Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xung quanh Bạch Hạc lâu không ít thành danh trên giang hồ cao thủ, hắc bạch hai đạo đều tham dự vào cuộc quan chiến, cho dù là bế quan đi nữa cũng bị kinh động của cuộc tỉ thí này mà động thân ra.

“ Ba!” Một tiếng vang nhẹ vang lên, chỉ thấy một đại bạch y như tuyết, như tiên tử hạ phàm, ánh mắt nam nhân khó mà cưỡng lại được dục vọng khi nhìn vào cơ thể của nữ tử.

Rất nhiều tiếng nghị luận vang lên, bàn tán về cô gái xinh đẹp này.

Loan Loan cười yên nhiên, chân trần đạp lên mái ngói, tay cầm một bầu rượu cùng chung ngọc đem đến : “ công tử, Loan Loan vì công tử trợ hứng”

Yến Thập Tam ánh mắt thoáng qua cô gái xinh đẹp này, nhưng cũng nhanh dời đi, hắn chấp nhất với kiếm đạo, trong mắt hắn cô gái xinh đẹp hay xấu xí cũng chả khác nhau là bao nhiêu.

Yến Thập Tam trừ đối kiếm đạo nhiệt thành bên ngoài, còn lại hết thảy đều đã đạm mạc. Chỉ có thành tâm chính ý, tâm vô bàng vụ người, mới có thể luyện thành thiên hạ vô song kiếm pháp.

Yến Thập Tam chính là người như vậy, mà trên thiên hạ cũng không thiếu người học kiếm giống như hắn.

“ Hừ!hồ ly tinh” Thượng Quan Tiểu Tiên ánh mắt lạnh lẽo nhìn xinh đẹp nữ nhân đứng bên cạnh Đế Thiên An bồi rượu, sát khí trong người cũng tỏa ra.

Hiển nhiên từ khi bị tên kia ăn xong nàng đã xem y là nam nhân mình, đối với Loan Loan tiếp cận nam tử mình, nàng hiển nhiên không bằng lòng.

“ Thật xinh đẹp” Thượng Quan Phi ánh mắt si dại nhìn nữ hài nóng bỏng kia, cô gái đó quá mức hấp dẫn, hắn không cách nào rời mắt được.

Loan Loan cười khẻ, một tràng như chuông bạc, càng làm cho rất nhiều nam nhân bên dưới nổi lên tham niệm, nói : “ công tử, ngài phải cố lên à, lần này Loan Loan áp ngài không ít gia sản đó à”

Đế Thiên An không để ý nàng, hắn đem mắt nhìnvề Yến Thập Tam hỏi : “ ngươi còn có gì tiếc nuối chăng?”

Yến Thập Tam cười, hỏi : “ngươi giết được ta?”

“ Chẳng lẽ ta không giết được ngươi” Đế Thiên An hỏi ngược lại.

Chậm rót ra một chung rượu, hờ hững nói : “ta muốn giết ngươi một kiếm, giết liền chết”

“ Tốt”Yến Thập Tam thốt lên một tiếng, tâm trạng hết sức vui vẻ, nói : “ đã ngươi nói vậy, ta cũng muốn xem ngươi một kiếm có thể giết chết ta không? Nếu chết dưới tay ngươi ta không còn gì hối tiếc cả”

Loan Loan ánh mắt nhìn một cái, sau đó chân dẫm nhẹ thân ảnh rời khỏi mái lâu, trong ngắn ngủi đả dừng lại trên một mái lầu khác.

“ Nữ nhân này....” Thượng Quan Kim Hồng nhíu mày, lấy hắn thực lực hiện giờ có thể nhìn ra được võ lực của nữ tử kia, nàng ta vậy mà có được nội lực hùng hậu cơ hồ gấp bảy đến tám lần cùng tuổi, đối với nữ tử đi cùng Tu La công tử hắn vẫn cho người điều tra chỉ là không thu được bất cứ thông tin gì.

Đế Thiên An một tay vươn ra, hấp lấy Thừa Ảnh kiếm vào tay, nói : “ ra tay đi”

Yến Thập Tam xán lạn nở nụ cười, chậm rãi rút ra bảo kiếm của mình.

Trên giang hồ cũng không có ai thấy Yến Thập Tam cười quá, thậm chí có lúc cho rằng Yến Thập Tam sẽ không cười, nhưng Yến Thập Tam hiện giờ nở nụ cười.

Yến Thập Tam nụ cười phi thường xán lạn, không có bất kỳ dơ bẩn, dường như ngày đông trắng tuyết, thuần khiết hoàn mỹ.

Mặt tái nhợt, trắng xám cười, Yến Thập Tam nói: “ đến”

Âm thanh hạ xuống, ánh mắt ngay lập tức sẽ lạnh một tý, một đôi nguyên bản sắc bén con ngươi vào giờ phút này càng lộ vẻ như đao bình thường sắc bén.

Tại Yến Thập Tam nắm chặt chuôi kiếm kéo ra thời điểm, Yến Thập Tam khí chất lập tức phát sinh trời đất xoay vần chuyển biến.

Nguyên bản Yến Thập Tam nhìn qua liền dường như tuổi già người trải qua già nua lẩm cẩm, bất cứ lúc nào cũng có thể ngả xuống, mà theo một khắc nắm lấy chuôi kiếm kéo ra, trong ánh mắt toát ra thần thái nhưng là không có bất kỳ người có thể so với được.

Khí tức kinh khủng theo Yến Thập Tam nắm chặt thanh kiếm kia, tự trên người hắn như dòng lũ cơn lốc mãnh liệt mà bạo phát ra.

Từng tầng từng tầng phô thiên cái địa, tự có chứa khả năng hủy thiên diệt địa bao phủ bốn phía trên dưới, kiếm khí tản phát mà ra, kiếm thế bắt đầu hình thành bao trùm một mảng rộng lớn xung quanh.

Chỉ thấy cây cối ở gần Bạch Hạc Lâu ảm đảm thấy rõ, mà một số võ lâm nhân sĩ có tu vị yếu kém lập tức bị kiếm khí kiếm thế của Yến Thập Tam đả thương, bọn họ vội vả dời thêm ra xa.,

“ Đây là ta Đoạt Mệnh Thập Tứ Kiếm!” Một số người cảm nhận được kiếm chiêu của Yến Thập Tam sở ra mà kinh hô lên.

Đoạt Mệnh Thập Tam Kiếm là Yến Thập Tam gia truyền kiếm pháp, là phi thường tàn nhẫn đáng sợ kiếm pháp. Mà Thập Tứ Kiếm là chiêu dung hợp mười ba chiêu tàn nhẫn trác tuyệt, hơn nữa trò giỏi hơn thầy, trên trời dưới đất kiếm pháp có thể vượt qua chiêu kiếm này cũng không có nhiều người.

Yến Thập Tam không nói lời nào, hắn nắm chặt rồi chuôi kiếm, ánh mắt lần thứ hai bắt đầu ác liệt.

Chuôi kiếm chậm rãi tự vỏ kiếm trong rút ra, Yến Thập Tam trên người này nguyên bản liền khủng bố tuyệt thế khí tức càng bỗng nhiên trong lúc đó tăng vọt.

Nguyên bản cũng đã lệnh bình thường kiếm khách vì đó quỳ bái khí thế khủng bố như ngân hà chớp giật, trong phút chốc tăng cao, trong phút chốc bên trong đất trời chỉ có Yến Thập Tam, chỉ có Yến Thập Tam cùng Yến Thập Tam kiếm.

“Cheng!!”

Một tiếng chói tay thanh âm, hoa lửa bắn ra, trường kiếm Thừa Ảnh ra khỏi vỏ, vô hình chi kiếm chỉ có thể ở sắc trời hôn ám mới hiển lộ ra được thân kiếm, bây giờ là đêm tối, cho nên không một ai nhìn ra được cả.

Ở vỏ kiếm xuất sát na, Đế Thiên An khí thế trên người cũng nhanh chóng chuyển biến, theo đôi tay hắn vuốt dọc mà lên thân kiếm, kiếm khí bạo phát ra ngoài, kiếm ý không ngừng đẩy cao và xé đi khí thế của Yến Thập Tam bày ra.

Ánh kiếm lưu động, kiếm khí tản phát ra xung quanh chém nát hết thảy mọi thứ, mái ngói trên Bạch HạcLâu không ngừng bị chém ngọt đi.

Lúc này kiếm ý của cả hai đã đạt đến đỉnh điểm, khí thế cường đại áp bức tỏa ra xung quanh, đem gian đại lâu Bạch HạcLâu không ngừng đánh vở nát.

Trên bầu trời long ảnh màu vàng ngưng hiện, thân rồng uốn lượn, kiếm ảnh không ngừng va chạm với từng đạo kiếm ảnh đoạt mệnh, kiếm khí cùng kiếm khí va chạm, phát ra liên miên bất tuyệt tiếng nổ.

Giờ phút này, Đế Thiên An thả người lên không trung, theo Thừa Ảnh phất tay chỉ xuống, long ảnh cùng vô số kiếm ảnh như mưa trút xuống Yến Thập Tam.

Đây là một cuộc quyết chiến không công bằng, cuộc chiến này từ đầu đả bất lợi sẵn với Yến Thập Tam.

Hắn cho dù Đế Thiên An tư cở nào, mạnh mẽ thế nào, làm sao có thể so bì được với kẻ đi qua vô số thế giới, linh hồn lực lượng đỉnh phong có thể kiểm soát một tinh cầu, có thể chém đứt mặt trăng đây.

Sự lĩnh ngộ của Đế Thiên An hơn xa Yến Thập Tam nhiều, sức mạnh lại vượt trội, không có chút ngạc nhiên gì, dù cho Đế Thiên An đem thực lực quân bình với Yến Thập Tam nhưng kiếm ý của Đế Thiên An mạnh hơn Yến Thập Tam, đem hắn nhấn chìm trong công kích.

Đám người quan chiến, ánh mắt mở to hết cở, con mắt không dám nhắm lại, sợ bỏ qua một khắc này.

Bọn họ thấy được bầu trời long ảnh mang theo khí thế kinh hồng lao xuống, áp lực khổng lồ đè sập mái lâu Bạch Hạc, còn đem cả Yến Thập Tam hung hăn đánh rơi xuống bên dưới, cả thân hình hắn bị đánh ép rơi xuống đất.

Đoạt Mệnh Thập Tam Kiếm kiếm khí hộ thể chống đở lấy thương tích của y, Yến Thập Tam bất kể mọi thứ, giờ phút này chiến ý của hắn kéo căng hơn bao giờ hết, bởi một chiêu vừa rồi hắn là thử sức kẻ kia, kết quả để cho hắn đạt như ý nguyện.

Yến Thập Tam cầm lấy thanh kiếm của mình, nói : “ Quả nhiên ngươi xứng đáng để ta ra Đoạt Mệnh Thập Ngủ Kiếm”

Yến Thập Tam nhìn chằm chằm hắn trong tay mũi kiếm, trong mắt phảng phất có ngọn lửa đang thiêu đốt, lại phảng phất có hàn băng tại ngưng kết.

Trường kiếm chấn động.

Đầy trời gỗ vụn cũng như ngói vụn ở trên không trung tán loạn, bỗng nhiên đứng tại không trung.

Gió, cũng ngưng kết lại.

Giờ này khắc này Yến Thập Tam, đã có một loại quỷ dị biến hóa, hắn phảng phất từ trong địa ngục bước ra, mang theo vô tận không tường hòa tử vong chi khí.

Rất khó dùng lời nói mà hình dung được cái này một kiếm, bởi vì cái này một kiếm chỉ có một cái đơn giản chết.

Không có biến hóa, không có sinh cơ, sinh mệnh kết thúc, vạn vật diệt vong.

Tựa hồ tất cả sinh mệnh cùng lực lượng đều bị cái này một kiếm cướp đi.

Đáng nói là khu xuất ra một kiếm này, trong sát na không thời gian như muốn giam cầm.

Mà Yến Thập Tam cái này một thanh kiếm, chính là gây ra hết thảy, tử vong khí tức dần lan tỏa đến thân ảnh trên cao kia.

Làm tử vong sắp tiến đến, Đế Thiên An đưa kiếm ra, kiếm khí so với trước còn mạnh còn thịnh hơn, Thừa Ảnh thoát ly khỏi tay hắn và bắn đi.

Chỉ thấy trong sát na Thừa Ảnh như hóa thành long ảnh, khí thế không gì cản được đem hết thảy khí tức tử vong kia thôn phệ hoặc đánh nát, ngạnh sanh một đường ép đến Yến Thập Tam.

“Đương” một tiếng thanh thúy vang lên, Thừa Ảnh đả cướp đến và chém xuống Yến Thập Tam trên thân kiếm.

Ngay lập tức “ Crac” kiếm nát thành từng mảnh.

Kiếm phá, không chỉ thế toàn bộ tử vong kiếm ý cũng bị phá bỏ.

Toàn bộ thiên địa tựa hồ cũng sống lại.

Gió lại chạy đi, các vật bị giữ lại trên không trung cũng nhanh rơi lả tả trên mặt đất.

Mà Yến Thập Tam lúc này đây, nở lấy nụ cười, đôi môi mấp máy, sau đó khí tuyệt bỏ mình, một truyền kỳ ngả xuống để một truyền kỳ khác đứng lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK