Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhân Gian giới có rất nhiều quốc gia, trong đó lớn nhất là Đại Thương quốc.

Thương quốc chiếm giữ phì nhiêu Trung Nguyên đại địa, diện tích lãnh thổ bao la, nhân khẩu dầy đặc, màu mỡ cường thịnh vì thiên hạ số một.

Lịch đại Thương Vương cũng lấy “Thiên” người hầu tự xưng, phụng dưỡng chúng thần đã được sáu trăm năm, hiệu lệnh thiên hạ các quốc gia lớn nhỏ.

Bất quá đến đời thứ 29 Thương Vương, Đế Ất muốn phản lại Thần tộc âm thầm tích súc lực lượng muốn lật đổ Thần quyền. Chỉ là bị Thần Nhãn phát hiện, Thiên Khôi xuất mã giết sạch toàn bộ Thương Vương tự vệ mà cảnh cáo.

Đế Ất từ đây lòng tin sụp đổ, không gượng dậy nổi, cũng không còn dũng khí phản kháng Thần tộc...

Đương nhiệm hiện giờ Thương vương Tử Thụ là Đế Ất con trai trưởng, thuở nhỏ thông minh hơn người, văn võ song toàn, kế vị mười mấy năm qua chăm lo quản lý, quốc lực đề thăng rõ rệt.

Đồng thời đối ngoại dụng binh, tứ phía xuất kích, chinh phục không thiếu dị tộc, bắt được nô lệ mấy chục vạn, toàn bộ đầu nhập vào Thần tộc quặng mỏ khai thác Huyết Thạch cho Thần tộc.

Nhưng là mấy năm nay Thần tộc yêu cầu Huyết Thạch không ngừng tăng thêm, có thể cung cấp sử dụng lao động lực thiếu nghiêm trọng, rất nhiều Thương Quốc bình dân bị chộp tới cho đủ số, khiến Thương Vương Tử Thụ bất mãn hết sức, từ nhỏ đã nung nấu phản kháng hạt giống, theo thời gian lớn mạnh thêm.

Triều Ca là Thương quốc quốc đô, hùng vĩ phồn hoa vô cùng.

Triều Ca thành có dân cư mấy trăm vạn, ngàn gia vạn hộ san sát nối tiếp nhau.

Bên trong thành điều con đường thập phần rộng lớn, nhất hẹp đường phố đều có thể cất chứa hai khung tám con tuấn mã kéo ngự xe ngựa song song mà qua.

Từ đông cửa thành đến tây, cưỡi lên nhanh nhất ngựa, cũng muốn chạy nữa ngày.

Triều Ca có thể nói là Nhân giới phồn hoa nhất chi địa. Cùng Thần Vực so sánh, Triều Ca thành tràn đầy sinh khí.

Ở Triều Ca trong thành, nhất bắt mắt kiến trúc có hai tòa.

Một là Thần Điện, cái còn lại chính là Thương quốc hoàng cung.

Thần Điện toàn thân từ màu đen kim cương nham kiến tạo mà thành, vô cùng to lớn, cao tới trăm trượng.

Ba đầu rồng phân biệc trắng, đen, tím quấn quanh ở Thần Điện bên ngoài, thật lớn long đầu ở Thần Điện đỉnh chóp cao cao dựng thẳng lên. Cho người cảm nhận được uy nghiêm, người một khi đi đến phụ cận, đều là không tự chủ được thấp hèn đầu.

Lúc này, từ cổng thành đi vào một cái thân ảnh.

Là một cái lão già nhìn qua cũng sáu bảy chục tuổi, hắn khom người còng lưng, trên bờ vai ngừng lại một đầu hung ác con ó, chỗ cổ mang theo một chuỗi bạch cốt dây chuyền, từng sợi tử khí nồng nặc ở tại quanh thân tràn ngập.

Một đôi mắt xanh để cho những ai nhìn vào biết hắn là Thần tộc một thành viên. Mà thực tế y chỉ là một cái đưa tin của Tế Sư Điện, Huyền Sai.

“Thần tới Triều Ca thành !”

Có dân chúng nhìn thấy được Huyền Sao kinh hô lên, khiến cho không ít người dân xung quanh xao động.

Chỉ có Thần tộc mới có được đôi mắt màu xanh lam, đây là chuyện từ trước đến nay mà con người biết.

Rất nhanh, một truyền mười mười truyền trăm, rất nhanh, càng ngày càng nhiều bách tính xuất hiện, trên mặt toát ra vẻ kính sợ, thật nhiều bách tính hướng thẳng đến Huyền Sai quỳ xuống.

“Thần Linh!!!”

Bọn hắn cùng nhau quỳ lạy, nếu như gặp Thần mà không quỳ lại chính là đại tội bất kính. Vì tội này chết cũng là chuyện bình thường, cho nên ai nấy thi nhau quỳ lại.

Huyền Sai cực kỳ hưởng thụ lấy, bởi vì hắn chỉ là một cái đưa tin cho Tế Sư Điện, thực lực thấp bé , tại Thần Tộc hắn chỉ là hạng chân chạy mà thôi, song khi đến Nhân tộc thì khác, dù địa vị hắn thấp thì cũng không phải Nhân tộc có thể bất kính.

Huyền Sai hưởng thụ Nhân tộc quỳ bái, một đường chậm rãi mà đến hoàng cung xa hoa của Thương quốc.

Huyền Sai vừa xuất hiện ở đô thành Lạc Ấp gây dân chúng xao động và tiến về hoàng cung, lập tức có binh lính đã vội tiến vào vương cung bẩm báo chuyện này.



“Khởi bẩm đại vương, có Thần Sứ đến ngoài cửa cung truyền đạt ý chỉ của Thiên” gã binh sĩ hớt hải một mạch chạy vào chính cung, vừa vào trong quỳ xuống dập đầu hướng Thương vương Trụ bẩm báo.

Lời này vừa ra, tất cả mọi người động tác gần như đồng thời đọng lại, uống rượu cũng lại không tâm tình uống rượu, ăn thịt cũng không muốn ăn thịt, bầu không khí đột nhiên khẩn trương lên.

Sau đó ai nấy đưa mắt nhìn về hậu điện trung ương, một cái thân ảnh nam tử đang ngồi trên vương tọa, hai bên chạm tay giống như móng vuốt của con chim lớn nào, phía trước là một tấm da hổ trải, đầu hổ uy vũ an trí.

Y tuổi tầm ba mươi, dáng dấp khôi ngô cao lớn, mặc một bộ màu đen y phục, lồng ngực hở ra để lộ các thớ cơ săn chắc, y chính là Thương Vương Trụ.

Tử Thụ đem rượu chung chậm rãi thả xuống,nói: “Cho mời!”

Khi Huyền Sai vào cung thời điểm, tử khí theo sau tựa như một đám mây đen che phủ đi mọi thứ, khiến cho người cảm nhận được mà rùng mình.

“ Đại Thương Vương ơi....! cuối cùng cũng gặp được ngài rồi” Huyền Sai cách không dùng thần lực mở cửa mà đi vào bên trong, nhìn thấy thân ảnh nam tử ở hậu điện không một chút nổi giận khi thấy những kẻ kia vô lễ với mình.

Hắn chỉ là một tên chân chạy, mà Thương Vương là Nhân tộc chi chủ có được quyền không thấy sứ giả thần tộc quỳ bái, thậm chí chỉ có cấp bậc như Đại Tế Ti mới để Thương Vương cúi đầu.

Đám văn thần võ tướng bên trong điện cũng không có ý định đứng lên chào lễ khi thấy Thương Vương vẫn ngồi yên chổ cũ, tay cầm chung rượu uống mà nhìn về sứ giả của Thần tộc.

“ Ai da! Mệt quá! đôi chân này đã đi một mạch 30 ngày đường, chẳng hề nghỉ ngơi khắc nào, chỉ để đưa một tin tức cho đại vương. Một tin tức đến từ Thiên. Đây là Thần Dụ, xin đại vương nhất định phải chú ý” Huyền Sai bày ra một bộ sắp giao một trọng trách cực kỳ lớn, đây là ban ân cho những kẻ phía trước, chậm rãi mà nói.

“ Nói đi” Thương Vương Tử Thụ lạnh nhạt nói.

Huyền Sai nói : “ nước Đại Thương cung phụng chúng Thần đã 600 năm nay, công lao thật không ít. Song từ khi ngài kế vị thì dường như còn nhiều thiếu sót.... Chúng Thần cũng đã bắt đầu hoài nghi quyết tâm cung phụng của ngài rồi đấy. Có điều ngài vẫn có cơ hội để bù đắp được”

Nói đến đây Huyền Sai từ phía sau thùng gỗ cõng trên lưng lấy ra một quyền trục, cười khặc khặc nói : “ trên đây có địa điểm khai thác mới, đại vương à, xin ngài hãy tận lực một chút, theo đấy mà làm nhé”

Một tên võ tướng đi ra từ bàn sập, sau đó cung kính nhận quyển trục từ tay Huyền Sai rồi đem đến cho Thương Vương.

“ Lại muốn đục khoét thêm nữa ư? mỗi năm chúng ta đã bỏ thêm hàng chục vạn nhân lực rồi. Lấy đâu ra nhân lực cống dịch cho chúng thần” Thương Vương tiếp nhận mở ra quyển trục cất lời châm chọc.

Huyền Sai cũng biết việc này, cười nói : “ đúng thế! nước Đại Thương có lẽ đã không còn nhân lực nữa rồi. Nhưng.... Chu tộc phía tây, Khương tộc, Quỷ tộc, Hình tộc ở phương bắc. Rất nhiều trong số chúng còn chưa quy phục....”

Thương Vương cắt ngang : “ vậy ý của Thiên chính là muốn ta thảo phạt các nước, vơ vét của cải các nước về mình sao?”

Huyền Sai lại cười lên một tràng, nói : “ đại vương là người vũ dũng, thiên hạ vô song, nếu soái lĩnh 10 vạn hùng binh của Thương quốc chắc chắc có thể một nhát quét sạch các nước xung quanh”

Nghe xong Thương Vương hơi giận : “ lòng tham của chúng Thần thật sự đã đến mức táng tận lương tâm mất rồi”

Huyền Sai nghe được thu lại cười cợt nhìn chằm chằm vào vị kia.

“ Từ đời Thành Thang đến nay, tổ tiên 30 đời của ta đều dốc sức phụng sự chúng Thần. Nhẫn nhục chịu khó, rốt cuộc là vì cái gì? Ta thật sự không hiểu rõ” Thương Vương tự hỏi bản thân mình cũng như tổ tiên đã mất.

Thương quốc 30 đời qua một mực phụng sự Thần tộc nhưng đổi lại được gì? chúng Thần lòng tham mỗi năm đều lớn, khiến cho con dân Thương quốc nhiều kẻ phải đi vào mỏ khoáng đào hầm mỏ, chết già trong đó, quốc lực Thương quốc đúng là hùng mạnh nhưng nếu không có Thần còn hùng mạnh hơn.

Nhiều năm như vậy phụng sự cho Thần, bây giờ Thần lại muốn Thương quốc động binh tiếp tục vì lòng tham không đáy kia, một mực kéo xuống Thương quốc thật sự có thể thỏa mãn được lòng tham kia ư?

“Người kính sợ Thần là lẻ đương nhiên phải không?” Huyền Sai đối với nghi vấn của Thương Vương cho câu trả lời : “ tổ tiên của đại vương tận tậm tận lực, mỗi đời đều làm rất tốt. Lẽ nào đại vương muốn làm trái di huấn của tổ tông ngài sao?”

Nghe đến đây Thương Vương đứng dậy, một tay đem cây đuốc bằng kim loại gần bên lấy lại, tay kia đem thần dụ chậm rải bỏ vào : “ tổ tông có tục pháp, ta có quy cũ của riêng ta”

“ Hả?” chứng kiến Thương Vương dám đem thần dù đốt đi quần thần biến sắc, đây chính là công khai làm trái lời Thiên, hậu quả của việc này không phải là nhỏ.

Nhẹ chính là trừng phạt từ chư thần, nặng chính là bị Thần tộc cường giả tru diệt, có khi còn để Đại Thương đổi chủ.

Thương quốc dù cường đại mạnh mẽ trong các chư quốc, song đứng trước Thần tộc mà nói không là gì cả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK