Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng để bọn họ thở phào nhẹ nhõm đó là hai con hung thú dọa người kia không có đem bọn họ xé xác. Mà là chạy lên lầu trên, nhóm người trong khách điếm lập tức như ong vở tổ mà tháo chạy ngay.

Tiểu cô nương theo Lôi Ưng chỉ điểm đi đến được một cái gian phòng đã đóng cửa.

“ Hắn đang ở trong này hả” Tiểu cô nương tay chống hông nhìn cửa đã đóng, mặc dù hỏi nhưng cũng đã xác nhận, hạ lệnh : “ tất cả tấn công!!”

Cánh cửa bị nàng cùng Huyết Báo, Lôi Ưng đạp ngã, kêu “ Rầm!!” một tiếng lớn.

Tại phòng trong, ba cái thân ảnh đang chậm rãi thưởng thức thức ăn, cả ba người đều bị động tĩnh gây ra cho chú ý, đồng loạt đưa mắt nhìn.

Hai cái nữ tử xinh đẹp, mà nam nhân lại anh tuấn cực kỳ bắt mắt ngoại hình. Ba người này chính là Đế Thiên An, Đàm Hoa Liên và Đoàn Phù Dung.

“ Này! Ta tóm được các ngươi rồi nhá” tiểu cô nương nhìn vào phòng liền phát hiện ba người, hung dữ lớn tiếng : “ còn ngồi đấy à, có lại đây không thì bảo?”

“ Cô bé này là ai? Sao lại đem cả thú dữ đến” Đàm Hoa Liên buông đũa nhìn nữ tử phía trước, trong đầu không rõ.

“ Ơ sao lại có trẻ con vào đây. Đói bụng à, lại đây” Đế Thiên An nhìn lấy một người tam thú kia, hứng thú nói.

“ Này ai là trẻ con ở đây hả? Mắt mủi ngươi kiểu gì thế! Ăn nói cho cẩn thận, ta là người lớn đấy nhá” như mèo dẫm đuôi xù long một dạng, tiểu nữ lớn tiếng chất vấn.

Đế Thiên An nhìn biểu hiện của nữ hài, tâm tư đùa dai lại nổi dậy : “ có gì chứng minh nhóc là người lớn nào? Còn nhỏ thế kia mà còn đòi làm người lớn cơ đấy”

“Ngươi… ngươi thật là…” Tiểu cô nương nghe được mà tức, thậm chí nước mắt cũng ngấn ra.

“ Ha ha!” Đế Thiên An nhìn thấy cười lớn, rồi nói : “ được rồi! được rồi, là đùa một chút thôi, là người lớn được chưa. Là ta nhầm lẫn. Thế cho hỏi vị cô nương năm nay bao nhiêu xuân xanh rồi? Không biết phương danh?”

Nghe hắn nói, cơn tức cũng vơi đi, mà lúc này nàng mới chú ý được hắn bề ngoài khác lạ, nhất là ở cự ly gần chứng kiến được đôi mắt xinh đẹp yêu dị kia có chút thất thần, bất giác đáp lời : “ Ta…ta đã mười bốn tuổi rồi, ta là Tiểu Hương”

“ Mười bốn tuổi” Đàm Hoa Liên cùng Phù Dung bên cạnh liền im lặng, cả hai khi thấy hình dáng cũng đã đoán được nàng trong độ tuổi này.

“ Thế tiểu muội đến tìm chúng ta có việc gì?” Đàm Hoa Liên mở miệng hỏi.

Bị nhắc đến, Tiểu Hương liền nhớ ra mục đích của mình khi đến nơi này, chỉ tay quát lớn về ba người : “ chính các ngươi là những kẻ giết rắn của ta, Lôi Ưng Huyết Báo tất cả lên cho ta”

Có điều Tiểu Hương không hề biết rằng từ khi đi vào gian phòng, Lôi Ưng cùng Huyết Báo tựa như kinh hoảng một dạng, nằm dưới sàn nhà run lẩy bẩy không dám lên.

“ Rắn! rắn nào?” Đàm Hoa Liên cùng Phù Dung nghe được nghi hoặc.

Chỉ có Đế Thiên An là nghe hiểu, cười nói : “ À, hôm qua ta tình cờ phát hiện một ổ rắn, bỏ đi thì phí thế là bắt giết lấy thịt. Các nàng dùng thức ăn hôm qua đều là thịt rắn”

“ Cái gì!!” Đàm Hoa Liên giật mình, sau đó gương mặt có chút trắng, sau đó tựa như nuốt phải thứ gì buồn nôn một dạng, dời người qua một chỗ mà nôn khan.

Đàm Hoa Liên có một cái nhược điểm, giống như rất nhiều kẻ trên thế gian, nàng đối với rắn lại sinh ra một cái nổi sợ hãi. Vạn lần không nghĩ đến có ngày mình lại ăn cái thứ buồn nôn như vậy.

“ Rắn ư? Ta lại không nhận ra được?” Phù Dung nghe được cẩn thận lại nhớ về ngày hôm qua mỹ thực mà Đế Thiên An làm ra, không nghĩ đến lại là thịt rắn, nhưng nàng ăn qua lại không nhận ra chút nào.

“ Lôi Ưng! Huyết Báo, bọn các ngươi đây là thế nào hả?” Tiểu Hương không để ý đến chủ đề này, mà nàng đả phát hiện ra sủng thú của mình khác thường, miệng thì gọi nhưng chân tay lại động.

“ Quéc!!”

“ Cà ồm!!”

Hai con mãnh thú bị cô chủ hung bạo của mình đánh một trận nhưng cũng không có gan dám đứng lên, mà sợ hãi nằm dưới mặt đất. Một màn này để cho Tiểu Hương và cả hai nữ cũng không sờ được lý do nào.

“ Đừng đánh bọn nó nữa! Trong huyết mạch của ta ẩn chứa uy áp, vô luận là mãnh thú gì đều bị chấn nhiếp.” Đế Thiên An nhìn tiểu cô nương hung bạo phía trước, nói : “ Tiểu Hương chạy xa như vậy tìm ta, đã ăn uống gì chưa? Nếu chưa thì dùng bữa nào, về phần bầy rắn ta sẽ nghĩ cách bồi thường”

“Sao có thể?” Tiểu Hương thu lại tiểu quyền đập lên hai con sủng thú, nghe được nam nhân kia giải thích khó mà tin được, lại nghe thêm lời hắn xác thực để cho nàng tâm động, xoay người quan sát cái nam nhân này một chút.

Tiểu Hương hỏi : “ Ngươi định bồi thường thế nào?”

“ Đây là một viên Huyết Đan, ăn vào có thể tăng cường một giáp công lực. Hơn nữa còn bồi bổ cơ thể, cải thiện tư chất. Không chỉ là người mà còn hung thú” Đế Thiên An từ không gian lấy ra một viên đỏ như máu cở long nhãn đan dược.

Huyết Đan này là Đế Thiên An đặc biệc dùng Rinnegan ở hai lòng bàn tay, đem các loại dược liệu quý hiếp cùng các cao thủ rút đi máu huyết cùng nội công mà dồn nén lại. Quá trình trong có thêm Dị Hỏa tinh lọc, cơ hồ là đại bổ dược.

“ Huyết Đan! Ta không cần” Tiểu Hương đối với Huyết Đan lại không một chút để ý nào, bởi thứ đan dược này với nàng mà nói có hay không cũng không quan trọng.

Một phần nàng sở tu võ học không quá chú trọng vào nội công nhiều như các võ lâm nhân sĩ khác. Là ngoại công tu luyện người, cho nên Huyết Đan đối với nhiều kẻ có thể tăng trưởng 60 năm công lực là thiên đại hấp dẫn, song với Tiểu Hương chả là cái gì xấc.

“ Grec” Tiểu Hương không cần song ở một bên ba con sủng vật lại thèm nhỏ dãi, chỉ thấy trong lúc cô chủ của mình không chú ý, Lôi Ưng trực tiếp dùng mỏ nuốt lấy.

Tiểu Hương sững sờ trong giây lát, sau đó mặt có chút đen lên, dùng tay bóp lấy cổ Lôi Ưng lắc lắc, nàng bản ý là muốn để nó nhả thuốc ra. Có điều Huyết Đan đã trôi tuột vào bụng của nó mất.

“ Ha ha” Đế Thiên An nhìn sinh động phía trước một màn cười nói : “ không cần để ý, Huyết Đan ta còn vài viên. Đã Tiểu Hương không thích, vậy nàng nói xem muốn ta đền bù thế nào?”

“ Ngươi đã nói vậy, để xem nào” Tiểu Hương nghe được cũng buông Lôi Ưng ra, lại xoay người đưa tay suy ngẫm một lát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK