Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đế Thiên An lại nháy mắt biến mất, dịch chuyển ở phía sau Thiên Khôi, sau đó tụ quyền một nện xuống.

“ Phanh!!!” Thiên Khôi theo quán tính đang giằng co với Đế Thiên An, lại bị quỷ dị phía sau tập kích, hắn tuy có thể cảm nhận được nhưng đả muộn chưa làm ra được chống đở, cả thân hình bị đánh trượt đi gần trăm mét, đất đá bị cày xới lên.

Đế Thiên An cũng không có đuổi theo Thiên Khôi mà dịch chuyển đến vị trí căn biệt thự của mình, chặn trước Tâm Nguyệt Quy, Lưu Nguyệt cùng Võng Mị.

Đế Thiên An thân hình phiêu phù ở không trung hai tay duỗi ra trước, tại lòng bàn tay mở ra Rinnegan.

“ Đó là!!” Đám người thấy được cũng kinh hô bất ngờ lên.

Thần tộc không thiếu người không chỉ có 2 con mắt, giống như Thiên Khôi giữa mi tâm có con mắt thứ 3 chẳng hạn. Nhưng con mắt màu vàng mọc ra giữa lòng bàn tay lại là một chuyện trước nay chưa từng có.

“ Thần La Thiên Chinh!!!”

Lấy Đế Thiên An làm trung tâm, theo tiếng quát lớn của hắn, khổng lồ sức đẩy bạo phát mà ra, thổi tung đi hết thảy mọi thứ phía trước.

Nhìn từ trên xuống giống như một cái lồng khí tròn vô hình khổng lồ, dần dần lan ra, ép văng hết thảy mọi thứ cản đường.

Mặt đất lỏm xuống bị đào đi đến năm, sáu mét. Cây cối bị bứng bật gốc gãy vở, đất đả bị thổi tung đi.... Cự Nhân hay Thần Tộc hết thảy đều bị thổi văng đi.

“ Phốc!!!”

“ Ầm ầm!”

“ Crac crac”

Từng thanh âm hỗn tạp liên miên bất tuyệt vang lên theo lồng khí đẩy mở rộng ra.

Cho đến khi lồng khí dừng lại chỉ còn lại một cái hố sâu với dường kính hơn năm trăm mét, mọi thứ xung quanh đều bị phá hủy sạch sẽ. Chỉ duy nhất còn tồn tại chính là cái căn biệt thự xa hoa của Đế Thiên An.

“ Ực!!!”

“ Mạnh....mạnh quá!!”

“ Chỉ một đòn liền thổi tung đi!!”

“ Quá mạnh mẽ rồi!!”

“ Lều của ta cũng đả bị thổi mất luôn rồi!”

“ Đây là hắn thực lực ư?”

“ Lợi hại! quá lợi hại!!”

“Hình như đại quân Thần Tộc diệt rồi!!”

“ Quá lợi hại! quá ngầu luôn!”

“ Chiến Thần quả là Chiến Thần!!”

Từng tiếng nghị luận vang lên từ đám thành viên trong Thần Ẩn Bộ, người nào người nấy đều rung động kinh hãi khi chứng kiến sức mạnh khủng khiếp của một người thể hiện ra.

“ Như vậy có phải khỏe hơn không! mấy con kiến hôi ồn ào cũng được dọn dẹp rồi, tầm nhìn cũng thoáng đãng hơn. A Lam rót rượu” Đế Thiên An thu hai tay lại thân ảnh trên không phiêu phù hạ xuống.

A Lam vẫn đứng như trời trồng, ánh mắt nhìn khung cảnh thoáng đãng hoang tàn phía trước, trên mặt đất là cây cối gãy đổ còn có cả những thân ảnh to con của Cự Nhân và Thần Tộc.

“ Thế nào có phải bị Bản Đế mê mẩn rồi không?” Đế Thiên An xoay người, tay nâng lên cằm nhỏ của A Lam cười hỏi.

A Lam cũng tỉnh táo lại, thân ảnh lui về sau một bước, nói : “ mằm mộng đi”

“ Thật khủng khiếp sức mạnh!” Tử Vũ nhìn phía trước tràn cảnh mà rung động lên.

“ Ha ha ha!!”một tràng tiếng cười lớn vang lên, thanh âm tràn đầy hưng phấn, cũng là kẻ duy nhất còn trụ vững sau một đòn Thần La Thiên Chinh của Đế Thiên An.

Vũ Canh lẩm bẩm : “ Quả là tên đáng sợ, Thập Hình”

“ Đứng dậy thì thế nào chứ! đụng phải Đế Thiên An đại ca cũng chết thôi” A Kim cực độ sùng bái một cách mù quáng nói.

“ Tên này mạnh quá! “ Tâm Nguyệt Quy, Thiên Khôi, Lưu Nguyệt, Truy Nhật, Thái Cực, Võng Mị thầm hô lên.

Bọn họ so với những chiến sĩ Thần tộc khác thì mạnh mẽ hơn nhiều, cho nên một đòn của Đế Thiên An tung ra tuy cơ thể cũng nhận thụ thương, song so với những Thần tộc khác thì không có trầm trọng.

“ Sức mạnh này chỉ e còn mạnh hơn cả tên Trụ Vương kia! E là chỉ có Thiên mới có thể giết được” Thân Cực nào còn khinh thường chi sắc nữa, chỉ một đòn liền đem đại quân mạnh mẽ nhất của Thần tộc đả bại, còn đem bọn họ đánh lui, thực lực còn trên cả hắn rồi còn cái gì mà khinh nhạo chứ.

“ A Lam! Nàng nếu hôn Bản Đế một cái! Bản Đế biết đâu giúp nàng giết Thập Hình đó! Muốn báo thù cho chồng chết không nào?” Đế Thiên An quay sang nhìn A Lam trêu ghẹo.

Còn chưa dừng lại, Đế Thiên An lại chuyển sang Khổng Tước không tha : “ À cả Khổng Tước nữa! Một hôn ta giúp nàng báo thù, thêm một hôn ta lưu cái tính mạng của thằng nhóc em nàng lại thế nào? Vừa báo được thù còn lại được tiêu hồn thực cốt, lợi quá còn gì?”

Khổng Tước hai tay siết lại, trong lòng có chút thẹn đành phải ngoảnh mặt làm ngơ đi.

“ Hừ!” A Lam hừ một tiếng, liền xem như chưa từng nghe được thứ gì.

Đế Thiên An cười cươi, sau đó sét đánh hôn lên bờ môi của A Lam, rồi lại lắc mình một cái đả rời đi khỏi căn nhà mình, nói : “ đây là lợi tức Bản Đế thu trước nàng lần này ra tay, còn có Khổng Tước nữa một lát Bản Đế cũng sẽ thu sau”

A Lam thẹn quá thành giận chỉ có thể mắng lấy : “ Hỗn đãn!!”

“ Đồ lưu manh!” Khổng Tước cũng mắng lấy, gương mặt hiện lên một tầng đà hồng, dù sau trước mặt nhiều người bị đùa giỡn trêu chọc như vậy nàng không xấu hổ ư.

“ Khụ khụ!” Phục Hy đám người ho khan lên.

Thập Hình thần sắc hưng phấn, thân ảnh nhanh chóng dẫm lên mặt đất lao nhanh đến vị trí phía trước

“ Thú vị! Thú vị lắm! Lần này đi săn quả là thú vị!” .

Tu La thần lực được thả ra, năm đầu sói lớn hung ác chạy nhanh đến.

Tay phải tụ quyền, trong cơ Long Hoàng lực được Đế Thiên An điên cuồng vận chuyển lực lượng quán chú vào nắm đấm.

Quyền xuất làm cho không gian xung quanh dao động, kình khí khổng lồ mang theo hủy diệt lực lượng bạo phát.

“ Oanh!!!”

Như kinh thiên phích lịch, bạo liệt tiếng nổ vang lên.

Năm đầu ám lang lao đến dưới lực lượng hủy diệt của Đế Thiên An bị chấn vở nát, cả thân hình Thập Hình như quá bóng bị đá văng đi, trong không trung xương cốt lẫn da thịt phân tách thành từng mảng lớn nhỏ khác nhau, máu tươi tứ tung.

“ Liệp Thần Chi Thần bị đánh nát rồi”

“ Một quyền kia mạnh quá đi”

“ Thập Hình bại rồi!”

“ Đừng quên hắn là kẻ bất tử đó!”

“ Lợi hại quá! Chỉ một quyền đả đánh bại Liệp Thần rồi, Tử Điện cũng không làm được đi”

Từng tiếng to nhỏ khác nhau vang lên từ đám Thần Ẩn Bộ.

“ Nhìn kìa! Hắn... hắn sống lại rồi” A Kim cả kinh thốt hô lên.

Khương Thượng khiếp sợ : “ bị đánh nát rồi còn sống lại, tên này là quái vật đánh không chết!!”

“Nếu không phải là Thập Hình, đổi lại kẻ khác đả chết rồi!” Phục Hy thán thở, đối với vũ lực của Đế Thiên An sử ra hắn chỉ có một chữ đó là chết lặng.

Khổng Tước nói : “ Hắn mang trên mình Vong Giả Chi Ấn, dù chết bao nhiêu lần vấn sống lại được”

Lý Tịnh tiếp lời : “ đây là cơ hội tốt nhất! nhân lúc Thần tộc bị thương mà ra tay!”

Lời này vừa ra làm cho đám người ở trong điểm tỉnh lại, quả đúng như lời Lý Tịnh nói đây chính là cơ hội của bọn họ do Đế Thiên An chế tạo ra.

Tử Vũ gật đầu, nói : “ hiện tại Thần tộc đại quân đều bị một đòn của người kia đả thương, các Đại Thần cũng thụ không ít thương thế! Mà chúng ta đều toàn vẹn, chính là thích hợp nhất phản công thời điểm”

“ Nói không sai!” Vân Trung Tử cười nói : “ Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ được lần này lại lật thuyền trong mươn. Thú săn mồi và thợ săn lại chuyển đổi rồi, là cơ hội của chúng ta”

Tử Vũ là người đầu tiên bước ra khỏi lồng chắn năng lượng, hai tay duổi ra trước người, vận khí, một thanh cự kiếm nhanh chóng thông qua Luyện Khí Thuật mà ngưng kết thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK