Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời Hàn Phi vừa dứt mấy trăm binh sĩ Hàn quốc lao đến.

Thiên Trạch không một chút để ý, sáu đạo xiềng xích xà lao ra chém giết.

Diễm Linh Cơ nhẹ nhàng vung tay, hỏa trâm hóa thành hỏa kiếm chém ra mười mấy đường hỏa kiếm đem Hàn binh lao đến chém giết.

“Tưởng rằng thế này có thể ngăn cản được ta, mới gọi là ngu xuẩn thật sự” Thiên Trạch nhàn nhạt nói, xiềng xích xà lao ra hướng từng tên mạt sát.

Mà Diễm Linh Cơ cũng hướng đến Tử Nữ công kích.

“ Keng keng!”

Hỏa trâm cùng nhuyễn kiếm va chạm. không ngừng thoát lên hoa lửa.

“ Phốc!!!!”

Sáu đầu xiềng xích xà dưới sự khống chế của Thiên Trạch hướng đám Hàn quân sát lục, máu tươi không ngừng bắn ra.

“ KENG!!!”

Đột ngột, một đạo bóng ảnh nhảy bổ đến Thiên Trạch nhưng bị hắn xiềng xích cản lại, hoa lửa không ngừng va chạm với binh khí.

“Phanh!”

Chỉ một quyền Thiên Trạch đem kẻ nhảy đến tập kích mình bức lùi.

Vệ Trang khi đi vào thái tử phủ nội viện tìm kiếm tung tich của Thiên Trạch, song nhất thời không tìm ra hắn chỉ đành tại thái tử phủ chính điện nóc nhà quan sát, từ xa thấy được Thiên Trạch cùng Diễm Linh Cơ mà bám theo.

“ Lần này coi như các ngươi may mắn” Thiên Trạch thấy Vệ Trang xuất hiện nói.

Hàn Phi nói : “ Đã thế rồi hắn còn nói ta may”

Diễm Linh Cơ thấy Thiên Trạch xoay người đi cũng không tiếp tục công kích Tử Nữ, trở
lại bên cạnh.

“ Ca ca!”

Đi được chừng mười mấy mét, một cái thiếu nữ chỉ tầm mười lăm tuổi đổ lại, một thân hồng y mang theo đèn lồng chạy đến, không chút để ý Thiên Trạch hai người mà tiếp tục chạy đến và hô lên.

“ Hồng Liên” Hàn Phi cả kinh thốt lên.

Thiên Trạch môi nhếch lên, sáu sợi xiềng xích xà một cái trong lao nhanh đến, hóa thành một đầu màu đen cự mãng, hướng về Hồng Liên eo trói buộc.

“ Xoẹt”

Vệ Trang khi thấy được tình thế không đúng, lập tức quyết đoán đề thân mà đến giải cứu Hồng Liên, trên tay Sa Xỉ chém ra một đường kiếm khí màu vàng.

“ Đang!”

Vệ Trang tốc độ mặc dù nhanh vô cùng, nhưng mà cách Thiên Trạch có trăm mét xa, đợi đến hắn sắp tiếp cận Thiên Trạch lúc, Thiên Trạch đã dùng năm sợi xiềng xích xà còn lại lao đến công kích y.

Xích kiếm va chạm, dưới lực đạo của Thiên Trạch không những đem kiếm khí bẻ nát mà còn đem cả Vệ Trang đẩy lùi.

“ Ầm!”

Vệ Trang một kích không thành muốn phát động tấn công nữa, nhưng xiềng xích xà lại đến, năm đầu như vật sống nhe nanh múa vuốt, song hắn linh hoạt dùng kiếm đánh trả cùng dùng thân pháp né tránh.

Xiềng xích vồ hụt năm đầu đập mạnh xuống mặt đất quấy lên khói bụi, sau đó đồng loạt rút về sau.

“ Sưu!”

Nhẹ nhàng một tiếng, Diễm Linh Cơ và Thiên Trạch đã mang Hồng Liên rời đi.

Chờ đám người Vệ Trang lập tức đuổi theo Thiên Trạch đi đến phủ thái tử, thì biết được Thiên Trạch mang theo thủ hạ cùng thái tử Hàn Cảnh cùng Hồng Liên công chúa ngự xích rời khỏi thành.

Thời gian lại qua nửa tiếng, Lưu Sa thành viên lại tụ tập tại Tử Lan Hiên.

“ Vương thượng đang trạng thái phong bế, đây là tín hiệu nguy hiểm” Trương Lương đi một chuyến hoàng cung thăm dò nhận được tin tức bất lợi hướng ba người nói.

Tử Nữ nói : “ Có thể thấy màn kịch của Dạ Mộ còn nhanh hơn tưởng tượng”

Vệ Trang thân ảnh chậm rãi bước vào bên trong, nói : “ Đây không phải là ván cờ mà là một màn cược, có thu hoạch gì không?”

Tử Nữ hỏi : “ Vừa rồi huynh nói đó là một bàn cược, cược với ai”

“ Với tất cả mọi người” Vệ Trang nói

Tử Nữ hỏi : “ Cược gì?”

Vệ Trang nói : “ Kẻ thắng làm vua, kẻ thua làm giặc”

Hàn Phi nói “ ta đánh giá thấp dã tâm của Dạ Mộ”

Trương Lương chậm nói : “ Cơ Vô Dạ và thái tử vốn là một hệ, vốn tưởng hắn định mượn sự kiện Đạo Thánh thả ra Thiên Trạch để giải nguy cơ cho hắn, không lẽ ý đồ của hắn là…”

“ Sao Tử Phòng không nói tiếp” Hàn Phi tiếp lời.

Vệ Trang chỉ ra vấn đề : “ nếu phụ vương ngươi chết, thái tử sẽ lên ngôi”

Hàn Phi nói : “ Đó là một giả thiết vô cùng đáng sợ, sau khi thái tử lên ngôi nhất định sẻ ra sức tán dương và trọng dụng Cơ Vô Dạ, người đã vượt hết mọi khó khăn thành công giải thoát cho mình.”

Tử Nữ nói : “ Cho dù có đổi một vị vua mới thì có khác gì? tội trạng thất trách của hắn trong việc vây bắt Đạo Thánh cũng khó mà che dấu”

Hàn Phi đáp : “ bây giờ Cơ Vô Dạ bị Thiên Trạch ép khốn cảnh, trong triều lại có tứ ca có ta có tướng quốc Trương đại nhân, hắn không thể không dè chừng”

Tử Nữ nói tiếp: “ Nhưng vị thái tử này e là đã bị Cơ Vô Dạ đùa giỡn trong lòng bàn tay rồi”

Trương Lương nói: “ Nói như vậy thì, sự kiện này ngay từ đầu đã không phải là giải cứu thái tử điện hạ”

Hiện tại Cơ Vô Dạ vào thế khó, nếu không bắt được Thiên Trạch giải cứu mối nguy cho hắn đối mặt với Hàn vương lửa giận thế nào đây?

Nhẹ thì bị hạ cấp bậc đuổi nặng chính là thu hồi binh quyền thậm chí phán tử tội, đối với Cơ Vô Dạ mà nói dù nặng hay nhẹ hắn đều không muốn.

Nhưng nếu Hàn vương chết đây? trong cung hắn có một cái Dạ Mộ Tứ Hung Thú khác ngay ở bên cạnh Hàn An được y tin tưởng, chỉ cần ra tay hoặc đổ tội cho Thiên Trạch, sau đó hắn chỉ việc cứu ra thái tử trợ giúp Hàn Cảnh thuận lợi lên ngôi, thì hắn lấy công bù tội.

Vừa hóa giải nguy cơ lại còn trừ khử được mấy mối họa của mình, đây không phải là một kế lưỡng toàn vẹn mỹ ư?

Tử Nữ nói : “ Bây giờ xem ra nguy cơ của thái tử chỉ là một giả tượng, ngày ấy chắc hẳn sẽ không xảy ra chuyện gì”.

Hàn Phi nói : “ Thái tử điện hạ chưa chắc đã thật sự an toàn.”

“ Ồ!” Tử Nữ thốt.

Hàn Phi nói : “Kịch cũng có thể làm thật, nếu như thái tử điện hạ gặp chuyện ngoài ý muốn, ai sẽ là người được lợi trực tiếp”

“ Tứ công tử Hàn Vũ”Trương Lương nói

Tử Nữ nói : “ Không sai hắn chính là người kế nhiệm đắc lực nhất”

“ Vấn đề là, ngươi sẽ chọn loại kết quả nào?” Vệ Trang hỏi

Hàn Phi nói : “ bất luận tình huống nào xảy ra ta cũng không cho phép”

“ Ngươi có quyền lựa chọn sao?”Vệ Trang nói : “Hoặc là, thân là Tư Khấu nhưng lại không cứu được thái tử gánh phải tội thất chức. Hoặc là thân là chính địch bị tân vương mới thanh trừ”

“Hình như đúng là vậy thật” Hàn Phi bày ra một bộ khổ sở.

Tử Nữ nói : “ huynh nói như thể huynh ta đã ở thế tiến thoái lưỡng nan. Hoàn toàn bị động, làm thế nào cũng sai”

Vệ Trang nói : “ Đó là lý do ly rượu trong tay hắn mãi vẫn chưa uống cạn”

Hàn Phi nói : “ tiến thoái lưỡng nan tuy là bị động, nhưng nếu đổi từ một góc độ khác. Có phải cũng có nghĩa là đang ở một vị trí có lợi nhất không?”

Trương Lương hỏi : “ Hàn huynh có cách gì tốt?”

Hàn Phi ý vị sâu sa nói ra : “ Nếu ta đã đang ở giữa cán cân, thì liệu ta có phải là kẻ quyết định sẽ nghiêng về bên nào không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK