Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hỏa Kỳ Lân bị một đao của Thiên Trạch bổ xuống, hỏa diễm bị dập tắt và bị đóng băng.

Nhưng chỉ trong chốc lát nó rống một tiếng, băng tinh phủ bọc trên cơ thể bị đánh toái ra ngay.

Liền sau đó không lâu một cái to lớn dị thú cao hơn ba mét, toàn thân giấu ở hừng hực hỏa diễm bên trong, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy một cái mơ hồ bóng đen, không cách nào nhìn thấy chân chính diện mục.

Đoạn Lãng, Nhiếp Phong, Nhan Doanh, Hồ Oánh, Lan Trì, Khu Thi Ma, Bách Độc Vương, Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng, Huyền Tiễn đều bị Hỏa Kỳ Lân động tĩnh cho chú ý.

“Hỏa Kỳ Lân!” Diễm Linh Cơ đưa mắt nhìn, đây là cự ly gần nàng mới thấy được thần thú trong truyền thuyết này.

“ Nó.... nó chính là thần thú Hỏa Kỳ Lân” Nhan Doanh; Hồ Oánh mặt đầy sợ hãi nhìn, nàng lần đầu trong đời ở cự ly gần thấy thứ sinh vật kia.

Đầu rồng, sừng hưu, mắt sư tử, lưng hổ, eo gấu, vảy rắn, móng ngựa, đuôi trâu, cả thân thể của Hỏa Kỳ Lân ước chừng cao hơn ba mét, nó hung mãnh miệng giống như là có thể một hơi nuốt mất thân ảnh phía trước, nó móng vuốt sắc bén cùng nhọn răng nanh có không thua bởi thần binh lợi khí phong mang, trên người nó nhiệt độ cao hỏa diễm giống như là thân thể của có thể đem người trực tiếp đốt thành tro tàn.

Chỗ đi qua, đều là tro tàn, trong vòng mười trượng, đầy mắt đất khô cằn không khí oai bức vô cùng.

Lăng Vân quật Hỏa Kỳ Lân, nó vốn trở về hang ổ của mình nhưng đột ngột cảm nhận được vài cái khí tức ở đây, cho nên tìm đến nơi này. Dù sau đây là nhà nó, có kẻ dám xâm nhập nó làm sao bỏ qua cho được.

“Xùy!”

Hỏa Kỳ Lân trong lỗ mũi phun ra hai đạo bạch khí, tại Liệt Hỏa bên trong cháy hừng hực, một đôi mắt to hung ác nhìn kẻ trước.

“Hừ!” Thiên Trạch hừ thả lực lượng của mình vào Tuyết Ẩm đao, lại bổ ra một đao lần này so với trước còn mạnh.

Đao xuất băng kết, nơi đao khí đi qua chỉ còn một mảng băng đọng, Hỏa Kỳ Lân lại bị đóng băng lần nữa, hơn nữa không chỉ nó cả động huyệt cùng cả mấy trăm mét phía sau đều bị đóng băng.

Hỏa diễm của Hỏa Kỳ Lân có thể đốt gần hết chân khí cùng thiêu đốt vạn vật, rất ít thứ mà nó không đốt được. Chỉ là Tuyết Ẩm đao được rèn từ chí hàn kỳ thạch là thứ khắc chế với hỏa diễm của Hỏa Kỳ Lân, lại ở trong tay của Thiên Trạch chứ không phải Nhiếp Nhân Vương, uy lực hiển nhiên không cùng một cấp độ.

“ Lợi.... lợi hại!” Đoạn Lãng nhìn cảnh này mà thốt lên, đem đầu hỏa thú kia đóng băng còn đem cả một khu vực rộng lớn ngưng băng, hắn đã không còn gì để nói với vị đại thúc ân nhân này rồi, quá lợi hại.

Nhiếp Phong cũng đưa một đôi mắt sùng bái nhìn, dù là cha nó cũng chưa sở ra được một đao chí cường như vậy.

“ Ồ!” Thiên Trạch cướp đến chổ Hỏa Kỳ Lân đang bị băng phong giam cầm, nó muốn phá băng thoát ra, hắn dùng Không Thức Giới Thần Lực quấy nhiễu nó ý thức cùng xâm nhập vào thì phát hiện ra khác thường, nhẹ nhàng thốt lên.

Thế giới ý thức của Hỏa Kỳ Lân trong là một mảnh mây đen cuồn cuộn, giết chóc ngập trời, suy nghĩ rối loạn, ngoại trừ khát máu thì là cuồng bạo, còn cả sự quyến luyến với hắc khí xung quanh.

“ Tốt!” Thiên Trạch nhìn thấy sự tình này lập tức chớp lấy cơ hội, nhân lúc Hỏa Kỳ Lân linh hồn không làm chủ được bắt đầu thi triển cấm chế, hắn muốn đem nó thu phục.

Này thu xuống so với cường giả bình thường còn lợi hại đáng sợ, hơn nữa còn lại trung thành và không tốn sức bồi dưỡng, vì sao lại không thu chứ?

Liền sau đó Thiên Trạch lấy ra tinh huyết trong người và một phần nhỏ linh hồn của mình, sau đó thi triển chú thuật gieo xuống khế ước với Hỏa Kỳ Lân, một khi gieo xuống nó chính là sủng thú của hắn.

Hỏa Kỳ Lân bị Thiên Trạch đóng băng, ý thức mê man liền không thể phản kháng, đến khi máu cùng linh hồn Thiên Trạch dung nhập vào pháp trận, sau đó xuyên qua băng tinh mà nhập vào huyết mạch cùng linh hồn của Hỏa Kỳ Lân, pháp trận phát sáng rồi thu liễm vào trong.

“ Tốt!” Thiên Trạch bật thốt lên một tiếng hài lòng, sau đó lại điều động một cổ lực lượng khác trong người.

Hư Vô tràn ra đem băng tinh ngưng đóng trên

Thiên Trạch điều động lực lượng, chỉ thấy Hư Vô xâm nhập vào đem toàn bộ hắc khí cùng mặt trái tâm tình tiêu cực kia thu lấy, Hư Vô chỗ đến, tứ phương hết thảy sát khí, sát cơ.... đều bị cắn nuốt, phảng phất đông đi xuân đến, vạn vật khôi phục, giữa thiên địa hoàn toàn yên tĩnh, an lành, sinh cơ tràn đầy.

Cùng với đó, nóng nảy Hỏa Kỳ Lân cũng cấp tốc bình tĩnh rất nhiều, bạo ngược, sát cơ cấp tốc tiêu tan, khôi phục lại sự trong sáng.

Lộ ra mấy phần mê mang, cùng với nghi hoặc!

Thiên Trạch lại khống chế Không Thức Giới Thần Lực bắt đầu đọc lấy ký ức của nó.

Rất nhanh sau đó thông qua thần lực Thiên Trạch đã nắm rõ mọi chuyện, từ lúc nó xuất sinh cho đến hiện giờ ở trong Lăng Vân động.

“ Hóa ra là vậy!” Thiên Trạch sau khi nắm rõ mọi chuyện liền đi ra thế giới ý thức của Hỏa Kỳ Lân, nhẹ cảm khái.

Tại ký ức của Hỏa Kỳ Lân trong để cho Thiên Trạch biết nó chỉ mới sinh được hai ngàn năm mà thôi, tại giới thần thú mà nói chỉ là con non. Mà nó sở dĩ trở nên hung tàn bạo ngược mê thất tâm trí, đó là vì nó bị ma khí ảnh hưởng mà nhập ma.

Kẻ làm nó nhập ma chính là chí cường giả của thời Thượng Cổ, y bị phong ấn trong sâu Lăng Vân quật.

“Crac! Crac!” tiếng nứt vở không ngừng vang lên, băng đóng trên người Hỏa Kỳ Lân đang được Thiên Trạch giải trừ.

“Rống! Rống!!” Hỏa Kỳ Lân lúc này đã lấy lại được thần trí, bộc phát lực lượng của mình đem vết nứt càng nhanh hơn, sau đó chấn vở cùng thiêu đốt giam cầm.

“ Rống!” Hỏa Kỳ Lân lại gầm thét, đầu lớn lại cúi xuống hướng về Thiên Trạch tay thân mật lấy.

Người ở đây đều chỉ nghe được Hỏa Kỳ Lân gầm thét, song Thiên Trạch lại khác biệt hắn hiểu được đầu Hỏa Kỳ Lân kia nói gì, nó cảm kích hắn đã đem khốn hoặc giam cầm nó bay lâu trừ đi cùng như chào mừng hắn.

“ Chuyện gì xảy ra?” Nhan Doanh; Hồ Oánh nghi hoặc không rõ nhìn lấy một màn phía trước, nàng trước còn thấy Hỏa Kỳ Lân hung ác cùng người kia đánh nhau, nhưng khi phá băng ra thì thay đổi hoàn toàn.

Đoạn Lãng, Nhiếp Phong đưa mắt nhìn, cả hai cũng không hiểu.

Lan Trì cau mày, suy đoán : “ ắt hẳn chủ nhân đã hàng phục được nó rồi”

“ Hàng phục” Nhan Doanh, Nhiếp Phong, Đoạn Lãng kinh hô lên.

Diễm Linh Cơ cướp đến gần, cười nói : “ Linh Cơ chúc mừng chủ nhân hàng phục được Hỏa Kỳ Lân”

Hỏa Kỳ Lân ánh mắt bất thiện toan tính một ngụm lửa thiêu chết kẻ kia thì bị Thiên Trạch dừng lại, thông qua linh thức truyền âm để nó biết người kia không thể giết.

“ Bọn họ là người của ta, sau này không cần giết” Thiên Trạch vuốt ve đầu thần thú, rồi nói tiếp: “ ta cần ngươi một chút ít máu”

Hỏa Kỳ Lân nghe được liền nhích thân để lộ nó nhược điểm, đó là nơi một miếng vảy bị Đoạn Chính Thuần năm xưa móc xuống.

“ Phốc xuy!”

Máu tươi được Thiên Trạch dùng thần lực nhiếp ra ngoài, chừng được năm lít thì dừng lại, sau đó hắn lại dùng Trường Sinh Giới Thần Lực chữa thương cho Hỏa Kỳ Lân, vết thương trên mình nhanh chóng liền lại thậm chí khối vảy đã mất kia cũng mọc ra, đem nhược điểm của nó che lấp.

Cùng với đó Tử Kim Hồ Lô được Thiên Trạch khiển trôi ra, nắp hồ lô mở ra nay ra một dòng dịch thủy xanh biết nồng đậm dao hương thơm cùng dao động lực lượng.

“ Cảm tạ chủ nhân” Hỏa Kỳ Lân hưng phấn trả lời, há miệng lớn đem toàn bộ rượu ngon kia uống lấy.

Phải biết Thiên Trạch là tay nhưỡng tửu, Tử Kim Hồ Lô được hắn giữ trong vô số rượu quý, mỗi loại đều được thiên trân kỳ bão dùng tài liệu, không chỉ thưởng thức mà còn có thể tăng trưởng thực lực.

Hỏa Kỳ Lân bị móc đi máu nhưng với nó mà nói chừng ấy máu không tính là gì, bây giờ có thêm thứ nước cho nó tăng trưởng thực lực, so với ăn mấy tên võ giả khiến tinh huyết nó mạnh lên thì còn quý.

Chỉ là số rượu trong Tử Kim Hồ Lô chỉ còn một lượng nhỏ, Thiên Trạch gần đây chỉ dùng một lượng nhỏ để khôi phục nguyên thần cùng thực lực. Bây giờ đem ra cấp cho đầu sủng thú mới thu này làm bản thưởng.

“Máu trong còn ít ma khí, nàng dùng Băng Tâm Quyết mà hàng phục, phục dụng sau đối với nàng có lợi” Thiên Trạch phân một ít máu cho Diễm Linh Cơ.

Diễm Linh Cơ không từ chối mùi tanh của máu kia, há miệng đem Kỳ Lân huyết nuốt vào trong.

Lập tức, một cỗ rút gân lột da đồng dạng đau đớn, trong nháy mắt nước vọt khắp người Diễm Linh Cơ.

Kỳ Lân huyết là ma tính chi huyết, năm đó Nhiếp Anh bởi vì nuốt vào Kỳ Lân huyết, rơi vào Ma Đạo không cách nào tự kềm chế, cuối cùng cô tịch mà chết ở Lăng Vân Quật bên trong. Về sau Vu Nhạc cũng bởi vì Kỳ Lân huyết tung tóe tới tay trên cánh tay, hình thành Kỳ Lân Tí, nhiều năm qua thừa nhận không phải người thống khổ, chịu không nổi phiền phức.

Dù đã được Thiên Trạch dùng Hư Vô hấp thụ một ít ma tính bên trong, nhưng năng lượng hỏa bảo này cũng khiến Diễm Linh Cơ khó tiêu, phải biết nàng là Hỏa Vu đối với hõa diểm thích ứng, đủ biết sự cường đại của Kỳ Lân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK