Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Năm người hướng về thông đạo u ám mà đi, rất nhanh đoàn người đã đi đến cơ quan khảo nghiệm tiếp theo.

Năm người đồng loạt dừng bước, đứng nhìn thông đạo phía trước lại phân làm hai. Hai bức tượng cao đến mấy chục mét tạo hình lại khác nhau, bên trái bức tượng lại giống như quý tộc còn bên phải lại là kiếm khách.

“ Đến rồi, đây là cơ duyên của hai tiểu tử các ngươi, chọn lấy cho mình một trong hai con đường- Vương Đạo Hiệp Đạo đi” Đế Thiên An liền cất lời.

“ Vương Đạo, Hiệp Đạo” ba người lần nữa hô lên.

Cũng rất nhanh hiểu được lời Đế Thiên An nói, con đường phía trước chia làm hai con đường, một là Vương Đạo một là Hiệp Đạo mà cơ duyên mà Đế Thiên An nói chính là thông qua khảo nghiệm như bọn họ vừa rồi, mà lấy được.

“ Dưới đất có chữ” Cao Nguyệt phát hiện ra văn tự nhỏ trước hai bức tượng, chậm đọc lên : “ Vương Đạo Hiệp Đạo Mặc Vấn Mạc Vấn (Vương đạo Hiệp đạo Mặc hỏi chớ hỏi)”

“ Nghĩa là gì?” Thiên Minh khó hiểu nói

Đế Thiên An lên tiếng : « Lựa chọn đi Hiệp Đạo con đường, trong vòng năm bước trăm người khó địch, mười năm mài kiếm hiệp đạo cô độc. Đi Vương Đạo con đường, ngàn dặm huy giáo muôn người cúi đầu, bốn bể non sông vương đạo trăm đời »

« Ngàn dặm huy giáo muôn người cúi đầu, bốn bể non sông vương đạo trăm đời » Thiếu Vũ nỉ non lên, một cỗ hào tình vạn trượng chi khí từ nhỏ sinh lớn.

Ngắm nhìn tượng đá Vương Đạo, phảng phất liền có vô số chém giết kêu to thanh âm ở trước mắt hắn hiện lên, ngàn dặm tinh kỳ theo chiều gió phất phới, binh khí giao minh âm thanh giống như vang vọng chuông lớn tiếng oanh minh đập trong lòng của mình, một cỗ nhiệt huyết phun trào.

« Trong vòng năm bước trăm người khó địch, mười năm mài kiếm hiệp đạo cô độc »

Thiên Minh nhìn xem cái kia cao lớn tượng đá Hiệp Đạo, trong tay cầm kiếm, mũi kiếm chỉ đánh đâu thắng đó. Trong mắt hắn, trước mắt tượng đá dần dần cùng một cái quen thuộc và an tâm thân ảnhtrọng chồng.

Thiên Minh một mặt sùng bái nhìn xem tượng đá, một ngày nào đó hắn cũng sẽ trở thành giống Cái đại thúc cường giả như vậy, một cái cường đại kiếm khách vang danh thiên hạ.

Trong lúc nhất thời hai tên thiếu niên trong lòng đều có sở ngộ, tâm hữu linh tê giống như hai người nhìn về phía riêng phần mình đường dưới chân, theo nó liền có thể cách này cái mục tiêu càng ngày càng gần, thẳng đến có một ngày cái kia chỗ thông hướng chỗ.

« Rầm rầm rầm !! »

« Oanh !!: »

Đột nhiên xảy ra dị biến, đại địa tại rung chấn, cho tới bây giờ con đường phía sau đám người Đế Thiên An đi qua, một đường truyền đến tiếng nổ thật to, tất cả lớn nhỏ cục đá từ trên đỉnh đầu rớt xuống.

« Ba !» Nhẹ nhàng vang lên một tiếng xao động nhỏ, trước khi đường đá sập xuống, Đế Thiên An hai tay vươn ra đem Đoan Mộc Dung cùng Cao Nguyệt nhảy đến trước, tìm đến vị trí của Thiên Minh bên cạnh.

Cao Nguyệt vừa đặt chân xuống từ vòng tay Đế Thiên An thoát ra, quay đầu nhìn thấy cảnh tượng phát sinh, vội nói : “ mọi người nhìn xem đường phía sau!”

Trừ Đế Thiên An ra tất cả quay đầu ngóng nhìn, liến thấy mảng lớn con đường đi qua sụp đổ, chỉ có hai tòa tượng đá dưới chân bình an vô sự, song khó mà đi lại được qua nhau.

« Thiếu Vũ !Không phải cái gì cường công cũng thắng, lấy lui làm tiến. Vương Đạo mới thích hợp con đường của ngươi, bên trong cơ duyên đang chờ đợi ngươi »Đế Thiên An thần côn lên tiếng, nói xong cất bước đi về trước.

« Lão đại, người không giúp Thiếu Vũ sao ? » Thiên Minh khó hiểu nói, lấy võ công của vị lão đại này đem Thiếu Vũ kéo qua chỉ là việc nhỏ à.

« Tại sao phải giúp, vốn là khảo nghiệm dành cho nó » Đế Thiên An chậm nói

Thiếu Vũ nghe xong ngẩn người trong giây lát, gãi đầu lúng túng nhìn một bên có tận bốn người xông quan, còn bản thân chỉ một mình một người à, nhưng hắn nhanh trấn định lại chắp tay thi lễ : « đa tạ tiên sinh chỉ điểm »

« Thiếu Vũ, huynh phải cẩn thận đó » Cao Nguyệt lo lắng nói.

Thiếu Vũ cười nói : « yên tâm đi, trong thiên hạ không có con đường nào có thể cản bước được Thiếu Vũ này »

« Hứ, lại khoác lác rồi » Thiên Minh không tin nói

« Không phí lời với ngươi nữa, đi đây » nói xong Thiếu Vũ xoay người hướng về thông đạo phía trước mà đi.

« Thiên Minh, chúng ta cũng đi thôi » Cao Nguyệt nhìn Dung tỷ cùng Nhất Việt đại ca đã đi trước, quay sang nhắc nhở.

Thiên Minh gật đầu, nói : « được, quyết không thua tên tiểu tử này »

Mà theo cơ quan Vương Đạo Hiệp Đạo khởi động, đám người ở Mặc Hạch thông qua cơ quan ở Mặc Hạch cũng biết đám người Thiên Minh đi đến đây.

« Đó là cửa vào Hiệp Đạo chúng đã tiến vào rồi ! » Ban lão đầu nhìn cơ quan sơ đồ phía trước lên tiếng.

Đám người bọn họ không cách nào theo dõi tường tận chi tiết bên trong nhưng lại có thể biết được hướng đi của ba người, mỗi lẫn phá giải thành công cơ quan thì các công tắc cơ quan bên trong Mặc Hạch sẽ di chuyển.

« Mọi người xem bên kia cũng có động tĩnh » Đạo Chích lên tiếng

Ban lão đầu đem mắt nhìn qua lên tiếng : « là cửa vào Vương Đạo… thế… thế là.... Chẳng lẽ chúng chia ra hành động , không đi cùng nhau»

“Vương Đạo Hiệp Đạo, tiến vào hai cửa đó sẽ có những gì?” Hạng Lương nghe được lo lắng hỏi, hắn vẫn tương đối quan tâm Thiếu Vũ an nguy, dù sao Thiếu Vũ là Hạng gia là cuối cùng huyết mạch, đối với Hạng gia cực kỳ trọng yếu.

“Cái này hai cái bí đạo là Cơ Quan Thành từ khi xây dựng đã thành lập, mỗi cái đi tới Mặc Vấn người đều gặp phải tuyển trạch, bất quá hiện tại xem ra cái này hai cái Bí Đạo đồng thời khởi động, chắc là bọn họ không có đi tại một cái.” Ban lão đầu nhíu nói rằng.

Hạng Lương cùng Phạm Tăng hiện tại gấp đến độ đều nhanh giậm chân, cái này Vương Đạo Hiệp Đạo, vừa nghe là có thể nghe được phân biệt con đường.

Lấy Thiếu Vũ tính cách, hắn là nhất định sẽ đi Vương Đạo. Còn như Hiệp Đạo cũng khởi động, không cần phải nói chính là Thiên Minh tiểu tử kia chạy. Nếu bình thường thì không nói nhưng đây là cơ quan Mặc gia bên trong à, vốn là năm người lại phân làm hai bên, chiến lực liền giảm xuống.

“Trong thạch thất Vương Đạo có một ván cờ” Ban lão đầu thận trọng lên tiếng

“Một ván cờ.” Hạng Lương cùng Phạm Tăng liếc nhau, nhẹ nhỏm thở ra.

Thiếu Vũ từ nhỏ đã lập chí muốn học vạn người địch, theo Phạm Tăng học tập binh pháp, Hạng Lương học tập võ nghệ, tài đánh cờ chính là Binh gia người tất yếu phải học, Thiếu Vũ tài đánh cờ có chút không yếu, hơn nữa từ khi cờ tướng ra đời Hạng Vũ cực kỳ ưa thích trò chơi này, cờ nghệ cũng không kém nhất thời để cho hai người yên lòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK