồi đáp cũng không kém, nó có thể là một con bài cứu mạng lúc hiểm cảnh. Hoặc thông qua đó mà có thể đi đến thế giới cường đại hơn, tìm lấy tài nguyên cho mình.

Đế Thiên An cảm khái: “ Cũng may là ta, trong người có nội thiên địa cùng thân thể hổ trợ, đổi lại người khác chỉ sợ đã mất mạng khi đi ra rồi.”

Bách Việt đã ổn thỏa đâu vào đấy, Đế Thiên An lợi dụng nội thiên địa của mình khám phá bảo vật mang theo. Lần đầu tiên sử dụng, nếu không phải hắn trong người có nội thiên địa cùng thân thể có sức hồi phục mạnh mẽ, chỉ e đã không kịp ứng biến khi thoát ra ngoài, để rồi từ ngàn trượng cao tan xương nát thịt mà chết.

“ Không biết nơi này là đâu?” không biết bao lâu qua đi, Đế Thiên An đã hồi phục được phần nào thể lực, hằn từ từ đứng dậy, bây giờ hắn tràn ngập hiếu kỳ với nơi mình đến.

Đế Thiên An đảo mắt quan sát một hồi, chậm rãi cất lời :“ Phong cảnh không tệ! Nơi này xem ra có người ở, mà khung cảnh thấy quen quen, dường như thấy qua đâu rồi”

Nơi này nhìn qua là hoang sơn dã lĩnh, nhưng lại có bàn tay con người đụng qua. Minh chứng rõ nét đó là có một cái hành lang đá từ một mặt dẫn lên chổ hắn đứng. Đáng nói nhất, tại gần gốc cây hắn đứng có dựng một tấm bia đá, bia đá trên khắc lấy ba văn tự.

“Tam” Đi đến gần bia đá, trong ba chữ Đế Thiên An nhận ra ngay chữ đầu tiên, nó chỉ có ba dấu gạch ngang đích xác là Hán tự chữ tam, ánh măt lại dời mắt xuống hai văn tự khác rồi thốt lên : “ Sinh, Thạch, là Tam Sinh Thạch bia đá ba đời ư?”

Trước khi chuyển sinh hắn trình độ ngoại ngữ cũng không giỏi, song sau khi chuyển sinh khả năng tiếp nhận cùng học tập của hắn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Thêm vào đó là ba chữ này cũng không mấy khó, chữ đầu tiên quá dể nhận biết chữ thứ hai lại để cho hắn nhìn quen mắt, từ đó mượn hình đoán chữ mà đoán ra.

“Tam Sinh Thạch! Kiếp trước, kiếp này, hậu thế, không nghĩ tới ở đây lại có một khối Tam Sinh Thạch, thú vị! Để xem nào” Đế Thiên An tràn đầy hứng thú tự thoại, đi đến gần hơn một tay vươn ra chạm lên văn tự.

Từ xưa đến nay, dân gian đều lưu truyền một truyền thuyết rằng, người chết trước khi được đầu thai chuyển thế nhất định phải đi qua một con đường u minh gọi là Hoàng Tuyền lộ để đến sông Vong Xuyên.

Trên con sông ấy có một cây cầu Nại Hà, đi qua cầu Nại Hà lại gặp Vọng Hương Đài. Nơi đó có một bà lão phân phát Canh Mạnh Bà cho các vong hồn. Bên bờ sông Vong Xuyên, đầu cầu Nại Hà có một tảng đá lớn gọi là “Tam Sinh Thạch”.

Tương truyền rằng, trên Tam Sinh Thạch có ghi chép lại kiếp trước, kiếp này và kiếp sau của một linh hồn.

Linh hồn trước khi đầu thai, đứng trên Vọng Hương Đài trông về phía xa, đưa mắt nhìn về phía gia đình, người thân ở dương gian một lần cuối rồi uống bát canh Mạnh Bà cho quên hết mọi chuyện buồn vui ở kiếp trước, đồng thời cũng mở ra một kiếp trầm luân mới khi chuyển thể đầu thai.

Tam Sinh, theo như bên Phật gia thì là tam thế chuyển sinh, tức là kiếp trước, kiếp này, kiếp sau. Phật gia cho rằng, sinh mệnh là vĩnh hằng, cho nên sinh mệnh có luân hồi chuyển thế. Kiếp trước là nhân, kiếp này là quả, kiếp sau là duyên.

Nhân duyên tụ hợp, duyên diệt duyên khởi, nợ tình duyên còn phải hoàn trả, oan trái…hết thảy đều được ghi lại rõ ràng trên Tam Sinh Thạch – Đá Ba Đời.

“ Để xem thử, ngươi có thể cho ta bất ngờ hay không?” Về Tam Sinh Thạch truyền thuyết Đế Thiên Anhiển nhiên nghe được, bây giờ lại đặt chân ở nơi lạ lẫm có một khối Tam Sinh Thạch ngay trước mắt, hẳn làm cho hắn tràn đầy chờ mong thậm chí còn hy vọng tấm bia đá phía trước là trong truyền thuyết đồn đại.

“ Ân!!” Đế Thiên Ankhẽ thốt, mày nhíu lại khi theo hắn nhất thời không phát hiện được dị thường gì cả, tấm bia đá này chỉ là một tấm bia đá bình thường mà thôi.

“ Hả! Cơ quan” Đế Thiên Anmò mẫm một lát phát hiện được tấm bia đá này còn giấu diếm bí mật, tại văn tự thứ 3 dưới cùng lại có phần rỗng, theo tay hắn ấn vào liền lún vào bên trong.

Ngay lập tức, mặt đá dưới chân Đế Thiên Annứt làm đôi và gập xuống, bên dưới trống rỗng, chính xác hơn là một cái vuông vứt mấy trăm mét dựng đứng thông đạo.

“ Móa!!” Đế Thiên An nhịn không được mắng một tiếng khi nhìn cảnh sắc bắt đầu trở nên tối dần theo hai tấm đá nứt ra kia khép lại, vì quá bất ngờ mà cả thân hình hắn không kịp phản ứng rơi xuống bên dưới.

“ Keng!! Keng!! Tư Tư......”

Liên miên không dứt tiếng chói tai vang lên, tại u ám không gian hoa lửa không dứt hiện ra chiếu sáng một vùng, mười đầu ngón tay như hung thú va chạm cùng với thành tường đá cứng rắn nảy sinh ma sát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK