Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay khi nhóm người Thiên Trạch đáp xuống mặt đất, lập tức năm cái khô lâu âm binh được triệu hồi vây lại, đồng thời năm cái thân ảnh cũng xuất hiện phía sau.

Hai nữ ba nam, mặc giống nhau tựa như dân du mục.

“ Ngươi.... ngươi là tam đệ” Hàn Thiên Ngạo vừa ngẩng đầu lên là thấy Hàn Thiên Khiếu, dù 22 năm chưa gặp nhưng hắn nhận ra.

“ Thiên Khiếu, là đệ” Hàn Thiên Linh cũng kinh ngạc thốt lên.

Hàn Thiên Khiếu kích động đi đến, nói : “ là đệ, đại ca, chị dâu”

“ Chờ đã! Đệ không phải ở Cốc Tử mộ thủ hộ ư? làm sao lại ở đây?” Hàn Thiên Ngạo từ trong hoan hỉ đi ra, hắn nhớ được đệ đệ mình canh giữ Cốc Tử mộ làm sao lại đến nơi này được chứ.

Một lời này cảnh tỉnh Hàn Thiên Linh cùng ba cái tộc nhân Hàn thị còn lại.

Hàn Thiên Khiếu cảm khái : “ Cốc Tử mộ đả phá rồi, đệ cũng không cần thủ hộ nữa”

“ Cốc Tử mộ phá rồi” Năm người Hàn thị kinh hô lên.

“ Ta có thể làm chứng” Lạc Thời Thu lúc này mở miệng : “ Lệnh Phá mộ của Cốc Tử mộ đã bị Công Mộ phái chúng ta lấy được”

“ Các ngươi là người Công Mộ! lấy gì làm chứng?” Hàn Thiên Ngạo chất vấn.

Lạc Thời Thu trực tiếp rút ra trường kiếm quăng đến phía trước : “ ta là thiếu chủ của Lạc gia tổ đường Lạc Thời Thu, đây là Hàn Huyết Cổ Kiếm”

Hàn Thiên Ngạo đem kiếm nâng lên quan sát.

Chuôi kiếm làm bằng ngọc xanh trụ tròn, cuối chuôi là một viên ngọc thạch màu vàng đính trên, đốc kiếm chổ tạo hình như đầu rồng uốn lượn ngậm lấy thân kiếm, thân kiếm rộng chừng một tấc, cách hai gang tay từ đốc kiếm đính một viên ngọc hình thoi trắng, từ đáy ngọc kéo dài đến lưỡi là một kẻ rãnh nhỏ phân hai lưỡi kiếm.

Hàn Thiên Ngạo quan sát thật kỹ, ngoại hình không khác gì trên miêu tả mà hắn biết.

“Hàn Thiết đại mộ người thủ mộ đời thứ ba mươi mốt, Hàn Thiên Ngạo cùng tộc nhân, cung nghênh thiếu chủ cùng tổ đường Lạc gia “

Bốn người khác đồng dạng theo Hàn Thiên Ngạo trăm miệng một lời.

Thi lễ xong Hàn Thiên Ngạo năm người đứng dậy, qua một lễ này bọn họ cũng rõ ràng Cốc Tử mộ thật bị phá, theo tổ chế thì Hàn Thiên Ngạo đúng là không cần thủ mộ, hơn nữa Hàn thị từ nay về sau cũng không cần phải thủ mộ Cốc Tử nữa.

“ Tổ đường đúng là nhân tài lớp lớp, thật đáng mừng, đáng mừng.”Hàn Thiên Ngạo quay đầu nhìn Lạc Thời Thu khen.

Lâm Thủy Dao đệm vào : “ cái gì mà tổ đường, không phải nhờ Thiên Trạch bọn hắn có lấy được Lệnh Phá mộ ư? đến bây giờ cũng vậy cũng là theo chân sau”

Lạc Thời Thu, Lâu Mãn Phong lúng túng.

Hàn Thiên Ngạo nghe được đem mắt dời qua, nhất thời không rõ ràng.

“ Một lời khó mà nói hết được! đại ca đại tẩu, đệ giới thiệu cho hai người đây là con gái của đệ Thiên Lạc” Hàn Thiên Khiếu lên tiếng, đem tay kéo Hàn Thiên Lạc lên trước.

Hàn Thiên Lạc đi đến cúi đầu thi lễ : “Thiên Lạc tham kiến đại bá, đại bá mẫu cùng các vị thúc bá”

“ Đây là con của đệ ư! Thiên Lạc sao?” Hàn Thiên Linh mắt sáng lên đem tay kéo lấy cháu gái, gặp lại đệ đệ lại biết thêm mình có cháu gái tâm trạng có thể nói là tốt vô cùng.

“ Đây là Vân Khê là thê tử của đệ” Hàn Thiên Khiếu quay sang Sở Vân Khê giới thiệu, sau đó ánh mắt nhìn về Tiêu Vũ Đình : “đây là Vũ Đình....”

“ Nữ nhân của chàng ấy” Tiêu Vũ Đình tuy ép xuống hận thù với Sở Vân Khê nhưng tính cách cường ngạnh thì vẫn còn.

Hàn Thiên Ngạo không biết đến chuyện vợ chồng của Hàn Thiên Khiếu, cười ha hả vổ vai tam đệ mình : “ lâu ngày gặp lại đệ cho ta thật bất ngờ, không chỉ có cháu gái còn cả hai đệ muội!”

Hàn Thiên Khiếu cười khổ.

Hàn Thiên Lạc nhìn hai mẹ bằng mặt không bằng lòng, yếu ớt nhìn.

Hàn huyên đôi chút, Hàn Thiên Ngạo hướng Lạc Thời Thu hỏi : “ theo quy định tổ truyền Phá Mộ Lệnh mở ra đại môn Hàn Thiết cổ thành, hai phái Công Thủ không được tàn sát lẫn nhau, nhưng các vị vẫn chưa mở ra được Hàn Thiết cổ thành, theo lý giữa Công Thủ còn chưa lắng xuống, mời nhị vị trở ra dùng Phá Mộ Lệnh mở cổng”

Lạc Thời Thu, Lâu Mãn Phong lúng túng.

“ Thật không giấu diếm Phá Mộ Lệnh chúng ta không có, lần này đến chẳng qua là thám thính một chút” Lạc Thời Thu chắp tay thi lễ.

Hàn Thiên Ngạo nghe xong cũng ngẩn người, hắn không nghĩ gặp tình cảnh này, thở dài nói : “ vậy thì xin lỗi chư vị, Hàn thị chúng ta nhất mực tuân thủ tổ chế, nếu như không có Lệnh Phá Mộ, chúng ta tẫn lực thủ hộ, Thiên Khiếu đại ca cũng không thể nhìn đệ mà bỏ qua tổ chế được”

“ Là!” Hàn Thiên Khiếu đáp.

Thiên Trạch lúc này trực tiếp cách không dùng thần lực dung nhập vào năm người, sét đánh không cho bọn họ cơ hội, đem đan điền phong bế : “ đó là Công Thủ hai phái các ngươi, ta lại không tuân theo quy cũ đó, đan điền các ngươi đã phong bế coi như cũng đã bị ta chế trụ, làm tù binh.”

Bị bất ngờ năm người thử dụng công lực, lại phát hiện ra được mình không cách nào vận dụng nội khí.

“ Các hạ là....?” Hàn Thiên Ngạo dò xét.

Thiên Trạch không đáp, mà trực tiếp phi hành về trung tâm cổ thành.

“ Chàng chờ ta với” Lâm Thủy Dao truy theo.

Có điều di chuyển chừng trăm mét Lâm Thủy Dao không dám đi tiếp, bởi nàng thấy được trong cổ thành có những thứ nàng cực kỳ sợ, tại tường thành mặt trong lại phân thành các ô đồng đều kích cỡ không sai biệc, tại bên trong là những cái thi thể chỉ còn trơ xương khoát trên vải mục.

“ Têm đáng ghét, tên đáng ghét dám bỏ lại ta đi trộm đồ” Lâm Thủy Dao giận xoay người trở về.

Trung tâm cổ thành không có kiến trúc, mà là một cái hố sâu cực lớn.

Sương mù bao phủ khiến người trên nhìn xuống không thấy rõ được sự vật, mà ẩn trong sương mù là lít nha lít nhít, do thiên nhiên tạo thành gai băng như chông nhọn hoắc đâm lên, nó so với đao kiếm sắc bén cũng không kém đáng sợ bao nhiêu.

Thiên Trạch phi hành xuống dưới, như chim chóc bay lượn qua các băng tinh, rất nhanh hạ xuống gần ngàn mét đã xuống đến đáy hố băng.

Trung tâm hố băng dưới lại có một tòa kiến trúc bị băng bao phủ, giống như cổ thành phía trên, tòa kiến trúc này cũng được xây thành một cái vòng tròn.

Nhưng khác biệc ở vật liệu dựng thành, nơi này tường vàng gạch bạc mà dựng, trung tâm lại có đặt một cái mộ dựng bằng gỗ lớn.

“ Không uổng đi một chuyến, chả trách nhiều kẻ lại tham mê tài sản nơi này” Thiên Trạch từ trên phi hành vào quốc khố Đại Thương, quan sát một phen cảm khái.

Thế giới này, Đại Thương dưới thời Trụ Vương những năm đầu đánh dấu một xã hội triều Thương cực kỳ phát triển.

Đại Thương quốc lực hùng mạnh đè ép 800 chư hầu, sau này vì đem quân đi chinh phạt các nơi, tình hình nội trị gặp nhiều mâu thuẫn, đã tạo cơ hội cho Chu Vũ vương Cơ Phát dấy cờ liên kết các chư hầu mà diệt vong.

Hàn Thiết đại mộ là quốc khố thời Thương để lại, dù đã qua ngàn năm nhưng giá trị vẫn đủ để các bậc quân vương các chư hầu thèm muốn, không chỉ là tường vàng gạch bạc xây dựng, bên trong còn có mấy ngàn rương bảo ngọc trân châu trang sức....

“ Còn giá trị hơn mấy tháng nay hoạt động, ước tính cũng lên đến 10 vạn lượng vàng giá trị, chả trách lại nhiều kẻ muốn chiếm lấy nó, cũng nên thu rồi” Thiên Trạch cười nói, lời dứt thúc dục Tử Kim Long Giới.

Tử Kim Long Giới thoát ly ra khỏi tay và chậm rãi hóa lớn.

“ Vù vù!”

Theo Thiên Trạch khống chế, hàng trăm ngàn rương thùng bị hút lên.

Không có dừng lại, Thiên Trạch đem từng khối gạch vàng làm tường gở ra rồi dời vào.

Thời gian lại qua đi, Thiên Trạch chỉ làm một việc đó là dọn tài bảo.

Thậm chí đến cả mộ huyệt được dựng bằng những cây gỗ Hàn Thiết cực kỳ chắt chắn cũng bị hắn tháo ra. Vách quan bằng gỗ Hàn Thiết bị tháo hết để lộ ra một cái quan tài được đúc bằng huyền thiết.

Tại rương đồng trung tâm là một khối Phá Mộ Lệnh.

“ Thứ này để cho Lạc Thời Thu đám người lấy đi” Thiên Trạch không có lấy đi khối Lệnh Phá mộ này, với hắn mà nói nó chả có giá trị gì cả.

Hơn nữa muốn lấy ra nó cũng không dễ, quan tài có cơ quan liên kết, muốn lấy ra Lệnh Phá mộ của Hàn Thiết mộ cần phải có Lệnh Phá mộ của Cốc Tử mộ thay vào.

Cưỡng đoạt lấy ra người thường khó mà làm được, hơn nữa sẽ xúc động cơ quan hủy Hàn Thiết mộ, mà Thiên Trạch thì chưa muốn tòa mộ lại hủy đi.

Thiên Trạch dọn sạch những thứ có giá trị ở đây cũng không có lý do gì ở lại thêm, nhưng hắn không vội rời đi mà đem toàn bộ hầm băng nơi này dọn sạch, băng ở đây đều là vạn năm ngưng tụ giá lạnh vô cùng.

Hơn nữa bên trong cái địa phương này thiên địa dưỡng dục không ít kỳ trân, tựa như Tuyết Liên hay Băng Tằm....

Thay vì để cho cơ quan hủy hết, đem nó dời vào Tử Kim Long Giới cũng không tệ, sau này bố trí ở Bách Việt hoặc là lấy ra diệt địch cũng tốt hơn là bị hủy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK